Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 51: Sống Quá Kém

Chương 51: Sống Quá Kém


- Gano Yanukovich, các cháu đang làm gì vậy? Có âm mưu gì sao?
Đột nhiên, ngồi ở trên ghế gia chủ, Axieliefu mở miệng hỏi.
Bên cạnh, cha của Gano Yanukovich - Peter cũng vẻ mặt nghiêm túc. Nhìn bộ dạng sợ sệt của Gano Yanukovich. Nhiếp Chấn Bang cũng cười, xem ra, bất luận là trong nước hay ngoài nước thì đám con cháu quan to này đều có chung một đặc điểm, đó chính là bên ngoài thì hô mưa gọi gió, còn trong nhà thì ngoan ngoãn như con mèo con.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang đứng lên cười nói:
- Ông Axieliefu, vừa rồi cháu nói với Gano, cháu rất muốn mở mang kiến thức cuộc sống về đêm của Liên Xô vĩ đại. Cái này cũng không có ở trong nước cháu được mà.
Lời vừa nói xong, sắc mặt Axieliefu cũng coi như là bình thản lại. Trong đám đông con cháu, duy chỉ có Gano Yanukovich là người khiến người khác không lo lắng không được nhất, vì vậy, Axieliefu mới lo lắng đứa cháu này của mình làm hư cháu của ông bạn cũ. Nếu là khách đã nói như vậy rồi thì Axieliefu cũng không có gì nữa, nhìn Gano Yanukovich, ông nói:
- Gano, Nhiếp Chấn Bang giao cho cháu đấy, cháu phải bảo đảm giúp ông chăm sóc tốt cho cậu ấy, rõ chưa? Được rồi, mấy đứa đi đi, xem bộ dạng của cháu đấy, không còn tinh thần ăn cơm nữa rồi đi!
Theo lời nói của Axieliefu nói ra, Gano Yanukovich lập tức dắt Nhiếp Chấn Bang đứng lên. Ở ngoài biệt thự đã đỗ một chiếc GAZ 67, đây là một chiếc xe quân dụng kinh điển của Liên Xô sau Chiến tranh thế giới thứ hai. Năm đó, Liên Xô cũng từng viện trợ một đám cho Trung Quốc, nhưng hiện nay đã rất hiếm gặp rồi.
Đây chính là xe nổi tiếng sánh tầm với xe quân đội Jeep Willis của Mỹ. Đúng là không ngờ, tiểu tử này còn có sở thích như vậy. Phải biết là, vào Thế chiến thứ hai, do đạo luật Lend - Lease mà Willis của Mỹ đã được cho thuê tới Liên Xô, có thể nói là lấy không hết dùng không cạn. Còn ngành công nghiệp sản xuất ô tô của Liên Xô, toàn bộ đều dùng vào việc chế tạo T34, loại xe này tồn tại ở Liên Xô ít đến đáng thương, hiện nay ngay cả Trung Quốc và Triều Tiên cũng có thể tìm được không ít.
Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng tỏ ra kinh ngạc, nói:
- Gano, anh khiến tôi ngạc nhiên quá, đây đúng là một chiếc ô tô rất xịn đấy. Quá tuyệt vời!
Lời khen của Nhiếp Chấn Bang khiến Gano Yanukovich rõ ràng rất đắc ý, lập tức ngồi vào ghế lái, làm một thế tay khởi động xe, nói:
- Đi thôi, Nhiếp thân yêu của tôi, cậu không biết, khoảng thời gian này tôi sắp nghẹn phát điên rồi, cậu đến đây thực sự là rất kịp thời.
Không gian chỗ ngồi của GAZ rất nhỏ, chỗ ngồi chân chính về mặt ý nghĩa cũng chỉ là vị trí ghế phụ cạnh tay lái ở phía trước. Loại xe này là xe thiết kế dành cho lãnh đạo quân đội trong thời kỳ chiến tranh. Ghế sau bất luận là tính thoải mái hay là cái khác cũng chỉ là một sự bài trí, Lưu Côn rất mất sức để trèo lên.
Thấy Đại Long và Hổ Tử cũng chuẩn bị lên, Gano Yanukovich lại nói:
- Không, không, Nhiếp, lẽ nào cậu chuẩn bị mang cả cảnh vệ đi cùng sao? Tôi thấy, điều này không cần thiết đâu. Ở đây, ở Matxcova này, tôi nghĩ, có tôi ở đây thì không có ai có thể làm hại cậu, tôi lấy danh dự của gia tộc Axieliefu để bảo đảm.
Nói đến đây, thần sắc Gano Yanukovich khó xử nhìn Lý Lệ Tuyết, nhỏ tiếng bên tai Nhiếp Chấn Bang, nói:
- Nhiếp, cậu xem, nơi mà chúng ta đi…
Đại Long và Hổ Tử có chút khó xử, Nhiếp Chấn Bang lại cười nói:
- Đại Long, Hổ Tử, các cậu cứ ở đây đi, thân thủ của tôi các cậu cũng rõ, không xảy ra chuyện được đâu.
Đồng thời, Nhiếp Chấn Bang nói với Lý Lệ Tuyết:
- Lệ Tuyết, cô ở đây đi, tôi và Lưu Côn cùng đi xem xem.
Xe nhanh chóng khởi động, sự gia tăng tốc độ mạnh mẽ khiến động cơ phát ra tiếng ầm vang, chiếc xe nhanh chóng phóng đi ra ngoài, mười mấy phút sau chiếc xe liền đỗ trước cửa một hộp đêm.
Đèn neon trang trí cực kỳ đơn giản, cửa chính được làm bằng gỗ nặng trịch, thỉnh thoảng có người ra vào, bên trong truyền đến tiếng nhạc ầm ầm.
Người Nga cũng không ưa thích cuộc sống về đêm này. Ngoại trừ một số quán ăn đêm bí mật ra thì đa số người Nga, thích rượu chè, thích điện ảnh, thích ba lê và ca kịch. Còn về tình dục cũng như cuộc sống về đêm này đó, ở thời đại này, nó chỉ là ham mê của một số rất ít người mà thôi.
Bởi vì lệnh cấm rượu của Gorbachev, lúc này, việc kinh doanh hộp đêm cũng không được tốt như vậy. Gorbachev đóng của nhà máy rượu Vodka, đóng cửa những cửa hàng bán rượu. Đương nhiên, cái thứ ham mê đã ngấm sâu vào xương cốt này là cấm không được, ủ rượu trắng riêng trở thành phong trào, nơi bán rượu hầu như là xếp hàng dài.
Đi vào trong đại sảnh, trong đại sảnh hình tròn to lớn, trên vũ đài, mấy cô gái Nga làn da trắng nõn đang nhảy disco. Âm nhạc mang tính khuynh hướng kim loại nặng (heavy metal) tràn ngập đại sảnh. Đám người thưa thớt có vẻ rất vắng lạnh.
- Gano, ở đây chơi sao?
Thấy bộ dạng này, Nhiếp Chấn Bang cố ý hỏi.
Bên cạnh, Gano Yanukovich cười thần bí một cái, lập tức vỗ vỗ tay, một nhân viên phục vụ đã đi đến, thấy Gano Yanukovich, phục vụ tỏ vẻ rất nhiệt tình, khẽ cười nói:
- Anh Axieliefu, đã lâu không gặp. Anh Mikoyan nhắc đến anh rất nhiều lần, lần này anh dẫn theo bạn đến sao?
Nghe đến tên Mikoyan, ánh mắt Gano liền sáng lên, lập tức gật đầu nói:
- Hai vị này là khách quý của ông nội tôi, đến từ Triểu Tiên, Kim Chính Thắng và Thôi Vĩnh Hiền, cậu dẫn chúng tôi tới đó đi!
Đi qua cánh cửa lớn bên cạnh hậu đài của hộp đêm, sau khi xuyên qua một hành lang dài, nơi vừa đến này được thiết kế hết sức bí mật. Từ mấy lối đi nhỏ này có thể thấy, tất cả đều đã được làm các biện pháp bảo vệ vô cùng đầy đủ. Nếu như đóng cửa, căn bản không nhìn ra trong này còn có một lối đi bí mật như vậy. Hơn nữa, tính toán theo độ dài thì cái hội nhóm bí mật này, căn bản cũng không nằm ở trong cái tòa nhà này, cho dù là kiểm tra cũng không kiểm tra ra bất cứ thứ gì được.
Xem ra, bất kể là trong nước hay ngoài nước thì đều “trên có chính sách, dưới có đối sách”, quả nhiên đều là như vậy.
Lần nữa lại đi vào một cửa lớn, tình hình trong này hoàn toàn khác biệt một trời một vực so với cái không khí vắng lạnh ở bên ngoài kia. Bên trong đại sảnh rộng lớn, ở giữa lắp đặt một vũ đài hình tròn, tiếng âm nhạc mạnh thôi thúc. Lúc này, phía dưới đã ngồi khá nhiều nam thanh niên, trên bàn bày biện không ít chai rượu. Trên vũ đài, ba cô gái Nga xinh đẹp mặc bikini đang nhảy những động tác rất gợi cảm.
- Chấn Bang, những vũ công này đều là hậu duệ của quý tộc Belarus, rất có hương vị, cậu có muốn thử chút không, bảo đảm có thể khiến cậu hưởng thụ đến thời khắc tuyệt đẹp nhất của người đàn ông.
Gano Yanukovich lúc này giống như một tay ma cô đang giới thiệu vậy.
Nhiếp Chấn Bang có chút rùng mình. Chính hắn cả đời trước lẫn đời này tính ra, là một xử nam chân chính. Mặc dù hắn cũng không phải là chính nhân quân tử, nhưng, đem thứ quý giá như vậy bỏ lại cái nơi như thế này, Nhiếp Chấn Bang cũng không muốn.
Xem ra danh tiếng của Gano Yanukovich ở đây rất tốt, thỉnh thoảng có người vẫy tay ra hiệu chào với anh ta.
Từ phía bên cạnh đại sảnh, đi thẳng lên tầng, vào một phòng riêng loại lớn, ở đây có hệ thống đầu DVD laser hiện đại nhất trên thế giới hiện nay, hơn nữa thấy bộ dạng những người này hát rất kinh khủng. Nhiếp Chấn Bang có chút ngạc nhiên, thật không ngờ, Karaoke ở khu vực Châu Á Thái Bình Dương rất lưu hành mà ở Matxcova cũng có thị trường tốt như vậy.
Thấy Gano dẫn người đến, trong phòng lập tức yên tĩnh lại, năm sáu nam thanh niên đứng lên, trong đó người nam thanh niên cầm đầu đã chào đón:
- Gano, rất vui khi được gặp lại cậu. Lẽ nào, cậu không bị ông nội cấm túc sao?
Trên mặt Gano hơi có vẻ xấu hổ, lập tức cười giải thích nói:
- Chấn Bang, tôi giới thiệu một chút, đây chính là Mikoyan, ông của anh ta là Bộ Trưởng Bộ Quốc phòng, người bên cạnh là Alexander Shevchenko, ông của anh ta là Phó Tư lệnh quân khu Siberia.
Anh chàng hiền lành đeo kính bên cạnh, ông là Giám đốc nhà máy sản xuất vũ khí quân đội Izhevsk kiêm chức Bí thư thứ nhất Đảng ủy.
Một tên béo có ông là lãnh đạo tối cao chính phủ vùng Siberia.
Nghe thấy như vậy, trong lòng Nhiếp Chấn Bang vui mừng khôn xiết. Cháu của lãnh đạo hai bên chính phủ và quân đội vùng Siberia đều ở đây, nếu như có thể làm tốt quan hệ thì điều này đối sự nghiệp sau này của mình là một lợi thế rất lớn. Hơn nữa, tên đeo kính đó cũng không tồi, nhà máy sản xuất vũ khí Izhevsk. Người ở bên ngoài có thể rất ít biết đến, nhưng nói đến vũ khí mà nhà máy này sản xuất thì là nổi tiếng thế giới.
Trong lịch sử súng trường, súng trường AK-47 có tiếng tăm lừng lẫy đó, chính là súng mà nhà máy quân sự này phụ trách sản xuất, Mặc dù nhà máy này không phải là nơi thiết kế khẩu Kalashnikov (tên nguyên bản đầy đủ của AK là Avtomat Kalashnikova), nhưng là nhà máy sản xuất, cho nên các số liệu trung tâm của một loạt súng AK, tuyệt đối là có. Mấy thứ này cũng là một sự đẩy mạnh rất lớn đối với sự phát triển của súng trường quốc nội.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Được gặp mọi người tôi thật sự rất vui. Xin tự giới thiệu một chút, tôi đến từ Hoa Hạ, tên Nhiếp Chấn Bang. Mặc dù là lần đầu gặp mặt nhưng tôi không thể không nói, các cậu sống quá kém rồi!
Nghe Lưu Côn phiên dịch lại, lập tức, những người đó tức giận nhìn chằm chằm vào Nhiếp Chấn Bang, trong đó, Mikoyan lại bước đến nói:
- Tiểu tử, cậu nói cái gì?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất