Trùng Sinh Yêu Đương Cùng Với Thiên Hậu Giới Ca Hát (Dịch)

Chương 16: Cuộc trò chuyện vui vẻ

Tại sao phải viết những nhân vật, cốt truyện khiến người ta đồng cảm thích thú? Xong cuối cùng lại làm một nhát đao, khiến cho người đọc quay đầu bối rối.

Trương Tố Hinh nghi rằng Lộ Chi An cố ý viết như vậy.

Nghe nói Doraemon viết trước hai quyển sách, cũng là bi kịch, có lẽ để kích thích nước mắt cho người đọc.

Nếu là như vậy, nàng kiên quyết không xem phần thứ ba của “Long tộc”.

Dù sao nàng đọc sách chỉ để giải trí, cần gì phải bận tâm điều đó chứ?

Lục Chi An trả lời:

“Không, nhân vật phản diện trong bộ thứ ba hoàn toàn là một kẻ xấu, cho dù hắn có che giấu thân phận ngay từ đầu thì cũng sẽ không thể lấy được thiện cảm của mọi người.”

“Lặp lại cùng một barem? Làm như thế sẽ không tốt.”

Trương Tố Hinh nửa tin nửa ngờ:

"Thật sao?

Lộ An Chi nói:

“Thật, ta có thể nói cho nàng biết một ít, nhân vật phản diện của bộ ba tên là Hách Nhĩ Tá Cách, hóa thân giai đoạn đầu tên là Quất Chính Tông. Đến lúc đó nàng có thể xem, nếu không hay thì đừng đọc nữa.”

Hứng thú của Trương Tố Hinh lập tức bị khơi gợi, muốn cùng Lộ An Chi xem bản thảo thứ ba trước đã.

Nhưng nghĩ lại, cô và Lộ An Chi dù sao cũng chỉ là quan hệ giữa mẹ và cha đứa bé, ngoài ra không còn liên quan gì nữa.

Yêu xem ké bản thảo của Lộ An Chi, cũng giống như yêu cầu Lộ An viết ra một bài hát cho hắn chưa phát hành nên có vẻ đột ngột và không đúng cho lắm.

Cô đành phải nhịn xuống, chỉ hỏi:

"Ngươi viết được bao nhiêu rồi?

Lộ An Chi nói:

"Nếu hôm nay suôn sẻ thì tối nay hoặc ngày mai ta sẽ hoàn thành nó.”

Trương Tố Hinh nói:

"Vậy rất nhanh là có thể công bố rồi chứ?

Lộ An Chi gật đầu nói:

"Ừ. Ngày mai giao bản thảo, biên tập viên bên kia sẽ sớm duyệt chúng. Bản thảo của ta bọn họ kiểm tra rất nhanh. Hơn nữa đây là phần thứ ba của tiểu thuyết, số bản cũng không cần suy nghĩ. Tuyên truyền, in ấn, công bố, hẳn là không mất bao lâu.”

Trương Tố Hinh gật đầu nói:

"Được, vậy ta sẽ chờ đọc.”

"Mẹ, con muốn mặc một cái mới!"

Âm thanh mảnh khảnh cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.

Hai người đồng thời cúi đầu nhìn về phía Phi Phi, liền thấy Phi Phi đang cầm chiếc váy nhỏ màu hồng nhạt giơ lên thật cao.

Trương Tố Hinh nói:

"Là quần áo.”

Phi Phi nói:

"Quần áo.”

Trương Tố Hinh nói:

"Ừ, đúng, quần áo mới.”

Phi Phi nói: "Một hộ mới.”

Lộ An Chi cười khúc khích.

Không nghĩ tới ở trong miệng tiểu cô nương hơn hai tuổi này, nói thêm một chữ sẽ đáng yêu đến như vậy.

Phi Phi nghe được Lộ An Chi đang cười, hướng về phía Lộ An Chi "hè hè" cười ngây ngô, cũng không quản Lộ An Chi đang cười cái gì. Dù sao cô bé đang rất vui vẻ.

Trương Tố Hinh cũng bất đắc dĩ nở nụ cười, nói:

"Dạy con bé nói chuyện rất khó. Con bé còn thích nói năm sáu bảy tám thành năm sáu tám bảy, dạy thế nào cũng không thay đổi.”

Lộ An Chi cười nói:

"Nó chỉ là một đứa bé hơn hai tuổi, ngươi đòi hỏi con bé cao qua?"

Trương Tố Hinh nói:

"Vấn đề là đôi khi con bé cũng có thể nói đúng. Ta nghĩ là con bé muốn đối đầu với ta, ta nghĩ vậy.”

Giống như bị Trương Tố Hinh nhắc nhở, dáng vẻ thon thả khoe khoang, đếm lên, đếm một cái liền điểm cái đầu nhỏ một cái, thoạt nhìn đếm rất nghiêm túc:

"Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, tám, bảy.”

Lộ An Chi hỏi: "Chín đâu?”

Phi Phi nói: "Tám, bảy, chín, mười.”

Lộ An Chi nói:

"Bảy, tám, chín, mười”.

Ừ ừ.

Phi Phi nghiêm túc gật đầu, sau đó vẫn đếm cái đầu nhỏ:

"Năm, sáu, tám, bảy, chín, mười.”

Trương Tố Hinh cười nói:

"Đó ngươi nhìn xem...”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất