Chương 673: Lấy được tức nhưỡng
Giống như trong vết nứt không gian trừ thi thể yêu thú bất tử ra, còn có cả Sinh Nguyên Thuật trong thanh kiếm Sinh Mệnh đó nữa, thậm chí là Không Gian Thuật xuất hiện trên bờ ruộng nhà Đàm Nguyên Nguyên.
Vậy mà hai bí thuật vũ trụ này lại xuất hiện trên trái đất.
“Đi thôi!” lắc đầu, Diệp Tinh không nghĩ nhiều thêm nữa, chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Ong...
Có điều, còn chưa bay được bao xa, bỗng nhiên trên người hắn nổi lên dao động của một vật gì đó.
“Là dao động của Canh Kim Trúc?” sắc mặt Diệp Tinh khẽ thay đổi.
Mặc dù Canh Kim Trúc chỉ là một loại thực vật, nhưng đẳng cấp của loại thực vật này đã đạt tới mức tự có linh trí.
Thậm chí trong vũ trụ còn có sinh mệnh thực vật, có thể tu luyện đạt tới mức cực kì mạnh mẽ như thường!
Tay phải vung lên, Canh Kim Trúc lập tức xuất hiện trong tay Diệp Tinh.
“Nơi dao động truyền tới là phía đông!” Diệp Tinh không hề do dự, nhanh chóng bay tới nơi cảm nhận được Canh Kim Trúc.
Không tới mấy giây sau hắn đã tới một nơi.
“Grào!” lúc này vẫn còn một con yêu thú hổ ở đây, nhìn thấy Diệp Tinh đánh, lập tức gầm lên một tiếng.
Bên cạnh nó có một quả kì lạ màu vàng đang phát triển, lúc này bên trên quả đó còn tản ra một luồng dao động vô cùng kỳ lạ, từng luồng linh lực không ngừng tản ra.
“Yêu thú vương cảnh?”
Dao động trên người Diệp Tinh tản ra, trong mắt con yêu thú hổ này lập tức hiện lên vẻ sợ hãi, cơ thể nằm sụp xuống, không dám động đậy.
“Đây là.... tức nhưỡng?” Diệp Tinh không chú ý tới quả kì lạ màu vàng, mà là đang nhìn về phía một bãi đất, bãi đất này màu sắc có vẻ như đậm hơn một chút, ngoài ra chẳng có gì khác biệt so với những loại đất xung quanh.
Nhưng khi tản ra đạo tắc đi sâu vào xem xét bãi đất này, hoàn toàn có thể cảm nhận được một luồng linh lực khủng bố ẩn chứa trong đó!
Vút!
Canh Kim trúc khô héo trong tay Diệp Tinh khẽ động đậy, Diệp Tinh buông tay ra, sau đó cành Canh Kim Trúc này hóa thành một vệt sáng, nhanh chóng đi tới bên cạnh quả màu vàng, sau đó một phần cơ thể trực tiếp chui vào trong bãi đất.
“Thật sự là tức nhưỡng!” Vốn Diệp Tinh có chút không tin, nhưng nhìn thấy một màn này, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cực kì vui mừng.
Canh Kim Trúc có linh tính, gặp được tức nhưỡng rễ cây sẽ tự mình ăn sâu xuống.
“Cũng đúng! Trái đất vô cùng thần bí, xuất hiện cường giả có Canh Kim Trúc, Canh Kim trùng, có cả tức nhưỡng tồn tại cũng rất bình thường!” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ mong đợi.
Vui mừng tới quá đột ngột, hắn có chút không tin vào những chuyện xảy ra trước mắt mình.
“Nếu đã có tức nhưỡng, vậy mình có thể trồng Canh Kim Trúc, sau đó nuôi dưỡng Canh Kim trùng!”
Nếu hắn có thể nuôi thành công, có sự tồn tại của Canh Kim trùng, đợi tới sau này hắn đạt tới Bất Tử Cảnh, vậy thì thực lực của hắn sẽ mạnh tới mức nào!
Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng đào lên.
Rất nhanh, khoảng một decimet khối đất được hắn đào lên.
“Chỉ có ít vậy thôi ư?” Diệp Tinh khẽ nhíu mày. Số lượng tức nhưỡng này quá ít.
Trừ số tức nhưỡng này ra, số đất khác không ẩn chứa linh lực.
“Có điều có còn hơn không!” Diệp Tinh lắc đầu.
Lúc này trong mắt hắn có một tia sáng lóe lên.
“Nếu Canh Kim Trúc đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của tức nhưỡng, vậy mình hoàn toàn có thể dùng Canh Kim Trúc để tìm kiếm trên trái đất, sau đó lấy hết tất cả tức nhưỡng trên trái đất!”
Nơi này có tức nhưỡng tồn tại, vậy thì nói không chừng những nơi khác trên trái đất cũng có.
“Đi!”
Trong lòng nghĩ vậy, mắt Diệp Tinh hiện lên vẻ mong chờ, sau đó hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Grào!”
Yêu thú hổ đang nằm bò trên đất thấy Diệp Tinh rời đi, nghi ngờ gầm lên hai tiếng. Sau đó mó lại nhìn về quả màu vàng bị Diệp Tinh tiện tay ném sang một bên, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Vậy mà nhân loại đáng sợ đó không cướp mất quả màu vàng này đi.
Không hề do dự, con yêu thú hổ này lập tức nuốt quả màu vàng.
Thực tế, mặc dù linh quả màu vàng này có ẩn chứa linh lực, nhưng quá ít, căn bản là Diệp Tinh không để ý tới, bất cứ linh quả nào trên người hắn cũng đều có linh lực ít nhất bằng cả chục nghìn quả màu vàng đó, lấy những quả đó hắn còn ngại phí chỗ để.
...
Tiếp theo đó Diệp Tinh bắt đầu con đường khám phá trái đất.
“Tới núi Trường Bạch rồi!” ba ngày sau, Diệp Tinh đi tưới một nơi, hắn nhìn dãy núi bên dưới.
Sau khi sống lại, vì để chữa bệnh ung thư của mẹ mình, hắn còn đặc biệt tới nơi này thăm dò, tìm kiếm nhân sâm. Lúc đó thực lực của hắn mới chỉ ở giai đoạn bắt đầu tu luyện, phát hiện được một bụi nhân sâm mấy trăm năm đã vô cùng vui mừng.
Giờ nhớ lại, dường như đã trôi qua một khoảng thời gian rất dài rồi.
Tìm kiếm một lát, bỗng nhiên trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.
“Lại xuất hiện tức nhưỡng!” Ánh mắt Diệp Tinh nhìn về một phía, lúc này đất ở nơi đó lại khiến cho Canh Kim Trúc phát sinh dao động.
Diệp Tinh đi tới một nơi, nơi này không có dược thảo, linh quả sinh sống, nhưng trông dáng vẻ có vẻ như đã bị hái mất.
Thăm dò linh lực một chút, hắn lập tức cảm nhận được linh lực nồng đậm ẩn chứa trong đất!
“Haha, quả nhiên, hơn nữa còn nhiều hơn ở núi Hỗn Nguyên!”
Trên mặt hắn ngập tràn sự vui mừng.
“Bắt đầu khai thác!” hắn không ngừng đào chỗ đất ẩn chứa linh lực nồng đậm đó lên.
Không cần thăm dò chỗ đất này sâu, cho dù cường giả đỉnh cấp ở đây cũng chưa chắc có thể phát hiện ra, có điều Diệp Tinh có Canh Kim Trúc, có thể tự tìm kiếm tức nhưỡng.
“Hai decimet khối!” cuối cùng, Diệp Tinh nhìn chỗ đất trước mắt, trên mặt hiện lên vẻ cực kỳ mừng rỡ.
Tức nhưỡng ở nơi này còn nhiều gấp đôi núi Hỗn Nguyên.