Chương 301: Di tích cổ xưa 2
Mọi người hưng phấn nghị luận.
Ngoại trừ Diệp Tinh, còn có người nhìn về phía người bên cạnh Diệp Tinh.
- Bên cạnh Tinh Đế là Giang Vương Giang Lam Thành!
- Còn có Lạc Vương Thư Lạc Y nữa!
- Mấy người này toàn cường giả vương cảnh a!
- Toàn bộ Tây An ngoại trừ Tinh Đế ra, cường giả vương cảnh có mấy người lận, hiện tại tuyệt đối là thành phố có được nhiều người tu luyện cường đại trên thế giới nhất!
......
Mọi người hưng phấn nhìn từng đạo thân ảnh quen thuộc.
"Linh lực dao động thật mạnh! Giang Lam Thành, Thư Lạc Y, Tần Phong, Dương Thu, Vương Tam Đại, Lân Pha, còn có Trương Nghị, Trần Mẫn, Nhiếp Đạo Thản, bọn họ đều đạt tới Vương cảnh?"
Cả Tây An đã có nhiều cường giả vương cảnh như vậy!"
......
Ngoại trừ những người thực lực nhỏ yếu một chút này, những cường giả vương cảnh khác cũng nhìn về phía Diệp Tinh, bọn họ cũng là cường giả vương cảnh, dưới tình huống thực lực chênh lệch không lớn, có thể nhạy cảm phát hiện linh lực dao động ẩn giấu trên người đám người Giang Lam Thành.
Xa xa, Hoàng Viêm cũng như thế, ánh mắt ông ta nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, đồng tử lại hơi co rụt lại.
"Hoàng cảnh! Tây An ngoại trừ Diệp Tinh ra, còn có người cường giả hoàng cảnh thứ hai!" Hoàng Viêm trong lòng chấn động.
Trên người Lâm Tiểu Ngư mơ hồ truyền đến khí tức rất nguy hiểm, tuyệt đối là không thể nghi ngờ đã đột phá đến hoàng cảnh!
Tây An là khu vực do Diệp Tinh phụ trách, ông ta đương nhiên không có khả năng đi khống chế, cho nên tình huống toàn thể Tây An ông ta cũng không phải rất hiểu rõ.
Nhưng hiện tại một phương Diệp Tinh cai quản thoáng cái xuất hiện nhiều cường giả như vậy!
Tất cả cường giả vương cảnh bọn họ nơi này cộng lại cũng không nhiều bằng Tây An, càng không cần nói đến Tây An còn có hai người là hoàng cảnh.
"May mắn Diệp tinh phẩm tính rất tốt." Hoàng Viêm trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm.
Thực lực khủng bố như vậy nếu như trong lòng có ý nghĩ xấu, đó tuyệt đối là một tai nạn thật lớn.
- Diệp Tinh! Trong lòng nghĩ vậy, ông ta lại nhanh chóng nghênh đón.
"Hoàng Viêm." Diệp Tinh nhìn Hoàng Viêm, trên mặt lộ ra một tia tươi cười.
Hoàng Viêm dáng người cường tráng, cánh tay trần trụi, mặc một thân áo giáp kỳ dị, mặt chữ quốc, vô cùng cương nghị.
Vị chiến hoàng kiếp trước này quật khởi nhanh hơn ở kiếp này, ngắn ngủi nửa năm đã đạt tới tình trạng như bây giờ.
- Diệp Tinh, cậu đến xem di tích này một chút! Hoàng Viêm mang theo đám người Diệp Tinh đi tới một chỗ.
Lúc này nơi này đã có một ít người tu luyện trông coi, phòng ngừa người khác tiếp cận.
Đập vào trước mắt là một tòa kiến trúc giống như cung điện cổ đại, chẳng qua phía trên có rất nhiều vết trầy xước, rỉ sét loang lổ, không biết đã tồn tại bao lâu
"Tòa cung điện này nhìn qua rất mục nát, tựa hồ vừa chạm vào liền có thể sụp đổ, nhưng những vết rỉ sét này căn bản khó có thể lấy xuống, toàn bộ cung điện không biết dùng vật liệu gì làm ra, tuyệt đối so với bất kỳ loại vật chất nào trên địa cầu đều mạnh hơn, cho dù kim cương cũng không cứng bằng. Vật liệu tương ứng dán vào tường thành cũng khó có thể dò xét năm tồn tại cụ thể là bao nhiêu.” Hoàng Viêm giải thích.
Diệp Tinh tiến lên chạm vào một chút, cung điện nhìn qua mục nát lại có một cỗ xúc lạnh thấu xương như băng.
Tay phải của hắn hơi dùng sức, nhưng giống như là người bình thường đi nắm một cái sắt lớn, cũng không tạo thành chút ảnh hưởng gì đối với nó.
"Chất liệu kinh người như vậy?" Diệp Tinh hơi kinh hãi.
Trong tay hắn xuất hiện một ngọn lửa, muốn thử thiêu đốt cung điện này, nhưng cũng vậy, không tạo thành bất kỳ hư tổn gì đối với cung điện.
Với năng lực khác mà hắn nắm giữ bây giờ cũng đều không thể mảy may phá hư cung điện này, cung điện như vậy lại còn có thể mục nát? Phỏng chừng thời gian nó trải qua vô cùng dài!
Ở trước cung điện có một tấm màn sáng màu xám, phía trên còn có gợn sóng lưu động.
"Diệp Tinh, chính là cái màn sáng này, hiện tại không ai phá được nó." Hoàng Viêm trầm giọng nói.
Bức màn sáng này cản đường không cho họ vào cung điện.
Diệp Tinh gật gật đầu, hắn vung tay lên, nhất thời một ngọn lửa tràn ngập ra, đánh về phía tấm màn sáng kia.
"Rầm rầm!"
Dưới hỏa diễm của hắn, tấm màn sáng kia không có lực cản trở nào, trực tiếp bị nghiền nát.
- Lớp màng phòng ngự này vỡ vụn rồi!
Lúc này mọi người xung quanh đều đang nhìn nơi này, nhìn thấy màng mỏng vỡ vụn, nhất thời trong mắt lộ ra một tia vui sướng.
Nhưng mà bọn họ cũng không có tiến lên, mà là nhìn Diệp Tinh.
Bọn họ lúc trước liên thủ cũng không có đánh nát nổi lớp màng này, thế nhưng Diệp Tinh tiện tay liền giải quyết được, có thể thấy được thực lực của bọn họ chênh lệch rất lớn.
Thực lực Diệp Tinh vượt xa bọn họ, đánh chết tất cả bọn họ cũng là chuyện hoàn toàn có thể, ai dám ở trước mặt hắn làm càn đây?
"Diệp Tinh..." Hoàng Viêm nhìn Diệp Tinh, cũng là thái độ dò hỏi.
"Chúng ta đi vào xem một chút đi." Diệp Tinh gật đầu.
Hắn trước tiên dùng mấy linh khởi thuật đã sử dụng đi vào điều tra một chút, sau khi xác định không có nguy hiểm, liền đi vào trong đó.
Khi Diệp Tinh đi vào, những cường giả vương cảnh khác nhất thời toàn bộ tràn vào.
Ầm ầm!
Vừa nhìn thấy tình cảnh bên trong, những cường giả vương cảnh này mắt đỏ lên.