Băng Tuyết nữ thần tế tự cùng Yến ThiênNam đã tiếp xúc nhiều lần nên cũng hiểu rõ được con người Yến Thiên Nam.
Nàng biết rằng Yên Thiên Nam đang muốn cầu cạnh bản thân mình. Kỳ thật, cho dù không có Băng Nguyệt đế quốc chống lưng cho thì địa vị của Băng Thần tháp ở trên đại lục này cũng khó mà bị lung lay. Không ai có thể dễ dàng khiêu khích được nàng ta, thậm chí dù là một đế quốc cường đại cũng không dám.Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của Băng Nguyệt đế quốc, Băng Tuyết nữ thần tế tự sẽ có thể đẩy tốc độ tu luyện một cách nhanh hơn và tốt hơn đồng thời kỳ vọng dưới sự giúp đỡ này, bản thân nàng còn có thể ảnh hưởng sâu hơn đối với thế giới. Vì thế, trong sự kiện lần này, nàng sẽ vẫn trợ giúp một ít cho Băng Nguyệt đế quốc.
Tại thời điểm này, không cần phải nghi ngờ gì nữa đây chính là một sự kiện quan trọng cho nhiều năm về sau.
Băng Tuyết nữ thần tế tự không chỉ là một Băng hệ ma pháp sư bình thường, nàng căn bản không cần phải bước đi!!!.
Một Băng hệ ma pháp sư với một giai cấp Bạo Phong Tuyết không thể liên tục duy trì trong thời gian dài, nhưng nàng lại dùng nó nhưng là một công cụ cho việc phi hành. Tảng bông tuyết lớn được những cơn gió nhẹ thổi lên, đem nàng cùng với thân thể của vị sứ giả kia bay đi với tốc độ nhanh nhất hướng về thủ đô Băng Nguyệt thành của Băng Nguyệt đế quốc.
Nhìn tốc độ như vậy, có lẽ nhiều nhất chỉ khoảng nữa ngày trời là sẽ có thể đến được Băng Nguyệt thành chứ chẵng chơi.
Yến Thiên Nam lần này phái sứ giả tới mời Băng Tuyết nữ thần tế tự không nghi ngời gì, đó hẵn là một người xuất sắc được chọn lựa kĩ càng.
Vị sứ giả đang trộm nhìn Băng Tuyết nữ thần tế tự. Đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt được nhân vật ở trong truyền thuyết này.
Nhìn thấy dung mạo tuyệt thế của Băng Tuyết nữ thần tế tự, lúc này đây hắn mới phát hiện ra rằng nguyên lại một nữ nhân có thể giữ gìn sắc đẹp của mình lâu đến như thế. Tuy nhiên, từ Băng Tuyết nữ thần lại toát ra hàn khí khiến cho trong lòng hắn tràn ngập sự sợ hãi. Bất luận như thế nào, hắn cũng đều không thể nghĩ ra được, một nữ nhân đã gần một trăm năm mươi tuổi tại sao lại chỉ giống như một mỹ nhân tuyệt sắc bình thường khoảng hai tám tuổi trở lại thế này? Đáng tiếc, vẽ đẹp động lòng người kia đồng thời lại khiến con người ta ớn lạnh.
Băng Tuyết nữ thần tế tự,thường có một thói quen không đổi, đó là mặc trên người một bộ ma pháp bào màu trắng, ở trên thêu một đoá băng hoa tuyết thật lớn nhìn vô cùng tinh tế, loé ra những tia lam quang nhàn nhạt. Mái tóc dài màu lam tung bay sau lưng, trong đôi mắt xanh lam lạnh băng của nàng tràn ngập băng lãnh, không thể nhìn ra môt chút sắc thái tình cảm nào. Xung quanh thân thể bởi vì Băng nguyên tố được ngưng tụ quá độ mà thậm chí có thể thấp thoáng nghe được tiếng kêu lay động của ma pháp nguyên tố. Bạo phong tuyết bao quanh bên ngoài thân thể của nàng ta tự như đã hình thành một vòng tuần hoàn tự nhiên, mỗi một mảnh bông tuyết nhìn qua đều vô cùng trong suốt.
Dưới sự nâng đỡ của Bạo Phong Tuyết, chung quanh không khí rất lạnh, vị sứ giả này mặc dù đấu khí có chút hoả hầu, nhưng dưới thời gian dài bị đông cứng trong băng lạnh thế kia, thân thể đã có chút tê dại. Trong sự giá rét, hắn không khỏi sinh ra cảm giác muốn mê man. Đang lúc này, hắn đột nhiên thấy được ở phía trước cách đó không xa, bên dưới một đỉnh núi lóng lánh hiện lên sắc đỏ quang mang nhàn nhạt.
Sứ giả có thể thấy được, tự nhiên Băng Tuyết nữ thần tế tự cũng đã nhìn thấy, chỉ hừ lạnh một tiếng, nhiệt độ ở xung quanh trong chốc lác dường như bị hạ xuống còn một nữa. Không khí bên ngoài được Bạo Phong tuyết ngưng kết lại, mà kì dị chính là, tại đây đã phong kín thành một không gian bên trong, sức nâng của Bạo Phong Tuyết cũng không có một chút suy giảm nào. Mênh mông Băng nguyên tố mãnh liệt ba động, Băng Tuyết nữ thần tế tự hàn quang trong mắt đại phóng.
Hoả Long, đúng vậy đó chính là một con hoả long hùng vĩ. Hồng quang nộ phóng, hỗn hợp dưới ngọn lửa nóng rực khiến cho không khí chung quanh vì hơi nước bốc lên mãnh liệt mà trở nên méo mó. Con Hoả long này hình thể thật lớn đang giương nanh múa vuốt mà lao đi, thẳng trong không trung vồ lấy Băng Tuyết nữ thần tế tự.
Băng Tuyết nữ thần tế tự thân hình phiêu dật trôi trong Bạo Phong tuyết không hề có một thoáng rung động nào, một tầng hào quang màu trắng nhàn nhạt giống như sương mù bình thường xao động trong không khí, nàng chậm rãi hé miệng khong phải là ngâm xướng chú ngữ mà ngược lại phun ra một ngụm bạch khí nhàn nhạt.
Phốc!! Một tiếng. Bạch khí cùng với hàn băng đang tan chảy xung quanh thân thể nàng trong nháy mắt dung hợp lại một chỗ tạo thành một lục gia Song Sắc Băng Phong Cầu hướng ra nghênh đón con Hoả long cực lớn kia.
Đang lúc này, Hoả Long đột nhiên xuất hiện biến hoá, khoảng cách cách Song Sắc Băng Phong Cầu còn gần mười trượng, thì thân hình nó thình lình từ hoả hồng màu đỏ chợt lóe lên, một lượng nhỏ chuyển sang quang lam. Khí tức quang lam có vài phần quỷ dị đồng thời khiến cho nhiệt độ không khí bao quanh chỉ trong nháy mắt tăng mạnh
Băng Tuyết nữ thần tế tự phát ra một tiếng than nhẹ, nàng không phải vì sự chuyển hoá của Hoả Long mà kinh ngạc, thực ra là bởi vì từ trong con Hoả Long lam sắc kia lại nứt ra một con cự long màu đen. Hắc ám âm tà này cùng với ngọn lửa nóng rực, hợp thành một tổ hợp đen, lam, đỏ chính là Địa Ngục Chi Long. Hai con cự long dưới hình thái cường bạo chợt phóng đến. Lúc này chỉ còn cách trước mặt Băng Tuyết nữ thần tế tự khoảng gần ba trượng. Hai cái tổ hợp đạt đến mười cấp ma pháp này khiến cho Song Sắc Băng Phong Cầu dưới tác dụng của hai cự long ma pháp chỉ trong nháy mắt biến mất, mà tốc độ của hai con cự long lại không hề giảm mà còn tăng lên, dưới sự dẫn động hai con cự long dưới hai loại ma pháp hoàn toàn bất đồng đã hướng tới Băng Tuyết nữ thần tế tự mà lao vào cắn nuốt. Nguồn truyện:
Truyện FULLBăng Tuyết nữ thần tế tự trong mắt lãnh quang đại phóng, trong đôi mắt lạnh như băng kia lúc này như toát ra vài tia hưng phấn, nàng đã rất lâu rồi không gặp được lực lượng ma pháp sư có dũng khí hướng chính mình xuất thủ. Đương nhiên nàng ta tuyệt đối sẽ không vì đối phương ra tay mà sợ hãi, thậm chí ngay cả lùi về phía sau cũng tuyệt đối không, bởi nàng chính là Băng Tuyết nữ thần tế tự, cũng là duy nhất Thần Hàng sư tồn tại trên đại lục này, đồng thời cũng vì sự cao ngạo của bản thân.
Nâng bàn tay phải trong suốt như ngọc thạch, Băng Tuyết nữ thần tế tự thân thể phiêu dật trong không trung phảng phất như đột nhiên có một trọng lực cực lớn kéo xuống. Không hề có một dấu hiệu báo trước nào, chợt rơi xuống, khiến cho vị sứ giả cùng đồng hành trong Bạo Phong Tuyết kia kinh hô một tiếng, mà việc trong nháy đột ngột rơi xuống này cũng vừa kịp thời tránh thoát khỏi sự công kích của hai con cự long
Âm thanh êm ái mà băng lãnh từng chữ từng chữ một được ngâm xướng thành chú ngữ, Băng Tuyết nữ thần tế tự, tay phải phát sáng lên, từ trong lòng bàn tay của nàng xuất hiện một cái lục mang tinh màu lam, một chút kim quang theo hình lục mang tinh màu lam kia bốc lên không trung.
Băng Tuyết nữ thần tế tự cười lạnh một tiếng, thân thể đang rơi xuống chợt đình trệ giữa không trung, tay phải quơ lên trong không trung, động tác như đang tung độc chưởng hướng lên trời cao. Lục mang tinh màu lam kia xoay tròn giữa bầu trời, hoá thành một đạo cột sáng thẳng đứng đường kính cực lớn hướng lên trời cao nghênh đón hai con cự long kia.
Tại thời điểm này, cảm thụ sâu sắc nhất chính là vị sứ giả ở bên cạnh Băng Tuyết nữ thần tế tự, hắn giật mình phát hiện ở xung quanh thân thể của Băng Tuyết nữ thần tế tự là tầng băng khí tức bao quanh. Lúc này nổi lên trên đó là một vòng màu vàng chuyển động.
Băng Tuyết nữ thần tế tự, thân hình vốn không hề cao lớn nhưng chỉ trong nháy mắt đã phóng ra khí phách vô cùng khổng lồ. Không!!! Chuẩn xác mà nói, đó là khí chất của một vương giả
Hướng lên tầng không, lưỡng đạo quang mang vàng cùng lam nếu cùng với hai con cự long kia mà so sánh thì nhỏ hơn rất nhiều, nhưng đúng là chỉ bằng cột sáng màu vàng này lại có thể thay đổi khí thế ban đầu của hai con cự long. Chúng nó chỉ có thể lượn quanh cột sáng màu vàng đang xoay tròn dựng đứng kia. Băng Tuyết nữ thần tế tự quát nhẹ một tiếng, quang mang màu vàng kia trong nháy mắt đại phóng. Chỉ tích tắc, diện tích trong vòng mười trượng đã tràn ngập cảm giác hư vô, dường như, đúng là hư vô. Tất cả ma pháp nguyên tố đều bị một cỗ lực lượng không thể hiểu nổi trong nháy mắt hoá giải tất cả. Quang mang chợt loé, hai cự long không một tiếng động đã biến mất
Ở phía dưới, trên đỉnh một ngọn núi, trong bảy vị trưởng lão thì Nhị trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, giật lùi về phía sau mấy bước, thân thể vốn ma pháp nguyên tố cường thịnh bao quanh nhất thời ảm đạm đi rất nhiều. Dưới sự dẫn động của áp lực lan truyền trong không khí, ma pháp lực của bọn họ đã chịu sự chấn động không nhẹ.
Đại trưởng lão trong lòng cả kinh, lão mặc dù không tin rằng hai vị huynh đệ của mình liên thủ đối phó với Băng Tuyết nữ thần tế tự có thể tạo nên thương tổn gì cho nàng ta, nhưng cũng không nghĩ tới việc Băng Tuyết nữ thần tế tự lại mau như vậy hoá giải đòn công kích. Mười cấp ma pháp trước mặt nàng an nhiên không gây ra một chút đã kích động nào, càng khiến cho Đại trưởng lão lo lắng hơn chính là Băng Tuyết nữ thần tế tự sử dụng dường như không chỉ đơn thuần là Băng hệ ma pháp
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Đại Trưởng Lão vẫn phất phất tay ra hiệu, nhất thời, năm ngàn cung thủ tinh nhuệ bao phục xung quanh sườn núi xuất hiện. Đám cung thủ này mỗi nhóm gồm mười người, trong đó có sáu người phụ trách việc lắp đặt giá đỡ, ba người phụ trách việc kéo cung, một người có trách nhiệm lắp tên. Bọn họ sử dụng chính là vũ khí có lực sát thương lợi hại nhất cũng là trang bị có khả năng công kích xa nhất trên Ngưỡng Quang đại lục, tên gọi của nó là Diệt Long nỏ. Loại Diệt Long nỏ này uớc chừng cao nữa trượng, dài môt trượng năm, chiều rộng tầm hai trượng.
Phải ba người dùng sức chân hợp lực mới có thể sử dụng được bàn đạp hơn nữa phải có ròng rọc phụ trợ mới vó thể kéo dây cung. Nó xứng đáng với danh hiệu tối cường chiến nỏ. Bởi vì nó vô cùng đắt đỏ, mỗi lần sử dụng đều cần lượng lớn bộ binh điều khiển, vì thế tính linh hoạt của nó là không rộng rãi, nhưng đây là loại nỏ có có uy lực phi thường lớn, dùng để đối phó với trọng kỵ binh và trọng bộ binh lại là thủ đoạn hiểu quả vô cùng. Đại đa số đều dùng chúng để thủ thành, một cỗ trọng nỏ này có thể đồng thời lắp một lúc 3 mũi tên, một khi phóng ra, đủ để tuỳ ý sát thương mục tiêu trong vòng một trăm bảy mươi lăm thước. Vì vậy trọng nỏ, là vũ khí có độ chính xác phi thường cao, đối với một ít mục tiêu trọng yếu thì khả năng đã kích của nó lại càng cường hãn.
Cây tên mà chiếc nỏ này sử dụng dài hai thước, đầu mũi tên dùng tinh cương chế thành, thân tên to như cánh tay người, quả thực chẵng khác gì một đoản mâu.
Lần này vì phải đối phó với Băng Tuyết nữ thần tế tự, Đại hoàng tử Yến Cực có thể nói là đã dứt khoát xuất thủ, đội quân mà hắn theo yêu cầu của Tuyết Phách Nguyên soái đưa đến đây chính là đội trọng nỏ đoàn duy nhất trong Băng Nguyệt đế quốc này. Đối với sự tồn tại của Băng Nguyệt nữ thần tế tự cường đại như vậy, cũng chỉ có loại trọng nỏ này mới có thể gây ra thương tổn nhiều nhất mà thôi.
Đại Trưởng Lão ra lệnh một tiếng, tổng cộng năm trăm trọng nỏ tức thì tiếng kéo dây cung soạt soạt vang lên, một ngàn năm trăm mũi trọng tiễn, nhắm vào Băng Tuyết nữ thần tế tự ở trên không trung.
" Bắn"Đại trưởng lão ra lệnh một tiếng, những mũi tên như đoản mâu kia nhất thời hoá thành một trời đầy tên bay, kéo theo tiếng rít vô cùng chói tai. Trong chớp mắt đã bao trùm lấy Băng Tuyết nữ thần tế tự, không còn không gian để có thể tránh né. Dù chỉ cần một mũi tên có thể kích trúng có thân thể của nàng, với khí lực của một ma pháp sư như nàng thì khó mà chịu nổi.
Lúc này, tên sứ giả đi cùng bên cạnh Băng Tuyết nữ thần tế tự sắc mặt đã trở nên trắng bệch, hắn đương nhiên biết trọng nỏ có uy lực cỡ nào, chỉ có thể dùng hai từ cường hãn mà hình dung thôi.
Băng Tuyết nữ thần tế tự trong mắt nổi lên hai luồng tinh quang, tay phải đặt ngang trước ngực, cũng không hề khống chế Bạo Phong Tuyết để tiến hành né tránh, quang mang màu vàng kia lại theo lòng bàn tay nàng tung bay mà xuất ra. Hào quang loé lên, đem không gian xung quanh hoàn toàn tập trung, sau một khắc, cái cảm giác không gian như hoàn toàn bị sụp xuống lúc trước lại lặp lại một lần nữa. Chỉ là không những tranh thủ đem ma pháp nguyên tố kia mà đồng thời còn cải biến phạm vi bao phủ lực hút của kim quang.
Ngạc nhiên thay, chỉ đứng bềnh bồng giữa chừng không này, thế nhưng 1500 mũi trọng tiễn lại chỉ có thể lướt qua thân thể nàng mà đi, Băng Tuyết nữ thần tế tự lập tức khống chế Bạo Phong Tuyết, đem nàng cùng tế sứ giả đáp xuống mặt đất. Hiển nhiên là loại kim quang kia mặc dù cường đại nhưng cũng phi thường hao phí pháp lực, nàng cũng không muốn ở trong không trung để trở thành bia ngắm cho năm nghìn trọng nỏ binh ở phía dưới.
Đại trưởng lão quang mang trong mắt đại phóng, trầm giọng nói:
" Cơ hội tới rồi, đi theo ta nào"Đi theo lão tự nhiên không phải là đám binh lính tầm thường kia mà là mười một đạo thân ảnh đồng thời bay lên. Tám người phía trước, ba người đằng sau, hình thành một nữa hình tròn hướng về nơi Băng Tuyết nữ thần tế tự hạ xuống mà vây quanh. Chỉ khoảng cách ngắn ngủi, căn bản đối với mấy người cao thủ cấp bậc vũ thánh bọn họ không phải là cái gì to tát, ngoại trừ bảy vị trưởng lão Huyết Sư giáo ra đi cùng còn có bốn vũ thánh do Đại hoàng tử phái tới trợ giúp. Yến Cực rất rõ ràng, muốn có thể ngồi trên ngôi vị đế vương một cách lâu dài, vậy phải nhân cơ hội vô thanh vô tức giải quyết đi uy hiếp lớn nhất này.
Nhưng Băng Tuyết nữ thần tế tự thật sự lại có thể dễ dàng đối phó thế sao?
Rơi xuống mặt đất, kim quang từ hữu chưởng lại hướng mặt đất mà vung lên, trên mặt đất nhất thời xuất hiện một cái hố to sâu chừng ba trượng, Băng Tuyết nữ thần tế tự lại phất ống tay trái lên, một trận gió lạnh lẽo vô cùng đem vị sứ giả tống vào trong cái hố đó, nàng thanh âm lạnh như băng đồng thời vang lên:
" Muốn bảo toàn mạng sống thì hãy chờ ở chỗ này."Nói xong, nàng không lùi mà tiến tới, thân hình uyển chuyển theo gió tung bay, hướng về bảy vị trưởng lão cùng với bốn gã vũ thánh kia mà đón chờ
Chính tại nơi đây chuẩn bị xảy ra cuộc đại chiến khoáng cổ tuyệt kim, thì bên trong Băng Nguyệt thành rốt cuộc hành động chính biến cũng đã triển khai
Năm ngàn tinh binh được Đại hoàng tử Yến Cực bí mật bồi huấn, đồng thời từ các góc trong thành xuất phát, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai để tiến vào hoàng cung công kích. Bọn chúng chỉ có một mục tiêu là phải chiếm lĩnh hoàng cung của Băng Nguyệt đế quốc, mà lúc này Đai hoàng tử Yến Cực thì lại ở địa phương nào?
Hắn đang dưới mặt đất, sau lưng là một con chuột lớn vô cùng