Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1236: Thị trưởng chống lưng cho bí thư

Dự cảm của Phi Phi đã đúng, buổi chiều Liễu Tuấn đang ở huyện Hồng Sơn khảo sát nghiên cứu thì Lăng Nhã gọi điện thoại tới, thường thì Lăng Nhã sẽ không chủ động gọi điện thoại cho y, nhất là sau khi Nghiêm Phi tới Tiềm Châu định cư, có chuyện gì muốn nói với Liễu Tuấn cô chỉ nhắn tin, Liễu Tuấn tiện sẽ gọi lại.

Trực tiếp gọi điện thoại tới thế này đương nhiên là xảy ra chuyện lớn.

Trong điện thoại Lăng Nhã nói hai chuyện, thực ra hai chuyện có liên quan đến nhau. Thứ nhất là quấn chúng khiếu nại tập thể đã kéo nhau tới tỉnh, quy mô rất lơn, tới mấy chục người, giơ biểu ngữ "chúng tôi muốn cơm ăn, chúng tôi muốn việc làm" , hô khẩu hiệu trước cổng chính phủ tỉnh, tạo thành ảnh hưởng rất lớn, khi Lăng Nhã gọi điện thoại tới, quần chúng vẫn còn đang hò hét.

Thứ hai là tỉnh ủy mở cuộc họp bí thư thảo luận đúng một vấn đề liên quan tới Phượng Trí Dũng, trước khi đội chấp pháo liên hợp đóng cửa khu mỏ trái phép, có kẻ tố cáo Phượng Trí Dũng thu nhận hối lộ của Cty Liêu Thị hạ thấp giá thu mua xỉ quặng, làm tổn hại tới lợi ích quốc gia, vỗ béo cho tư bản. Khi đó chuyện tố cáo này tỉnh ủy không coi trọng lắm, vì mỗi ngày đều nhận được tố cáo tương tự như thế rất nhiều, mười tám thành phố hàng trăm xã huyện có người đứng đầu đảng chính phủ nào là may mắn thoát khỏi bị tố cáo.

Đối với dạng tố cáo kiểu này trừ khi lấy tên thật, hoặc có căn cứ và chứng cứ xác thực mới làm lãnh đạo kỷ ủy tỉnh chú ý. Đương nhiên cũng không bài trừ đôi khi lãnh đạo kỳ ủy tỉnh đặc biệt chú ý tới cán bộ nào đó, ví như Giang Thành cưỡng ép đóng cửa mỏ trái phép khiến quần chúng phản ứng làm cho tỉnh ủy coi trọng cao độ. Chưa nói Phượng Trí Dũng có vấn đề hay không, nhưng khiến quần chúng phản ứng lớn như thế theo lý thường mà nói là chuyện không bình thường, nếu không mấy chục quần chúng ăn no rảnh việc kéo nhau lên tỉnh khiếu nại à?

Tin tức của của Lăng Nhã không được tỉ mỉ cho lắm, dù sao cô vừa được tin là vội gọi điện cho Liễu Tuấn ngay, quấn chúng còn đang vây quanh cửa chính phủ tỉnh không chịu đi, không biết còn diễn biến như thế nào, còn về phần tỉnh ủy thảo luận Phượng Trí Dũng ít nhiều có chút trùng hợp, bên này đang nghiên cứu phải làm thế nào thì bên kia người dân đã gây náo loạn. Lăng Nhã tuy không biết kết quả cuộc họp cuối cùng ra sao, nhưng cô phân tỉnh tám phần tỉnh ủy sẽ phái tổ điều tra xuống.

Dù sao tạo thành ảnh hưởng xấu như thế phải điều tra để cho quần chúng một câu trả lời.

Sau khi cúp điện thoại, Liễu Tuấn sắc mặt y như thường cùng bí thư huyện Hồng Sơn Hoàng Thu Lan và huyện trưởng Chử Tiên Dân hào hứng đi du lãm khu phong cảnh Hồng Sơn.

Nơi này qua liên doanh đầu tư, diện mạo được cải biến, đường xá đã tu sửa xong, mấy khu giải trí cỡ lớn do Liễu Tuấn kiến nghị đang được xử dụng, dự kiến cuối năm sẽ hoàn thành đi vào sử dụng.

Cùng với việc ra sức tuyên truyền , danh tiếng của khu phong cảnh Hồng Sơn ngày một vang vọng, du khách tăng lên rõ ràng, gần như gấp đôi sõ với năm ngoái, trước kia chủ yếu là du khách trong tỉnh, còn du khách ngoại tỉnh hiếm như sừng lân lông phượng. Hiện giờ thì du khách ngoại tỉnh hơn hẳn du khách trong tỉnh. So ra thì khách phương xa càng chịu tiêu tiền hơn, ít nhất thì khách bản địa không mua đồ đặc sản và lưu niệm.

Trừ khảo sản khu phong cảnh Hồng Sơn, Liễu Tuấn còn quan tâm tới sự phối hợp giữa Hoàng Thu Lan và Chử Tiên Dân.

Hàn Húc sau khi nhậm chức trọng dụng ba cán bộ bản địa, một là Lang Khả Cúc, hai là La Mai, còn ba là Hoàng Thu Lan. Trong đó có hai cán bộ nữ, khiến cho quan trường Tiềm Châu đồn đại Hàn Húc thích cán bộ nữ, thậm chí có cả những lời đồn khó nghe hơn.

Đương nhiên trước nay Liễu Tuấn luôn chẳng bận tâm tới lời đồn kiểu như thế.

Trong con mắt Liễu Tuấn, bất kể quan hệ riêng tư của Hàn Húc và Hoàng Thu Lan, La Mai ra sao, hoàn toàn không phải là việc quan trọng, quan trọng là những cán bộ đó có thể đảm nhận được công tác trong phận sự hay không.

Hoàng Thu Lan tới nhậm chức không lâu liền có tin tức truyền ra quan hệ với Chủ Tiên Dân rất không tốt.

Chử Tiên Dân và Trương Vạn Vinh đều là cán bộ do Lưu Huy và Trần Hướng Dương đề bạt lên, sau khi đổi bí thư huyện ủy, tình hình huyện Hồng Sơn có hơi giống với Giang Thành, bí thư thuộc phe Hàn Húc, thị trưởng theo Liễu Tuấn, ít nhất trong mắt người ngoài là như vậy.

Đại thể mặc dù giống nhau, nhưng khác biệt rất lớn. Phượng Trí Dũng khá quy củ có thể giữ vững phận sự của mình, Chử Tiên Dân thì không hiền lành như thế, nhìn qua hắn có vẻ như là loại người chẳng mưu tính gì, ai nhìn một cái cũng thấu. Thực tế Chủ Tiên Dân tuyệt đối không đơn giản như thế, bản chất hắn khá kiêu ngạo, trước kia Trương Vạn Vinh tại nhiệm, tư cách lão thành tuổi cao được Lưu Huy coi trọng cho nên Chử Tiên Dân giữ phận sự, phối hợp với công tác của Trương Vạn Vinh.

Hiện giờ đột nhiên thành ủy điều Trương Vạn Vinh đi, điều Hoàng Thu Lan tới, trong lòng Chử Tiên Dân rất khó chịu. Phượng Trí Dũng có thực lòng khâm phục Tô Duyên Quang hay không thì không biết nhưng công phu mặt ngoài làm rất tốt, trong mắt người ngoài Phượng Trí Dũng rất khiêm tốn, Chử Tiên Dân thì ngay cả chuyện xã giao ngoài mặt cũng chẳng muốn làm.

Đương nhiên phương thức biểu đạt của Chử Tiên Dân vẫn khá khéo léo, tính hắn ăn to nói lớn, gặp ai cũng cười ha hả, hiện giờ trước mặt Hoàng Thu Lan cũng thế. Bất kể là trưởng hợp gì Chử Tiên Dân cứ cười ha hả thi thoảng lại phát ra một hai câu trêu ghẹo Hoàng Thu Lan, làm cuộc họp thường ủy nghiêm túc cũng thành không ra thể thống gì, Hoàng Thu Lan muốn dùng cuộc họp thường ủy lập ủy nhưng lần nào cũng bị Chử Tiên Dân cười lớn làm loạn, trong lòng hận lắm nhưng không tiện phát tác.

Ai chả biết tính của Chử huyện trưởng nó như thế.

Hoàng bí thư tới rồi thì không cho người ta cười nữa à? Vậy thì quá độc đoán.

Nghe nói có một lần Hoàng Thu Lan đang nghiêm túc phê bình một lãnh đạo trực thuộc huyện thì Chửu Tiên Dân tóm lấy sơ hở trong lời nói của cô ta cười ha hả trêu một phen, phá hỏng chuyện. Trên cuộc họp Hoàng Thu Lan phải chú ý hình tượng miễn cưỡng giữ nụ cười, nhưng tan họp vừa mới trở về văn phòng tức tối đập vỡ chén trà, rít lên ba chữ "tiếu diện hồ"!

Không biết vì sao ba chữ đó lại truyền tới tai Chử Tiên Dân, khi đó Chử Tiên Dân chỉ cười lớn không nói gì, buổi tối khi uống rượu với mấy cấp dưới thân cận, uống say nói Hoàng Thu Lan là "con mụ già"! Nói con mụ già ỷ được Hàn Húc chống lưng muốn tới huyện Hồng Sơn tác oai tác quái, Chử Tiên Dân tôi là người đầu tiên không chấp nhận, sớm muộn cũng cho cô ta biết mặt.

Tất nhiên những lời này lại truyền tới tai Hoàng Thu Lan , hơn nữa qua thêm dầu thêm mỡ, thậm chí nói thành Chử Tiên Dân ngang nhiên đàm luận quan hệ mờ ám của cô ta và Hàn Húc, còn nói con mụ già đã bốn mươi mấy tuổi còn dùng sắc dụ dỗ bí thư thành ủy.

Hoàng Thu Lan sau khi nghe thấy gần như tức tới suýt ngất xỉu.

Hoàng Thu Lan là nữ cán bộ tương đối chính thống, Hàn Húc đề bạt cô ta, tất nhiên cô ta cảm kích trong lòng, nhưng vạn lần không ngờ tới miệng Chử Tiên Dân lại trở thành thứ quan hệ không chấp nhận được như thế.

Nhất là ba chữ "con mụ già" thực sự là xúc phạm quá đáng.

Nhưng chuyện nghe đồn đại lời ở tiệc rượu không thể truy cứu được.

Càng không thể nói với Hàn Húc.

Nới thế nào đây?

Chẳng lẽ nói: Người ta bảo tôi và anh có quan hệ bất chính đấy.

Thế chẳng phải tự chuốc lấy phiền toái sao?

Đoán chừng loại lời đồn này cuối cùng sẽ truyền tới ta Hàn Húc, có điều Hàn Húc cũng chỉ có thể nuốt hận trong lòng, chả lẽ còn có thể gọi Chử Tiên Dân tới thành phố mắng cho một trận?

Hàn Húc không tiện nói Chủ Tiên Dân, nhưng Liễu Tuấn không cố kỵ gì, gọi Chử Tiên Dân tới văn phòng thị trưởng hỏi vì sao nghị luận sau lưng lãnh đạo thành ủy.

Chử Tiên Dân nghe thấy Liễu Tuấn triệu kiến lòng đã nao nao, đến khi bị hỏi thế càng khiếp vía, chỉ đành dùng thủ đoạn cũ vừa cười ha hả lại vừa biện hộ cho mình.

Liễu Tuấn cũng không trách mắng gì, chỉ lãnh đạo nhìn hắn không nói một lời, một phút sau Chử huyện trưởng toàn thân toát mồ hôi, lau thế nào cũng không hết, chỉ đành cúi đầu thừa nhận mình ham uống lỡ lời, xin thị trưởng phê bình.

Liễu thị trưởng không phê bình hắn, chỉ ôn hòa nói chuyện công tác Hồng Sơn hơn một tiếng, dặn hắn phối hợp với Hoàng Thu Lan.

Chử Tiên Dân vâng dạ luôn mồm, ra khỏi văn phòng thị trưởng mới phát hiện ra áo trước áo sau dính hết vào người, nhớp nháp khó chịu.

Chuyện Liễu Tuấn "trách mắng" Chử Tiên Danh nhanh chóng truyền tới tai Hàn Húc, khi đó Hàn Húc mặt tái mét.

Đã bao giờ một bí thư thành ủy lại cần thị trưởng chống lưng cho chứ?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất