Chương 707: Tiến vào không gian truyền thừa 1
"Diệp Tinh, sao vậy, muốn ra ngoài chứng minh bản thân?" Mặc Uyên nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói.
"Quả thực có chút động lòng." Diệp Tinh cười cười nói: "Trong mắt của người Không Nguyên tộc, hiện tại tôi hẳn đã trở thành người được gọi là nhát gan, nhu nhược, thực lực kém a?"
Luận về tâm tính, Diệp Tinh quả thực kém một chút, khi Thời không thành lựa chọn hắn liền biểu hiện rất rõ ràng, về sau hắn sao chép Đồng Mục Sâm thiên phú huyễn cảnh, lại ở nơi sát khí ma trụ mà tu luyện, nội tâm của hắn đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng rõ ràng không có đạt trình độ cao nhất.
Nghe vậy, Mặc Uyên cười nói: "Những người Không Nguyên tộc này không chào đón chúng ta, bọn họ phát động khiêu chiến với người là chuyện rất bình thường, trước kia cũng đã xảy ra rất nhiều lần, song phương hai phe đều có thắng thua. Chỉ là lần này nhiều người khiêu chiến như vậy, tình huống ngược lại rất hiếm thấy."
“Có điều không cần để ý cái nhìn của người khác, nhận định của Không Nguyên tộc đối với ngươi mà nói căn bản không có chút ý nghĩa nào. “
"Tôi biết." Diệp Tinh nhẹ gật đầu.
Bất luận đối phương nói thế nào, căn bản cũng không ảnh hưởng tới hắn, miệng là nằm ở trên người của người khác, hắn cũng không thể ngăn được.
"Đoán chừng Thời không thành cũng biết tình huống như vậy, đây vừa là một màn cơ duyên, cũng là một cuộc tu luyện nho nhỏ cho tâm tính."
Nếu là tâm tính chưa đủ, hoặc là tính khí nóng nảy, có lẽ đã sớm lao ra chiến đấu.
Có đôi khi, lý trí cũng không nhất định là phán đoán duy nhất của đại não.
"Phù!"
Diệp Tinh đứng dậy hít sâu một hơi, hắn nhìn Diêm Ma bay tới từ phía xa, mỉm cười nói: "Mặc Uyên tiên sinh, đã đến giờ rồi, chúng ta đi thôi."
Thời điểm truyền thừa đã sắp đến rồi !
...
Trước một tòa cung điện khổng lồ, lúc này có hai người đứng đó, một người là lão giả, chính là Viêm Lăng đại nhân, một vị khác là một người đàn ông trung niên.
Lúc này xung quanh đã tụ tập rất nhiều người, ánh mắt nhìn về phía hai người đều có vẻ kính sợ.
Vị trí ở phía trước những người này, một người thanh niên trang nghiêm đứng thẳng, khuôn mặt người thanh niên lạnh lùng, sau khi anh ta xuất hiện, những người khác rõ ràng đều lui về phía sau một chút, điều này đại biểu cho địa vị đặc thù của người thanh niên này!
"Viêm Lăng, hiện tại lũ trẻ trong tộc đang vô cùng ồn ào huyên náo đấy." Người đàn ông trung niên cười nói.
"Ha ha, đúng lúc những tên nhóc này trong long đang đè nén tức giận, cứ thể chúng thông qua chuyện này phát tiết ra ngoài đi." Viêm Lăng mỉm cười nói: "Chỉ cần Diệp Tinh không chết, vậy thì cũng không có chuyện gì."
Nhân tộc cũng nhiều nhất cũng chỉ cho Diệp Tinh danh ngạch để truyền thừa, về phần phát sinh chuyện khác bọn họ cũng không quan tâm, tất cả đều dựa vào Diệp Tinh tự mình xử lý.
Thực lực tộc bọn họ yếu ớt, lại không nỡ mất đi truyền thừa nên chỉ có thể đáp ứng hiệp nghị với nhân tộc, đối với việc này trong tộc có bất mãn cũng là chuyện rất bình thường.
"Hử?" Đang nói, bọn họ nhìn về phía xa xa, nơi đó có mấy bóng dáng đang đi tới.
"Là đám người nhân tộc Diệp Tinh."
“Rốt cục cũng xuất hiện!”
“Hiện tại trên bia tinh không đã có 41 người khiêu chiến Diệp Tinh rồi."
“Có nhiều người khiêu chiến thì có ích gì? Diệp Tinh căn bản không dám ứng chiến!"
“Đáng tiếc, tộc Không Nguyên chúng ta mới là thích hợp để truyền thừa nhất.”
“Ta cảm thấy để cho một người yếu nhất trong tộc đi lên khiêu chiến với Diệp Tinh, như thế nào?"
Mọi người nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia khinh thường.
Hiện tại Diệp Tinh nhân tộc nhát gan đã sớm truyền khắp tộc Không Nguyên rồi.
"Thanh Vũ sư tỷ, Diệp Tinh này thật đúng là nhát gan, ai khiêu chiến cũng không dám nhận, sợ mình sẽ thua." Bên cạnh có mấy cô gái truyền âm nói.
"Chứ sao, cho dù thực lực không đủ nhưng ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không có thì thiên tài cái nỗi gì?"
"Nếu là ta thì đã sớm đi lên chiến đấu rồi, như vậy cho dù thua cũng là thua trong vinh quang. Nếu như thắng, vậy càng có nhiều điểm Không Nguyên.”
- Mấy người khác cũng nhao nhao nói.
"Xem ra là ta đánh giá cao hắn rồi." Thanh Vũ lắc đầu.
Lúc trước khi nhìn thấy Diệp Tinh vừa mới tiến vào Nhật Diệu Tinh, còn chiếm được danh ngạch của Mặc Hồn, lúc ấy cô ta còn tưởng rằng Diệp Tinh mạnh thế nào cơ, hiện tại thoạt nhìn căn bản cũng không đáng nhắc tới, chắc cũng chỉ là thiên tài nhân tộc mà thôi.
Thời gian tu luyện của bọn họ cũng không tính là lâu, cũng không gặp được mấy người nhân tộc, Diệp Tinh coi như là người nhân tộc đầu tiên mà bọn họ chân chính tiếp xúc, hiện tại cảm giác kính sợ của bọn họ đối với nhân tộc cường đại rõ ràng biến mất một ít.
Ở trong tầm mắt của mọi người, Diệp Tinh trực tiếp đi tới.
Lúc này ánh mắt hắn liếc mắt nhìn người thanh niên đứng ở phía trước.
Ầm ầm!
Lúc Diệp Tinh nhìn về phía người kia, khí lưu màu xám trong đầu hắn vẫn an ổn tồn tại bắt đầu chậm rãi gia tăng, trong nháy mắt liền bạo động!
Rất nhiều khí lưu màu xám đều ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một cái chấm nhỏ màu đen.
- Xuất hiện rồi!
Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng, lúc này sâu trong đáy mắt hắn thậm chí có một tia kinh sợ.
- Nhiều như vậy!
Không chỉ có điểm sáng màu đen này, ngoài ra còn xuất hiện điểm sáng thứ hai, điểm sáng màu đen này cũng ngưng tụ giống khí lưu màu xám giống lúc trước.