Chương 341: Hệ hỏa, Thiên Huyền Cảnh!
Khoảng thời gian này tiếp tục duy trì tới tận tám tiếng đồng hồ!
Trong một khoảng thời gian, Diệp Tinh bỗng nhiên mở mắt, ánh sáng màu đỏ của trên thân thể chớp động.
“Răng rắc!”
Trong cơ thể hắn dường như có thứ gì đó nứt vỡ, nhát mát một cỗ khí thế cực lớn trên người bùng phát.
“Chọc thủng rồi?” trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia vui mừng.
Xoạt!
Tay phải của hắn vung lên, linh quả và dược thảo cùng nhau xuất hiện trước người hắn ngay tức khắc.
Oành!
Những linh quả, dược thảo này hóa thành linh lực nồng đậm bắt đầu điên cuồng chảy vào trong thân thể Diệp Tinh.
Theo linh lực chảy vào trong thân thể, cơ thể Diệp Tinh bắt đầu xảy ra quá trình lột xác.
Có điều mức độ lột xác này không được coi là mạnh lắm, dù sao trước đó thân thể Diệp Tinh đã lột xác một lần, lần lột xác này là linh lực hỏa diễm dị năng của hắn thay đổi.
Từng ngọn hỏa diễm xuất hiện trên người hắn, dần dần bao phủ cơ thể hắn. Diệp Tinh hoàn toàn biến thành một người lửa.
“Đột phá thành công rồi?” đợi một thời gian, Diệp Tinh bỗng nhiên đứng dậy.
Tay phải hắn nắm lại.
Uỳnh!
Hỏa diễm trên người hắn nháy mắt được thu lại, sau đó bay tới lòng bàn tay, khí tức của một ngọn lửa cực nóng tản ra, khuếch tán ra xung quanh.
Có điều đây là công trình vũ trụ, những ngọn lửa này không tạo thành tổn hại gì cho những vách trường đó.
Nếu như là kiến trúc của trái đất, đoán chừng sẽ dễ dàng bị thiêu rụi thành tro bụi.
“Hiện giờ dị năng hắc ám, dị năng hỏa diễm đều đã đột phá tới Thiên Huyền Cảnh!” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm.
Ở trái đất, Thiên Huyền Cảnh ở trên Hoàng Cảnh, giờ đây hai loại dị năng của hắn đều đã đạt tới rồi!
Dị năng hệ hỏa đột phá dã xóa bỏ tinh thần sa sút của Diệp Tinh.
Thu lại cảm xúc trong lòng, Diệp Tinh suy nghĩ tiếp theo nên làm gì.
“Bây giờ mình cứ vậy mà trở về trái đất ư? Đợi thiên phú của bản thân bày ra, lại tớ vũ trụ này thu hút sự chú ý của bất tử phủ chủ Kim Hồn?”
Sau khi tiến vào vũ trụ, Diệp Tinh cũng đã thẩm tra tin tức của một số thiên tài, những thiên tài này chứng tỏ thiên phú của bản thân đều thông qua phơi bày năng lực chiến đấu của bản thân.
Cảnh giới ngang nhau nhưng thực lực càng mạnh, thiên phú tự nhiên cũng sẽ càng mạnh.
Hiện giờ Diệp Tinh và những nhân viên chiến đấu cùng cảnh giới Thiên Huyền Cảnh sơ kỳ được tu luyện công pháp và chiêu thức tấn công từ nhỏ, cho dù là người bình thường nhất cũng chưa chắc đã có thể chiến thắng.
Không cách nào có thể chứng tỏ bản thân, trái lại giờ đây hắn có thể mang theo rất nhiều tài nguyên về địa cầu, nhưng cũng chỉ có thể từ từ tu luyện.
Những tài nguyên đó đối với sự phát triển của trái đất có lợi, nhưng căn bản không thể giải quyết vấn đề cột đen.
“Phù! Một tháng, tự cho bản thân mình một tháng, nếu có thể tìm được cách cậy thì tiếp tục tìm, nếu không tìm được vậy thì chỉ có thể trở về trái đất thôi.” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
“Ting!”
Đúng vào lúc này, đồng hồ trong tay hắn vang lên, là tin tức mà Nguyên Lệ Văn gửi tới.
“Diệp Tinh, xin lỗi, việc trước đó đã nhận lời ta chưa làm được, có điều gia tộc ta xảy ra chút chuyện, đây là chuyện mà trước đó ta không ngờ tới.nếu sau này có việc gì cần giúp đỡ, cứ trực tiếp liên hệ với ta, nếu có thể ta nhất định sẽ giúp.”
Một hàng tin nhắn xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
Xem tin nhắn một chút, Diệp Tinh nhớ tới trạng thái của Tử Thược, lắc đầu, không trả lời.
Hắn trực tiếp bước ra khỏi phòng.
Cả Thiên Ma Tinh to lớn không gì sánh được, từng ngóc ngách đều có trận truyền tống, Thiên Ma Tinh không thể bay, nếu chỉ đi bộ thôi, không biết cần bao nhiêu thời gian mới có thể tới nơi khác được.
Nhưng đi bằng trận truyền tống phải trả tiền.
Một ngày..... hai ngày....
Diệp Tinh đi trên Thiên Ma Tinh không mục đích, hiện giờ hắn không nghĩ ra được bất cứ cách nào hủy bỏ được cột đen nguy hiểm trên trái đất.
...
Giờ đây Tây An rất đông người, có nhiều cường giả trấn giữ nơi đây, rất nhiều người của thành phố khác đều di chuyển tới nơi này.
“Tiểu Ngủ, bây giờ Diệp Tinh đi về phía vũ trụ, không liên hệ được chút nào sao?” mấy người Chu Lãnh Huyên, Trương Mộng ngồi bên cạnh Lâm Tiểu Ngư, bỗng nhiên hỏi.
Lúc này mấy người Trương Mộng, Hạ Lâm đều không có dáng vẻ của ngày thường nữa, trở nên trầm mặc hơn nhiều.
Nhất là Hạ Lâm, Chu San, bọn họ đã trải qua quá nhiều trong ngày tận thế đen tối rồi, cả người đều đã thay đổi.
Lâm Tiểu Ngư lắc đầu, trong mắt cô ngập tràn vẻ lo lắng.
Bóng tối bao phủ chân trời phía xa, trong thấp thoáng dường như có tiếng gầm thét của dị thú truyền tới.
Giờ đây Diệp Tinh mang sự hi vọng của cả trái đất trên lưng đi về phía vũ trụ.
“Nhất định phải bình an trở về đó.” Lâm Tiểu Ngư thầm nói trong lòng.
...
“Grào!” “Grào!”
Một nơi nào đó, tiếng của rất nhiều dị thú truyền tới, lúc này trong mắt rất nhiều người đều lộ ra vẻ sợ hãi.”
“Dị thú công thành!”
“Con tôi, con của tôi.”
“Mẹ, đi mau.”
“Ai tới cứu chúng tôi với!”