Chương 677: Kim Hồn, Nguyên Lam, Côn Dương
Mặc dù hiểu hơn một chút, nhưng nghi ngờ trong lòng Diệp Tinh ngày càng nhiều.
“Thôi, không nghĩ nữa, đợi sau này xem có thể tìm thêm được chút tin tức nào không.” Diệp Tinh lắc đầu.
Tin tức mà hắn biết có hạn, căn bản không tra ra điều gì.
Sau khi xem xét tòa cung điện này một lượt, Diệp Tinh rời đi.
...
Tô Châu,, Lâm Tiểu Ngư đang tu luyện trong sân biệt thự, bóng Diệp Tinh lóe lên, trực tiếp xuất hiện.
“Diệp Tinh, anh về rồi?” Lâm Tiểu Ngư dừng tu luyện, bước lên trước nói.
“Thế nào, có thu hoạch không?”
Về việc Canh Kim Trúc và Canh kim trùng, tất nhiên Diệp Tinh không giấu diếm gì Lâm Tiểu Ngư.
“Tìm được một ít tức nhưỡng.” Diệp Tinh cười nói.
Lúc này, trong bảo vật thuộc tính không gian của hắn có rất nhiều tức nhưỡng đang tụ lại một chỗ, Canh Kim Trúc đang phát triển bên trên, trông có vẻ đã khôi phục ít nhiều.
Theo thời gian dịch chuyển, chắc chắn Canh Kim Trúc này sẽ từ từ khôi phục.
“Bố mẹ đâu?” Diệp Tinh tùy ý hỏi.
“Ba mẹ tới chỗ tài nguyên tu luyện rồi.” Lâm Tiểu Ngư cười, nói.
Diệp Tinh gật đầu, Diệp Kiến An và Lưu Mai vẫn luôn rất hứng thú với việc phát tài nguyê.
Tất nhiên Diệp Tinh cũng giữ thái độ ủng hộ, giờ ba mẹ hắn cũng không có việc gì làm, cứ luôn nhàn rỗi chắc chắn sẽ sốt ruột.
“Ting!”
Nói vài câu, bỗng nhiên đồng hồ của Diệp Tinh vang lên.
Xem tin nhắn một chút, nụ cười trên mặt Diệp Tinh lập tức biến mất.
“Diệp Tinh, sao vậy?” Lâm Tiểu Ngư cảm thấy có gì đó không đúng, vội vàng hỏi.
“Đám người Hắc Nguyên tìm được thế lực sau màn đối phó với trái đất rồi.” Diệp Tinh trầm giọng nói.
Một nơi trên hệ ngân hà, lúc này có năm Bất Tử Cảnh đang tụ tập lại một chỗ.
Thân hình năm vị cường giả này khác nhau, chia thành hai người một đội đứng đó.
Một người đàn ông trung niên trên mặt có bí văn màu tím trong đó là Hắc Nguyên, bên cạnh ông ta là một người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng.
Ba người khác, một người là người đàn ông vạm vỡ thân cao mười mấy mét, trông giống người trái đất, nhưng lại chỉ có một mắt, sau lưng còn có một chiếc đuôi, trông cả người vô cùng vạm vỡ, giống như một ngọn núi.
Một người đàn ông da toàn thân màu xanh, cao ba mét, trên người mặc áo giáo màu vàng, sau lưng còn có một thanh trường kiếm.
Một người là người đàn ông viên nhân tộc, trên mặt có bí văn màu xanh lam, trên người còn có rất nhiều lông.
Năm cường giả đứng đó, trên thân ẩn chứa một luồng khí thế dao động cực kì khủng bố.
“Haha, Kim Hồn, không ngờ các ngươi lại tụ lại với nhau trong tình huống này.” Người đàn ông mặt mặt lạnh lùng nhìn người đàn ông vạm vỡ cười to.
“Haha, ngươi nói chuyện thật khó nghe.” Người đàn ông mặt lạnh cũng không giận, ánh mắt ông ta chuyển động, sau đó cười nói: “Nghe nói trước đây lúc Diệp Tinh vừa mới nổi dậy đã tham gia sự kiện thu nhận nhân tài của gia tộc Kim Hồn ngươi tổ chức, vốn dĩ Diệp Tinh có thể tham gia, nhưng vì con trai ngươi, khiến cho Diệp Tinh cưỡng chế bị loại, giờ đây Diệp Tinh đã trở thành chủ Thiên Lan Giới, giờ ngươi có cảm nhận gì? Nói thử nghe xem?”
Ông ta nhìn Kim Hồn, mong chờ nhìn thấy biểu tình thay đổi.
“Hừ! Tutton, đây là việc của Thiên Lan Giới bọn ta, liên quan gì tới ngươi?” Kim Hồn lạnh giọng nói.
Trong đáy mắt ông ta lúc này đang đè xuống một tia tức giận.
“Ba Quân ngu xuẩn!”
Vừa nghĩ tới Diệp Tinh, ông ta đã cảm thấy ruột gan đau đớn, bây giờ Diệp Tinh có thân phận gì? Thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện của thành Thời Không, chỉ trong hai mươi mấy năm đã tiến vào thất trọng thiên thành Thời Không, tốc độ tu luyện thậm chí còn vượt qua cả Hỗn Vũ, chắc chắn là đệ nhất thiên tài của thành Thời Không!
Giờ đây đột phá Hư Không Cảnh, thậm chí có cường giả Bất Tử Cảnh lĩnh ngộ Đạo Tắc Không Gian hoàn chỉnh đi theo bảo vệ!
Bọn không có bất cứ sức phản kháng nào khi đối mặt với cường giả như vậy!
Nếu không có gì bất ngờ, tương lai ít nhất Diệp Tinh sẽ trở thành một cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp!
Thiên tài như vậy vốn đã sớm được gia tộc bất tử Kim Hồn bọn họ thu nhận, như vậy gia tộc bất tử Kim Hồn bọn họ cũng có chút liên quan.
Đợi sau khi Diệp Tinh lớn mạnh, gia tộc bọn họ sẽ có được các nhiều lợi ích hơn.
Nhưng vì Ba Quân, Diệp Tinh chẳng có chút quan hệ gì với gia tộc bọn họ cả, giờ đây Diệp Tinh càng chói mắt, trong lòng ông ta càng tức giận.
Cơ hội tốt như vậy bị bỏ phí, kế hoạch tiến thêm bước nữa của gia tộc Kim Hồn ông đã bị ngâm nước cả rồi.
Ba Quân đáng thương hiện giờ bị ông ta đày tới một tinh cầu tồi tệ hơn để đào khoáng sản rồi.
“Haha, ta chỉ cảm thán mà thôi. Thiên tài như vậy ta chỉ ước được kết gia ngay lập tức, chắc chắn không thể đẩy ra ngoài.” Tutton cười nhẹ nói, rất vừa lòng nhìn sắc mặt Kim Hồn thay đổi.
“Tutton, có phải ngươi tìm chết không!” Kim Hồn nhìn Tutton, tức giận hừ một tiếng.
“Kim Hồn, ngươi cho rằng bây giờ vẫn là mấy chục nghìn năm trước ư? Có thể trước đây ngươi có khả năng giết ta, nhưng bây giờ thì chưa chắc.” Tutton cười nhạt nói.
Trong mắt ông ta lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.
Lúc ông ta còn chưa phát triển, Kim Hồn đã là một cường giả Bất Tử Cảnh, ông ta và gia tộc Kim Hồn có sinh ra chút mâu thuẫn, thậm chí cuối cùng Kim Hồn còn ra tay, may ông ta chạy nhanh, suýt chút nữa đã bị đánh ngã, vậy nên trong lòng chẳng có tý hảo cảm nào với Kim Hồn.
Oành!
Lời vừa nói xong, khí thế dao động trên người Tutton tản ra, trực tiếp đánh về phía Kim Hồn.
Dưới luồng khí thế dao động này, sắc mặt Kim Hồn thay đổi. Khí thế này mạnh hơn ông ta!
Cho dù là giữa các cường giả Bất Tử Cảnh bình thương với nhau cũng có khác biệt, bí pháp, công pháp.... mọi phương diện đều có thể tạo thành sự cách biệt về thực lực.