Thiên Hỏa Hồng Liên chính là Chung Cực Tất Sát Kỹ do nàng thi triển. Đúng như nàng nói, khi Cơ Động vừa bước qua trung tâm của nó thì áp lực bắt đầu yếu bớt. Cơ Động nhanh chóng bước đi, năm thước còn lại này hắn dùng không đến một phần ba thời gian so với lúc đầu.
Bỗng nhiên Cơ Động lẫn Trần Tư Tuyền đều cảm giác áp lực chung quanh thân thể nhẹ bẫng đi. Thì ra hai người đã rời khỏi Hồng Liên Thiên Hỏa. Kỹ năng được khôi phục, thân hình Cơ Động lóe lên, trong nháy mắt đã đi vài trăm thước. Hắn đợi áp lực giảm đi mới thu hồi độn giáp rồi đẩy Trần Tư Tuyền ra.
Chung quanh rất im ắng. Xuyên qua Hồng Liên Thiên Hỏa tuy vẫn ở trên Thánh Tà Đảo, nhưng có lẽ là do biến hóa về mặt tâm lý cho nên lúc này Cơ Động cảm giác rất lạ. Hiện tại, bọn họ đã đặt chân lên phạm vi thuộc về Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Nếu cứ tiếp tục đi về phía trước, họ sẽ phải đối mặt với kẻ địch cường đại nhất. Chỉ cần ra khỏi Thánh Tà Đảo là có thể chính thức đặt chân lên một thế giới mà người của đại lục Quang Minh Ngũ Hành chưa từng tới.
Bất quá, Cơ Động lại không quan sát cảnh vật chung quanh mà hắn đang chăm chú nhìn Trần Tư Tuyền. Mặc dù đã thu hồi áo giáp nhưng nàng vẫn mặc kệ mà ôm hắn thật chặt, phảng phất như mọi việc đã phát sinh căn bản không có bất cứ quan hệ nào với mình.
Cảm giác này khiến cho Cơ Động rất kỳ lạ. Một cô bé tùy ý đem tánh mạng của mình giao phó cho một người đàn ông là có thể biết nàng tín nhiệm đối với hắn như thế nào.
Dùng sức lắc lắc đầu để vứt bỏ cảm giác ấy ra, Cơ Động thấp giọng nói:
- Được rồi! Tư Tuyền, chúng ta thành công. Đứng lên đi!
Trần Tư Tuyền ngẩng đầu nhìn hắn. Trong ánh mắt của nàng, Cơ Động thấy được mấy phần oán hận cùng không nỡ xa rời. Hắn nhìn nàng rồi cứng rắn nhẹ nhàng lắc đầu.
Trần Tư Tuyền buông tay, thần sắc trên mặt nàng lập tức khôi phục lại bình thường. Chỉ có cái miệng nhỏ nhắn khẽ dẩu ra nhìn Cơ Động.
Cơ Động cưỡng ép ánh mắt dời khỏi Trần Tư Tuyền. Linh hồn lực cường đại của hắn đã quét qua toàn bộ hoàn cảnh chung quanh. Giống như Quang Minh Ngũ Hành đại lục, cách Hồng Liên Thiên Hỏa hai ngàn thước không hề có bất kỳ đội quân nào. Dù sao thì lực ảnh hưởng của Hồng Liên Thiên Hỏa rất biến thái, cho dù là hỏa hệ Ma sư ở cạnh nó trong một thời gian dài cũng không thể chịu nổi.
- Tư Tuyền! Ma lực của cô còn mấy thành?
Cơ Động hỏi.
Trần Tư Tuyền nói:
- Còn chừng năm thành. Mới vừa rồi tuy áp lực rất mạnh nhưng dù sao còn có chín hạt sen bảo vệ. Hơn nữa có cực hạn ma lực và thần khí hộ thể, ta chỉ cảm giác có chút áp lực, thậm chí không có có cảm giác nóng cháy nào.
Cảm giác nóng cháy theo lời nàng nói với cảm giác nóng rực không giống nhau. Một khi trong cơ thể xuất hiện cảm giác nóng rực, thì sẽ chứng minh nàng đã bị Hồng Liên Thiên Hỏa thương tổn.
Cơ Động nói với vẻ áy náy:
- Trước đó ta không thương lượng với cô, để cô phải mạo hiểm rồi!
Trần Tư Tuyền bật cười nói:
- Giữa chúng ta còn phải nói những điều này sao? Huynh cũng rất cẩn thận thì còn cần thương lượng cái gì nữa chứ? Huống chi huynh cũng biết, bất luận chuyện gì huynh đã quyết định thì ta nhất định sẽ ủng hộ!
Cơ Động nhìn nàng, thấy trên mặt nàng không sao. Hắn cũng không khỏi cười:
- Vậy theo cảm giác của cô, nếu như là Thiên Can thánh đồ chúng ta có thần khí phụ trợ thì có thể xuyên qua hay không?
Chuyện này, hắn nhất định phải hỏi cảm giác của Trần Tư Tuyền. Bởi vì có chín hạt tâm liên nhất định Hồng Liên Thiên Hỏa sẽ không làm hắn bị thương. Còn Trần Tư Tuyền là do hắn mang theo, chỉ có cảm giác của nàng mới là chính xác nhất.
Trần Tư Tuyền trầm ngâm chốc lát rồi nói:
- Hẳn là không có vấn đề gì lớn! Chín hạt tâm liên khi xoay tròn chung quanh thân thể huynh sẽ tạo thành một kết giới phòng hộ. Bằng vào kết giới này cũng đủ để ngăn cản áp lực của Hồng Liên Thiên Hỏa. Huynh có nhận ra không, khi có chín hạt tâm liên này bảo vệ thì áp lực mà chúng ta thừa nhận chỉ là áp lực không có thuộc tính nào cả! Hay nói cách khác là nếu ở bên trong kết giới, dù thực lực của ta không duy trì nổi nên sẽ bị áp chế không thể phát ra đủ ma lực để cản lại áp lực này, nhưng chỉ cần có huynh thì nhất định xuyên qua được.
Nghe Trần Tư Tuyền nói, Cơ Động chợt vỗ mạnh tay:
- Quả nhiên là người ngoài cuộc luôn tỉnh táo! Thật không nghĩ đến cô lại cảm thụ sâu đến như vậy. Có chín hạt sen của Liệt Diễm bảo vệ, tối đa chuyện chúng ta phải thừa nhận cũng chỉ là bị áp lực đè xuống, mà sẽ không bị Hồng Liên Thiên Hỏa đốt cháy. Nếu là như vậy thì thật là tốt quá!
Khuôn mặt Trần Tư Tuyền đỏ lên. Nàng đâu có cẩn thận cảm thụ đâu. Hồng Liên Thiên Hỏa cùng bổn mạng tâm liên đều là của nàng, dĩ nhiên nàng biết sẽ xuất hiện tình huống như thế nào.
Nhìn biểu tình hưng phấn của Cơ Động, nàng chợt vỡ lẽ:
- Cơ Động, không phải huynh muốn dùng phương pháp này đưa cường giả Quang Minh Ngũ Hành đại lục đến Hắc Ám Ngũ Hành đại lục chứ? Nếu là như vậy thì cũng như muối bỏ biển thôi! Một lần huynh chỉ có thể dẫn theo một người. Hơn nữa, trừ phi người đó có tu vi cao hơn ta hoặc là có thần khí bảo vệ, nếu không người huynh đưa theo sẽ bị suy yếu cường liệt trong một khoảng thời gian. Một khi bị địch nhân phát hiện, sợ rằng…
Cơ Động khẽ mỉm cười:
- Ai nói ta muốn mang rất nhiều người tới đây. Người không cần nhiều nhưng mấu chốt là phải đủ mạnh. Ta cũng không muốn quá nhiều người tới đây. Tư Tuyền, cô thử nghĩ xem, nếu Thiên Can thánh đồ đi tới Hắc Ám Ngũ Hành đại lục thì chúng ta sẽ phải làm gì?
Nghe Cơ Động nói, Trần Tư Tuyền kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn dùng lực lượng Thiên Can thánh đồ của chúng ta đi đánh lén Hắc Ám Ngũ Hành Đại lục sao?
Cơ Động cười lạnh:
- Không phải là đánh lén mà là đánh một cách quang minh chính đại. Nếu trên tay chúng ta có nhiều máu tươi một chút thì cuộc Thánh chiến sẽ sớm kết thúc. Bất luận là vì Quang Minh Ngũ Hành đại lục hay là dân chúng Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Chiến tranh nghiêng về mọt phía sẽ là kết cục tốt nhất. Cho nên, điều ta muốn chính là bắt giặc phải bắt vua trước (Cầm tặc tiên cầm vương – Thành ngữ Khựa)!
- Như thế nào là "Bắt giặc phải bắt vua trước" ?
Trần Tư Tuyền mặc dù biết Cơ Động dùng tâm liên để xuyên qua Hồng Liên Thiên Hỏa, nhưng lại không có nghĩ tới điều tiếp theo. Lúc này nàng mới biết, trước khi Cơ Động xuyên qua đã sớm có kế hoạch.
Cơ Động trầm giọng:
- "Cầm tặc tiên cầm vương" chính là đánh chết cường giả đối phương khiến cho đại lục Hắc Ám Ngũ Hành lâm vào khủng hoảng, đồng thời thực lực giảm đi. Bất luận là phiến đại lục nào thì dân chúng cũng đều vô tội. Cho nên mục tiêu của chúng ta không phải nhằm vào cho quân đội, lại càng không phải nhằm vào dân chúng. Mà chính là Hắc Ám Thánh Đàn của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.
- Chỉ cần không đụng phải Hắc Ám Thiên Cơ thì chắc chắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Cho dù gặp phải nguy hiểm, chỉ cần cho chúng ta thời gian trốn tới đây, nhờ Hồng Liên Thiên Hỏa cũng có thể toàn thân chạy thoát. Ba năm nữa Hồng Liên Thiên Hỏa mới tắt. Kế hoạch của ta là dùng hai năm để cường hóa bản thân, còn một năm cuối cùng chính là cuộc sống trên phiến đại lục này.
Vừa nói hắn vừa giơ tay chỉ về phía Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.
Trần Tư Tuyền hít sâu vào một hơi, mắt nàng liên tục lóe lên những tia sáng kỳ dị:
- Đây đúng là một ý kiến hay, bất ngờ đánh úp Hắc Ám Ngũ Hành đại lục quả thật rất tuyệt! Nhưng một khi bị Hắc Ám Thiên Cơ phát hiện, hắn chắc chắn sẽ dẫn Hắc Ám Thiên Can thánh đồ vây giết. Nếu như chúng ta muốn lấy được thành tích đủ để ảnh hưởng đến cả phiến đại lục thì nhất định phải xâm nhập vào sâu bên trong Hắc Ám Ngũ Hành Đại lục. Lúc đó cố nhiên có thể buông tay mà làm, nhưng mà chúng ta sẽ không có viện quân a! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m
Cơ Động gật đầu:
- Ta hiểu! Cho nên ta mới nói là dùng hai năm để cường hóa mọi người. Hi vọng sau hai năm nữa, tu vi của mọi người tăng lên tới Lục quan. Tới lúc đó chỉ bằng vào Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp của chúng ta, cho dù là gặp phải Hắc Ám Thiên Cơ cũng có thể chống đỡ, dù có chạy cũng không thành vấn đề. Dựa vào tốc độ phi hành của cự long thì chúng ta sẽ có đủ thời gian hành động. Lo lắng của cô cũng có đạo lý, tu vi của Hắc Ám Thiên Cơ đã đạt đến thánh cấp đỉnh, Tinh thần lực của lão khọm ấy cũng hơn ta. Nhưng có một điều mà cô đã quên, ta có một kỹ năng mà cho dù hắn dùng tinh thần lực cũng không thể tìm được.
Đôi mắt đẹp của Trần Tư Tuyền sáng lên:
- Huynh đang nói tới Ma vực Mộng Huyễn Chi Ngân sao?
Cơ Động mỉm cười vân vê cằm:
- Bằng vào Tinh Thần Ma vực cũng đủ để ta che đậy hết thảy thăm dò tinh thần. Cho nên, chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, một kích đắc thủ liền lui. Như vậy chẳng phải Hắc Ám Ngũ Hành đại lục sẽ như cá nằm trên thớt sao?
Trần Tư Tuyền hít sâu rồi nhẹ nhàng lắc đầu:
- Cơ Động, huynh biết không! Hiện giờ ta cảm giác được thực lực của huynh đã đủ đối kháng với Hắc Ám Thiên Cơ rồi đó…
Cơ động sửng sốt giây lát:
- Tại sao cô nói như vậy? Cô nên biết, ta còn kém tên khọm đó rất xa!
Trần Tư Tuyền lắc đầu:
- Ta nói không nói về mặt ma lực, mà là thực lực tổng hợp. Ta tin mọi người đều sẽ đồng ý với kế hoạch này của huynh. Bất quá chúng ta còn chưa tới mười người, mà phải là mười một người. Thiên Cơ của chúng ta cũng phải cùng đi. Huynh biết rồi đó, Hắc Ám Thiên Cơ không chỉ có thực lực thánh cấp mà hắn còn có năng lực tiên đoán. E rằng, chỉ có Thiên Cơ của chúng ta mới có thể ảnh hưởng đến bản lãnh tiên đoán của hắn.
Cơ Động chợt động tâm:
- Cô nói đúng! Ta chỉ nghĩ đến thực lực Hắc Ám Thiên Cơ mà lại quên năng lực của hắn!
Trần Tư Tuyền nhìn về hướng Hắc Ám Ngũ Hành đại lục:
- Cơ Động, chúng ta có nên đi dò xét một chút không?
Cơ động lắc đầu:
- Không, ta sợ rằng sẽ không nhịn được mà ra tay. Bây giờ còn chưa phải lúc, chúng ta tuyệt không thể lộ ra bất kỳ dấu vết nào. Nếu không Hắc Ám Thiên Cơ sẽ có sự chuẩn bị, kế hoạch của chúng ta hẳn sẽ phá sản! Trước tiên cô khôi phục ma lực đi, sau đó chúng ta sẽ trở về.
Trần Tư Tuyền gật đầu đáp ứng rồi yên lặng ngồi xuống bắt đầu tu luyện. Thật ra trong nội tâm nàng vẫn rất hy vọng có thể cùng Cơ Động đi dò xét Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Dò xét là giả mà nàng chỉ muốn ở cùng Cơ Động nhiều một chút thôi.
Trần Tư Tuyền tiến vào trạng thái tu luyện thì Cơ Động cũng không nhàn rỗi. Hắn nhắm hai mắt lại, linh hồn lực lặng lẽ dò xét chung quanh.
Cơ Động dùng Tinh thần lực dán mặt đất dò xét vô cùng hiệu quả. Trừ phi là gặp phải cường giả Thánh cấp, nếu không cho dù Cửu quan Ma sư cũng không thể phát hiện Tinh thần lực của hắn.
Nếu không dùng để công kích mà chỉ dùng để dò xét thì linh hồn lực của Cơ Động có thể phóng ra vô cùng xa, còn Ma vực Mộng Huyễn Chi Ngân của hắn cũng không ngừng cung cấp Tinh thần lực. Từ sau khi có Ma vực thì khả năng thao túng tinh thần lực của Cơ Động đã đạt đến một cấp độ khác. Trải qua nửa tháng tìm hiểu và tu luyện, hắn càng ngày càng mê mẩn đắm chìm trong nó, thậm chí hắn còn không có thời gian cảm thụ ảo diệu từ Ma vực Thái Cực nữa.
Linh hồn lực ước chừng phóng ra được hai ngàn thước thì Cơ Động đã cảm giác được tung tích địch nhân. Bởi địa thế Thánh Tà Đảo phần lớn là núi non gò đất, mặc dù trải qua Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới tẩy lễ quét sạch tất cả thực vật của đảo, nhưng do địa thế, vị trí của bọn họ vị trí cũng không quá xa. Khi Tinh thần lực của hắn vừa dò xét đã nắm được tình huống của quân địch.
Một doanh trướng màu xám tro uy nghiêm trải dài hơn mười dặm với hai hàng quân lính chỉnh tề, đâu đó vang lên thanh âm hò hét của đại lượng binh lính đang huấn luyện. Khi linh hồn lực của Cơ Động vừa mới thăm dò doanh trướng thì lập tức cảm thấy có Ma sư tồn tại với một số lượng rất lớn, còn vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Trong doanh trại Thánh Tà Đảo này có hơn một ngàn Ma sư của đại lục Hắc Ám Ngũ Hành. Không sai, chính là hơn một ngàn người! Phải biết rằng, ở đại lục Quang Minh Ngũ Hành, cho dù là đế quốc Trung Thổ có muốn xuất ra một ngàn Ma sư thì cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa, đám Ma sư Hắc Ám Ngũ Hành đại lục này đều có tu vi phổ biến từ Tứ quan trở lên. Điều này nói lên cái gì? Càng làm cho Cơ Động kinh ngạc chính là đám Ma sư này cứ mười người một tổ. Mỗi một tổ đều ở trong một trướng bồng lớn. Lều của Ma sư khác hẳn với những chiếc lều bình thường, chúng đều là màu đen. Cho dù là màu này hấp thụ nhiệt nhưng bọn họ vẫn lựa chọn màu loại này.
Phải biết rằng địa vị của Ma sư ở đại lục Quang Minh Ngũ Hành rất được tôn sùng. Cho dù có phát động chiến tranh, mỗi Ma sư đều có chỗ ở riêng của mình. Mà đại lục Hắc Ám Ngũ Hành lại cho mười người ở cùng một chỗ, hơn nữa những chiếc lều kia cũng không tính là lớn. Không nói đến mục đích, chỉ riêng lực lượng Ma sư mà Hắc Ám Thiên Cơ nắm trong tay cũng đủ để nói lên rất nhiều vấn đề. Nếu như không có thực lực siêu cường, tên khọm đó làm sao có thể ước thúc nhiều Ma sư như vậy? Về phần để các Ma sư này ở cùng một chỗ thì nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì mỗi một Ma sư trong một tổ đều có thuộc tính bất đồng.