Chương 18: Ngoại Lực Không Đủ, Cho Nên Tiến Triển Chậm Chạp?
"Lúc trước, giáo úy của Trấn Ma Ti tới gặp riêng ta, nói ta rất có thiên phú, nên ngoại trừ ba thức võ học lúc trước, ngài ấy còn tự mình viết bảy mươi tám chữ chân ngôn này cho ta."
"Đây là phương pháp dược luyện, gân cốt da thịt là bốn cửa ải quan trọng, khi tu tập viên mãn, cũng chính là đỉnh phong của phàm thai nhân gian." Trần Tể lộ vẻ mặt tự giễu, cười nói: "Giáo úy có đôi mắt tinh tường, lại bỏ sót duy nhất một người đó là ngươi, cũng không biết có phải ngài ấy đã sớm nhìn thấu phẩm tính của ngươi hay không? Đáng tiếc suốt ba năm qua, ngay cả cửa thứ nhất ta cũng không thể phá được."
"Hiện giờ mới lấy nó ra cho ngươi, hẳn là không mang đến tác dụng gì cả, nhưng ta cũng chẳng có thứ gì khác để hỗ trợ được... Ngươi cứ từ từ xem đi, ta ra ngoài giúp muội muội nấu đồ ăn."
Nghe xong lời nói của Trần Tể, Thẩm Nghi cực kỳ vui mừng, nhưng vẫn cố nén không để lộ ra bên ngoài, chỉ khẽ phất tay nói: "Đi đi."
Cách nói của đối phương không có vấn đề gì.
Phải biết rằng, kể cả khi nắm trong tay một bộ võ học có cao thâm hơn nữa, thì dưới tình huống nước tới chân mới nhảy, nó cũng chẳng mang đến tác dụng gì lớn.
Nhưng … đối với hắn, tình huống lại hoàn toàn khác biệt.
【 Thọ nguyên của yêu ma còn lại: 199 năm 】
May mắn là lúc sáng, hắn vẫn nhịn được một phen.
Trầm Nghi bình ổn nhịp hô hấp. Lần nãy vẫn làm theo quy củ cũ, rót mười năm vào trước xem sao.
Trong nháy mắt sau đó, mười năm thọ nguyên của yêu ma lập tức được rót vào Phong Lôi Bảo Quyển, mấy hàng văn tự cũng lặng yên nhảy lên.
【 Năm thứ nhất, ngươi đọc thuộc phương pháp dược luyện, bắt đầu lấy thiên địa tinh hoa tới uẩn dưỡng đại cân trong thân thể】
(Đại cân chỉ những đoạn gân bắp thịt khá là thô to hoặc dây chằng.)
【 Năm thứ ba, không có loại dược nào khả dụng, ngươi chỉ có thể thông qua ăn uống, hấp thu từng chút tinh nguyên bé nhỏ không đáng kể bên trong, tiến triển chậm chạp 】
【 Năm thứ bảy, ngươi mơ hồ có dấu hiệu phá quan, đại cân trên cơ thể to lớn như rồng, nhưng khổ nỗi tinh nguyên không đủ, ngươi chỉ có thể tiến hành tuần tự, chờ hậu tích bạc phát 】
【 Năm thứ mười, ngươi phá tan cân quan (cửa ải về gân), nhập môn Phong Lôi Bảo Quyển quyển thượng 】
...
"Đây là loại võ học gì?"
Thẩm Nghi mở mắt ra, tựa như vừa mới phá vỡ bình cảnh gì đó, khiến cho một luồng lực đạo hùng hồn đang chạy khắp toàn thân, hoàn toàn vượt qua cực hạn của thân thể con người.
Phải biết rằng, Phục Yêu Đao Pháp, Bài Vân Trường Quyền lúc trước chỉ là hai môn võ học được Trấn Ma ti tổng hợp lại từ trong thiên hạ, sau đó sáng tạo ra phương pháp tốc hành, đã có thể tính là hàng thượng thừa rồi. Sau khi tu hành viên mãn, lực lớn như trâu, chạy nhanh như sấm, đã làm Thẩm Nghi cực kỳ khiếp sợ.
Nhưng pháp môn chỉ có bảy mươi tám chữ ngắn ngủi này lại làm hắn trực tiếp cảm nhận được một mảnh thiên địa hoàn toàn mới, thậm chí còn có một loại cảm giác siêu thoát không thể nói rõ ra, như thể muốn tấn thăng trở thành một tồn tại hoàn toàn mới nào đó vậy.
"Không còn là khai thác tiềm lực từ trong cơ thể nữa, mà là mượn ngoại lực tới mài giũa rồi."
"Ngoại lực không đủ, cho nên tiến triển chậm chạp?"
Thẩm Nghi đọc hiểu được nguyên lý bên trong, nhưng lại không có biện pháp tốt để giải quyết chuyện này.
Lúc trước, ở thời điểm thôi diễn, hắn đã phát hiện, toàn bộ quá trình tu tập võ học có liên quan mật thiết đến hiện trạng của chính mình.
Nếu hắn không đoán sai, trong trường hợp hắn có thể tìm thấy và nuốt vào một loại dược liệu hay thuốc thang nào đó, bao hàm lượng lớn tinh nguyên bên trong, lại tiến hành thôi diễn võ học, hẳn là có thể mượn dùng dược lực tới đẩy nhanh tiến độ phát triển.
Vấn đề là dược từ đâu mà đến?
Thoạt nhìn tiền thân của hắn rất uy phong, nhưng trên thực tế, gã lại là dân cờ bạc, Một kẻ đổ toàn bộ tiền mồ hôi nước mắt cướp đoạt được của dân, cùng với bổng lộc của mình, vào đánh bạc như gã, thì trên người đủ tiền ăn đến ngày phát lương tháng sau đã không tệ lắm rồi.
Hơn nữa, đơn vị thời gian thôi diễn của hắn được tính bằng năm, cho nên tác dụng của dược vật bình thường là cực kỳ bé nhỏ, cần phải là thiên tài địa bảo chân chính mới có tác dụng.
"Mấy con bạc khát nước này thật đáng chết... Đành vậy, chờ sau này có cơ hội lại tính đi."
Thẩm Nghi nhìn số lượng thọ nguyên của yêu ma vẫn còn nhiều, trong lòng tràn đầy tin tưởng, lại tiếp tục rót vào.
【 Năm thứ mười sáu, ngươi hao hết toàn bộ tinh nguyên, đã uẩn dưỡng xong xương cốt toàn thân 】
【 Năm thứ hai mươi sáu, dược lực không đủ, tiến triển chậm chạp... 】
【 Năm thứ ba mươi tám, ngươi đã dưỡng được hơn phân nửa xương cốt toàn thân, nhưng hiệu quả của hành động hấp thu tinh nguyên từ trong đồ ăn bình thường quá nhỏ.】
Đọc đến đây, biểu cảm trên mặt Thẩm Nghi từ từ phát sinh biến hóa, trong mắt cũng nhiều thêm một chút khẩn trương.
【 Năm thứ năm mươi hai, trải qua nhiều năm tích lũy, cốt quan bị phá, Phong Lôi Bảo Quyển quyển thượng tiểu thành 】