Chương 660: Chờ chỗ dựa phía sau 1
"Xem trận thế này, cũng có khả năng đến từ vị diện khác."
Mọi người vây xem vẻ mặt vô cùng kính sợ.
"Ngươi dám ra tay với bọn ta? Còn dám đánh chết bọn ta?" Người đàn ông mặc áo giáo kêu thảm thiết, ông ta nhìn về phía 12 người đi tới, rống giận.
Tuy rằng đang rống giận, nhưng sâu trong đáy mắt lại tràn đầy sợ hãi.
Những người trước mắt này tuyệt đối có thực lực miểu sát ông ta.
"Ồ? Ngươi tùy ý ra tay với người trái đất, vì sao chúng ta không thể ra tay với ngươi? Ánh mắt Diệp Tinh lạnh lùng nhìn người đàn ông kia.
Người ra tay với bọn họ tất nhiên là đám người Diệp Tinh.
Lúc này đám người Diệp Tinh đều thay đổi khuôn mặt, trừ phi có cường giả bất tử cảnh đến, bằng không không ai có thể phát hiện khuôn mặt chân chính của bọn họ.
Đương nhiên, nếu mà Diệp Tinh muốn, coi như là cường giả bất tử cảnh cũng rất khó phát hiện thân phận thật sự của hắn.
"Ngươi muốn ra mặt cho người trái đất sao?" Người kia nghe vậy, nhất thời tức giận nói: "Chỉ sợ ngươi không gánh nổi hậu quả!"
"Hậu quả?" Diệp Tinh sắc mặt hờ hững, hắn trực tiếp đi tới bên cạnh một tửu lâu, sau đó ngồi xuống, nói: "Ta ở chỗ này chờ, ngươi có chỗ dựa gì trực tiếp gọi tới. Ta ngược lại muốn kiến thức một chút hậu quả rốt cuộc là như thế nào?"
Nói xong, Diệp Tinh tự mình cầm ấm trà trên bàn, rót cho mình và cô gái bên cạnh một chén, chậm rãi nhấm nháp.
Chung quanh một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn bộ dáng thích ý của Diệp Tinh, hai mặt nhìn nhau.
Có vẻ thanh niên khuôn mặt lạnh lùng, trên người tản ra khí tức lạnh như băng này có lai lịch cực lớn.
Dù sao dám trực tiếp đánh chết bốn cường giả đạo tắc cảnh, tuyệt đối không phải là một thế lực nhỏ.
Khuôn mặt người đàn ông mặc áo giáp cũng khẽ biến, chỉ là ông ta không chút do dự, nhanh chóng nhấp vào đồng hồ, gửi tin đi.
Diệp Tinh ngồi ở chỗ ngồi, yên lặng chờ.
Thực tế hắn đương nhiên muốn đánh chết người đàn ông này, nhưng đánh chết thì dễ dàng, muốn điều tra thế lực sau lưng lại rất khó.
Tiếp tục điều tra như vậy có thể còn khiến đối phương cảnh giác.
Nhưng để cho ông ta một mạng, ở chỗ này chờ đợi, nói không chừng có thể làm cho đối phương chủ động đi ra.
Cho dù đối phương là thế lực gì, hắn cơ bản đều không hề sợ hãi.
Dù sao lấy thực lực của hắn, coi như là toàn bộ 3000 chúa tể vị diện ở thế giới Hạo Nguyên cũng không có bao nhiêu người có thể chống lại hắn!
Hầu hết thực lực của những chúa tể vị diện này đều chỉ là bất tử cảnh bình thường mà thôi.
- Những kẻ xấu kia bị đánh chết hết rồi!
"Thật lợi hại! Có thể đánh chết cường giả đạo tắc cảnh, bọn họ nhất định ở hư không cảnh!"
“Đạt tới hư không cảnh, thậm chí có thể sống mấy trăm nghìn năm, thọ mệnh của người trái đất chúng ta trước kia trung bình còn chưa tới 100 tuổi, không biết tương lai tôi có thể sống mấy trăm nghìn năm hay không?"
Mấy đứa trẻ nhìn vào bốn thi thể trên mặt đất, không những không sợ hãi mà vui mừng thảo luận.
Những người này vừa rồi muốn bắt bọn họ, là kẻ thù của bọn họ, nếu bọn họ có thực lực, cũng sẽ giết hết mấy người đó.
"Bị miểu sát?" Lúc này Hạ Lâm cùng Trương Mộng cũng đang nhìn bốn thi thể trên mặt đất, trong mắt khó nén vẻ khiếp sợ.
Đạo tắc cảnh đối với các cô mà nói là tồn tại khó có thể ngăn cản, vừa rồi trong lòng các cô còn sợ hãi, nhưng trong nháy mắt những người này liền mất đi tính mạng.
Hạ Lâm cùng Trương Mộng liếc nhau một cái, sau đó mang theo học trò của mình đi tới trước mặt Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, hơi cung kính nói: "Cảm ơn ân cứu mạng của đại nhân."
"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, không nói cái gì.
Cảm quan của hắn đối với Trương Mộng còn tốt, về phần Hạ Lâm, tuy nói chuyện trước kia hắn không thèm để ý, nhưng thật sự là lười phản ứng.
Diệp Tinh không nói gì, lâm Tiểu Ngư bên cạnh mang theo một nụ cười nói: "Các cô nếu không cũng ngồi xuống đi."
"Không được đâu." Nghe vậy, Hạ Lâm, Trương Mộng vội vàng lắc đầu.
Những người này tối thiểu cũng là đại nhân vật hư không cảnh, các cô trong lòng tràn đầy kính sợ, căn bản không dám ngồi cùng một chỗ với bọn họ.
Thấy Hạ Lâm, Trương Mộng không đồng ý, Lâm Tiểu Ngư cũng không nói gì nữa.
Bây giờ không phải là lúc để chứng minh danh tính.
Hai người Hạ Lâm, Trương Mộng đứng ở chỗ này, không có rời đi.
Những người trước mắt này rõ ràng đang giúp các cô, sự tình còn chưa giải quyết, các cô cứ như vậy rời đi nói không chừng sẽ khiến cho những người này tức giận.
- Diệp Tinh, anh cảm thấy người ra tay sau lưng có thế lực như thế nào? Lâm Tiểu Ngư truyền âm nói.
Thực lực đạt tới hư không cảnh là đã có thể truyền âm bằng ý thức.
"Không rõ ràng lắm." Diệp Tinh lắc đầu, truyền âm nói: "Chỉ là cho dù là thế lực gì, chúng ta đều không cần sợ."
Bây giờ hắn có tự tin tuyệt đối. Bên bọn họ có hai vị cường giả bất tử cảnh Mặc Uyên, Băng Thanh cường đại!
......
Thời gian trôi qua nhanh chóng, bầu không khí xung quanh rất kỳ lạ, nhưng càng có nhiều người tụ tập hơn.
Lúc này đám người Diệp Tinh ngồi ở tửu lâu tĩnh tâm nhấm nháp nước trà, bên cạnh hơn 10 người trái đất đứng thẳng.
Mà trên mặt đất có bốn thi thể, còn có một người bị trường thương đóng đinh trên mặt đất, thỉnh thoảng phát ra một tiếng kêu đau đớn.
- Có người tới!
Đột nhiên, có tiếng kêu vang lên.
! !!
Cách đó không xa, có ba bóng dáng bạo động, nhanh chóng đánh tới.
Ba bóng dáng này mỗi một cái đều tản ra dao động cực kỳ mãnh liệt, người chung quanh cảm nhận được, thậm chí cũng không chịu nổi, thân thể không ngừng lui về phía sau.
"Chân linh cảnh! Đây là cường giả chân linh cảnh!"
“Trời ạ, thoáng cái có ba vị cường giả chân linh cảnh xuất hiện!”
- Trong mắt người chung quanh tràn đầy vẻ kinh hãi.