Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1103: Trao đổi riêng

Cuộc họp thường ủy trì hoãn mấy ngày, cuối cùng cũng quyết định mở, có điều lần này Hàn Húc này ra ý kiến độc đáo, kiến nghị tới khu phong cảnh Hồng Sơn họp, lý do cũng rất lãng mạn, suốt ngày ở trong văn phòng, mọi người sắp phát mốc rồi, nhân lúc thời tiết không tệ, cùng ra ngoài đi dạo, hít thở không khí trong lành của rừng rậm nguyên thủy, có lợi cho sức khỏe. Thuận tiện có thể xem tình hình kiến thiết khu phong cảnh Hồng Sơn, đây là khu danh thắng quốc gia, trước đó không lâu cục du lịch quốc gia có phê phải coi đâylà trọng điểm chấn hưng kinh tế Hồng Sơn, thành ủy tỏ ra quan tâm một chút là cũng nên.

Bí thư đại nhân có cái nhã hứng này, thành viên trong ban tự nhiên vui vẻ giơ hai tay tán thành.

Liễu thị trưởng cũng không phản đối.

Liễu thị trưởng hiểu rõ hàm nghĩa chân thật của chuyện này, ngày hôm qua Hàn Húc tới tận nơi tiến hành trao đổi với y, Hàn Húc tới làm Vu Hoài Tín giật mình. Bình thường mà nói bí thư có chuyện gì muốn trao đổi với thị trưởng thì phải do thị trưởng tới mới đúng. Liễu nha nội có uy thế ra sao cũng phải tuân thủ quy củ bề ngoài.

Có điều Hàn Húc đã tới rồi, không có lý nào lại từ chối.

Vu Hoài Tín đang muốn dẫn Hàn Húc vào thì cửa gian trong mở ra, Liễu Tuấn tươi cười bắt tay hàn huyên với Hàn Húc, chủ khách vui vẻ hài hòa.

Nhưng Hàn Húc biết sau khi đóng cửa lại, không khí sẽ lập tức trở nên nặng nề.

Liễu thị trưởng mạnh mẽ và Hàn bí thư "bị động phòng ngự" đã không phải là bí mật gì ở quan trường Tiềm Châu nữa.

Điều này với rất nhiều cán bộ bản địa mà nói là rất an ủi, Lưu bí thư mặc dù đi rồi, nhưng bầu trời Tiềm Châu không đổi, nhân vật đại biểu của phái bản địa vẫn giơ cao cờ lớn, Hàn Húc là đại tướng do đích thân bí thư tỉnh ủy điểm danh thì sao nào?

Tiềm Châu vẫn là đại bản doanh của cán bộ bản địa.

Tình hình trong văn phòng y như Vu Hoài Tín dự liệu, chủ khách vừa mới ngồi xuống, đóng cửa lại, cả Hàn Húc và Liễu Tuấn đều không thấy nụ cười đâu nữa, trở nên vô cùng nghiêm túc.

Liễu Tuấn lấy thuốc ra mời, nơi này Hàn Húc là khách, đáng nhận lễ số này.

- Thị trưởng, tôi tới là muốn trao đổi chuyện công ty Vĩ Cương.
Hàn Húc rít một hơi thuốc, trầm giọng đi vào chủ để.

Liễu Tuấn cũng châm một điều thuốc, gật đầu ngả mình dựa vào lưng ghế, đợi Hàn Húc nói tiế.

Thái độ này của Liễu Tuấn đã nằm trong dự liệu của hắn rồi, nếu không hắn đã chẳng hạ mình tới, may nhờ có sự kiện Thai tỉnh trưởng bái phỏng trong đêm, nên Hàn Húc cũng không thấy có gì mất mặt.

- Thị trưởng, tôi cho rằng việc đưa công ty Vĩ Phong vào là có thể được, đối với Tiềm Châu chúng ta mà nói là lợi nhiều hơn hại.

- Bí thư, nguy hại do chuyện này có thể tạo thành tôi đã trình bày rõ ràng rồi, hiện giờ thái độ của tôi cũng vẫn như thế, hướng xã hội gom vốn một hạng mục lớn như thế, hơn nữa là một hạng mục hao tổn năng lượng như sát thép, nguy hiểm quá lớn. Một khi xảy ra vấn đề là Tiềm Châu không ánh vác nổi, nói khó nghe một chút khó nghe hạng mục này đang thi công một nửa mà dừng lại, hai chúng ta sẽ bị đem tế cờ.
Liễu Tuấn nói thẳng thừng.

Hàn Húc Cau mày lại, rất là khó chịu, nhưng vẫn có nhịn, dùng ngữ khí hòa hoãn nói:
- Thị trưởng, không tới mức nghiêm trọng như thế thứ? Dù sao quốc gia cho bắt đầu ổn định vĩ mô, chỉ là dự đoán mà thôi. Cho dù thị trưởng dự đoán chính xác, thì chỉ cần một hai năm, cả công ty sớm đã đi vào vận hành rồi, khi đó chính phủ TW phải suy tính tới sự thật này. Thị trưởng nếu hạng mục này thành công, kinh tế Tiềm Châu chúng ta chắp cánh bay lên là chắc chắn.

Hàn Húc cũng không vòng vo gì, nhất là câu nói cuối cùng, làm ra thành tích đó là thành tích của cả hai ban, tôi và cậu đều có lợi. Tôi kiếm được một miếng thịt béo bở như thế, lại chủ động cho cho cậu hưởng, thì cậu phải biết điều chứ.

- Bí thư, tôi cũng mong mỏi kinh tế Tiềm Châu bay lên giống như bí thư vậy. Nhưng nó phải được lập trên một cở sở vững vàng, kế hoạch này quá mạo hiểm, phải lấy toàn bộ Tiềm Châu ra "thế chấp" cho nó. Tôi Cho rằng không thể làm, cũng không cần làm, muốn kinh tế Tiềm Châu nhảy vọt, trừ sắt thép ra còn có rất nhiều hạng mục khác để lựa chọn.
Liễu Tuấn không chút thay đổi.

Hàn Húc nhìn y một cái thật sâu, gật đầu chậm rãi, không nói thêm nữa.

Trao đổi riêng với Liễu Tuấn không đạt thành nhất trí, chẳng trách Hàn Húc muốn đổi địa điểm họp thường ủy, định dựa vào phong cảnh tươi đẹp này để sáng tạo ra một không khí nói chuyện tốt đẹp, không tới mức quá căng thẳng. Lúc này thực sự chưa phải thời cơ tốt nhất trở mặt với Liễu Tuấn.

Địa điểm cụ thể mở cuộc họp là ở "Hồng Sơn trang", là nhà khách sang trọng số một của khu phong cảnh, được xây dựng ngay từ khi khu phong cảnh Hồng Sơn được lập hạng mục, cũng là nơi đặt cơ cấu làm việc và quản lý của khu, bất kể là hoàn cảnh hay điều kiện tiếp đãi đều rất được.

Chừng 9 giờ sáng, một chiếc xe cảnh sát mở đường, một hàng xe cao cấp đen bóng như con rồng sắt dài, chạy trên con đường chuyên dụng tới Hồng Sơn trang.

Hai bên cửa lớn của Hồng Sơn trang đã có đội ngũ hoan nghênh xếp hàng đứng đợi, bí thư huyện ủy Trương Vạn Vinh và huyện trưởng Chử Tiên Dân đứng ở trên cùng hàng ngũ, nhiệt liệt vỗ tay.

Nhận được thông báo của văn phòng thành ủy muốn họp ở Hồng Sơn trang, huyện Hồng Sơn loạn cả lên, Trương Vạn Vinh và Chử Tiên Dân toát hết mồ hôi lạnh, lập tức khẩn cấp họp thường ủy, chuyên môn nghiên cứu cách tiếp đãi.

Theo lý mà nói thì toàn bộ thường ủy phải ra mặt đón tiếp từ xa mới hợp lý, nhưng thư ký trưởng Đường Việt đã dặn, Hàn bí thư không muốn nghi thức hoan nghênh gì cả, khi Đường Việt nói câu này giọng khá nghiêm khắc, Trương Vạn Vinh nghĩ nhiều lần không dám làm trái chỉ thị của Hàn bí thư.

Thế cục trên thành phố phức tạp, lúc này tốt nhất đừng để hai vị lãnh đạo tóm được cớ gì thì hơn.

Trương Vạn Vinh do Trần Hướng Dương để bạt lên, hiện giờ chẳng những Trần Hướng Dương nghỉ, mà ngay cả Lưu Huy cũng tới tỉnh dưỡng lão, Trương Vạn Vinh thành bèo không rễ, tất nhiên càng cẩn thận hơn. Hàn Húc tất nhiên sẽ không ưa hắn, dù Liễu nha nội chưa chắc coi hắn là tâm phúc, tất cả phải dự vào bản thân thôi.

Trương Vạn Vinh như thế, Chử Tiên Dân cũng y hệt, hai vị quan phụ mẫu đứng vỗ tay nhiệt liệt, nhưng trong lòng giật thon thót, không hiểu vì sao Hàn bí thư lại muốn họp thường ủy ở đây.

Chiếu Audi đi đầu dừng lại ở cửa Hồng Sơn trang, Hàn Húc bước xuống mỉm cười bắt tay với các lãnh đạo huyện, tiếp đó là Liễu Tuấn, Lê Mẫn Trung, Yêu Hải Anh... Bắt tay trò chuyện cùng cán bộ huyện Hồng Sơn, không khí thân thiết.

- Hoan nghênh Hàn bí thư, Liễu thị trưởng và các lãnh đạo thành uy tới huyện Hồng Sơn chỉ đạo công tác.

Trương Vạn Vinh bắt tay các lãnh đạo luôn miệng nói.

- Ha ha, đồng chí Vạn Vinh, những người khách không mời chúng tôi gây thêm phiền phức cho các đồng chí rồi.

Hàn Húc cười rất tươi.

Trương Vạn Vinh vội nói:
- Hàn bí thư, huyện Hồng Sơn dưới quán lý của bí thư, bí thư là chủ, không phải là khách. Chúng tôi luôn mong mỏi bí thư và Liễu thị trưởng cùng các lãnh đạo thành ủy khác tới chỉ đạo công tác...

Hàn Húc mỉm cười gật đầu, trong lòng khó chịu.

Bất kể lúc nào Trương Vạn Vinh cũng không quên đeo " Liễu thị trưởng" lên mồm, có thể thấy trong lòng những cán bộ này, Liễu thị trưởng là sự tồn tại ngang hàng với H bí thư, ngay cả lời nói cũng không dàm có chút bất kính nào.

Ồn ào một hồi, cuối cùng hàn huyên xong, đám Hàn Húc, Liễu Tuấn được cán bộ huyện Hồng Sơn xúm quanh đi vào Hồng Sơn trang.

Trương Vạn Vinh thử thăm dò:
- Hàn bí thư, các lãnh đạo nghỉ ngơi trước chứ ạ?

Căn cứ vào chương trình nghị sự Đường Việt căn dặn hôm qua, thường ủy họp vào buổi chiều , còn thời gian buổi sáng sẽ nghe các đồng chí phụ trách huyện báo cáo, sau đó nghỉ ngơi ở Hồng Sơn trang một chút, ngắm phong cảnh.

Vì thế Hồng Sơn trang đem toàn bộ gian phòng cấp bậc cao nhất, điều kiện tốt chất để trống, chuyên môn cho các lãnh đạo dùng nghỉ ngơi.

Cuối cùng sau Hàn bí thư không còn kéo thêm "Liễu thị trưởng" nữa, trong lòng Hàn Húc hơi thoải mái một chút, cười nói:
- Đồng chí Vạn Vinh, lịch trình an bài thế nào, thư ký trường Đường Việt đã thông báo cho đồng chí rồi chứ? Cứ theo đó mà làm.

- Vâng vâng, Hàn bí thư, Liễu thị trưởng, các vị lãnh đạo đi bên này.

Trương Vạn Vinh dẫn các lãnh đạo tới phòng hội nghị.

"Liễu thị trưởng" vừa mới biến mất một chút lại đã xuất hiện, Hàn Húc lại tức tối, tất nhiên không thể hiện ra mặt. Hàn Húc ngồi chính giữa, các thường ủy theo thứ tự ngồi xuống, nghe báo cáo công tác của huyện Hồng Sơn

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất