Chương 88: Trong Sạch
"Làm sao có thể, Đạo tiên ngươi nói bậy bạ gì đó?"
Hàn Đông không tin đứng dậy hỏi.
Trương Đạo liếc mắt nhìn hắn, khó chịu nói ra: "Tin hay không tùy ngươi."
Trương Đạo cầm lấy một cuốn tiểu thuyết, nằm lên trên giường xem, không thèm để ý đến Hàn Đông, hắn đối với Hàn Đông cũng không phải có quan hệ tốt đẹp, bây giờ còn đứng lên chất vấn hắn nữa.
Nhận vật ở trong trò chơi chết rồi nhưng Hàn Đông cũng mặc kệ, lấy điện thoại ra gọi một cuộc: "Đào ca, trận đấu xong rồi à?"
"Đúng vậy, xong từ nãy rồi, chúng ta thắng rồi, bây giờ Lục Dương mời mọi người đi ăn cơm, ta phải đi đây, lát nữa gặp."
Thắng?
Thật sự thắng rồi.
Hàn Đông vẫn giữ điện thoại trên tai, đứng im thật lâu.
Việc này sao có thế xảy ra?
...
----
Tắm rửa xong xuôi.
Lục Dương cùng Lưu Lỗi đi đến nhà hàng ở Tây Môn, trên đường đi đụng phải Trần Thu Nguyệt, nàng cũng không phải tới đi ăn cơm cùng.
"Ngươi tới đây làm gì?"
Lục Dương nhìn xem nàng.
Trân Thu Nguyệt ngọt ngào cười nói ra: "Ta tới bảo vệ ngươi a, vạn nhất ngươi uống say, bị người nào chiếm tiện nghi thì làm sao bây giờ?"
"Ngươi sẽ không làm gì ta chứ."
Lục Dương hoài nghi nhìn nàng.
Hắn hoài nghi Trần Thu Nguyệt có mưu đồ làm loạn, nhưng lại không có chứng cứ.
Trần Thu Nguyệt muốn cùng một chỗ với Lục Dương, Lục Dương cũng không ngăn cẳn nàng, tuy rằng toàn bộ là nam sinh, nhưng họ cũng là người quen cùng khoa, cũng không có người lạ nào.
Trên bàn rượu.
Hai ba chén rượu vào trong bụng, mọi người đều bắt đầu thả long không ít.
Lữ Phong bưng ly vừa cười vừa nói: "Chị dâu, lần thứ nhất gặp nhau ở giảng đường, ta liền nói chị dâu cùng Lục ca là một cặp do trời đất tạo nên, thế mà lúc ấy Đinh Siêu vẫn còn chưa tin."
Trần Thu Nguyệt tựa cười như không phải cười nhìn Lục Dương, tựa hộ muốn nói, nhìn đi, không chỉ có một mình ta nghĩ như vậy.
"Không nên nói lung tung, ta và lớp trưởng các ngươi trong sạch."
Lục Dương cắt lời Lữ Phong.
"Đúng vậy, trong 'sạch'"
Lữ Phong tỏ vẻ hiểu rõ.
Nhưng mà hiểu như thế nào thì Lục Dương không biết.
Mọi người trên bạn rượu đều rất cao hứng, một bữa cơm mở năm bình rượu đế, uống đến tận hai giờ... Trước khi đi, còn cầm tay nhau khóc lóc....
Hoàn hảo.
Cũng không có người nào bất tỉnh nhân sự.
Lục Dương cũng rất khắc chế, không có đi mời rượu người khác, bằng không, đoán chừng toàn bộ người ở đây đều đã bị hắn cho đo ván rồi, trình độ uống rượu của Lục Dương, mấy nhóc sinh viên cũng không thể so sánh.
Còn có Trần Thu Nguyệt giúp hắn uống hai chén rượu.
Nàng tửu lượng không 'tệ', tuy mới uống hai chén rượu mà mặt đã bắt đầu đỏ, đi đường còn hơi lâng lâng, chỉ có thể dựa vào người Lục Dương để đứng vững.
Lục Dương nhìn nàng dựa trong ngực mình.
Một mỹ nhân đang nằm trong ngực mình, nàng có khuôn mặt thiên sứ, dáng người thi như ma quỷ, trong lúc say còn tăng thêm vài phần mị lực, Lục Dương nhìn xem mà có chút tâm hồn bất định.
"Để ta đưa ngươi vê."
Lục Dương hít vào một hơi.
Hắn biết rõ, nếu bây giờ đi thẳng vào khách sạn, Trần Thu Nguyệt cũng không cự tuyệt nổi, dù sao nàng bây giờ cũng say không biết gì rồi.
"Đi dạo một chút đi."
Trần Thu Nguyệt mơ mơ màng màng nói.
Quay về trường học, hai người dọc theo đường nhỏ đi dạo.
Gió lạnh thổi qua làm cho Trần Thu Nguyệt run một cái, cũng làm nàng thanh tỉnh một tí.
Lục Dương đem áo khoác bông cởi ra, choàng lên người nàng rồi nói: "Ngươi còn uống giùm ta làm gì, dù sao bọn hắn cũng không phải đối thủ của ta."
"Ngươi còn muốn quản ta uống rượu?."
Trần Thu Nguyệt trong lòng có chút ngọt ngào.
Lục Dương nghiêm túc: "Đương nhiên là phải quản, ta là nam nhân của ngươi."
"Vừa rồi hình như có người nói, hai chúng ta trong sạch cơ mà."
Trong lòng Trần Thu Nguyệt nổi một cỗ ghen tuông, tại sao trước mặt bạn học, Lục Dương không thừa nhận mối quan hệ với nàng.
"Là trong 'sạch', chúng ta chỉ mới hôn nhẹ, về sau mới tắm rửa sạch sẽ...."
Lục Dương nhìn xung quanh một chút, thấy gần đây không có ai, hắn tự tay ôm lấy Trần Thu Nguyệt, miệng dán vào đôi môi đỏ mọng của nàng.
Ô ô...
Tuy rằng trên người tran đầy mùi rượu, nhưng Trần Thu Nguyệt vẫn rất phối hợp.
Lục Dương phát hiện.
Trần Thu Nguyệt tuy rằng mạnh miệng, nhưng trên thực tế, nàng vẫn chỉ là một con cừu non.
"Ngươi làm gì thế."
Trần Thu Nguyệt phát hiện một cánh tay đang từ dưới áo chui vào bụng nàng.
Lục Dương chẳng biết xấu hổ nói: "Lạnh quá, ta sưởi ấm tay một chút."'
"Sưởi ấm vì sao còn bọp lung tung vậy?"
"Tay của ta tự hoạt động..."
Dưới tác dụng của cồn, Trần Thu Nguyệt đã có chút mê man, lại bị Lục Dương đùa giỡn, trong lòng nang sinh ra cảm giác thẹn thùng.
"Nếu không chúng ta đi khách sạn đi."
Trần Thu Nguyệt nhỏ giọng nói.
"Không cần phải vội, ta rất nhanh sẽ mua nhà rồi."
"Ừ."
Trần Thu Nguyệt nhẹ gật đầu.
Giờ khắc này, Lục Dương có cảm giác bức thiết phải mua một căn nhà ngay bây giờ.
"Khó chịu lắm à."
Trần Thu Nguyệt ôn nhu hơn trước rất nhiều, không chờ Lục Dương trả lời, nàng tiến về phía trước, lặng lẽ đến bên tai Lục Dương, nhỏ giọng nói: "Để ta giúp ngươi...." (Về sau giữa Lục Dương- TTN xưng hô thành anh em nha.)
....
Trở lại ký túc xá, Đinh Siêu vẫn đang chơi game như trước, nhìn thấy hộp cơm ở bên cạnh, hẳn là hắn đã ăn rồi.
"Siêu ca, tạo phòng ta vào đánh với."
Lục Dương cầm ra laptop, tải LOL về chơi.
Đinh Siêu có chút kinh ngạc, nhìn Lục Dương nói ra: "Lục ca, ngươi hôm nay bị làm sao vậy, bình thường ta rủ ngươi toàn từ chối mà"
"Hôm nay tâm tình ta tốt, muốn mang ngươi kéo rank."
Tốc độ đương truyền không tệ, rất nhanh đã tải xong trò chơi.
Mở ra trò chơi, Lục Dương cùng Đinh Siêu bắt đầu hành trình leo rank của mình, với trình độ Lục Dương, rất nhanh team bạn đã gõ GG....
Hơn mười giờ tối.
Lục Dương nằm ở trên giường, bắt đầu suy nghĩ về tương lai ở phía trước, hắn bắt đầu phân tích ưu nhược điểm của mình.
Ưu điểm là biết rõ tương lai, nắm bắt xu thế, có một khoản tiền vốn nhất định, hiểu một ít về kinh tê học, còn có Lữ Tiểu Vũ giúp sức.
Nhược điểm là không có mối quan hệ bên trên, thân phận vẫn chỉ là một sinh viên năm nhất.
Kế hoạch kinh doanh.
Đã có một cửa hàng bán quần áo, trước mặt chỉ mới một tiệm, có thể thừa dịp giá nhà còn chưa tăng cao mà mở một chuỗi cửa hàng về bán quần áo, khi đấy có thể tiết kiệm được tiền thuê nhà, dù về sau có nhiều người nhảy vão lĩnh vực này cũng không cần lo lắng sẽ bị đè bẹp.
Hiện tại công ty chỉ có một ban ngành làm việc của Lữ Tiểu Vũ, trước mặt phải tăng tiến độ hoàn thành tác phẩm manga, sau đó nhân cơ hội người ta vẫn chưa quan tâm vấn để bản quyền, mua một loại bản quyền tiểu thuyết, manga, điện ảnh, phim truyền hình tích trữ, về sau sẽ xây dựng một nền tảng(APP) của riêng mình.
Tiếp theo sẽ quản lý tốt tài khoản công ty trên Weibo, tăng lượt theo dõi cùng tương tác của người dùng lên cao, về sau có thể kéo người dùng tham gia nên tảng của mình.
----
Ngày hôm sau
Lục Dương tỉnh lại thì mặt trời đã ở giữa trưa.
Không giống với mấy ngày âm u hơn trước, hôm này thời tiết rất đẹp.
Bởi vì hôm nay là chủ nhật, Đinh Siêu vẫn ở trong phòng tiếp tục chơi game.
Lý Minh Bác thì cầm vài cuốn sách đi ra cửa.
Lưu Lỗi thì đã rời đi từ sớm, không biết đi đâu.
Vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Lục Dương hỏi: "Minh Bác, đi đâu vậy."
"Đi đến thư viện ôn tập, sắp thi học kì rồi, nếu rớt tín chỉ thì phiền toái lắm." Lý Minh Bác quay đầu lại nói.
Lục Dương đánh răng, nói ra:" Chờ ta với, ta muốn đi ăn cơm, chúng ta cùng đi đi."