Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 622: Lục Hương Mai nổi giận

Huyện Ninh Bắc tiến hành xóa khu gộp xã tới giai đoạn thực thi, phương án phân chia khu vực xã thị trấn mới của Liễu Tuấn đã được tỉnh đồng ý, sau khi sát nhập huyện Ninh Bắc sẽ có 18 thị trấn, 3 xã, về cơ bản thể hiện được công năng nổi bật của thành trấn trong suy tính ban đầu của Liễu Tuấn, việc phân chia khu vực vừa được xác định, ai cũng biết tiếp theo là điều phố cán bộ rồi.

Nóng ruột nhất trong đó tất nhiên là những cán bộ cấp chính khoa hiện tại và một số cán bộ cấp phó khoa có tư cách lão thành, bọn họ đều được muốn chia một miếng bánh trong lần phân phối lại quyền lực này, ít nhất thì cũng phải được ăn ké tí chút.

Bành Thiếu Hùng và liễu tuấn sau khi trao đổi xong, đã đại khái định ra được bộ khung cơ bản, mang lên cuộc họp văn phòng bí thư thảo luận một lần, Lý Giang, Lục Hương Mai và Chu Quốc Trung cũng đề xuất một số ý kiến, Bành Thiếu Hùng kết hợp những ý kiến này, đưa ra một phương án tương đối cụ thể rồi lại lần nữa đưa lên thảo luận ở văn phòng bí thư.

Đây vẫn chỉ là phương án mang tính nguyên tắc, không chỉ đích danh một ai.

Người đứng đầu đảng chính phủ của hai mươi mốt xã thị trấn, ngoại trừ thị trấn Thành Quang không cần điều chỉnh ra, thì hai mươi xã thị trấn khác bằng với việc lập mới, tất cả cơ cấu chính quyền và sắp xếp cán bộ đều phải bắt đầu từ đầu.

Trên cuộc họp văn phòng bí thư lần thứ hai, Bành Thiếu Hùng giao quyền cho phòng tổ chức và Lục Hương Mai định ra một danh sách cán bộ sơ bộ, bước đầu tiên là an bài chức vụ chính thức của các xã thị trấn, mộ số ban nghành trực thuộc huyện cần phải điều chính người phụ trách, cũng đưa ra phương án, sẽ xác định về cơ bản trong cuộc họp phòng bí thư lần sau.

Công việc của phòng tổ chức và phó bí thư phân quản Lục Hương Mai tức thì trở nên nặng nề.

Truân Chí Quang đứng đầu phòng tổ chức, nên bản danh sách sơ bộ này tất nhiên là phải rơi trên đầu hắn, vừa mới tan họp, Truân Chí Quang không vội quay về phòng tổ chức, mà theo Liễu Tuấn tới phòng làm việc huyện trưởng.

Phải nói hành động này của lão Truân là tương đối phạm húy.

Nhưng ai cũng biết rằng Truân Chí Quang là một trong thân tín đắc lực của Liễu Tuấn, nếu luận về mức độ thân cận, không hề kém với Thạch Trọng và Khâu Viên Triêu, trưởng phòng Truân làm như thế cũng là hợp tình hợp lý.

Lão Đàm hoàn toàn là thiên lôi chỉ đâu đánh đó, mông còn chưa ngồi vững, Phan Tri Nhân còn đang rót trà, Truân Chí Quang đã nói thẳng ra rồi:
- Huyện trưởng muốn đưa ai lên ạ?

Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Lão Truân, anh không thể nói như thế được. Sao nào, tôi là thổ hoàng đế ở huyện Ninh Bắc đấy à? Đưa ai hay không đưa ai lên do tôi định đoạt sao? Nguyên tắc tổ chức của đảng chúng ta là chế độ lãnh đạo tập thể, vấn đề cán bộ tôi không nên xen vào quá nhiều.

Những lời nói đường hoàng luôn phải nói trước.

- Đúng đúng đúng, huyện trưởng anh minh, đúng là lãnh đạo tập thể. Có điều, huyện trưởng tiết lộ cho tôi một chút đi, huyện trưởng nói phải đưa những ai lên ạ?

Phan Tri Nhân thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, tay run lên trà bắn cả ra ngoài.

Đồng chí lão Truân này, đúng là người thú vị.

Anh cứ nói đạo lý lớn của anh, còn tôi có chủ ý của tôi.

Liễu Tuấn cười lắc đầu.

Phan Tri Nhân nhìn lão Đàm, trong ánh mắt thêm vài phần khâm phục.

Cũng chính cái loại tính cách “hùng hổ” thẳng thẳng này của Truân Chí Quang, nên luôn làm tiên phong của Liễu hệ trong cuộc họp thường ủy.

Nhưng mà đừng có xem thường người ta, người ta chẳng để ý tới Liễu huyện trưởng nói ba hoa xích thố, chỉ cứ nhắm trúng một điều, anh là lão đại, anh nói là quyết định.

Hình như cách nhận thức này của Truân Chí Quang, rất hợp mắt xanh của Liễu huyện trưởng.

Người làm lãnh đạo, có ai không muốn cấp dưới một lòng trung thành với mình.

Liễu Tuấn lấy thuốc lá ra, đưa cho Truân Chí Quang một điều, bản thân cũng lấy một điếu, Truân Chí Quang liền châm lửa ngay cho y.

Liễu Tuấn vừa hút thuốc vừa hỏi:
- Lão Đàm anh nói trước xem, anh cho rằng nên đưa những ai lên?

- Vâng!
Truân Chí Quang không chần chừ, lập tức nói:
- Mai Văn Hoa tới làm bí thư thị trấn Đại Đường, Dịch Hàn tới thị trấn Ngũ Lý Kiều, cũng là bí thư.

Liễu Tuấn khẽ mỉm cười.

Hai người này khi lần đầu tiên y và Bành Thiếu Hùng gặp riêng đã cơ bản xác định, khi đó chỉ có hai người, không ngờ đã lưu truyền ra, mọi người đều biết rõ ràng rành mạch, xem ra công tác bảo mật trong việc điều phối cán bộ đúng là rất khó làm.

Tiếp theo đó Truân Chí Quang lại nói ra mười mấy cái tên, không phải bí thư thì là xã trưởng trấn trưởng, cơ bản đều tập trung ở vùng trung bộ và nam bộ, những xã thị trấn có kinh tế phát triển tương đối nhanh.

Trước mặt Liễu Tuấn, Truân Chí Quang chẳng hề che dấu, ví như ai có quan hệ với ai, ai là do ai tiến cử đều nói hết.

Đại khái mấy thường ủy của Liễu hệ đều có phần, bản thân Truân Chí Quang cũng tiến cử hai người đứng đầu đảng chính phủ.

Tới ngay cả chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Trần Lỗi luôn làm việc ít phô trương nhất, cũng đề cử nhân tuyển một bí thư đảng ủy.

Liễu Tuấn thầm tính toán trong lòng, không nhiều không ít, vừa vặn hai mươi người, hơn nữa càng thú vị là vị trí bí thư và xã trưởng, trấn trưởng, đều chiếm một nửa.

Điều này đúng là giống với việc chia củ cải rồi.

Từ điểu này có thể thấy được tâm tư của năm thường ủy khác trong liễu hệ, đó là muốn "chia đôi giang sơn", người đứng đầu hai mươi xã thị trấn, Bành Thiếu Hùng và Liễu Tuấn mỗi người chiếm một nửa, không ai hơn, không ai thiệt.

Đoán chừng một nửa còn lại, Truân Chí Quang đợi "chỉ thị" của Lục Hương Mai rồi.

Liễu Tuấn cho dù đã làm việc ở huyện Ninh Bắc sắp hai năm rồi, nhưng thực sự là không quen lắm với cách "mua bán" của đám người Truân Chí Quang!

Cho dù nói thế nào thì nói, ý định ban đầu Liễu Tuấn đưa ra xóa khu gộp xã không phải là để chia củ cải.

Liễu Tuấn sắc mặt thản nhiên nói:
- Thế nào, mọi người đang buôn bán đấy à?

Truân Chí Quang cười hăng hắc, coi như là ngầm thừa nhận với Liễu Tuấn.

Chẳng phải buôn bán thì là gì nữa.

Nếu như không có cái "xóa khu bỏ xã" này, thì bình thưởng bình thường thế nào cũng không thể một lần điều động nhiều cán bộ trung tầng như vậy, vào thời Bạch Dương và Bành Thiếu Hùng làm bí thư huyện ủy, ở vấn đề cán bộ luôn có thái độ cầu ổn định, chưa từng điều chỉnh cán bộ quy mô lớn, điều động trong phạm vi nhỏ, đều do Bành Thiếu Hùng, Liễu Tuấn, Lục Hương Mai quyết định, người khác rất khó nhúng tay vào.

Liễu Tuấn không vội tỏ thái độ, chỉ thong thả hút thuôc, không nhìn ra mừng giận.

Dần dần Truân Chí Quang liền cảm thấy bất an, hình như mình quên đi một chuyện quan trọng, Trừ Mai Văn Hoa và Dịch Hàn là do Liễu Tuấn điểm danh muốn đặt vào vị trí bí thư đảng ủy thị trấn, còn những người khác, đều không thảo luận qua với Liễu Tuấn, ai mà biết Liễu huyện trưởng còn có an bài khác hay không?
Mình đem các vị trí khác an bài kín hết cả không được thích hợp cho lắm.

Thế là vượt quyền mất rồi!

Liễu Tuấn chần chừ không lên tiếng, Truân Chí Quang cuối cùng không nhẫn nại được, thận trọng nhìn sắc mặt của Liễu Tuấn nói:
- Huyện trưởng, đây là ý kiến sơ bộ của mấy người chúng tôi, chủ yến còn phải xem huyện trưởng quyết định ra sao, tóm lại huyện trưởng nói thế nào, chúng tôi sẽ làm như vậy.

Cuối cùng Liễu Tuấn cũng chậm rãi nói:
- Trước tiên chưa vội hỏi ý kiến của tôi, anh cứ trở về xin ý kiến của Lục bí thư, soạn ra danh sách rồi hãy nói.

- Vâng.
Truân Trí Quan cũng không nói nhiều.

….

Nhìn danh sách phòng tổ chức lập ra, Lục Hương Mai thiếu chút nữa tức tới té xỉu.

Tên Truân Chí Quang này thật là, coi bản thân là bí thư hay là huyện trưởng đây?

Bành Thiếu Hùng ở trên cuộc họp văn phòng bí thư đã nói rất rõ ràng:
- Bí thư Lục Hương Mai và trưởng phòng Chí Quang hay định ra bản danh sách đi.

Hay nói cách khác, phải lấy Lục Hương Mai làm chính.

Lục Hương Mai cũng không khách khi, trở về rồi lập tức viết ra bản danh sách, tổng cộng có hai mươi mấy cái tên, trừ Mai Văn Hoa, Dịch Hàn là do Liễu Tuấn chỉ định trước, còn lại đều là những cán bộ trung tầng ngày thường được Bành Thiếu Hùng khá coi trọng, hoặc là gần gũi với Bành hệ.

Khi Lục Hương Mai vừa mới điều tới tới huyện Ninh Bắc, ở cuộc họp phòng bí thư, Bành Thiếu Hùng chiếm ưu thế nhất định, giống như điều Bành Thiếu Hùng hi vọng, Lục Hương Mai rất kiên định đứng về phía Bành Thiếu Hùng.

Nhưng cùng với việc Doãn Bảo Thanh nghỉ hưu, thái độ Lý Giang trở nên mập mờ, thêm vào Chu Quốc Trung có chiều hướng ngả về phía Liễu Tuấn, ưu thế của Bành Thiếu Hùng không còn rõ nữa.

Còn nói tới hội nghị thường ủy, sáu thường ủy của Liễu hệ chưa bao giờ có nửa chút bất ngờ nào, khi cần biểu quyết là đồng loạt giờ tay, ý tứ "trung thành tới chết" cực kỳ rõ ràng.

Bởi thế nói Bành Thiếu Hùng là một bí thư huyện ủy yếu thế cũng chẳng có gì quá.

Lục Hương Mai muốn lợi dụng cơ hội tốt xóa khu gộp xã này, xác định lại ưu thế của Bành hệ trong cán bộ trung tầng, vì thế sau khi định ra nửa phần dânh sách, không nghỉ ngơi giây phút nào, lập tức tới tới phòng làm việc bí thư sát vách, nói chuyện với Bành Thiếu Hùng.

Nhìn danh sách Lục Hương Mai định ra, trên mặt Bành Thiếu Hùng hiện ra nụ cười.

Lục Hương Mai rất biết lĩnh hội ý đồ của hắn, bản danh sách này rất thích hợp với mong muốn của Bành Thiếu Hùng, đại bộ phần là người ngả về phía Bành Thiếu Hùng, Lý Giang cũng được an bài một hai người, thậm chí ngay cả Chu Quốc Trung cũng có phần, tổng cộng hơn bốn người.

Không nghi ngờ gì đây là một thủ đoạn lôi kéo Chu Quốc Trung của Lục Hương Mai, Bành Thiếu Hùng cũng rất tán đồng.

Bao gồm Mai Văn Hoa và Dịch Hàn ở trong đó, danh sách của Lục Hương Mai tổng cộng có hai mươi tám người, còn lại mười hai ô trống, giáo cho Truân Chí Quang an bài.

Tỉ lệ là 6 - 4.

Cho dù không phải là 6- 4 hoàn toàn, Lục Hương Mai cũng cho rằng như vậy rất phù hợp với quy tắc, đã coi như nể mặt Liễu Tuấn lắm rồi, nếu chẳng phải thân phân nha nội của y, một tiểu huyện trưởng lấy đâu ra quyền lực lớn như thế trong điều phối cán bộ?

- Đồng chí Hương Mai vất vả rồi.
Bành Thiếu Hùng mỉm cười nói.

Lục Hương Mai gật đầu đáp lại, thản nhiên tiếp nhận lời khích lệ của Bành Thiếu Hùng.

Vì trong danh sách này, cán bộ mà Lục Hương Mai nhìn trúng thực sự không nhiều, chỉ có hai người thôi, còn lại đều là suy đoán ý tứ của Bành Thiếu Hùng định ra, Lục Hương Mai tự nhận mình được coi là "một lòng trung thành" với Bành Thiếu Hùng rồi.

- Bản danh sách này, đồng chí hay thương thảo với đồng chí Truân Chí Quang trước đi.

Lục Hương Mai gật đầu.

Bành Thiếu Hùng nói là thương thảo, Lục Hương Mai có ăn bớt một chút, đem bước thương thảo bỏ đi, trực tiếp đưa danh sách mình định ra, kết quả Truân Chỉ Quang rất nhanh gửi danh sách hoàn chỉnh tới.

Lục Hương Mai chỉ lướt qua một cái, khuôn mặt xinh xắn liền tái mét.

Thái độ thay đổi hoàn toàn!

Đúng là thay đổi hoàn toàn!

Lục Hương Mai cố kìm nén cơn giận hỏi:
- Trưởng phòng Chí Quang, chuyện này là sao?

Truân Chí Quang nhếch mép cười nhạt, chẳng nói lấy một lời, xoay người bỏ đi luôn.

Lục Hương Mai tức tới mức thiếu chút nữa đập vỡ chén trà

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất