Chương 694: Phát tài rồi! (2)
Hiện tại hắn không cảm ứng được, thế nhưng Canh Kim Trúc có thể cảm ứng được.
Không chút do dự, Diệp Tinh tiếp tục đi xuống nữa.
Xoẹt...
Chờ lại lặn một giờ nữa, bỗng nhiên Canh Kim Trúc dao động kịch liệt.
"Hả? Dao động trở nên mạnh hơn?" Cảm thụ được trận dao động này, trong mắt Diệp Tinh mang theo một tia nghi hoặc.
Trước đây Canh Kim Trúc chưa từng dao động mãnh liệt như vậy.
Hắn tiếp tục đào bới, dần dần trong mắt hắn lộ ra một tia khiếp sợ.
- Tức Nhưỡng, nhiều Tức Nhưỡng như vậy!
Dưới sự dò xét của hắn, một mảng lớn Tức Nhưỡng chợt xuất hiện ở trước mắt.
Khu vực này vô cùng khổng lồ, thậm chí có hơn 1000 mét khối Tức Nhưỡng!
"Hơn 1000 mét khối Tức Nhưỡng..." Trong mắt Diệp Tinh tràn đầy vẻ khiếp sợ, sau khi khiếp sợ, hắn chợt mừng như điên.
Trường kiếm không ngừng bay múa, tốc độ đào đất của hắn chợt tăng nhanh hơn rất nhiều.
Chẳng bao lâu Diệp Tinh đã đến đích!
Trước mắt, một đống đất chất một chỗ, linh lực tiếp xúc với những thổ nhưỡng này, hoàn toàn có thể cảm nhận được linh lực nồng đậm ẩn chứa bên trong nó!
- Không thể tưởng tượng nổi! Diệp Tinh trong lòng sợ hãi thán phục, động tác của hắn lại không hề dừng lại chút nào.
"Ta đào! Ta đào!"
Diệp Tinh không ngừng đào bới, rất nhiều Tức Nhưỡng bị hắn thu vào.
"Hử?" Chờ đến khi đào được một lúc nữa, Diệp Tinh bỗng nhiên ngừng lại. Hắn mở tay phải ra, lúc này trong tay phải của hắn lại xuất hiện một mảnh vỡ kỳ dị còn chưa bằng bàn tay.
"Đây là cái gì vậy?" Trên mặt Diệp Tinh xuất hiện nghi ngờ.
Toàn bộ phía trên mảnh vỡ điêu khắc bí văn kỳ lạ vô cùng kỳ dị, tràn ngập ý vị cổ xưa, trừ cái đó ra thì không có cái gì khác.
"Sâu trong lòng đất lại tồn tại một mảnh vỡ cổ xưa như vậy?" Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ trong lòng.
Hắn nhìn mảnh vỡ trong tay, chậm rãi dùng sức.
- Đâm rồi!
Bỗng nhiên, sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, hắn lấy tay bóp mảnh vỡ này, không những mảnh vỡ không có tổn hại nào, mà tay hắn còn lập tức bị cắt rách.
Toàn bộ mảnh vỡ nhìn qua không sắc bén gì mà lại có thể cắt tay hắn thành ra như vậy!
- Đây là mảnh vỡ của binh khí cấp độ gì đó sao? Diệp Tinh thầm kinh hãi.
Hiện tại thực lực hắn mạnh như vậy lại dễ dàng bị mảnh vỡ kỳ dị này làm cho bị thương, hơn nữa mảnh vỡ này còn tồn tại ở bên trong Tức Nhưỡng nữa chứ.
Suy nghĩ một hồi Diệp Tinh không có đầu mối gì, hắn cũng không có suy nghĩ gì nhiều, trực tiếp đem mảnh vỡ này thu vào bên trong bảo vật không gian, đặt ở cùng một chỗ với những Tức Nhưỡng.
Diệp Tinh tuy rằng không biết đây là cái gì, thế nhưng theo bản năng cảm thấy mảnh vỡ này nói không chừng có chút quan hệ với Tức Nhưỡng.
- Tiếp tục đào! Diệp Tinh không dừng lại, tiếp tục đào.
Chờ vài phút hắn lại dừng lại.
"1300 mét khối!"
Hắn nhìn Tức Nhưỡng chất đống như núi trong bảo vật không gian, vui sướng trên mặt căn bản không cách nào che dấu.
"Thu hoạch lớn ha ha! Chắc chắn đây là một vụ thu hoạch lớn! Nếu đám người Nguyên Lam biết nơi này tồn tại nhiều tức nhưỡng như vậy không biết biểu tình trên mặt sẽ như thế nào đây ha ha?"
Xoẹt...
Canh Kim Trúc cắm rễ ở trên Tức Nhưỡng dày cộp này, nhẹ nhàng rung động, Diệp Tinh rõ ràng cũng có thể cảm ứng được, vô cùng vui sướng.
- Nhiều Tức Nhưỡng như vậy, chỉ cần có đủ thời gian, hẳn là có thể làm cho Canh Kim Trúc trưởng thành hoàn toàn, cuối cùng đào tạo ra một đại quân Canh Kim Trùng!
Diệp Tinh chờ mong trong lòng, nghĩ.
Canh Kim Trúc, Canh Kim Trùng đều có thể không ngừng sinh sôi nảy nở, chỉ cần Tức Nhưỡng có đủ!
- Đi thôi!
Không dừng lại nữa, thân thể Diệp Tinh lại không ngừng tăng lên.
Lúc này Canh Kim Trúc đã không có dao động đặc biệt gì.
Sau đó lại mất hai giờ nữa Diệp Tinh cũng thăm dò xong toàn bộ không gian dược viên.
"Xem ra Tức Nhưỡng chỉ tồn tại ở chỗ sâu trong lòng đất." Diệp Tinh nhìn phiến không gian này, khóe miệng hắn lại có một nụ cười.
- Nếu thăm dò xong, mình cũng nên rời đi thôi!
Ngắn ngủi không đến một ngày, số lượng Tức Nhưỡng trên người hắn đã đạt tới hơn 1300 mét khối!
Soạt!
Thân ảnh xẹt qua, Diệp Tinh nhanh chóng bay về phía lối ra.
......
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi ở vị trí lối ra của dược viên.
" Đã qua gần một ngày rồi, Diệp Tinh còn chưa đi ra nữa là sao?
"Thời gian dài như vậy cũng đủ để hắn thăm dò tất cả phiến không gian này một lần rồi."
"Có lẽ là muốn ở bên trong lâu hơn một chút xem có tìm được bảo vật nào không."
......
Mọi người nhìn không gian dược viên, không nhịn được mà nghị luận.
"Khẳng định Diệp Tinh ở không gian dược viên phát hiện bảo vật, sau đó vụng trộm giấu đi, tiểu tử này rất xấu tính." Tròng mắt Nguyên Lệ Văn chuyển động, trong miệng lẩm bẩm.
"Không được, về sau mình cũng phải tìm một cơ hội len lén lẻn vào, bằng không bảo vật đều bị Diệp Tinh đào đi hết thì chết."
Lúc trước cô vừa mới tiến vào trái đất đã ăn một cái thiệt thòi lớn ở trên tay Diệp Tinh.
Lúc này Nguyên Lệ Văn không biết những gì cô vừa nghĩ là đúng.
Nhưng mà lúc này cũng không có người chú ý tới Nguyên Lệ Văn, đám người Nguyên Lam, Mặc Uyên đều đang chờ đợi Diệp Tinh.
"Hả? Ra rồi?"