Chương 668: Cảm giác nguy hiểm của Diệp Tinh 2
Thân thể bọn họ cũng không có bất cứ vấn đề gì, chỉ là vẫn chưa có em bé.
"Cũng không phải mẹ muốn thúc giục các con, chủ yếu là để cho các con có cái ý tưởng này." Lưu Mai lại nói một câu, không nói gì thêm nữa.
Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư, lúc này mặt Lâm Tiểu Ngư có chút đỏ lên, không nói một lời.
......
Trên đường lớn Tô Châu, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đi dạo, nhìn cảnh vật xung quanh.
Lúc này gương mặt bọn họ đều có chút thay đổi.
Trên đường lớn có rất nhiều người, hiện tại Diệp Tinh còn đang điều tra kẻ ác đứng phía sau màn, chưa có dự tính công bố tin tức hắn trở về vào lúc này.
Hắn cũng đã dặn dò đám người Diệp Phong, Hạ Lâm và Trương Mộng rồi.
"Địa Cầu thay đổi quá lớn, cường giả cũng ngày càng nhiều." Lâm Tiểu Ngư cảm thán nói.
Lúc này Địa Cầu hoàn toàn mở ra thời đại toàn dân tu luyện, ở trên đường lớn, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vị Vương cảnh.
Nếu ở vào vài chục năm trước, mỗi một vị cường giả Vương cảnh đều là sự tồn tại cao nhất trên Địa Cầu!
"Về sau cường giả trên Địa Cầu sẽ càng ngày càng nhiều." Diệp Tinh cười nói.
Tiếp xúc đến vũ trụ, hiện tại Địa Cầu hoàn toàn không hạn chế dân cư, nhưng mà bởi vì thời gian hạn chế, nên hiện tại dân số trên toàn bộ Địa Cầu cộng lại cũng chỉ có mấy chục tỷ mà thôi.
Những tài nguyên mà những người này cần để tu luyện đối với Diệp Tinh lúc này mà nói căn bản không đáng nhắc tới.
Trên toàn bộ Địa Cầu có văn phòng chuyên môn quản lý tài nguyên tu luyện, đương nhiên, cần một ít điều kiện mới có thể nhận.
Các phương diện biểu hiện càng tốt, thì cũng sẽ nhận được càng nhiều tài nguyên, toàn bộ văn phòng quản lý có một cơ chế vận hành hoàn chỉnh.
Có điều cho dù có tài nguyên, nhưng bởi vì thời gian còn thiếu, nên hiện tại mặt bằng thực lực của Địa Cầu rất thấp.
Theo thời gian trôi qua, cường giả nhất định sẽ không ngừng tích lũy.
"Bây giờ nghĩ lại, cho tới bây giờ em cũng chưa từng nghĩ tới là còn có thể tiến vào vũ trụ tu luyện." Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Trên mặt Diệp Tinh cũng nở nụ cười.
Nhìn cô gái ở bên cạnh, trong lòng hắn có một cảm giác thật thỏa mãn.
Kiếp trước hắn sống cuộc sống u u mê mê, bên cạnh không có ai, cho dù trọng sinh, trong lòng hắn cũng vẫn mơ hồ có một chút cảm giác lo lắng.
Trọng sinh, trong đầu xuất hiện khí lưu màu xám vi phạm quy tắc thiên địa, nhìn thấy hình bóng khổng lồ uy áp thiên địa ở bên trong gương thần Thời Không, nhưng mà lại cô độc bi thương ở bên trong vũ trụ giống như một cái xác khổng lồ...
Tất cả những việc này đều bị Diệp Tinh đặt ở chỗ sâu nhất trong lòng, nhưng mà cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng quên.
Theo như lời Cây thần Thời Không đã nói, nếu người khổng lồ kia là tương lai của hắn, vậy nhất định là xung quanh hắn đã xảy ra chuyện gì đó!
"Hô!"
Hít sâu một hơi, Diệp Tinh kiềm chế lại những suy nghĩ trong đầu.
"Bất kể có nghi ngờ gì, chỉ cần mình trở nên đủ mạnh, thì sẽ luôn có năng lực giải quyết toàn bộ!"
Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Hắn nhìn cô gái trước mặt, cười nói: "Tiểu Ngư, chúng ta cố gắng sinh em bé đi, tốt nhất là sinh một đội bóng."
"Anh cho em là heo à." Lâm Tiểu Ngư nghe Diệp Tinh nói như vậy, tức giận nói.
"Vậy sinh ít vài đứa." Diệp Tinh cười nói.
Mặt Lâm Tiểu Ngư đỏ bừng, không thèm để ý đến Diệp Tinh, đi nhanh về phía trước.
Diệp Tinh mỉm cười, vội vàng đi theo.
......
Đây là một ngọn núi thật lớn, đứng sừng sững uy nghiêm trên mặt đất, trên núi được xây dựng từng bậc thềm đá, thậm chí trên vách núi đá đen cũng được xây một ít thềm đá, còn có dây xích, thoạt nhìn vô cùng dốc dứng.
Hầu hết toàn bộ ngọn núi đều bị cây cối cao lớn bao trùm, lưu giữ lại một chút phong vị ban đầu.
Từng luồng linh lực nồng đậm không ngừng tản ra, bên trong ngọn núi còn không ngừng vang lên âm thanh của những con mãnh thú.
Soạt!
Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện từ trong hư không, đúng là Diệp Tinh.
"Núi Hỗn Nguyên!"
Lúc này Diệp Tinh nhìn xuống núi non phía dưới.
Hiện tại núi Hỗn Nguyên không còn là điểm du lịch nữa, mà biến thành cấm địa, đây là mệnh lệnh do Diệp Tinh hạ xuống!
Nhìn hư không trước mặt, Diệp Tinh vung tay phải lên.
"Xoẹt!"
Một âm thanh vô cùng chói tai vang lên, tiếp đó hư không bỗng nhiên bị cắt ra một vết nứt.
Núi Hỗn Nguyên, có một nơi thần bí mà trước kia Diệp Tinh đã phát hiện ra, tuyệt đối ẩn chứa bí mật to lớn. Cho nên Diệp Tinh đã dặn dò phòng tỏa nơi này.
Ầm!
Sau khi vết nứt xuất hiện, trong nháy mắt mở rộng ra rất nhiều, hư không xung quanh giống như lập tức trở nên yên lặng, một luồng sát khí khủng bố bỗng nhiên mạnh mẽ tràn ra.
Bên trong vết nứt không gian, có năm con thú khổng lồ đáng sợ xuất hiện ở trước mặt Diệp Tinh, thân hình của những con thú khổng lồ này giống như được đúc thành từ sắt thép, thân hình tùy ý chồng chất cùng một chỗ, trên người không có dao động hơi thở, nhưng mà thân thể lại vĩnh hằng bất diệt, tản ra sát khí kinh người!
"Yêu thú Bất Tử cảnh!"
Diệp Tinh nhìn thi thể của những con thú khổng lồ này.
Lúc lần đầu tiên hắn phát hiện nơi này, bên trong vết nứt không gian chỉ nhìn thấy một thi thể của yêu thú Bất Tử cảnh, thi thể của yêu thú Bất Tử cảnh kia cũng là chìa khóa quan trọng nhất để giải trừ ngày tận thế đen tối của Địa Cầu.
Có điều sau khi lấy thi thể của yêu thú Bất Tử cảnh kia ra, vậy mà lại xuất hiện thêm thi thể của năm con yêu thú.