Chương 261: Đậu Đậu Đi Học (2)
Lục Dương nói: "Tìm căn nào có một phòng khách một phòng ngủ, tốt nhất là ở trong chung cư Hoa Đình, dù sao cũng có hài tử, ở trong chung cư vẫn an toàn hơn, hơn nữa còn có khu vui chơi cho trẻ nhỏ."
"Một phòng khách một phòng ngủ à, ở trong chung cư Hoa Đình cũng có mấy căn, để ta xem một chút." Từ Phượng Niên cầm lấy điện thoại tìm tìm, nói ra: "Có ba nhà, đều không sai biệt lắm, trong đó có một căn bảy trăm, hai căn còn lại là bảy trăm rưỡi, ta đề nghị nên thuê căn bảy trăm, vì chủ nhà không có ở đây, nên ủy thác cho công ty môi giới chúng ta, nên giá cả khá tiện nghi."
Lục Dương gật đầu: "Vậy thuê căn này đi."
Tần Lam còn muốn nói bảy trăm tệ một tháng có hơi mắc, nhưng nghe Lục Dương đã đồng ý, nàng cũng không nói gì thêm.
"Được, để ta đi lấy chìa khóa."
Từ Phương Niện nhìn thấy đồ vật bên cạnh Tần Lam, biết rõ hiện tại nàng ta khẳng định không có chỗ ở.
"Đi đi, ngươi cầm lấy chiến mã chạy bằng điện của ta mà đi, nhanh hơn chạy bộ nhiều."
Lục Dương đưa chìa khóa cho Từ Phượng Niên, công ty môi giới ở cửa Đông, còn bên này thì ở cửa Bắc, nếu để hắn đi bộ, cũng phải tốn hơn mười phút.
Từ Phượng Niên cũng không chối từ, cầm chiếc khóa leo lên xe, năm phút sau, hắn cầm theo hợp đồng quay lại.
Lục Dương lấy bút ký hợp đồng, hắn cũng đóng trước ba tháng tiền thuê, không có tiền thế chấp, nên ba tháng cũng chỉ hài nghìn một trăm tệ mà thôi, Lục Dương ra ra ví tiền, đếm hai nghìn một trăm tệ gửi cho Từ Phượng Niên, sau đó đem hợp đồng đưa cho Tần Lam.
"Lục Dương, tiền này về sau trừ vào tiền lương của chị."
Tần Lam cầm lấy hợp đồng, nàng xin lỗi nói ra, hiện tại trong ví nàng chỉ có hơn một nghìn tệ, còn chưa đủ tiền cọc ba tháng.
"Tần tỷ, chị không cần khách sáo, dù sao bà nội cũng làm rất nhiều khoai lang cho em, chút tiền đấy em cũng không lấy chị được." Lục Dương khoát tay áo.
Từ Phượng Niên ở cạnh một bên không nói lời nào, trong lòng thì đang suy nghĩ mối quan hệ của hai người trong đó.
"Không được, không được, em đối với gia đình chị đã là rất tốt rồi, tiền này không thể để em tự bỏ ra được." Tần Lam quật cường nói.
"Như vậy đi, Tần tỷ, em chỉ trả ba tháng đầu tiên, còn lại đều do chị trả tiền thuê."
Nghe được Lục Dương nói vậy, Tần Lam hơi do dự một chút, mới nhẹ gật đầu.
Từ Phượng Niên hỗ trợ đem một túi xách, Lục Dương cũng cầm lấy một cái, dẫn theo hai mẹ con Đậu Đậu đi vào chung cư Hoa Đình, phòng thuê Từ Phượng Niên giới thiệu nằm ở tòa nhà số mười hai, tầng mười một, cách siêu thị Lục Dương cũng không hề xa.
Ngồi thang máy đi lên tầng mười một, Từ Phượng Niên đi trước mở cửa phòng.
Bước vào, căn phòng này có một phòng khách một phòng ngủ, diện tích cũng không lớn, chỉ khoản năm sáu chục mét vuông, nhưng đồ vật cơ bản đều có.
Phòng bếp thì có máy hút khói, còn có tủ lạnh, máy giặc quần áo, phòng ngủ còn một cái điều hòa, còn có một cái bàn, có thể dùng để trẻ con làm bài tập trên đó.
"Tần tỷ,chị xem có được không?"
Lục Dương hỏi.
"Rất tốt, so với mong đợi của chị còn lớn hơn." Đối với Tần Lam mà nói, chỗ này đã vượt quá mong muốn của nàng rồi.
Đậu Đậu cũng rất ưu thích, ở trong phòng khách chạy tới chạy lui không thôi, nàng cũng biết mình có nhà mới rồi.
Tần Lam mở ra túi xách, bên trong toàn là chăn, gối, còn có drap trải giường, nằm đem vào phòng ngủ, trải ra...
Làm xong những vấn đề này.
Kế tiếp chính là vấn đề đi học của Đậu Đậu rồi.
Hai giờ chiều.
Lục Dương ôm Đậu Đậu cùng Tần Lam đi tới trường tiểu học 'Khoa Đại'.
Trường tiểu học Khoa Đại là trường tiểu học phụ thuộc của đại học khoa học công nghệ Hà Đông, cũng cách chung cư Hoa Đình một bức tường ngăn, khoảng cách tới siêu thị cũng rất gần, trên cơ bản đều nằm trên một con đường chính.
Ở trước cổng trao đổi với bảo vệ vài câu, xong rồi ba người đi vào bên trong trường học.
Nhìn tòa nhà bốn phía mới tinh, còn có một sân bãi rộng lớn, Tần Lam nhịn không được nói ra: "Nơi đây so với tiểu học trong thôn chị còn tốt hơn."
"Đây không phải là điều hiển nhiên sao, dù sao giáo dục ở nội thành cũng được đầu tư hơn nhiều."
Lục Dương cười nói.
"Đậu Đậu, về sau em sẽ đi học chỗ này đấy, có thích không."
"Thích."
Đậu Đậu mặc dù có chút sợ hãi, nhưng vẫn trả lời rành mạch, thời điểm ở cùng nãi nãi đi hái rau, nàng cũng thường xuyên nhìn thấy bạn mình đi học, lúc đó nàng hâm mộ không thôi.
Đi tới cửa phòng giáo viên, Lục Dương cũng không gõ cửa, trong văn phòng có một trung niên mặc đồ tây đen, nhìn thấy Lục Dương đi tới, hắn vội vàng đi ra, có chút không xác định hỏi: "Cậu là Lục tiên sinh phải không..."
"Đúng rồi, là tôi, vừa rồi mới gọi điện cho anh xong."
Lục Dương đi vào, đem Đậu Đậu để xuống, Đậu Đậu liền chạy đến bên người mẫu thuân, sợ hãi nhìn ngươi lạ này.
"Xin chào, tôi là Bành Trung."
Nam nhân đi tới, nắm tay.
Lục Dương cũng nắm tay hắn, nói ra: "Bành lão sư, thục tục làm xong chưa?"
"Giáo sư Lữ đã tự mình ra chỉ thị, tôi làm sao dám lười biếng được, cậu yên tâm, thủ tục đều làm xong rôi." Nói xong, Bành Trung đem một túi hồ sơ đưa cho Lục Dương, sau đó nói: "Cậu chờ một chút, tôi đem chủ nhiệm lớp gọi tới."
Nói xong.
Bành Trung gọi một cú điện thoại.
Chỉ chốc lát, một nữ nhân hơn ba mươi tuổi đi tới, Bành Trung giới thiệu: "Đây là Tiểu Lâm, giáo viên của nhất ban(lớp 1), còn đây là học sinh mới, nàng vừa mới đi học, cô chiếu cố nhiều một chút."
"Chủ nhiệm Bành, tôi hiểu rồi."
Nữ nhân kinh ngạc nhìn thoáng qua Đậu Đậu, từ thái độ của chủ nhiệm Bành, nàng như nhận ra cái gì.
Lục Dương nhìn nữ nhân này đánh giá, quay đầu lại nói với Bành Trung, nói ra: 'Nếu như vậy thì tôi sẽ không làm phiền chủ nhiệm Bành nữa, cô giáo Lâm, dân Đậu Đậu đi tới phòng học, tôi có chút việc muốn nói với cô giáo."
"Tốt, tốt, Lục tiên sinh khi nào rảnh nhớ tới chơi."
Bành Trung tỏ ra khách khí.
Ra ngoài văn phòng, Tần Lam nhẹ nhàng thở ra, nàng nắm tay Đậu Đậu đi theo phía sau, trên tay còn cầm hồ sơ chủ nhiệm Bành mới đưa ra.
"Cô giáo Lâm, đây là tiểu muội muội của ta, trước khia chưa từng đi nha trẻ, đây là lần đầu tiên đến trường, nên làm phiền cô giáo chiếu cố nhiều một chút, giúp nàng có thể hòa hợp ở trong lớp, kết giao được nhiều bạn bè."
Thời điểm đi qua một góc, Lục Dương đột nhiên nói ra, còn thuận tiện nhét một phong bao lì xì váo túi áo cô giáo.
Trên mặt cô giáo Lâm lộ ra nụ cười, nói: "Lục tiên sinh, khách khí quá rồi, chiếu cố hài tử là trách nhiệm của chúng ta, nhìn đứa bé có chút nhát gan, tôi sẽ chiếu cố nhiều một chút, giúp nàng mau chóng hòa nhập vào tập thể của lớp."
"Vậy thì làm phiền cô giáo Lâm rồi, nếu cô giáo Lâm có thời gian, có thể tới Đại học KHKT Hà Đông chơi một chút, nếu có chuyện gì khó khăn cũng có thể tìm tôi, tôi ở trường học có mở một cái công ty nhỏ, cũng có một chút quan hệ với phó hiệu trưởng, nếu một ít việc giỏ vẫn giải quyết vô tư."
Lục Dương nhẹ nhàng nói ra.
Ơn huệ nhỏ chưa chắc đã làm người ta ghi nhớ, phải thêm cả uy hiếp, mới hoàn mỹ nhất.
"Lục tiên sinh quả nhiên là tuổi trẻ tài cao."
Quả nhiên sau khi nghe Lục Dương nói xong, thái độ của chủ nhiệm lớp đã tốt lên rất nhiều, trong lời nói còn kèm theo vài phấn lấy lòng.
Đến lớp.
Lâm lão sư đem Đậu Đậu đi vào phòng học.
Sau đó trên bục giảng giới thiệu Đậu Đậu cho học sinh cả lớp biết, Đậu Đậu lớn lên đáng yêu, nên bạn học trong lớp hoan nghênh không thôi, thấy một màn như vậy, trên mặt Tần Lam mới nở nụ cười.
Nguyện vọng đi học của Đậu Đậu cuối cùng cũng được thực hiện rồi.
Lần này còn nhờ Lục Dương giúp đỡ giúp nhiều.
Nhìn Đậu Đậu đã về chỗ ngồi, Lục Dương quay đầu lại nói ra: "Tần tỷ, Đậu Đậu phải học rồi, chúng ta về trước đi."
"Được."
Tần Lam nhẹ gật đầu.
Trở lại siêu thị, hai người bắt đầu làm việc, đem hàng hóa thực phẩm, đồ uống dọn lên trên kệ, tủ...
Mặc dù chỉ là một cái siêu thị nhỏ, nhưng phải tốn hết cả buổi chiều mới làm xong.
Lục Dương quay về trường học thì đã hơn sáu giờ chiều rồi.
Thời điểm đi ngang qua vườn khởi nghiệp, vừa đúng lúc gặp phải Khương Minh từ trong đi ra, nhìn thấy Lục Dương, Khương Minh nói người bên cạnh mình vài câu, rồi vội vàng chạy tới