Chương 431: Tiến vào cung Hạo Nguyên
Nhưng năm thức của kiếm trận Vạn Huyền, chỉ cần nắm được thức thứ hai, thì sẽ là Đạo Tắc Cảnh vô địch!
Hại thứ này khác biệt quá lớn!
“Mình tới từ một tinh cầu thất lạc, chưa từng được đào tạo qua bất cứ thế lực nào, những thế lực đỉnh cấp khác có lẽ vừa bắt đầu đã có công pháp tốt để tu luyện, còn có rất nhiều cường giả chỉ bảo. Nhưng mình chẳng có gì cả, nếu có thể thi triển được một công pháp tốt, thực lực sẽ càng mạnh hơn, bây giờ mình tiếc điểm Hạo Nguyên, sẽ chỉ tụt lại phía sau người khác. Không đổi, ba năm sau sẽ chẳng cơ hội dù chỉ là một chút, nhưng đổi rồi, thật sự nắm chắc thức thứ nhất, tiến vào thành Thời Không...”
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng khiến người ta khiếp sợ.
Ai cũng muốn có được bí tịch mạnh hơn, hơn nữa phù hợp với bản thân, có thể khiến cho thực lực của bản thân phát huy tới mức tốt nhất.
Giờ đây, kiếm trận Vạn Huyền này có thể đạt tới yêu cầu là điều không thể nghi ngờ.
Khí lưu màu xám có thể khiến cho Diệp Tinh sao chép thiên phú mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn luôn chậm chạp lĩnh ngộ không mục đích, không có một khái niệm hệ thống nào.
Dù sao hắn cũng tới từ một tinh cầu thất lạc, điều kiện sau lưng rất kém, chỉ có thể sao chép đông một chút, sao chép tây một chút, những bí tịch lựa chọn cũng là bình thường nhất.
Hắn như một viên ngọc vừa mới được đào lên, nhưng lại không được mài cắt bằng chiếc máy tốt.
Giờ đây, lần đầu tiên đã xuất hiện một chiếc máy tốt!
Kiếm trận Vạn Huyền, thứ này căn bản không thể tìm thấy bên ngoài, đoán chừng cho dù là những cường giả Bất Tử Cảnh cũng rất khó gặp được.
“Tiểu Ngư, em chọn xong chưa?” trong lòng đã đưa ra quyết định, Diệp Tinh cười nhìn Lâm Tiểu Ngư hỏi.
Trên mặt Lâm Tiểu Ngư mang theo một nụ cười, nói: “Đã chọn xong rồi, em chọn năm gốc Bất Tử Thảo này.”
“Bất Tử Thảo?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bất Tử Thảo là một loại dược thảo vô cùng quý báu, dưới cảnh giới Bất Tử, cho dù là bị thương nặng thế nào, chỉ cần vẫn còn một hơi thở, nháy mắt có thể khôi phục, trong đó ẩn chứa sự sống mãnh liệt.
Cho dù là cường giả Chân Linh Cảnh đỉnh phong cũng vậy.
Một gốc Bất Tử Thảo, hoàn toàn tương đương với một mạng sống.
Nhưng giá của Bất Tử Thảo rất quý, cần một trăm năm mươi nghìn điểm Hạo Nguyên mới có thể đổi một gốc, năm gốc Bất Tử Thảo cần tiêu bảy trăm nghìn điềm Hạo Nguyên!
“Kí ức truyền thừa trong đầu em có tin tức liên quan, một vài dược thảo, linh quả trân quý có thể giúp khai phá tiềm lực huyết mạch, Bất Tử Thảo là một trong số đó.” Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Thực lực của cô hiện giờ phần lớn đều dựa vào loại huyết mạch thần bí đó.
“Vậy có cần bảo vật khác không? Chỗ anh vẫn còn hơn ba trăm nghìn điểm Hạo Nguyên.” Diệp Tinh vội vàng nói.
“Không cần đâu.” Lâm Tiểu Ngư cười lắc đầu, nói: “Hấp thụ một gốc Bất Tử Thảo cần hơn một năm thời gian, năm gốc cần hơn bốn năm, đợi hấp thụ xong Bất Tử Thảo, em lại xem xét những thứ khác.”
Cô nhìn Diệp Tinh, hơi tò mò hỏi: “Diệp Tinh, anh đổi cái gì mà cần tới một triệu điểm Hạo Nguyên thế?”
Cô không nhìn thấy điểm Hạo Nguyên của Diệp Tinh, nhưng dựa vào điểm của mình có thể đoán ra được đại khái.
“Cái này.” Diệp Tinh chỉ đồng hồ.
“Kiếm trận Vạn Huyền?” Lâm Tiểu Ngư nhìn tin tức liên quan.
“Phải, kiếm trận Vạn Huyền này vừa hay phù hợp với anh!” Diệp Tinh cười nói, trong mắt lộ ra vẻ mong đợi.
Bây giờ hắn có thể đổi, nhưng trên hệ ngân hà, kiếm trận Vạn Huyền này phải tốn chút thời gian mới có thể gửi tới, nhưng bây giờ đổi, chỉ có thể tới cung Hạo Nguyên mới có thể nhận được.
...
Thời gian trôi chảy, mười ngày nháy mắt đã trôi qua.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, chúng ta tới nơi rồi.” Quân Dương cười nói.
Bước ra khỏi phi hành khí, nháy mắt khung cảnh đã hiện ra trước mắt Diệp Tinh.
Trước mắt là một tòa cung điện vô cùng khổng lồ màu đen, nguy nga sừng sững, ngẩng mặt lên nhìn không thấy đỉnh, thậm chí phần đỉnh còn đứng sừng sững trên mây.
Cách cung điện màu đen này không xa, còn có một tòa cung điện nhỏ hơn rất nhiều.
“Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, đây là cung Hạo Nguyên, là nơi ở của cung chủ Hạo Nguyên vĩ đại của bọn ta, cung điện khác là nơi ở của những vị đại nhân Bất Tử Cảnh.” Quân Dương cười giới thiệu, ông ta đưa Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đi tới những nơi khác.
Ven đường thỉnh thoảng có vài người qua lại.
“Mạnh quá.” Diệp Tinh khẽ cảm nhận dao động của những người đó, những dao động đó căn bản đều là Chân Linh Cảnh.
Cường giả Chân Linh Cảnh mà bên ngoài khó gặp được thì ở nơi này có thể tùy ý tìm thấy.
Có điều Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư không dám nhìn lung tung, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, theo sát phía sau Quân Dương.
Cứ như vậy đi về phía trước khoảng mười phút, khung cảnh trước mặt nháy mắt thay đổi, ở nơi đó không xuất hiện những cường giả khác, mà là từng thanh niên đang hoạt động.
“Lại có người mới gia nhập?”
“Chắc là chọn ra từ ba nghìn vị diện.”
...