Cầm Đế

Chương 152: Lục đạo lục chiến

Ánh mắt của một người đều tập trung trên người hắn, mấy vạn ánh mắt đều tập trung trên một người, nhưng lúc này cầm thành vô cùng yên tĩnh, ánh mắt của mọi người nhìn Diệp Âm Trúc cũng bất đồng, Diệp Âm Trúc bình tĩnh đi tới trước mặt mọi người, kể cả Tử, An Nhã, cường giả trong cầm thành, tứ đại dị tộc cùng với dân chúng trong cầm thành đều đồng thời quỳ trên mặt đất.

" cầm đế đại nhân."

Diệp Âm Trúc mỉm cười, các ngươi đang làm gì vậy, mau đứng lên.

An Nhã trong mắt lóe ra lệ quang kích động nói:

"Âm Trúc ngươi vì chúng ta. Ngươi..."

Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng lắc đầu. "Đối với ta mà nói, đây chỉ là một kinh nghiệm trong cuộc sống, bất luận có là kinh nghiệm cuối cùng, hay là có thể vượt qua cửa ải khó khăn này,bây giờ đều đã không trọng yếu. Cầm thành là nhà của ta. Ta ngay cả cầm thành đều không thể giữ được, như thế nào để mọi người gọi hai chữ Cầm đế, các ngươi đều đứng lên cả đi,nếu lục đạo chi quyết thất bại,các ngươi cứ rời đi, các ngươi chỉ là bằng hữu của cầm thành, không phải là thuộc hạ của cầm thành, không cần hướng Mễ Lan đầu hàng, Đông Long cũng thế, mời các ngươi tùy thời có thể rời đi, nếu ta đã bị trục xuất khỏi Đông Long bát tông. vậy bên trong lãnh địa của cầm thành cũng không cần thu lưu các ngươi phải không?"

"Âm Trúc" Mai Anh nước mắt trào ra, định đi lên ngăn cản nhi tử tiếp tục nói, nhưng thân thể nàng đã bị Diệp Trọng gắt gao ôm lấy, bất luận Diệp Ly, Tần Thương hay Diệp Trọng ở đây đều không có ngăn cản Diệp Âm Trúc, bọn họ biết rõ hành vi tống tử Diệp Âm Trúc, nhưng là một người nam nhân hắn đã không có đường lui.

" cháu của chúng ta đã trưởng thành a." Hắn đã chính thức là một nam nhân." Trong mắt Diệp Ly cũng đã tuôn rơi hai hàng lệ. Lan Như Tuyết nắm chặt tay, nguyên vốn tưởng rằng bọn họ hẳn là phải chết, mấy ngày nay bọn họ đã nghĩ hết thẩy mọi cách, nhưng lúc này đây bọn họ lại cùng nhau, mắt nhìn Diệp Âm Trúc vì cầm thành, vì bảo vệ Đông Long đã lựa chọn cửu tử nhất sanh lục đạo chi quyết bọn họ trong lòng bi thương đã đạt tới cực điểm.

"
Không Diệp lĩnh chủ. Chúng ta Đông Long bát tông đã phạm sai lầm, như thế nào lại để cho ngươi gánh? Cho dù thật sự có tiến hành lục đạo chi quyết, cũng hẳn là chúng ta tại sai lầm lớn nhất phải gánh lấy sự thất bại ấy mà tiến hành."

Cùng lúc đó Thái Thượng trưởng lão cũng đi ra. Vài ngày không thấy hắn trên đầu tóc đã hoàn toán mất đi sự sáng bóng lộng lẫy, cả người nhìn qua vừa già nua đi rất nhiều, nhìn Diệp Âm Trúc, lão cố nén tâm tư kích động, mấy ngày nay lão hối hận, tiến nuối, tuyệt vọng đủ mọi loại tâm tình vây quanh, lão có thể tùy thời cảm giác mình có thể bị đột quỵ, Diệp Âm Trúc cùng Hải Dương rời đi, mới có thể lưu lại cho Đông Long một tia hương hỏa, mà Đông Long chiến sĩ không thể nghi ngờ kết cục chỉ có con đường chết. Nhưng khi lão vừa mới nghe được "" lục đạo chi quyết" thanh âm bốn chữ truyền khắp cầm thành, cũng truyền khắp quân doanh Mễ Lan đế quốc, thì biết rõ chính mình sai rồi, so sánh với Diệp Âm Trúc, lựa chọn của chính mình yếu nhược nhiều lắm.

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: " trưởng lão, không cần khuyên ta, ngài có biết ma pháp không?, như thế nào hoàn thành Lục đạo chi quyết? đừng quên ta từng là Cầm, Trúc hai tông tông chủ, đồng thời có cả ma pháp cũng vũ kĩ, hơn nữa nơi này lại là lãnh địa của cầm thành, là ta bảo vệ lãnh địa như thế nào Đông Long lại ngăn cản ta? mọi người đều không phải nói thêm nữa, dựa theo lời ta nói mà làm." vừa nói hắn vừa ly khai mọi người trực tiếp hướng bên trong cầm thành mà đi.

Lúc này mùa đông đã đến gần, khoảng cách giữa cầm thành với cực bắc hoang nguyên là rất gần nên không khí cầm thành đã vô cùng rét lạnh, mỗi một lần hít thở là lại cảm nhận được hàn khí lạnh thấu xương. Diệp Âm Trúc trong lòng cũng không có gì sợ hãi, sự khác biệt có chăng là hắn cảm giác chính mình càng ngày càng hưng phấn.

Trong đầu nhớ lại lúc trước trong sách có nghi lại tự thuật về lục đạo chi quyết

Lục đạo chi quyết thay đổi thế cục cuộc chiến. người thắng lợi thu được thu được sáu năm hòa bình cùng sáu tòa thành thị có tài nguyên phong phú.

kỵ chiến. Long kỵ, Mã ky, Thú kỵ....,hết thẩy kỵ sĩ cuộc chiến, khiêu chiến giả đan nhân độc kỵ, khiêu chiến đối thủ cực mạnh địa kỵ sĩ, cấm sử dụng ma pháp, cấm gọi về ma thú trừ ma thú tọa kỵ của mình ra, hết thẩy đều trên lưng ma thú quyết một trận thắng bại, bất luận bị đánh gã khỏi tọa kỵ hay là thân tử đều tính là thua cuộc.

Ma pháp chiến. cấm hết thảy thân thể tiếp xúc, cấm hết thảy đấu khí cùng vũ kĩ, cấm hết thảy vật lý công kích cùng với vũ khí sử dụng. Đây là một hồi ma pháp đai chiến, nắm giữ thế giới tất cả nguyên tố cuộc chiến, là ma pháp sư chung cực khiêu chiến.

Vũ kỹ chiến. Cùng loại vũ kỵ chiến. bất đồng duy nhất là không được gọi ma thú về chiến đấu. hết thảy đều dựa vào đấu khí của bản thân mình, không được sử dụng ma pháp hoặc là ma pháp đạo cụ. chỉ bằng vào duy nhất thực lực của bản thân va chạm quyết một trận thắng lợi.

Ma thú chiến. cấm hết thẩy thân thể tiếp xúc, cầm hết thảy vũ kỹ cùng ma pháp. Người khiêu chiến cùng người bị khiểu chiến trở thành chủ thể, gọi ma thú về công kích chủ lực, trong tràng ma thú chiến, khiêu chiến giả đổng thời đối diện ba gã bị khiêu chiến giả gọi ma thú về, lấy một địch ba, trong hiểm cảnh mà thắng

Đoàn chiến, thông quân cuộc chiến, đoàn thể cuộc chiến, người khiêu chiến điều khiển trăm người phát động chiến đấu, trong đoàn chiến không được sử dụng vũ kĩ hoặc ma pháp. Không được gọi về ma thú trợ chiến chính mình chiến đấu, trăm người xuất chiến. một người xuất chiến. một người thống suất, đối mặt lấy một đối mười, một trăm đối một ngàn, thể hiện chính thức nghệ thuật thống suất nghệ thuật cùng chánh thức cường giả phong phạm.

Tổng hợp chiến, không có bất cứ hạn chế nào vể cuộc chiến. Bất luận là người khiêu chiến hay người bị khiêu chiến đều có thể sử dụng bất kể thủ đoạn tiến hành chiến đấu. đây cũng chính là một hồi quyết chiến, cũng là trận quyết chiến cuối cùng, người khiêu chiến trải qua năm cuộc khiêu chiến trước gặp khảo nghiệm cuối cùng, kiên trì đến tận đây cho dù bất luận thắng bại đều là cường giả trong cường giả.

Lục đạo chi quyết. Sáu phương pháp chiến trong đầu Diệp Âm Trúc hiện lên. Dựa theo quy củ lục đạo chi quyết ngoại trừ trận quyết chiến tổng hợp ở cuối cùng thì người khiêu chiến giả đều có thể yêu cầu bất cứ hình thức chiến đấu nào, ba ngày này Diệp Âm Trúc đã chuẩn bị tốt thứ tự tất cả khiêu chiến.

Quân doanh phía bắc Mễ Lan đế quốc

Lúc này, những tướng lãnh đều đã nhận lệnh rời đi, Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cũng không có ngồi ở ghế chủ thượng của chính mình mà là cung kính đứng bên cạnh một người toàn thân bao phủ một kiện ma pháp mầu trắng. bởi vì đang ngồi nên không không thể thấy rõ hình dáng.

Lúc này. Trong trướng chỉ còn lại hai người bọn họ mà thôi

Ngồi ở vị trí chủ thượng người áo trắng lầm bầm nói, " khuynh thành cuộc chiến, lục đạo chi quyết. thay đổi càn khôn. Chung cực khiêu chiến, đây cũng là một biện pháp, đáng tiếc hắn không có khả năng chiến thắng, Diệp Âm Trúc ngươi thật để cho ta quá thất vọng, Đông Long đế quốc các ngươi xúc phạm tới cấm kị của mấy lão già ở pháp lam làm gì? Mã Nhĩ Đế Ni. Ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?"

"Đúng vậy đại nhân lục đạo chi quyết chiến ta đã đều an bài tốt rồi, chung cực cường giả cuộc chiến, một người không thể có khả năng hoàn thành bốn nhiệm vụ, Diệp Âm Trúc là một người không dưới hai mươi tuổi hắn làm như thế chỉ là đi tìm tử lộ mà thôi, đáng tiếc một người có thiên phú như vậy. Nếu hắn không phải xuất thân từ Đông Long, hết thảy đều có thể thay đổi được, nhưng bây giờ xem ra tất cả đã không kịp nữa rồi."

nếu bây giờ có những người khác ở chỗ này, nhất định sẽ là cho giật mình, thật là kinh người a! Mã Nhĩ Đế Ni buất luận là thân phận gia chủ Tử La Lan gia tộc hay Nguyên Soái, đều là nhất nhân địa vị, có thể hắn xưng là đại nhân, thì người này có thân phận như thế nào?

" Mã Nhĩ Đế Ni ta mặc kệ là ngươi chuẩn bị cho tràng khuynh thành chiến này như thế nào. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, bất luận lục đạo chi quyết này chấm dứt, ngươi cùng quân của ngươi tuyệt đối không thể làm tổn thương tánh mạng Diệp Âm Trúc, ngươi hiểu không? "

"Điều này... " Mã Nhĩ Đế Ni do dự một chút rồi nói. "Đại nhân, ngài làm cho ta thật khó khăn a, căn cứ vào lời của công chúa điện hạ Diệp Âm Trúc đã đạt tới tử cấp cường giả, muốn chiến thắng hắn lại không làm tổn thương hắn, thật sự là một việc khó khăn a."

" bất luận gian nan cỡ nào, ngươi đều phải dựa vào lời nói của ta mà làm. Mã Nhĩ Đế Ni đừng quên, các ngươi là một đám người khi dễ một đứa nhỏ, nếu các ngươi như vậy cũng không thể làm được, sắp đến phương bắc đại chiến, ngươi như thế nào cùng thú tộc đối kháng? mặt khác Diệp Âm Trúc đối với Mễ Lan cũng có vài phân tình tại lục đạo chi quyết cũng đồng dạng tránh cho chúng ta cùng Đông Long đế quốc liều mạng, cục diện hỗn loạn, chuyện này chỉ cần ngươi làm tốt, ta có thể tại quân đoàn phương bắc hiệp trợ ngươi đối phó với thú nhân tộc."

Nghe xong những lời này, Mã Nhĩ Đế Ni trong mắt hiện lên một niềm vui mừng như điên, " thật như thế? nếu có ngài tại phương bắc quân đoàn thì đừng có nói hai bộ lạc của thú nhân, cho dù là tam đại bộ lạc có đến, chúng ta cũng không cần sợ chúng."

" bây giờ nói lời này còn quá sớm. Ngươi trước tiên phải giải quyết chuyện của Diệp Âm Trúc khiêu chiên."

" tuân lệnh đại nhân."

Sáng sớm, ở phương đông mặt trời đỏ dần mọc lên. trong khi đó trong cầm thành, rất nhiều người bọn họ dựa theo trận hình chỉnh tề triển khai

Bên trái. Đầu tiên là bốn ngàn quân đội, phân biệt mặc hồng, lam, thanh, hoàng bốn màu khải giáp, không có ngoại lệ trên lưng mỗi người đều có một thanh trường kiếm, bọn họ chẳng những động tác chỉnh tề. hơn nữa thoạt nhìn thân hình hơi trầm ổn, khí độ trầm ổn như báo rằng bọn họ đều có thực lực bất phàm, đi đầu tiên là một đội chiến sĩ mặc chiến khải màu xanh, bọn họ trong mắt đều lóe ra bi phẩn cùng ánh mắt rực lửa.

Bọn họ đều đến từ trúc tông trong Đông Long bát tông, từ trước tới nay địa vị của trúc tông trong Đông Long bát tông không phải rất cao, nhưng hôm nay, trúc tông tông chủ của họ lại trở thành tiêu điểm của các đệ tử, các trúc tông đệ tử lần đầu tiên cảm nhận được chính mình hào khí xung thiên.

Trong lúc bên này bốn ngàn chiến sĩ đồng thời xuất hiện, thì bên phải cũng xuất hiện bốn ngàn chiến sĩ, cùng bên này nhan sắc bất đồng, bên kia xuất hiện bốn ngàn chiến sĩ chia ra làm hai bộ phận, phía trước hai ngàn người mặc trọng khải giáp, trên người bọn họ ánh nắng mặt trời chiếu xuống khải giáp lóe ra một vòng quyền vân văn, chỉ có cực phẩm khải giáp mới có thể như vậy a! mặc dù chiến sĩ này dáng người có hơi nhỏ một chút nhưng trong tay bọn họ vũ khí cũng không nhỏ. Chiến chùy, chiến phủ, trên chiến trường sẽ mang đến cho địch nhân thương tổn lớn nhất.

tại đây hai ngàn người phía sau là những chiến sĩ không có khải giáp bảo vệ, nam nữ một ngàn người. Trong đó có một ngàn chiến sĩ, một ngàn cung thủ, cung tiễn thủ của tinh linh tộc tay nắm một đoản cung đặc hữu của tinh linh tộc màu xanh biếc, lọai tinh linh cung này nhìn qua mặc dù nhỏ, nhưng lực bắn ra lại mạnh,đủ để khiến trường cung của loài người thua xa, hơn nữa độ chính xác cũng cao hơn.Mà tinh linh tộc cầm trong tay lại là nguyêt nha đao đặc biệt của tinh linh tộc, càng dễ dàng bảo vệ thân thể.

Sau khi tám ngàn người này khai trận, sau đó lại hai ngàn người đi ra, hai ngàn người này không giống như tám ngàn người trước chỉnh tề, bởi vì trong những người này có cả tinh linh tộc ma pháp sư, Đông Long bát tông cầm kỳ thư họa bốn tông ma pháp sư,cùng với cầm thành các tộc cùng Đông Long bát tông cao tầng cường giả. tại đây hai ngàn người sau lưng, nhìn ba ngàn chiến sĩ loài người, bọn họ mới là trụ dân của cầm thành.

Những người này trên người đều mặc Mễ Lan đế quốc khải giáp đặc hữu, đây đều là An Nhã ở Mễ Lan đế quốc cảnh nội vì bọn họ đặc ý thải cầu, dù sao ải nhân tộc đi tới cầm thành một thời gian không lâu, cũng không chú trọng làm ra nhiều khải giáp cung cấp, nhưng các chiến sĩ này cũng xuất ra khí thế hiên ngang hình dáng, chính là biểu hiện bọn họ đã huấn luyện sơ thành hiệu quả, không những trụ dân này của cầm thành đều là thanh niên trai tráng mặt khác cũng là thú liệp hảo thủ, trải qua một thời gian ngắn ngủi huấn luyện, lực chiến đấu của bọn họ tuyệt đối có thể so được với chiến sĩ của Mễ Lan đế quốc bồi dường nhiều năm là tinh duệ chiến sỹ, bọn họ khiếm khuyết chỉ là một ít chút kinh nghiệm thực chiến mà thôi.

tổng cộng một vạn năm ngàn người. Cơ hồ đây là tất cả lực lượng của cầm thành trong thời gian này, mặc dù nhân số đông đảo, nhưng mọi người đều rất an tĩnh, im lặng.. Ngày đó sau khi Diệp Âm Trúc rời đi, Thái Thượng trưởng lão đã hạ quyết tâm, Đông Long bát tông sẽ không rời đi, bọn họ nguyện đặt cược tất cả vào cuộc chiến lục đạo này, nếu Diệp Âm Trúc thua bọn họ cũng tuyệt đối không rời nơi này, dù đến người cuối cùng, đầu hàng cũng không có khả năng, trong khi Diệp Âm Trúc tiến hành lục đạo chi quyết chỉ là đại biểu cầm thành, bọn họ hoàn toàn có thể sau khi Diệp Âm Trúc thua lục đạo chi quyết hưng phấn chống cự. Diệp Âm Trúc đưa ra lục đạo chi quyết cũng là một biên pháp tốt, cho nên mới để cho bọn họ khi mình thua có thể triệt ly.

Cũng có thể xem, đây là khảo nghiệm nặng nhất với Đông Long, nếu Diệp Âm Trúc không thể hoàn thành lục đạo chi quyết, ngoại trừ Hải Dương phải rời đi, kiên quyết cho rằng Đông Long không có biện pháp nào khác, Đông Long đã kiên nhẫn ngàn năm, chẳng lẽ lại thêm ngàn năm ẩn nhẫn nữa a? cho dù không muốn nhưng Đông Long bát tông các tông chủ không thể thừa nhận thống khổ như vậy một lần nữa. Pháp Lam trước khi phong bế lưu lại mệnh lệnh đã đoạn tuyệt tương lai của Đông Long bát tông,cắt hết tất cả đường lui.

Sau khi chiến sĩ đi ra cầm thành, Đông Long bát tông kể cả Tần Thương cùng Diệp Ly hai lão tiền nhiệm tông chủ cũng đi ra, nhìn qua sắc mặt của mỗi người đều rất ngưng trọng. cho dù vị Linh Phong cúc tông tông chủ cũng một mảnh trầm ngưng, không còn có chút nào khí tức kiêu căng của dĩ vãng, tại đây trước sinh tử tồn vong, Đông Long bát tông chánh thức ngưng tụ thành một chỉnh thể. Loại bỏ tất cả mâu thuẫn để nhất trí đối ngoại.

Sau bát tông tông chủ là An Nhã, Minh, Ải nhân tộc trưởng Lỗ Đặc Tư, địa tinh bộ lạc đại trưởng lão cùng đi ra. Ba vị Thái Thượng trưởng lão 1 trước hai sau, lấy bọn họ làm trung tâm bạch quang bao phủ bảo vệ Hải Dương, những người này bây giờ chính thức là cầm thành hạch tâm lực lượng.

Khi mọi người đi tới cầm thành cùng Đông Long bát tông chiến si. Thì đồng thời hai bên tách ra, phân tả hữu hai bên mà đứng.

Cùng lúc đó bên kia Mễ Lan đại quân cũng đã có phản ứng, ba mươi vạn đại quân dựa theo quân đoàn sắp xếp mà hàng ngũ chỉnh tề, sắp xếp ngoài quân doanh, tả hữu hai bên năm vạn quân, lấy khinh kị binh làm chính. Trung ương quân hai mươi vạn, kể cả bộ binh quân đoàn, cung thủ quân đoàn, một ngàn Long kỵ binh đại đội cùng bốn trọng kỵ binh quân đoàn.

Vốn dựa theo mệnh lệnh của hoàng đế Mễ Lan Tây Nhĩ Duy Áo, Long kỵ binh không thể tham dự hành động lần này, uy lực một khúc Long tường thao của Diệp Âm Trúc thì ai cũng không thể quên. Nhưng vì bảo vệ ma pháp sư. Mã Nhĩ Đề Ni nguyên soái đã điều tới một ngàn Long kỵ binh Long kỵ binh đi tới nơi này cùng Tuần Long nỗ tai đều đã bịt kín, để hạn chế đến mức nhỏ nhất cầm khúc của Diệp Âm Trúc tác động, lúc này nhiêm vụ chủ yếu là bảo vệ trung ương quân trọng, do ngàn ma pháp sư tạo thành ma pháp sư quân đoàn.

Trong tổ chức quân đội Mễ Lan đế quốc, Long kỵ binh quân đoàn cũng không xếp ở vị trí thứ nhất, ở vị trí thứ nhất chính là ma pháp sư quân đoàn, Mễ Lan sở dĩ có thế trở thành đệ nhất đế quốc trên Long Khi Nỗ Tư đại lục thì nhân tố chủ yếu là số lượng Đại ma pháp sư, cả Mễ Lan đế quốc có đầy đủ thế hệ ma pháp sư các hệ được bồi dưỡng, chỉ cần đạt tới chuẩn chanh cấp ma pháp sư, đều có thể phục dịch trong quân đội, có thể nói trong cả đại quân của Mễ Lan thì đãi ngộ của bọn họ là được ưu đãi nhất, có thế tưởng tượng rằng, Mễ Lan ma võ học viện có thể hàng năm cấp cho đế quốc vài trằm ma pháp sư thiên tài. từ dĩ vãng tới nay khi Mễ Lan gặp phải nguy cơ thì đế quốc mới chính thức sử dụng đến, đế quốc thành lập tổ chức ma pháp quân đoàn chiến đấu. lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường, về phần Mễ Lan đế quốc có bao nhiêu ma pháp sư thì ai cũng không biết. Cho dù là Lam Địch Á Tư có thông tin tình báo tôt nhất cũng không biết được bí mật này.

Mễ Lan hai quân đoàn chậm rãi tản ra, hiện lên một đại trận hình. Ba mươi vạn so với một vạn năm, tương đương một người so với hai mươi người, song phương khí thế tại chiến trường hoàn toàn bất đồng.

Ba mươi vạn đại quân của Mễ Lan đế quốc đều là quân chính quy, trong nhiều năm tại biên giới phía bắc đế quốc tôi luyện nhiều năm, sớm đưa bọn họ trở thành một cương thiết hùng sư, mặc dù chừng ba mươi vạn người. nhưng ngoại trừ âm thanh của tọa kỵ cùng ma sát của khôi giáp cùng vũ khí thì không có một âm thanh hỗn loạn nào truyền ra, mỗi một quân đoàn đều bảo trì cực tốt trận hình, sát khí đằng đằng.

ở giữa quân đoàn phương bắc của Mễ Lan đế quốc là ba đại kỳ tung bay trong gió. một cái là quốc kỳ của Mễ Lan đế quốc. Mễ Lan hồng thập tự kỳ. bên trái của Mễ Lan hồng thập tự kỳ là một lá cờ mầu trắng mặt trước vây quanh bởi tử la hoa lan hết sức bắt mắt. Đây là lá cờ của Tử La Lan gia tộc, cũng là đế quốc chi thuẫn - cờ của Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái. Phía bên phải là một lá cờ mầu đen khác biệt, mặt trên của lá cờ có thêu một thanh trường kiếm chuyên dụng của chiến sĩ. Trường kiếm phía dưới là một đầu ngân long ngửa mặt lên trời thét gào đây là cờ của quân đoàn phương bắc của Mễ Lan đế quốc. Quân đoàn phương bắc này có một cái tên là Long Kiếm quân đoàn.

Đông Long bát tông tông chủ cùng ba vị Thái Thượng trưởng lão sắc mặt đều rất khó coi, lúc này bọn họ mới chánh thức hiểu vì sao Diệp Âm Trúc nói: nếu chiến đấu với quân đoàn này, dù Đông Long bát tông thân thể cường đại thì thực lực cũng không thể nào tác dụng, bọn họ mặc dù đều là cường giả nhưng trên nghệ thuật chiến đấu ai có thể so sánh với một trong hai vị nguyên soái của Mễ Lan đế quốc Mã Nhĩ Đế Ni? đối mặt với quân đoàn đã được huấn luyện tốt, phối hợp ăn ý, kinh nghiệm qua vô số lần chiến đấu ác liệt được gọi là Mễ Lan hùng sư, bọn họ mới có gần một vạn chiến sĩ Đông Long bát tông như thế nào có thể giành thắng lợi?

Trung ương đại quân Mễ Lan đã bắt đầu hành động. Một ngàn Long kỵ binh cùng năm ngàn cấm vệ quân hộ vệ phía sau, Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cùng với tướng lãnh quân đoàn phương bắc chậm rãi từ trung ương quân đoàn xuất hiện.

Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái trên không trung, dưới thân là một con Lam Long thật lớn nhìn qua anh vũ dị thường. Con cự long này thật đặc biệt. Bình thường một con thủy hệ cự long trường thành thực lực chỉ là bát giai, nhưng con Lam Long này thực lực đã đạt tới cửu cấp cự long, cũng là đệ đệ của Thủy long thành thành chủ. Thủy Long trưởng lão, sống ngàn năm đã tiến tới cửu cấp, thân hình thật lớn có thể so sánh với thân hình của hắc long hoặc là kim long. Mã Nhĩ Đế Ni ngồi ngay ngắn, hiển lộ uy thế.

Hôm nay. Mã nhĩ Đế Ni mặc một cái khải giáp mầu tím, khải giáp này gọi là Tử Vi lăng nhật khải giáp. Trên thân khải giáp thuần mầu tím có khắc một cái ấn kí tử la lan. trước ngực khải giáp lóe ra tử quang nhàn nhạt, đây là huy chương tử tinh long kỵ tướng, ngoại trừ nhan sắc hơi khác một chút thì hình dạng khá giống huy chương đế quốc Hoàng gia Mễ Lan hồng thập tự.Đứng trên lưng tọa kỹ Thủy long,bên hông giắt một chuôi tử uy long thương,không thể nghi ngờ,Mã Nhĩ Đế Ni chính là tiêu điểm của cả Mễ Lan đại quân,đồng thời là Mễ Lan đại quân tối phong duệ.

Hai bên tả hữu của Mã Nhĩ Đế Ni, phân biệt là mười sáu Long kỵ sĩ, từ tọa kỵ có thể nhìn ra mười sáu người này là mười sáu vị Long kỵ tướng kể cả bốn gã kim tinh long kị tướng cùng mười hai tên ngân tinh long kỵ tướng.

Mặc dù Long kỵ binh quân đoàn không có tới. Nhưng Mã Nhĩ Đế Ni chính mình điều động một nửa số Long kỵ tướng tới, có thể thấy được hắn đối với tràng chiến tranh này trọng thị như thế nào, cũng không phải hắn sợ ba mươi vạn đại quân thất bại, mà là ở đại lục hỗn chiến sắp bắt đầu, nên hắn hy vọng tuyệt đối chiếm ưu thế khi phá hủy Đông Long đế quốc, tổn thất ít nhất quân sĩ để trở về tiền tuyến phương bắc tiếp tục chiến tranh.

mười sáu đầu cự long nương theo Mã Nhĩ Đế Ni bên người trông cực kỳ uy vũ, ba mươi vạn đại quân khi bọn họ vừa mới xuất hiện thì đồng thời kêu lên, " Mễ Lan-- Long nhất nhất kiếm - Tử - La – Lan"

Cuồn cuộn tiếng gầm dài, trên không trung tựa hồ như đám mây cũng phải né tránh, bầu trời càng trở nên xanh thẫm hơn.Tràn ngập chiến ý cực lớn cùng tiếng vọng ầm ĩ tại Bố Luân Nạp sơn mạch quanh quẩn phía sau Cầm thành chiến sĩ, khí thế bức người, Mã Nhĩ Đế Ni thành danh bao nhiêu năm, thế nào dễ dàng đối phó?

Mã Nhĩ Đế Ni yên lặng nhìn kĩ đối phương tựa hồ căn bản không thể so với chiến sĩ bên mình, trong lòng lại thở dài. Nếu chiến tranh bắt đầu ngay bây giờ, hắn hoàn toàn tự tin có thể thương tổn một cách nhỏ nhất mà hoàn toàn tiêu diệt quân địch trước mặt. Nhưng hắn chính lại không ngờ được rằng Diệp Âm Trúc - một người chưa đến hai mươi tuổi, lại có thể dùng phương pháp cực đoan mà đặc thù để phá hủy kế hoạch hoàn mỹ của mình.

Khuynh thành cuộc chiến. Lục đạo chi quyết, chung cực khiêu chiến mấy trăm năm nay chưa tưng xuất hiện lại là một người trẻ tuổi chưa đến hai mươi tuổi đưa ra. Hắn tưởng rằng chính mình có thể gánh vác được chung cực khiêu chiến ư? bất luận như thế nào thì dũng khí như vậy chính mình cũng không có khả năng, trong khi Áo Lợi Duy Lạp mới đạt tới Lam cấp, Mã Nhĩ Đế Ni từng cho rằng cháu của mình là một thanh niên vĩ đại nhất trên cả Long Khi Nỗ đại lục. Nhưng bây giờ xem ra ít nhất trên thực tế cháu mình so với vị cầm thành lĩnh chủ thì có sự chênh lệch không nhỏ? nếu Áo Lợi Duy Lạp mạnh hơn Diệp Âm Trúc thì trong thất quốc thất long bài vị chiến chủ tướng sẽ không là Diệp Âm trúc a.

Mã Nhĩ Đế Ni lại tự hỏi cục diện trước mắt, nhưng từ lúc đó cho tời bây giờ hắn cũng không quá lo lắng cho tràng lục đạo chi quyết, dù sao đối phương khiêu chiến cũng chỉ là một thanh niên mới mười tám tuổi a! hắn tuyết đối không thể tưởng cả quân đoàn phương bắc lại không đánh bại được đối thủ. hắn bây giờ chỉ tính toán rằng nếu Diệp Âm Trúc thua, vậy Đông Long đế quốc phải xử trí như thế nào, nếu mình là một người trong Đông Long đế quốc mình sẽ tuyệt đối không để một người trẻ tuổi như vậy dùng phương thức này giải quyết vấn đề, chẳng nhẽ Đông Long đế quốc lại hồ đồ như vậy ư? Không, sẽ không như vậy, nhất định trong truyện này có vấn đề, Diệp Âm Trúc đại diện cầm thành, nếu hắn thua Đông Long bát tông hẳn cũng không thể không có mặt trong khế ước mới đúng.

Khóe miệng toát ra một tia cười lạnh, Mã Nhĩ Đế Ni nhìn ra xa xa, thấy hình dáng chiến sĩ Đông Long bát tông trong lòng đã có chủ định, một khi lục đạo chi quyết thắng, chắng nhẽ bọn họ lại có ý nghĩ kiên cường ngạnh kháng?

Diệp Âm Trúc rốt cục cũng đã đến, hắn lại không có tọa kỵ chỉ là một mình lẳng lặng từ trong cầm thành đi ra, hôm nay trên người cũng không có mặc thần nguyên ma pháp bào, mà là hoàn toàn thay bằng trang phục chiến sĩ.

Một thân trang phục màu trắng hoàn mỹ mặc trên người,làm nổi bật lên bờ vai rộng,bộ ngực rắn chắc,tư thế đĩnh đạc,mái tóc đen buộc gọn sau gáy.Đồng thời đi bên cạnh hắn có một người,nếu nói Diệp Âm Trúc là trung tâm của cầm thành thì người này chính là cái bóng của hắn, đứng đằng sau hậu thuẫn, người đó chính là Tử.

Từ trang phục đồng dạng cũng đơn giản. Cùng Diệp Âm Trúc một thân trang phục giống nhau. Chỉ có khác là mầu sắc đích thị là tử tinh nhất tộc mầu tím mà thôi, cùng Diệp Âm Trúc đi tới hắn cố ý đi sau Diệp Âm Trúc nửa bước, hai người đi với tốc độ cũng không tính là nhanh, nhưng nếu có thể cẩn thận quan sát có thể phát hiện, bọn họ mỗi một bước giống nhau, cước bộ đều trầm ổn hữu lực, giống như ánh mắt ngưng đọng của Diệp Âm Trúc, không vì cường đại khí thế của đại quân Mễ Lan mà có chút dao động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

" Cầm đế -, cầm đế -"sau tiếng hô của đối phương, thì cầm thành cũng xuất hiện thanh âm vang vọng, trước hết là hai chữ Cầm đế. Đó là tiếng trụ dân của Cầm thành tứ đại dị tộc, mỗi người đều khản cả giọng hô danh xưng của Diệp Âm Trúc, nương theo tiếng hô của bọn họ thì Đông Long cũng bắt đầu hô theo, đầu tiên là các đệ tử của trúc tông, mặc dù cầm tông nhân số ít nhất, nhưng Diệp Âm Trúc cũng là tông chủ của trúc tông, mặc dù trên danh nghĩa địa vị tông chủ đã bị Thái Thượng trưởng lão miễn trừ, nhưng muốn miễn trừ địa vị tông chủ của Đông Long bát tông phải thông qua thảo luận thống nhất của nguyên lão hội mới có thể quyết định, càng huống chi Diệp Âm Trúc thân phận là cháu của tông chủ, vì cầm thành, vì Đông Long bát tông mà Diệp Âm Trúc hướng tới cường đại địch nhân đề ra khuynh thành cuộc chiến, lục đạo chi quyết khiêu chiến, bất luận thắng bại hắn chính là hình tượng một đời của những người trẻ tuổi của Đông Long bát tông, đúng như Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái đã suy nghĩ, không phải ai cũng có thể như Diệp Âm Trúc gánh chịu trách nhiệm nặng nề như vậy.

Hai chữ Cầm đế theo tiếng gọi của trúc tông đệ tử trong nháy mắt lan truyền khắp cả Đông Long bát tông, căn bản không cần các tông chủ hạ mệnh lệnh, mà hành vi hoàn toàn tự phát

mặc dù cầm thành chỉ có một vạn năm ngàn người, nhưng ải nhân cùng chiến sĩ Đông Long bát tông thân thể đều cực kì cường hãn, thanh âm của họ tuyệt không yếu, mặc dù bao trùm không bằng ba mươi vạn đại quân của đối phương, nhưng trong nhất thời đã trấn áp được âm thanh của đối phương.

Diệp Âm Trúc cùng Tử vẫn đi tới trận tiền của đối phương mới dừng lại, An Nhã, Lỗ Đặc Tư, Cổ Lỗ trưởng lão cùng với chiến sĩ các tộc cầm thành, ánh mắt đều chăm chú trên người hắn.

"Âm Trúc, cố gắng lên." An Nhã phát hiện, bây giờ chính mình có khả năng nói ra những lời cổ vũ như thế từ khi nào, nhưng cố gắng hai chữ không thể nào biểu đạt được tâm tình của nàng bây giờ. Trong khi đứng trước Mễ Lan đế quốc ba mươi vạn đại quân, tâm tình của vị tinh linh nữ vương đã bắt đầu rối loạn, khi Diệp Âm Trúc chủ động đưa ra lục đạo chi quyết khiêu chiến giải quyết tình hình trước mắt, An Nhã lại phát hiện không hiểu tại sao tâm tình mình hết thẩy đều khôi phục như bình thường, đối với đệ đệ nhỏ hơn mình bốn trăm tuổi này nàng vô cùng kiên định, thủy chung tin tưởng nhất định kỳ tích sẽ phát sinh trên người Diệp Âm Trúc.

" huynh đệ, ải nhân tộc là bằng hữu vĩnh viễn, cầm thành gặp khó khăn chúng ta nhất địch sẽ giúp đỡ ngươi." Thanh âm của Lỗ Đặc Tư tràn ngập áp lực kích động. Sẵn nhiệt huyết của chủng tộc,lại thêm trường đại chiến trước mắt này là hắn từ khi sinh ra tới giờ mới được chứng kiến, nếu không phải trên mình không có ma pháp. hắn thậm chí hy vọng người đưa ra lục đạo chi quyết khiêu chiến này là mình mới đúng.

Diệp Âm Trúc nhìn trong tay chợt kinh hãi, hắn kinh ngạc thấy trong tay Lỗ Đặc Tư là một thanh chiến chùy đưa cho mình, trên thân chiến chùy lóe ra quang mang mầu tím nhàn nhạt. Hành động này tỏ rõ rằng ải nhân tộc đối với hắn hoàn toàn ủng hộ. hắn vừa mới muốn nói cái gì đó, lại bị Lỗ Đặc Tư cắt lời.

vị tộc trưởng ải nhân tộc này nhếch miệng cười. "ý của ta Diệp huynh đệ không nên cự tuyệt, ta không phải là cho không ngươi.Giống lúc trước cùng diệt thần nỗ, chỉ là cho ngươi mượn dùng tạm,xong thì phải trả lại đó."

Diệp Âm Trúc cũng không nói nữa, cũng không có cự tuyệt trên tay quang mang chợt lóe, đây chính là vật ải nhân tộc cao nhất quyền uy, cũng chính là chí bảo trấn tộc lôi thần chùy đã thu vào giới chỉ của mình, lời cảm tạ ở đây đã không còn tác dụng gì, chỉ có thể thu được thắng lợi cuối cùng của lục đạo chi quyết đối với ải nhân tộc mới là hồi báo tốt nhất.

"Âm Trúc. Ta không thể không thừa nhận, Diệp Ly có một đứa cháu tốt." Thái Thượng trưởng lão đi tới trước mặt Diệp Âm Trúc dừng lại, trong vài ngày này trông lão già nua đi rất nhiều, bộ dạng lộ ra quang mang đặc thù.

"hãy thả lỏng tinh thần. Ta tin tưởng tại đây trên thế giới sẽ xuất hiện kỳ tích, vì cầm thành cũng vì Đông Long bát tông, chúng ta chờ đợi thắng lợi từ ngươi cùng đồng bọn của ngươi. Ta thấy được chúng ta có rất nhiều khiếm khuyết, nếu lần này chúng ta có thể vượt qua được cửa ải khó khăn này, ta nghĩ muốn từ tràng khiêu chiến này tiếp tục đi lên, thì Đông Long bát tông không thể như trước, khoảng cách đế quốc xưng hào còn quá xa."

mấy ngày nay lão đã suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến cả những truyện trước kia lão chưa bao giờ nghĩ đến, người ở tuyệt cảnh trong lòng thường dễ dàng lĩnh ngộ, lúc này chính là lúc sinh tử tồn vong của Đông Long bát tông là lúc lão có thể bảo trì được bình tĩnh, đã có thể sáng tỏ rất nhiều vấn đề

Diệp Âm Trúc nhìn Thái Thượng trưởng lão, hắn vẫn như trước không hề mở miệng, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt bình tĩnh cũng không có nhìn người khác nữa, mà là chậm rãi nhắm hai mắt lại, bằng vào cảm giác hướng tới trung ương song phương từng bước đi tới.

Hơn mười vạn ánh mắt đồng thời chiếu lên một người. cảm giác phảng phất như là bị vô số năng lượng oanh kích, nhưng Diệp Âm Trúc vẫn như trước bảo trì được bình tĩnh, vẫn nhắm hai mắt vẫn bước như trước, cước bộ hắn vẫn rất trầm ổn.

giờ phút này, cường giả song phương đều có chút kinh ngạc phát hiện, Diệp Âm Trúc tựa hồ dung hợp với áp lục vô hình, hắn cả người thân thể trở lên hư ảo vài phần, tất cả những nhân tố chiến đấu cũng đều không thể sinh ra ảnh hưởng đối với hắn

giờ khắc này Diệp Âm Trúc đã thành hạch tâm, bản thân hắn ngay cả một mảnh giáp cũng không có cư thế đi lên chiến trường-chung cực chiến trường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất