Chương 342: Phương pháp giải quyết tận thế thứ hai
Rất nhiều người đang điên cuồng chạy trốn, trong mắt lộ ra sự tuyệt vọng. Những dị thú này đang điên cuồng gặt hái sinh mạng của con người.
Ngày tận thế đen tối đã qua được gần hai năm rồi, nhưng vẫn có rất nhiều người đều là người bình thường.
Uỳnh! Uỳnh!
Phía xa, bỗng nhiên một thân ảnh vụt qua, nhanh chóng đánh tới.
Dị năng chớp động, từng từng con dị thú dễ dàng bị giết chết.
“Grào!”
Con dị thú Vương Cảnh dẫn đầu tức giận gầm lên, lập tức mấy con dị thú khác đều xông về phía mấy người.
Gần nghìn con dị thú đánh tới, hoàn toàn bao phủ mấy thân ảnh.
Có điều chỉ chưa tới mười phút, tất cả dị thú đều chết hết.
“Lân Pha, thực lực của anh tăng lên rất nhiều đó.” Một chàng trai để đầu đinh, mặc một bộ áo giáp kì lạ, trong tay nắm một thanh trường kiếm cười nói.
“Anh Diệp ở trong vũ trụ nguy hiểm, đương nhiên chúng ta không thể kéo chân anh ấy!” Lân Pha trầm giọng nói: “Anh Tam đại, chúng ta tới vùng núi của tòa thành này, chém hết toàn bộ đám dị thú đó!”
“Tôi cũng đang có ý này!” Vương Tam Đại lau thanh trường kiếm trong tay.
Ánh mắt bọn họ nhìn lên bầu trời đen kịt.
Bóng đen đã giáng xuống gần hai năm rồi, bầu trời chưa từng thay đổi màu sắc.
“Ông chủ, chúng ta không có bất cứ năng lực gì để thay đổi Tinh Cầu, chỉ có thể giảm bớt tử vong, hi vọng của Trái Đất đều trông cậy cả vào anh.” Trong lòng Vương Tam Đại thầm nói.
...
Phần đông người trên Trái Đất đều đang cố gắng, không ngừng chiến đấu với dị thú.
Một vài người biết Diệp Tinh đi về phía vũ trụ đều đang chờ đợi, chờ đợi ngày Trái Đất khôi phục lại một lần nữa.
“Đây là chợ nô lệ của Thiên Ma Tinh?”
Diệp Tinh bước đi không mục đích, nhìn ghi chú trên tấm biển, nghĩ một lát rồi hắn bước vào.
Chợ nô lệ khổng lồ chiếm diện tích cực lớn, vừa bước vào trong đã nhìn thấy rất nhiều người bị trói không thể nhúc nhích.
“Nô lệ Thiên Huyền Cảnh?” Diệp Tinh bước tới một nơi, nhất thời ngây ra.
Nơi đó trói mấy chục người, người dẫn đầu là hai người tản ra khí thế dao động mạnh mẽ, thậm chí khiến hắn cảm thấy một tia nguy hiểm.
Hiển nhiên thực lực của hai người này không dưới hắn.
Bây giờ Diệp Tinh cũng mới chỉ ở Thiên Huyền Cảnh mà thôi, cả trái đất hiện giờ chỉ có mình hắn là Thiên Huyền Cảnh.
Kết quả vậy mà ở chợ nô lệ lại bán nô lệ Thiên Huyền Cảnh.
“Giá bán một triệu Thiên Lan Tệ?” nhìn giá của nô lẻ Thiên Huyền Cảnh này, trong lòng Diệp Tinh cảm thấy cạn lời.
Hiện trờ trên người hắn vẫn còn gần một ức Thiên Lan tệ, như vậy tính ra có thể mua gần một trăm người Thiên Huyền Cảnh, cũng có nghĩa là nô lệ trên Hoàng Cảnh.
“Có mua không?” Trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ.
Có điều nghĩ một lát hắn lại không nghĩ nhiều nữa, mua nô lệ căn bản không thể giải quyết được vấn đề của trái đất.
“Nếu mấy ngày còn lại vấn không thể tìm ra cách giải quyết, vậy thì mua một vài nô lệ rồi về trái đất!”
Hắn tiếp tục bước đi.
Chợ nô lợ khổng lồ, rất nhiều người bị coi như món hàng không ngừng mua bán, có điều phần lớn đều dưới Thiên Huyền Cảnh, ít nhất không có ai Đạo Tắc Cảnh.
Đạo Tắc Cảnh, đặt trong hệ ngân hà cũng là thế lực cường giả hạng hai!
“Bán yêu thú đây, yêu thú Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong đây!” bỗng nhiên, có một tiếng rao từ phía xa truyền tới.
Diệp Tinh nghe thấy âm thanh này, nhanh chóng bước tới.
“Yêu thú, vậy mà lại là yêu thú Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong!”
“Trong chợ rất ít khi xuất hiện yêu thú đẳng cấp này!”
“Không biết có thể bán ra với cái giá thế nào?”
...
Rõ ràng một vài người xung quanh rất có hứng thú, vây lại xem, một số người không nhịn được bàn tán.
Vèo!
Bỗng nhiên, giữa đám người bỗng nhiên tự động mở ra một con đường, một chàng trai thân mặc áo gấm xa hoa đi tới, sau lưng chàng trai này còn có một người đi theo, trên người người này khí thế dao động cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí đã vượt qua cả Thiên Huyền Cảnh, là một cường giả Đạo Tắc Cảnh!
“Là công tử Hoa Hiên Nhai của Hoa Hiên Phủ! Cậu ấy cũng ở chợ nô lệ này.”
“Sau lưng cậu ấy là cường giả Đạo Tắc Cảnh – Lãng Thiểm rất nổi tiếng của hệ ngân hà, chuyên bảo vệ sự an toàn của Hoa Hiên Nhai.”
“Hoa Hiên Phủ là một trong những nơi có mấy vị thế lực Hư Không Cảnh của hệ ngân hà, thế lực mạnh mẽ, thiên tài Hoa Hiên Nhai cũng không tệ, nghe nói đã sớm đạt tới Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong rồi, thậm chí có hi vọng đột phá tới Đạo Tắc Cảnh, nhưng vẫn luôn áp chế lại, vẫn luôn mài dũa, hi vọng mấy năm sau khiến mọi người đều kinh ngạc trên hội tuyển thiên tài.”
...
Từng ánh mắt kính sợ xung quanh nhìn về phía chàng trai mặc áo gấm.
Diệp Tinh cũng im lặng nhìn, nghe người xung quanh thảo luận.
Hiện tại Hoa Hiên Nhai trở thành sự chú ý của cả nơi này là điều không thể nghi ngờ.
“Chàng trai này dường như là một thiên tài, nhưng khí lưu màu xám có dị động, không biết chàng trai đó không đạt được yêu cầu của sao chép, hay là khí lưu màu xám trong đầu mình không đủ?” lúc này trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
“Thiếu gia Hoa Hiên.” Người bán yêu thú Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong là một cường giả trung niên Đạo Tắc Cảnh, ông ta biết Hoa Hiên Nhai, khẽ cười chào hỏi.
“Lão Mộc, con yêu thú Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong này tôi mua, giá cũ, năm mươi triệu Thiên Lan tệ.” Hoa Hiên Nhai nhìn người đàn ông trung niên vạm vỡ đó.