Chương 64 - Xuân Mãn Uyển (1)
"Chả trách Mộc đạo hữu nói thời gian tiếp theo phường thị sẽ không an toàn.”
"Các thế lực tông môn khác du nhập vào, khẳng định sẽ tạo thành khoảng thời gian trật tự hỗn loạn."
Suy nghĩ về vấn đề này, trái tim Thẩm Bình không ngừng chìm xuống.
Hắn chỉ là tu sĩ Luyện Khí tầng năm dưới chót, đối mặt với thế cục thay đổi lớn như vậy, căn bản không có biện pháp, việc duy nhất hắn có thể làm chính là cố gắng hết sức tăng cường tu vi, chuẩn bị đầy đủ các thủ đoạn phòng hộ.
Tuy nhiên, tất cả những điều này đều chỉ là suy đoán.
Toàn bộ phường thị sẽ bị ảnh hưởng như thế nào, không ai biết được.
Vẫn còn sớm để đi đến kết luận.
"Không thể lạc quan mù quáng."
"Phải mau chóng nạp thiếp, ngày mai. Không, bây giờ lập tức đi tìm Tằng bà bà!”
Bên ngoài phường thị.
Một lần nữa bước vào con đường chính.
Thẩm Bình có chút thổn thức cảm khái, hắn vốn tưởng rằng sau khi vào ngõ Vân Hà sẽ không tới nơi này nữa, không ngờ chưa đến hai năm, hắn lại tới lần nữa.
"May mắn không phải chuyển nhà."
Hắn tự giễu cười, sau đó ngửi theo mùi son phấn đi tới Xuân Mãn Uyển.
Vượt qua ngưỡng cửa, mấy ánh mắt đảo tới.
Thấy là tu sĩ Luyện Khí trung kỳ, bọn họ đồng loạt thu hồi lại.
"Người vẫn còn không ít."
Thẩm Bình giương mắt quan sát một chút, phát hiện không ngờ còn có ba bốn tu sĩ đang chờ.
Xem ra gần đây Tằng bà bà làm ăn không tệ.
Chờ một chút.
Cả người mùi son phấn nồng nặc, Tằng bà bà dẫn một vị tu sĩ ra, "Đạo hữu yên tâm, nhiều thì năm ngày, ít thì ba ngày, chắc chắn sẽ có tin tức, an tâm trở về chờ đợi là... Yo, Thẩm đạo hữu, Thẩm Phù sư, hôm nay ngọn gió nào thổi ngài tới đây thế!”
Tằng bà bà nói được một nửa, liền nhìn thấy Thẩm Bình, ánh mắt bà sáng lên, vội vàng lắc lắc vòng eo đi tới trước mặt Thẩm Bình, "Từ sau khi ngài chuyển đến ngõ Vân Hà, ta còn suy nghĩ có nên đi qua nói chuyện hôn nhân cho ngài hay không, sau đó nghĩ lại, thân phận địa vị của ngài bây giờ đã khác, nếu xảy ra mâu thuẫn gì, vậy ta sẽ hối hận không thôi, cho nên chỉ đành ngày đêm ngóng trông, không ngờ thật sự trông ngài tới thật.”
"Mau mời vào."
Những tu sĩ khác đang chờ đợi, khi nghe được ba từ “ngõ Vân Hà” không khỏi biến sắc.
Nơi này không phải tu sĩ tầm thường có thể ở vào.
Chỉ riêng tiền phòng mỗi năm mười lăm khối trung phẩm linh thạch, đã khiến rất nhiều tu sĩ chùn bước.
"Phù sư, dù không phải thượng phẩm, thì cũng có mối quan hệ với phù sư thượng phẩm!”
Ánh mắt những tu sĩ này nhìn về phía Thẩm Bình bỗng trở nên nóng bỏng.
Nếu có thể kết bạn với người này, nói không chừng có thể hưởng được rất nhiều lợi ích.
Nhưng không chờ bọn họ có động tác, Thẩm Bình đã đi theo Tằng bà bà vào phòng.
Có trận pháp cách âm.
Bên ngoài rất khó để tìm hiểu về cuộc trò chuyện bên trong.
Không vội vàng nói chuyện.
Tằng bà bà đầu tiên rót cho Thẩm Bình một chén linh trà.
Ngồi xuống, thưởng thức trà.
Tằng bà bà lộ ra vẻ nhiệt tình nói, "Thẩm Phù sư nếu đã tới, nhất định là muốn lại nạp một phòng, hiện tại ngài là Luyện Khí trung kỳ, hơn nữa còn là Phù sư trung phẩm, ở ngõ Vân Hà, điều kiện này phóng ra gió, không biết bao nhiêu nữ tu xinh đẹp tranh giành vỡ đầu.”
"Cho nên lần này yêu cầu của ngài là?"
Thẩm Bình trầm ngâm nói, "Về phần tính cách..."
"Ta hiểu."
Tằng bà bà lập tức đưa tới một ánh mắt yên tâm.
Trên trán Thẩm Bình xuất hiện một vạch đen, mặt không chút thay đổi tiếp tục nói, "Muốn phẩm hạnh đoan trang, lễ phép hiểu chuyện, Luyện Khí tầng ba trở xuống cũng được, dáng vẻ cứ dựa theo thê thiếp ta là được, hơn nữa không có ràng buộc gì thì càng tốt... Cuối cùng, đừng quá nhỏ!”
Tằng bà bà bà tươi cười như hoa, "Hiểu rồi.”
Sau đó lại nói, "Ngoại trừ những thứ này, Thẩm Phù sư còn muốn sở thích đặc biệt gì khác hay không?”
Trong lòng Thẩm Bình trợn trừng mắt, thầm nghĩ ta có sở thích hay không, cũng không thể cho ngươi biết toàn bộ được, về sau chẳng phải sẽ bị nắm thóp hay sao.
Tằng bà bà thấy Thẩm Bình không hé răng, thấp giọng nói, "Là như vậy, gần đây, Xuân Mãn Uyển này của ta có mấy nữ tu tương đối đặc biệt, các nàng cũng muốn tìm một đạo lữ đáng tin cậy có thể cùng nhau vượt qua cả đời.”
Thẩm Bình theo bản năng hỏi, "Đặc biệt chỗ nào?”
Tằng bà bà truyền âm nói vài câu.
“Không cần!”
Thẩm Bình thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm trà, vội vàng nghiêm trang cự tuyệt.
Tằng bà bà chưa từ bỏ ý định, "Thẩm Phù sư, rất hiếm thấy đấy nha, bỏ lỡ, về sau dù có muốn cũng chưa chắc đã tìm được đâu.”
Thẩm Bình vẫn lắc đầu như trước.
Bẫy ta à?
Hắn là người!
Sở thích cũng rất rõ ràng.
"Ai..."
Tằng bà bà thở dài, món linh thạch không nhỏ này kiếm không được rồi.
Nhưng lúc này Thẩm Bình chần chờ nói, "Tằng đạo hữu, chỗ ngươi có nữ tu muốn tìm đạo lữ mà có thể chất hoặc huyết mạch đặc biệt không?”