Chương 238: Đột phá! Hoàng Cảnh! 2
Lập tức, cơ thể hắn truyền tới một âm thanh trong trẻo.
Tay phải nắm chặt, có thể cảm nhận được sức mạnh khủng bố, sức mạnh này, Diệp Tinh cảm thấy mình có thể nhấc được cả một ngọn núi lên.
Hiện giờ cơ thể hắn đã đạt tới một bước khó tin, thân thể vừa lột xác, càng thêm vô cùng mạnh mẽ.
Cho dù va chạm với một con tàu đang chạy trên đường ray, Diệp Tinh cũng sẽ không chịu bất kỳ tổn thương nào, đạn cũng không thể bắn xuyên qua hắn.
Đứng trong phòng, tâm niệm của Diệp Tinh động một cái. Vậy mà cơ thể hắn có thể nhẹ nhàng bay lên.
Vù!
Nháy mắt, Diệp Tinh bay ra khỏi phòng, một giây sau lại bay trở lại.
Lúc còn ở Vương cảnh, thông qua không chế linh lực có thể khiến cho vật tạm thời bay trên không trung, nhưng rất phí lực.
Nhưng sau khi đạt tới Hoàng Cảnh, có thể dễ dàng bay lên.
Bay trên không trung, đây là bản lĩnh mà Lục Địa Thần Tiên mới có, cũng là dấu hiệu của cường giả Hoàng Cảnh!
“Cuối cùng cũng đột phá Hoàng Cảnh rồi!”
Trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui mừng.
Từ lúc sống lại tới giờ đã gần hai năm, cuối cùng hắn đã đạt tới được bước này!
Thực tế đột phá tới Hoàng Cảnh rất khó, có điều kiếp trước Diệp Tinh đã đột phá một lần, vậy nên dễ dàng thành công.
“Bảo vật tám cây trụ đen khổng lồ, một trụ trong đó là của mình!” Diệp Tinh nhìn ngoại ô phía Đông thành phố Thượng Hải, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Một phần tám bảo vật trên thế giới rốt cuộc nhiều bao nhiêu, Diệp Tinh căn bản khó mà tưởng tượng ra!
Uỳnh!
Đúng lúc Diệp Tinh đang kích động, lúc này biển khơi trong đầu hắn dường như đang bốc lên cuồn cuộn, sau đó sâu dưới đáy biển xuất hiện một dòng khí màu xám đang không ngừng xoay tròn, trong một thời gian ngắn đã tăng lên rất nhiều, thậm chí hình thành một vòng xoáy màu xám lớn bằng hạt đậu.
“Lại tăng thêm rồi!” Diệp Tinh cảm nhận khí lưu màu xám trong đầu mình.
Lần trước lúc hắn đột phá Vương Cảnh, khí lưu màu xám kỳ dị đã tăng gấp năm lần, giờ đây đại khái tăng lên mười lần!
Sau khi tăng mạnh, thời gian sau đó cũng dần dần tăng lên.
“Rốt cuộc có tác dụng gì?”
Diệp Tinh nhíu mày, cho tới hiện tại, chưa có thứ gì khiến khí lưu màu xám sinh ra dị động.
Nghĩ một chút, Diệp Tinh cũng không nghĩ thêm nữa.
“Thành công đột phá Hoàng Cảnh, xem xem không gian trong nhẫn không gian của mình lớn thế nào?”
Diệp Tinh nhìn nhẫn không gian trên tay.
Trong lòng nghĩ, tâm niềm của Diệp Tinh động một cái, ý thức tiến vào trong nhẫn không gian.
Nháy mắt, một không gian khổng lồ diện tích khoảng ba trăm mét vuông, cao khoảng năm mét xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
Mới đầu lúc Diệp Tinh lấy được tinh thạch không gian này, diện tích không gian chỉ rộng một trăm mét vuông, cao năm mét.
Có điều thực lực của Diệp Tinh trở nên mạnh mẽ, Không gian lại được mở rộng ra.
“Tiếp tục mở rộng!” Diệp Tinh thúc động linh lực hỏa diễm.
Chỉ có đạt tới Hoàng cảnh, mới có thể khiến không gian trong tinh thạch mở rộng tới mức lớn nhất.
Dưới linh lực hỏa diễm, không gian trong tinh thạch nhanh chóng tăng lên, thời gian mười giây ngắn ngủi đã kết thúc mở rộng.
“Đây.” Diệp Tinh nhìn không gian, trong mắt lập tức lộ ra vui mừng.
Diện tích không gian trong nhẫn không gian đã lên tớ một nghìn mét vuông, cao khoảng hai mươi mét, tổng không gian thậm chí đạt tới hai vạn mét khối!
“Vậy mà lại lớn như vậy!” Trên mặt Diệp Tinh lộ ra nụ cười.
Kiếp trước có được một chiếc nhẫn không gian diện tích mơi chỉ năm trăm mét, kém không gian hiện tại bốn mươi lần!
So sánh một chút, nhẫn không gian hiện tại của Diệp Tinh phải bằng mất chục chiếc nhẫn không gian của Diệp Tinh kiếp trước cộng lại.
Trong lòng Diệp Tinh vui mừng, chiếc nhẫn không gian này chắc chắn là vô giá.
Nhìn thời gian trong điện thoại trên tay, Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Cho dù đạt tới Hoàng cảnh, trong lòng hắn vẫn có một cảm giác gấp gáp.
Rời khỏi phòng, Diệp Tinh trực tiếp lái xe rời đi, hắn tới ngoại ô phía đông thành phố Thượng Hải.
Điều kiện ở đây không được xem là tốt, xung quanh đều không có phòng, nhưng nơi này lại có bảy nhà xưởng lớn.
Những nhà xưởng này chỉ xây dựng bên ngoài, còn có tường xi măng, chưa kịp quét vôi, cả nhà xưởng đóng chặt cửa lớn, ngoài nhà xưởng chỉ có một chút xi măng, vừa nhìn liền biết nhà xưởng này không được xây chắc chắn.
“Ông chủ!” cửa lớn mở ra, sau đó mấy người bước ra, là mấy người Thư Lạc Y, Vương Tam Đại, Tần Phong, Dương Thu, Lân Pha.
Thư Lạc Y vẫn luôn phụ trách việc xây dựng thi công công xưởng, Vương Tam Đại là người sau này Diệp Tinh tuyển tơi làm việc, mà ba người Tần Phong, Dương Thu, Lân Pha đều là người từ Tây An tới, muốn học một số thứ từ Diệp Tinh mà bọn họ cho là siêu năng lực.
Bước vào công xưởng, theo lí mà nói bên trong chắc hẳn không có đồ gì khác giống như một công xưởng vẫn chưa được xây dựng xong, nhưng căn bản lại không phải.
Trong phòng xếp chồng chất rất nhiều đồ.
Phần lớn trong đó là lương thực, nhiều nhất là các loại thức ăn như gạo và thịt, số thịt đó đều được chế biến thành thịt khô hoặc là đóng hộp, dù sao nếu những thứ này là đồ tươi sống, để thời gian dài chắc chắn sẽ thối rữa.
Trừ lương thực ra, còn có rất nhiều nước đóng chai, trong ngày tận thế đen tối, rất nhiều nguồn nước đều bị ô nhiễm, cho dù có nguồn nước sạch nhưng bên cạnh đó có dị thú chiếm giữ, trong ngày tận thế, nước sạch chắc chắn là một tài nguyên khan hiếm.