Chương 457: Uy lực của kiếm đạo. 1
Mọi người bàn tán, một vài cường giả Bất Tử Cảnh chúc mừng Huyết Vụ.
“Haha.” Mặt Huyết Vụ tràn ngập niềm vui trả lời, lúc này trong lòng ông ta rất phấn khích.
“Ba người tiến vào thành Thời Không, đoán chừng lần này thế giới Hạo Nguyên chúng ta có thiên tài tiến vào thành Thời Không nhiều nhất rồi!”
Phải biết, chiến thắng trên những sàn đấu này thực lực cơ bản phải xếp trên hạng năm mươi của rất nhiều người từ các thế giới, mới có thể tiến vào thành Thời Không!
Từng sàn đấu võ kết thúc chiến đấu, năm mươi người cuối cùng xuất hiện.
Trong năm mươi người này, có ba mươi bảy người được xếp trong cuộc sơ tuyển vượt tháp chín tầng.
Mặc dù chiến đấu trên sàn đấu võ, những thiên tài trên mỗi sàn đấu đều được phân bố đồng đều.
Đạo chủ Càn Lăng, cường giả Bất Tử Cảnh, tám vạn thiên tài, rất nhiều thế giới lớn, vô số người ở các vị diện đều đang nhìn năm mươi người này!
Thiên tài hoàn mỹ Hỗn Vũ khuôn mặt bình thường, trông giống người trái đất, trên người còn có bí văn màu xanh lam.
Thiên tài kiếm đạo Vô Ngân, trông giống tộc Tinh Linh, tai nhọn, cực kì khôi ngô.
Thiên tài huyễn đạo Đồng Mục Sâm hai mắt chỉ có màu đen, không có tròng trắng.
Lư Vân Đạt mặc một bộ giáp màu bạc, trên đầu mọc một chiếc sừng.
Viêm Liệt toàn thân tản ra dao động nóng hầm hập, tóc trên đầu đều là màu đỏ, bên trên còn giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Vũ Mạch sau lưng có một đôi cánh, tướng mạo tuyệt mỹ.
Còn có hai người Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư bỗng nhiên nổi dậy.
Từng thiên tài đỉnh cấp thu hút sự chú ý của mọi người.
Bọn họ là năm mươi thiên tài mạnh mẽ nhất!
“Cuộc tuyển chọn thiên tài này thật sự khiến người ta ngạc nhiên không thôi.”
Bóng dáng đạo chủ Càn Lăng bỗng dưng xuất hiện trong không khí, nhìn năm mươi thiên tài, cười nói: “Vòng tuyển chọn thứ hai kết thúc, bây giờ bắt đầu vòng tuyển chọn cuối cùng, sau khi vòng tuyển chọn này kết thúc, ta sẽ công bố danh sách tiến vào thành Thời Không.”
“Hai mươi lăm sàn đấu, năm mươi người, hai người chiến đấu với nhau, mỗi người chiến đấu bốn mươi chín lần, mỗi lần một phút, trong một phút này các người có thể không che giấu bất cứ điều gì, hoàn toàn phát huy thực lực của bản thân. Thi triển thực lực mạnh nhất, sẽ nhận được sự bồi dưỡng tốt hơn nữa tới từ thành Thời Không.”
“Bây giờ, chiến đấu bắt đầu!”
Soạt! Soạt! Soạt!
Theo tiếng nói của đạo chủ Càn Lăng, từng thiên tài lập tức xuất hiện trên sàn đấu.
“Diệp Tinh? Thiên tài bỗng nhiên xuất hiện từ thế giới Hạo Nguyên?” Trên một đài đấu võ, một chàng trai trông như người sói nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn.
“Trận chiến đầu tiên trong bốn mươi chín trận này, nhất định ta sẽ chiến thắng!”
Chàng trai người sói trầm giọng nói.
Vút!
Bỗng nhiên thân thể anh ta bạo động, tốc độ nhanh tơi cực hạn, sau đó xông tới, trên người anh ta lại có từng ánh sáng bắn ra như phi tiêu.
Nếu nhìn kỹ, đó là những thanh phi đao còn mỏng hơn cả giấy.
Từng phi đao bay ra, dường như bao vây tất cả khu vực xung quanh Diệp Tinh lại, trốn cũng không trốn được.
“Mạnh miệng thì ai cũng nói được.” Diệp Tinh hừ lạnh một tiếng.
Chín thanh trường kiếm chuyển động, tạo nên một tấm màng mỏng màu trắng trước người hắn.
Lúc này trong lòng Diệp Tinh cũng rất cẩn thận, mặc dù thực lực của hắn tăng mạnh trên diện rộng, nhưng có thể tiến vào vòng cuối cùng thì ai là kẻ yếu.
“Keng!” Keng!” Keng!”
Từng tiếng va chạm trong trẻo truyền tới, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, phi đao của chàng trai đó và chín thanh trường của Diệp Tinh đã va chạm rất nhiều lần.
“Phá cho ta!” chàng trai người sói tức giận gầm lên.
“Tốc độ tấn công cũng được, nhưng lực tấn công yếu hơn một chút.” Diệp Tinh chiến đấu một lát, hoàn toàn hiểu được chuyển động của phi đao.
“Đi!”
Trong chín thanh trường kiếm có tám thanh vẫn tiếp tục chuyển động, chỉ có một thanh bỗng nhiên bay ra ngoài, nhanh chóng đâm về phía xa, sau đó lại quay đầu về phía chàng trai người sói.
“Cái gì?” Chàng trai người sói kinh hãi, căn bản không tránh kịp, bị thanh trường kiếm đâm thẳng qua người.
“Phụt!”
Chàng trai người sói đó lập tức phun ra một ngụm máu, thân thể nặng nề đập xuống sàn đấu.
...
“Chiến đấu bắt đầu rồi!”
“Hỗn Vũ đó mạnh thật, vẫn là miểu sát đối thủ.”
“Thực lực của Vô Ngân, Đồng Mục Sân cũng mạnh, đều giải quyết đối thủ trong vòng ba giây.”
“Lư Vân Đạt tới từ thế giới Hạo Nguyên cũng không tệ, hầu như giải quyết đối thủ trong vòng bốn đến năm giây.”
“Rõ ràng bốn người bọn họ mạnh hơn những thiên tài khác một cấp.”
...
Rất nhiều sự tồn tại Bất Tử Cảnh đang bàn tán.
Cho dù vượt qua tầng thứ chín của tháp chín tầng, nhưng thực lực của mọi người cũng có sự khác biệt, bởi vì chỉ có chín tầng.
Nếu như bố trí thêm tầng thứ mười nữa, nói không chừng sẽ có người vượt qua, sẽ có người không vượt qua được.
Trên sàn đấu võ, Lư Vân Đạt vung trường côn trong tay phải lên, tốc độ nhanh đến cực hạn, thậm chí chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, đối thủ chỉ có thể chịu đựng sự tấn công.
...