Chương 260: Đậu Đậu Đi Học (1)
Tuy nói lưu lượng một ngày CC cũng không phải là cao, nhưng một ngày mà tăng lên gấp đôi cũng vô cùng khoa trương, nếu không có mười vạn tiền quảng cáo đập vào , khẳng định sẽ không có được hiệu quả như vậy.
Nếu như không phải lão Chu gọi điện tới, Lữ Tiểu Vũ còn chưa biết chạy này.
"Bình tĩnh, bình tĩnh..."
"Mới chỉ là đợt quảng cáo nhỏ mà thôi, không cần phải ngạc nhiên như vậy."
Lữ Tiểu Vũ không thể tin nổi, hỏi: "Mới chỉ là quảng cáo nho nhỏ?"
"Đúng vậy, ta chỉ mới nhờ các tác giả nổi tiếng quảng bà giùm, hỗ trợ tuyên truyền cho người ta biết đến trang web của chúng ta."
Lục Dương không chút nào để ý nói.
Lữ Tiểu Vũ có chút bó tay.
Mời tác giả đại thân hỗ trợ quảng cáo giùm, mới chỉ là quảng bá nhỏ, không biết quảng bá lớn của Lục Dương thì như thế nào nhi? Trong lòng biết được nguyên nhân, Lữ Tiểu Vũ liền yên tâm xuống, còn khen Lục Dương vài câu rồi mới cúp điện thoại.
Đóng lại laptop.
Lục Dương leo lên giường nằm.
Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi vẫn mải mê chơi game, âm thanh bàn phím với tiếng click chuột vang lên không ngừng, Lục Dương mở điện thoại ra, mang vào tai nghe, bật một bài nhạc rồi tiếng vào mộng đẹp.
---
Ngày hôm sau.
Lục Dương cũng không đi làm.
Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi đều lần lượt đi học, chỉ còn mình hắn ở trong ký túc xá gõ chữ mà thôi, trước Lục Dương khởi động bằng một chương mới của Đả Canh Nhân, sau đó nóng tay, hắn mới bắt đầu gõ tiếp Tu Chân Trở Về, dù sao quyển sách này cũng hai trăm bảy mươi vạn chữ rồi, Lục Dương có ý định đẩy nhanh tiến độ để hoàn thành xong sớm.
Hai tiếng sau, Lục Dương đã viết được chín nghìn chữ, vừa đến mười giờ, Lục Dương nhận được điện thoại do Tần Lam gọi tới."
"Tầy tỷ, chị tới rồi sao?"
Lục Dương cầm lấy điện thoại lên hỏi.
Ngày hôm qua lúc ở căn tin, Lục Dương đã hẹn đối phương tới.
"Ừ, chị đến rồi, bây giờ đang ở bên cửa hàng."
Tần Lam đến nơi mới gọi điện thoại.
"Được, chị chờ em mười phút, em tới liền đây."
Lục Dương cũng đoán được tâm tư của Tần Lam, chắc nàng sợ mình phải đợi nàng, nên đến nơi mới dám gọi, vừa ra khỏi cửa, hắn liền gặp được Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi đi về.
Hắn cười nói: "Học về sớm vậy à?"
Đinh Siêu để cái cặp lên bàn, nói ra: "Sáng nay chỉ có hai tiết, mà Lục ca, tính đi ra ngoài sao?"
"Đúng vậy, ta có chút việc cần xử lý."
Lục Dương mặc lên một cái áo khoác, sau đó nhìn Lưu Lỗi, nói: "Lỗi ca, cho ta mượn xe điện một chút."
Lúc trước khi bán quân áo, Lưu Lỗi được chia hơn ba vạn, sau đó nhận lại tiền từ Hàn Đông trộm mất, hắn liền mua một chiếc điện, cũng chỉ vì đi học thuận tiên hơn thôi, bình thường đi còn trở theo Đinh Siêu đi cùng.
"Cho ngươi."
Lưu Lỗi cùng không lằng nhằng, đem chìa khóa xe điện đưa cho Lục Dương.
"Biết chìa nào chưa đó."
"Biết rồi, cứ thử đại từng chìa là biết."
Lục Dương cầm lấy chìa khóa đi ra ngoài, xuống dưới lầu, liền nhìn thấy chiếc xe điện Lưu Lỗi mới mua, xe điện có màu đỏ thẫm, từ xa đã làm người ta chú ý rồi, hình như là Đinh Siêu đề cử cho Lưu Lỗi mua thì phải.
Lục Dương cũng không ngại, đến cả hán tử Lưu Lỗi cùng không để ý, hắn để ý làm gì, leo lên xe, Lục Dương điều khiển xe điện chạy về hướng Tây Môn.
Ra ngoài Tây Môn, lại đi thêm vài phút, Lục Dương đi tới chung cư Hoa Đình cửa Bắc.
Vừa mới tới nơi, Lục Dương liền nhìn thấy Tần Lam cùng Đậu Đậu, Tần Lam thì tay cầm một cái túi, trên vai đeo một cái balo màu lục, nàng ăn mặc kín đáo, đang nhìn ngó xung quanh.
Còn Đậu Đậu thì đứng cạnh Tần Lam, cô bé tò mò nhìn về hướng giao lộ, sau lưng cũng đeo một chiếc cặp cũ, nhìn thấy Lục Dương đi tới, Đậu Đậu cao hứng phất tay.
Đem xe điện dừng lại trước cửa, Lục Dương đi tới, một tay bế Đậu Đậu lên: "Đậu Đậu, còn nhớ anh không hã."
"Nhớ nhớ." Đậu Đậu giòn giã trả lời.
Ở khuôn mặt Đậu Đậu nhéo nhéo vài cái, Lục Dương lại nhìn đống hành lý bên cạnh, nói ra: "Tần tỷ, nhiều đồ như vậy, làm sao chị mang tới được?"
Tần Lam ngượng ngùng nói: "Chị có một đồng hương vừa vặn vào thành, sau đó chị nhớ hắn mang tới đây giùm, còn chị và Đậu Đậu thì đi xe buýt tới."
Lục Dương nghe xong, cũng gật đầu, lấy ra chìa khóa mở cửa.
Tần Lam vội nói: "Đậu Đậu đi xuống."
Vì không muốn quấy rầy Lục Dương mở cửa, Tiểu Đậu Đậu nhủ thuận từ trên người Lục Dương đi xuống, đứng ở bên cạnh nhìn xem, Lục Dương lấy ra chìa khóa, mở cảnh cửa cuốn lên, sau đó thò tay nhấc nó lên, bước vào.
Bên trong đã chuẩn bị gần xong.
Các tủ đựng đồ đã được đặt chỉnh tề thành hai hàng, bàn thu ngân cùng máy tính đều làm xong, những thực phẩm, hàng hóa đều được chuyển đến, đang chất đống trong góc tường.
Còn có hai cái tủ lạnh, một cái trên đó dán poster quảng cáo của Sprite, một cái khác của Coca Cola, những tủ lạnh này đều được nhà cung cấp tặng cho Lục Dương, chỉ cần ngăm điện vào là sài luôn.
"Tần tỷ, chị xem được không."
Lục Dương cười hỏi.
"Rất tốt." Tần Lam có chút câu nệ nhìn xung quanh một lần.
Nàng không nghĩ tới, chỉ trong một tuần, Lục Dương đã chuẩn bị xong đầy đủ.
"Hôm nay chúng ta sẽ đêm hàng hóa đặt lên kệ, ngày mai sẽ khai trương, đúng rồi, chị cùng Đậu Đậu còn chưa có chỗ ở, em cho chị thuê trước một phòng."
Việc thuê phòng rất đơn giản.
Bên này phòng trống còn rất nhiều, Lục Dương cũng có kinh nghiêm trọng chuyện này, phòng kho hiện tại của Lý Minh Bác, cũng là do hắn đi thuê đấy.
Bât quá.
Hiện tại hắn cũng không cần phải tự đi tìm.
Lục Dương gọi cho Từ Phượng Niên một cuộc.
Không đến một hồi, Từ Phượng Niên liền tới.
Hắn thở phì phò, vội vàng chạy tới, nhìn chiêu bài trước cửa hàng, nói ra: "Lục ca, siêu thi chuẩn bị nhanh như vậy sao?"
"Mở một cái siêu thị nhỏ thôi mà, cũng không khó lắm, tùy tiện tìm một người hiểu biết là xong." Lục Dương không để ý chút nào trả lời, lại giới thiệu hai người với nhau: "Đây là Tần Lam, còn đây là bằng hữu của ta, Từ Phượng Niên."
Nghe được Lục Dương kêu mình là bằng hữu, trong lòng Tự Phượng Niên hết sức kích động, hắn vội vàng chào hỏi, nói ra: "Xin chào Tần tỷ chị cứ gọi ta là tiểu Từ là được rồi."
"Chào..chào cậu.." Tần Lam vội vàng đáp lại.
Lục Dương cũng không nhiều lời, nói thẳng ra mục đích của mình: "Tiểu Từ, ta định thuê một cái phòng, cho hai người Tần tỷ cùng con gái ở lại, ngươi có căn nào thích hợp không?"
"Có có có."
Từ Phượng Niên lập tức nói ra.
Hắn là người môi giới đấy, trên tay không thể thiếu những thứ này được.
"Lục ca, ngài thích căn phòng như thế nào?"