Chương 710: Tiến bộ cực lớn 1
......
Bên ngoài, Mặc Uyên đứng trước cung điện chờ đợi.
"Mặc Uyên tiên sinh, cách lúc chấm dứt truyền thừa vẫn còn 10 năm, hay là đi cung điện nghỉ ngơi một chút?" Diêm Ma mỉm cười nói.
"Không cần, ta ở chỗ này chờ là được." Mặc Uyên lắc đầu cự tuyệt.
Diêm Ma cười cười, không khuyên gì nữa.
"Mặc Hồn, Diệp Tinh đều đi vào truyền thừa rồi." Trong đám người, mấy người bên cạnh Mặc Hồn lắc đầu nói: "Chúng ta đi thôi."
"Hừ! Trước truyền thừa Diệp Tinh không dám ứng chiến, để ta xem sau khi truyền thừa xong hắn có dám hay không?” Mặc Hồn hừ lạnh một tiếng: "Ta đi điện truyền thừa công kích."
Nói xong Mặc Hồn liền trực tiếp xoay người rời khỏi nơi này.
"Đi thôi, chờ truyền thừa chấm dứt cũng phải 10 năm nữa."
- Không biết 10 năm này Diệp Tinh sẽ đạt được bao nhiêu chỗ tốt trong truyền thừa của tộc ta đây?
......
Mọi người không ngừng nghị luận, sau đó cũng đều rời đi.
Rất nhanh, trước tòa cung điện trống rỗng, chỉ có hai người Mặc Uyên và Diêm Ma đang chờ.
......
Thời gian trôi qua nhanh chóng, hai năm... ba năm...
Mà ở trước tấm bia tinh không khổng lồ, thỉnh thoảng còn có người xuất hiện.
- Ta, người thứ 53 của tuyển chọn truyền thừa tộc Không Nguyên. Lấy danh nghĩa bia tinh không khiêu chiến Diệp Tinh..."
- Ta, người thứ 55 của tuyển chọn truyền thừa tộc Không Nguyên. Lấy danh nghĩa bia tinh không khiêu chiến với Diệp Tinh..."
...
Tên trên bia tinh không không ngừng xuất hiện.
Cuối cùng, thậm chí xuất hiện hơn 100 người!
Tựa như khiêu chiến với Diệp Tinh đã trở thành thói quen của tộc Không Nguyên.
......
Từng điểm sáng trong tinh không đang không ngừng dung hợp vào nhau, từng trận dao động kỳ dị của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh không ngừng bị Diệp Tinh cảm nhận được.
"Đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh này thật đúng là kỳ dị, khi điểm sáng dung hợp lại, hai hệ đạo tắc này dường như sinh ra loại liên hệ kỳ dị nào đó."
Diệp Tinh yên lặng lĩnh ngộ, loại liên hệ này khiến cho lĩnh ngộ của hắn đối với đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh nhanh hơn, hai thứ dường như là một loại tác dụng thúc đẩy lẫn nhau.
Khí lưu màu xám trong đầu không ngừng tiêu hao, thậm chí đã tiêu hao một nửa, điểm sáng tiếp tục đến gần nhau, trong một thời gian, trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra một tia khiếp sợ.
Hắn nhìn điểm sáng trong tinh không, khi điểm sáng đến gần nhau, một hình vẽ kì dị xuất hiện ở trước mắt.
"Đó là... sinh vật kỳ dị điêu khắc trên cung điện tộc Không Nguyên?"
Diệp Tinh khiếp sợ nhìn điểm sáng trong tinh không.
Theo điểm sáng trong tinh không không ngừng đến gần nhau, một ảo ảnh của sinh vật kỳ dị xuất hiện trước mắt.
Hắn vừa mới tiến vào cung điện tộc Không Nguyên, gần như trên mỗi một cung điện đều điêu khắc cái ảo ảnh này.
Cả ảo ảnh thoạt nhìn giống như là một sinh mệnh lân giáp* nằm sấp xuống, trên đầu còn có hai sừng, trên người nó có vô số điểm sáng chớp động, tản ra dao động đạo tắc sinh mệnh cùng dao động đạo tắc không gian nồng đậm.
Diệp Tinh tràn đầy khiếp sợ, sinh mệnh lân giáp trước mắt giống như là hóa thân của đạo tắc sinh mệnh và đạo tắc không gian, hai hệ đạo tắc tạo thành một sinh mệnh.
Vũ trụ rất bí ẩn, không ai biết rốt cuộc có bao nhiều đại đạo tồn tại.
Những đạo này cùng nhau tạo thành vận chuyển của toàn bộ vũ trụ khổng lồ, sinh mệnh sinh ra ở trong đó, hủy diệt, quang minh, hắc ám xen kẽ, không gian, thời gian cùng tồn tại...
Nhưng mà nói tóm lại những đạo này chỉ là thành phần của vũ trụ, hiện tại lại tạo thành một sinh mệnh, điều này làm cho người ta quá chấn động.
Toàn bộ vũ trụ dường như lại lộ ra một góc thần bí với Diệp Tinh.
- Đây là chỗ mà cường giả mạnh nhất tộc Không Nguyên lưu lại sao? Vị cường giả kia có thực lực gì? Vượt ra ngoài sự tồn tại của chúa tể thế giới? Hoặc là tồn tại như Thánh Tôn Thời Không?"
Diệp Tinh chuyển động rất nhiều suy nghĩ trong lòng.
Trong lòng Diệp Tinh, tồn tại cường đại nhất hắn từng thấy không thể nghi ngờ là Thánh Tôn Thời Không, đây chính là tồn tại khủng bố chỉ nguyên ảo ảnh cũng đủ để miểu sát chúa tể thế giới!
- Ha!
Suy nghĩ trong đầu nhanh chóng chuyển qua, Diệp Tinh hít sâu một hơi, thu liễm toàn bộ lại.
- Mặc kệ như thế nào mình cứ an tâm gia tăng thực lực của mình là được!
Có thể lân giáp trước mắt chỉ là hình thái đặc thù mà thôi.
Hiện tại Diệp Tinh còn đang ở trong không gian truyền thừa, hắn muốn tận dụng từng giây từng phút tiếp tục gia tăng thực lực.
Ý thức chìm vào trong đó, Diệp Tinh cẩn thận cảm ngộ, đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian của hắn không ngừng gia tăng.
Mà điểm sáng trong tinh không vẫn đang dung hợp lại, thân hình cự thú lân giáp tựa hồ càng thêm rõ ràng.
Khí lưu màu xám tràn ra, dung nhập vào trong cơ thể Diệp Tinh, khiến cho hắn vẫn duy trì ở một loại trạng thái kỳ diệu, điểm sáng trên người cự thú lân giáp bày ra vô cùng rõ ràng trước mắt Diệp Tinh.
......
Thời gian tiếp tục trôi qua, đợi đến một khoảng thời gian, bỗng nhiên ánh sáng trên người cự thú lân giáp tản ra dao động thật lớn, sau đó dao động ngay lập tức thu liễm lại.
"Hả? Những điểm sáng kia lại bắt đầu thay đổi phương hướng di chuyển sao?"
Diệp Tinh nhìn điểm sáng trong tinh không.
Tại thời điểm này những điểm sáng này không còn gần nhau nữa mà dần dần rời ra xa.
"Đúng rồi, lúc trước những điểm sáng kia rời xa nhưng tốc độ rất chậm, sau đó lại đến gần nhau, mà tốc độ trở nên rất nhanh. Hiện tại thời gian 10 năm đã đến nên nó lại bắt đầu rời xa, tốc độ hai lần biến hóa chênh lệch gần 10 nghìn lần, xem ra những điểm sáng này chính là một vòng tuần hoàn!"
Diệp Tinh khẽ động trong lòng, nghĩ tới cái gì đó.
100 nghìn năm truyền thừa của tộc Không Nguyên mới mở ra một lần, thời gian 10 nghìn năm này điểm sáng chậm rãi rời xa nhau, lúc rời xa đối đạo nhau thì trợ giúp lĩnh ngộ chỉ là bình thường.