Chương 456: 50 người đỉnh cấp.
“Tiểu Ngư, em không sao chứ?” hắn vội vàng hỏi.
“Không sao.” Lâm Tiểu Ngư lắc đầu, trên mặt cô lộ ra vẻ vui mừng, nói: “Diệp Tinh, trong cuộc chiến thứ nhất chúng ta đều thắng.”
“Phải, chúng ta đều thắng.” Diệp Tinh nhìn khuôn mặt tươi cười của cô gái trước mặt, dùng sức gật đầu.
...
Cuộc chiến trên các sàn đấu rất nhanh đã kết thúc.
Soạt!
Đợi tới khi tất cả các sàn đấu đều kết thúc, một luồng dao động kì lạ tác động lên người Diệp Tinh, thân thể bọn họ không tự chủ được mà xuất hiện trong một không gian.
Không chỉ có hắn, tổng cộng một nghìn người đều xuất hiện trong không gian, đó là một nghìn người đã thắng trong cuộc chiến trước đó.
“Được rồi, cuộc chiến thứ nhất đã kết thúc, bây giờ bắt đầu cuộc chiến thứ hai.”
Đạo chủ Càn Lăng nhìn mọi người, ông ta vung tay phải lên.
Sàn đấu trên quảng trường nhanh chóng giảm bớt, cuối cùng chỉ còn lại năm mười chiếc.
“Một nghìn người các ngươi chia thành năm mươi tổ, mỗi tổ hai mươi người, bây giờ bắt đầu chiến đấu!” đạo chủ Càn Lăng vung tay phải lên, thân thể của một nghìn người Diệp Tinh lập tức không tự chủ được mà bay lên sàn đấu.
“Vòng tuyển chọn thứ hai bắt đầu rồi.”
“Dường như vòng tuyển chọn này quyết định xem ai có thể tiến vào thành Thời Không.”
...
Những thiên tài không được trúng tuyển nắm chặt nắm đấm, nhìn một nghìn người này.
Mỗi lần thành Thời Không tuyển chọn đều không vượt quá một nghìn người, trừ những người biểu hiện xuất sắc ở phần huyễn cảnh trước đó, những người khác chắc hẳn là chọn trong một nghìn người.
Vào lúc bọn họ đang theo dõi cuộc chiến, đã có một sàn đấu đã kết thúc cuộc chiến.
“Nhìn kìa, là những thiên tài chiến đấu với Hỗn Vũ.”
“Miểu sát, trời ạ, vẫn là miểu sát! Mười chín người đó là thiên tài trọng hạng một nghìn của các vị diện đó.”
“Mạnh quá!”
Ánh mắt của các thiên tài đổ dồn phía sàn đấu võ chỉ còn lại một người đó, trong mắt lộ ra sự kinh hãi.
Cho dù đối mặt với thiên tài nào, cũng sẽ bị Hỗn Vũ giết chết trong giây lát, không ai có sức phản kháng.
“Mặc dù những thiên tài này mạnh, nhưng so với Hỗn Vũ thì cách biệt quá lớn.”
“Phải đó, đây là thiên tài trăm triệu năm mới xuất hiện đó, giai đoạn Thiên Huyền Cảnh, chính Đạo Tắc Hủy Diệt, Đạo Tắc Lôi Điện đã chạm tới đạo chi tâm, hạt giống hoàn mỹ của chúa tể thế giới.”
...
Những cường giả Bất Tử Cảnh theo dõi cuộc chiến đó cũng đang thảo luận.
Theo bọn họ thấy, đối mặt với thiên tài như Hỗn Vũ, nếu như không bị miểu sát mới là lạ đó.
“Còn không tới một giây?” Thiên tài kiếm đạo Vô Ngân liếc mắt nhìn sàn đấu cách đó không xa.
Vút! Vút! Vút!
Thanh kiếm sau lưng anh ta tản ra từng luồng dao động vô cùng mạnh mẽ, sau đó từng thanh kiếm bay ra ngoài.
Rất nhiều trường kiếm không ngừng xuyên qua sàn đấu.
Một giây... hai giây... ba giây...
Chỉ trong vòng ba giây, những thiên tài khác bị loại toàn bộ.
Cùng lúc đó, thiên tài huyễn đạo Đồng Mục Sâm đó cũng kết thúc cuộc chiến.
Ba người bọn họ vẫn dẫn đầu mọi người.
...
“Chàng trai này nắm giữ được kiếm trận Nhất Huyền hoàn mỹ, thực lực rất mạnh, mười chín người chúng ta liên thủ loại hắn ta xuống!”
“Được! Loại chàng trai này xong chúng ta lại đấu tiếp!”
...
Trên sàn đấu, mười chín thiên tài nhìn Diệp Tinh.
Thực lực của bọn họ đều thông qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng, nhưng Diệp Tinh có thể dễ dàng loại đối thủ trình độ đó, tất nhiên bọn họ sẽ cảnh giác Diệp Tinh nhất.
“Đùng đùng đoàng!”
“Vút!”
Nhất thời, từng đòn tấn công điên cuồng đánh về phía Diệp Tinh.
“Kiếm trận Nhất huyền!” mặt Diệp Tinh không đổi sắc, tay phải vung lên, chín thanh trường kiếm liền xuất hiện, không ngừng xoay tròng trước người hắn.
“Phụt!” Trường kiếm xẹt qua yết hầu của một người.
Vút!
Lại một thanh trường kiếm nữa đâm thủng ngực một người.
Dao động mạnh mẽ tản ra, chín thanh trường kiếm thế như chẻ tre.
Hoàn toàn nắm được kiếm trận Nhất Huyền, tương đương với thực lực của thiên tài vượt qua được tầng thứ tám của tháp chín tầng.
Mặc dù nói cùng cấp thì kiếm trận Nhất Huyền là vô địch, nhưng chắc chắn sẽ có giới hạn, hắn có thể học được bản lĩnh tấn công mạnh như vậy, chắc chắn những thiên tài khác cũng học được những bản lĩnh mạnh mẽ khác.
Nhưng Diệp Tinh còn nắm giữ cả Sinh Nguyên Thuật, Không Gian Thuật, hai thứ đó vừa hay liên quan tới Đạo Tắc Sinh Mệnh và Đạo Tắc Không Gian, có sự giúp đỡ cực lớn cho kiếm trận Nhất Huyền, vậy nên thực lực của Diệp Tinh mới bỗng nhiên tăng tới mức cực mạnh như vậy.
Một phút sau, tất cả thiên tài đều bị loại, Diệp Tinh thành công thăng cấp tới vòng thứ ba.
“Tiểu Ngư.” Trở về quảng trường, Diệp Tinh nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười.
Sau hắn không tới mười giây, Lâm Tiểu Ngư cũng thăng cấp thành công.
“Thực lực của Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư này bỗng nhiên bộc phát ra, lại còn mạnh như vậy, hiện giờ thực lực đã bằng với người vượt qua tầng thứ chín của tháp chín tầng.”
“Hai người bọn họ đều là người của thế giới Hạo Nguyên đúng không?”
“Huyết Vụ, thế giới Hạo Nguyên của người cũng thật may mắn, có một Lư Vân Đạt, giờ lại có thêm Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, vậy mà có tận ba thiên tài có thể tiến vào thành Thời Không!”
“Cuộc tuyển chọn của thánh địa cung Hồn Thiên lần trước, một thế giới chỉ có nhiều nhất hai thiên tài gia nhập cung Hồn Thiên mà thôi.”
...