Chương 711: Tiến bộ cực lớn 2
Nhưng qua 10 nghìn năm sau, những điểm sáng này lại nhanh chóng đến gần nhau, tốc độ nhanh hơn 10 nghìn lần, chỉ cần 10 năm là có thể đạt tới cực hạn.
Đây chính là truyền thừa 10 nghìn năm một lần của tộc Không Nguyên!
"Hai hệ đạo tắc nhanh chóng đến gần nhau, cuối cùng tạo thành một sinh mạng lân giáp kỳ dị, vì sao toàn bộ quá trình lại có hiệu quả lĩnh ngộ nhanh như vậy nhỉ?" Diệp Tinh yên lặng trầm tư một chút.
Hắn nhìn tinh không, lại lắc đầu, thu liễm rất nhiều suy nghĩ lại.
- Kết thúc rồi!
Nhìn điểm sáng không ngừng rời xa nhau, lúc này khi điểm sáng cách xa nhau đã không còn nhiều tác dụng đối với hắn nữa.
Nhưng mà nhớ lại thu hoạch trong không gian này, Diệp Tinh tràn đầy vui sướng.
- 10 năm, mình tiến bộ quá nhiều!
Chỗ không gian này vốn có kích động rất lớn đối với đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, cho dù Diệp Tinh không có bất kỳ lá bài tẩy nào thì hai hệ đạo này cùng sẽ có thể tiến bộ một mảng lớn!
Mà Diệp Tinh có khí lưu màu xám nghịch thiên, dưới sự trợ giúp của nó, tốc độ tiến bộ của hắn có thể trở nên nhanh hơn rất nhiều lần!
Mặt khác, hắn còn có phân thân đạo tắc, đạo mạch không gian!
Thiên phú đạo tắc không gian hiện tại đã sánh ngang với Hỗn Vũ, thiên phú đạo tăc sinh mệnh cũng rất mạnh.
Rất nhiều lá bài tẩy tổng hợp cùng một chỗ, 10 năm nay tuyệt đối là quãng thời gian Diệp Tinh tiến bộ nhanh nhất từ trước đến nay!
- Dựa theo tốc độ tiến bộ lúc trước của mình, 10 năm này hoàn toàn có thể tương đương với mấy trăm năm tu luyện! Diệp Tinh vui sướng trong lòng.
Cho dù không có truyền thừa này thì hắn cũng có được đạo mạch không gian, mấy trăm năm có thể đạt tới trình độ nào cũng có thể tưởng tượng được!
Tính ra cho đến bây giờ thời gian tu luyện của hắn còn chưa tới 50 năm!
Xoẹt...
Bỗng nhiên, một trận dao động hiện lên trong không gian, sau đó một vòng xoáy màu trắng xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.
Sau khi vòng xoáy màu trắng này xuất hiện, nhất thời một lực thôn phệ thật lớn truyền đến.
Diệp Tinh không có phản kháng, trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy màu trắng, bóng dáng biến mất không thấy.
......
Bên ngoài cung điện khổng lồ, lúc này nơi này đã tụ tập rất nhiều người.
“10 năm đã đến rồi!”
"Nham Hành, Diệp Tinh đều đã truyền thừa xong, sắp đi ra rồi."
"Hiện tại số người khiêu chiến với Diệp Tinh trên tấm bia tinh không đã đạt tới 87 người rồi, không biết hắn sau khi đi ra có dám ứng chiến hay không?"
"Ta đoán vẫn không dám đâu."
......
Rất nhiều thanh niên đang bàn tán xôn xao về Diệp Tinh.
Mà ở một chỗ, Mặc Hồn trực tiếp ngồi xếp bằng, khẽ nhắm mắt lại.
Phía trước, Mặc Uyên cùng Diêm Ma đứng cạnh nhau, nhìn tình cảnh phía trước.
Soạt! Soạt!
Trước cung điện, bỗng nhiên hai vòng xoáy màu trắng xuất hiện, sau đó hai người thanh niên xuất hiện.
- Diệp Tinh! Bóng dáng Mặc Uyên vừa động, trực tiếp xuất hiện trước người Diệp Tinh.
"Mặc Uyên tiên sinh, đã lâu không gặp."
Trên mặt Diệp Tinh lộ ra một nụ cười.
Một lần tu luyện liền 10 năm, đây là truyền thừa dài nhất của hắn.
"Ha ha, xem ra Diệp Tinh ngươi thu hoạch rất lớn." Diêm Ma cũng nhanh chóng đi tới, trên mặt mang theo nụ cười nói.
Nhìn bộ dáng của Diệp Tinh, rõ ràng tâm tình không tệ.
"Quả thật có thu hoạch." Diệp Tinh gật đầu.
Hắn nhìn Nham Hành bên cạnh một cái, hắn tự tin 10 năm này tuyệt đối thu hoạch vượt xa Nham Hành.
Chỉ riêng khí lưu màu xám đã khiến cho hiệu quả của hắn trong không gian truyền thừa tăng lên gấp mấy lần!
Nham Hành truyền thừa trong 10 năm, tương đương với hắn truyền thừa mấy chục năm.
- Được rồi, Diêm Ma, truyền thừa đã chấm dứt, làm phiền các người đã lâu, tôi cũng nên rời đi rồi! Diệp Tinh cười nói.
Nếu truyền thừa chấm dứt, hắn cũng không có ý định ở lại đây lâu.
Nghe vậy, Diêm Ma gật gật đầu, nói: "Ta đưa ngươi ra ngoài."
- Nhân tộc Diệp Tinh! Dứt lời, cách đó không xa bỗng nhiên một âm thanh vô cùng lạnh lùng vang lên.
Mặc Hồn đứng lên nhìn Diệp Tinh, sắc mặt anh ta lạnh lùng, trầm giọng nói: "10 năm trước ngươi chưa tiếp nhận truyền thừa nên không dám ứng chiến, hiện tại 10 năm truyền thừa đã chấm dứt, khiêu chiến vẫn còn, không biết ngươi có dám nhận hay không?"
“Mặc Hồn vẫn chưa chịu từ bỏ!”
Khắp nơi dường như yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Mặc Hồn, cũng có người nhìn về phía Diệp Tinh đợi câu trả lời của hắn.
"Mặc Uyên, chúng ta đi thôi." Diệp Tinh nhìn Mặc Hồn một cái rồi không để ý tới anh ta nữa, trực tiếp xoay người rời đi.
- Diệp Tinh vẫn không dám!
- Quả nhiên như ta dự liệu, hắn sợ thua!
- Sau khi truyền thừa xong cũng không dám đánh một trận. Diệp Tinh này quả nhiên nhát gan như lời đồn.
Mọi người nghị luận, trong những người này còn có rất nhiều gương mặt xa lạ, đều là những người 10 năm này nghe được tiếng xấu về Diệp Tinh mới đi tới nơi này.
- Diệp Tinh! Mặc Hồn thấy Diệp Tinh không thèm để ý tới mình, càng thêm nổi giận trong lòng.
Anh ta khiêu chiến Diệp Tinh lâu như vậy, mà Diệp Tinh từ đầu đến cuối đều là không để ý tới anh ta!
Thiên phú của anh ta cường đại, ở trong tộc Không Nguyên này chỉ thua mỗi Nham Hành, được bao người để ý, tâm cao khí ngạo, hoàn toàn không chịu nổi sự thờ ơ của Diệp Tinh!
- Hừ!
Hừ lạnh một tiếng, Mặc Hồn nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Tinh, ngăn cản đường đi của hắn.