Cầm Đế

Chương 265: trở lại, Bất tử ma long quân đoàn

Tiếng Long ngâm khổng lồ kia so với tiếng rít gào của Cầm Thành cự long quân đoàn lúc trước còn muốn lớn hơn rất nhiều. Nhưng trong đó còn mang theo sự thê lương lại làm cho người ta một loại cảm giác sợ hãi đến dựng tóc gáy.

Bất luận là Cầm Thành chiến sĩ hay là Pháp Lam kỵ sĩ cùng Ma pháp sư, đều bị tiếng long ngâm mãnh liệt này hấp dẫn, cơ hồ đồng thời một lúc nhìn hướng lên không trung. Rất nhanh, ánh mắt bọn họ đọng lại.

Trong mắt chiến sĩ song phương, đều toát ra thần sắc kinh nghi bất định (kinh ngạc không tin vào mắt). Đám mây đen đột nhiên xuất hiện này, đánh sâu vào tinh thần bọn họ thật sự rất lớn.

Phi hành tại phía trước nhất là bảy đầu cự long hình thể khổng lồ. Trên người chúng phân biệt là nhan sắc quang thải lóng lánh không giống nhau, đại biểu cho thuộc tính bản thân không giống nhau.

Khiến kẻ khác sợ hãi cũng không phải cự long, mà là thân thể của chúng. Bảy đầu cự long trên người không có lớp vảy dày, cũng không có cơ thể hùng tráng, có chăng, chỉ là bộ xương trắng um tùm kia.

Tuy là cốt cánh dưới sự trợ giúp của ma pháp nguyên tố mới làm chúng nó có được năng lực phi hành, nhưng là tốc độ phi hành so với cự long trưởng thành còn muốn nhanh hơn rất nhiều.

Cốt Long. Đúng là Cốt Long.

Đối với Cốt Long, sợ rằng không ai hiểu rõ bằng Tư Long. Vong linh ma pháp đạt tới tử cấp cũng có thể đủ lực gọi về Cốt Long loại vong linh hệ ma thú chung cực tồn tại này. Nhưng cho dù là Tư Long cũng tự thấy không cách nào gọi về Cốt Long mạnh mẽ mạnh mẽ như trước mắt này. Bảy đầu Cốt Long cầm đầu này có được năng lượng ba động rõ ràng siêu việt hơn cự long bình thường. Đã đạt tới trình độ của Long Vương.

Kinh người hơn là, ở sau lưng bảy Cốt Long này, hơn một ngàn đầu cự long vỗ cốt cánh bay tới. Phiến mây đen kia chính là do hình thể đám Cốt Long này hình thành.

Mặc dù đã không còn có da cùng cơ thể. Nhưng đám Cốt Long này có được ma pháp nguyên tố so với khi còn sống không ít hơn chút nào. Hơn nữa, trải qua hàng ngàn ngàn năm ngủ say, bộ xương chúng nó tại dưới ma pháp nguyên tố cùng linh hồn không ngừng rèn luyện, so với cự long bình thường bộ xương càng thêm cứng rắn.

Có lẽ, thực lực chân chính của Cốt Long so sánh với cự long khi còn sống phải thua kém nửa phần. Nhưng là, không nên quên, chúng là vong linh sinh vật, đúng là hắc ám hệ tồn tại cuối cùng, chúng không có cảm giác đau đớn, không có tâm tình xúc động, càng không sợ chết.

Chỉ cần linh hồn bất diệt. Chúng nó cơ hồ là tồn tại bất diệt. Cho nên, Cốt Long mới có danh hiệu Bất tử Ma Long.

Nếu như chỉ là một đầu, hoặc là mấy chục đầu Cốt Long, có lẽ Tư Long ngay cả nhìn cũng sẽ không nhìn một cái. Nhưng, xuất hiện trước mắt này, chính là hơn một ngàn đầu Cốt Long a! đây là cái khái niệm gì? Diệp Âm Trúc làm sao có thể gọi về đông đảo Cốt Long như vậy?

Cầm Thành các cao tầng, lúc đầu đối với Diệp Âm Trúc lâm trận mất tích sinh ra một chút tâm tình bất mãn, thân là Cầm Thành lĩnh chủ, tại thời khắc quan trọng như vậy làm sao có thể không có mặt ở Cầm Thành đây?

Nhưng lúc này bọn họ đã rõ ràng, Cầm Đế cũng không có vứt bỏ Cầm Thành. Vì Cầm Thành có thể đạt được chiến thắng cuối cùng trước Pháp Lam mà cố gắng.

Ngày đó, Diệp Âm Trúc sau khi đi tìm Tử, lập tức rời Cực bắc Hoang Nguyên, sau khi truyền tống về Cầm Thành, hắn cũng không có nửa phần dừng lại mà lập tức xuất phát.

Từ lúc cùng Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn tu luyện vong linh ma pháp, Diệp Âm Trúc đã nghĩ tới một nơi, đó chính là Long tộc mộ địa. Hắn dùng tinh thần ma pháp từ trong đầu Ly Sát thu hoạch lấy trí nhớ, chính là vị trí cụ thể của Long tộc mộ địa.

Vong linh ma pháp cần phải có môi giới, nói đơn giản, chính là phải có thực thể linh hồn, tại lúc sinh vật mới tử vong, thi triển vong linh Ma pháp ra đúng là thành công cao nhất.

Cốt Long chết đi mặc dù thời gian đã thập phần rất xưa. Nhưng bằng vào tính chất đặc thù của Long tộc mộ địa, cùng với sự cường đại của chúng khi còn sống, khi chết đi linh hồn Long tộc sẽ không tiêu tán. Tại bên trong Long mộ, Long hồn mộc khổng lồ này chính là bảo vệ cho linh hồn chúng nó tồn tại.

Thực lực Diệp Âm Trúc còn không bằng Tư Long, ngay cả Tư Long còn không thể gọi về số lượng Cốt Long cỡ quân đoàn này. Hắn như thế nào có thể làm được đây?

Những Cốt Long này cũng không phải gọi về, mà là trực tiếp khống chế, thông qua Vong linh ma pháp khống chế. Dùng thực lực bạch cảnh của hắn, hơn nữa còn có linh hồn thành thánh cự long Nặc Khắc Hi trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm, khống chế một ngàn đầu Cốt Long này đối với Diệp Âm Trúc mà nói cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Tại lúc biết được Pháp Lam sắp đến, Diệp Âm Trúc cũng đã hạ quyết tâm sẽ làm như vậy, cho dù là hoàn toàn cùng Long tộc đối nghịch cũng sẽ không tiếc.

Dù sao Thất Long Thành sớm đã coi Cầm Thành là địch rồi, cho dù làm cho cừu hận giữa hai bên thêm sâu một chút thì sao đây? đối với Diệp Âm Trúc mà nói, không có sự tình trọng yếu nào quan trọng hơn việc bảo trụ Cầm Thành.

Bất tử Ma Long quân đoàn như vậy mà sinh ra. Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm chính là công cụ để Diệp Âm Trúc điều khiển chúng. Bằng vào linh hồn khống chế, đám Cốt Long này đúng là những người hầu trung thành nhất của Diệp Âm Trúc.

Dưới sự vội vã mà chạy không ngừng, hắn rốt cục mang theo cái Cầm Thành quân đoàn mới tinh này quay trở lại chiến trường. Ngăn cơn sóng dữ cho Cầm Thành.

Quang mang nhàn nhạt lóe ra, trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia năng lượng ba động mạnh mẽ. Hai tay tại trên Khô Mộc Lông Ngâm cầm đạn tấu rõ ràng nhanh hơn. Không trung, dưới sự dẫn đầu của bảy Cốt Long cấp bậc Long vương, Bất Tử Ma Long quân đoàn trực tiếp nhằm phía không quân của Pháp Lam mà tới.

Bên trong Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm, đại não Ly Sát đã hãm vào trống rỗng. Có lẽ Long tộc bình thường còn không rõ đám Cốt Long này là từ đâu mà đến. Nhưng đã từng đi qua Long mộ nàng đương nhiên biết, chỉ có tại trong thánh địa của Long tộc, mới có đông đảo Cốt Long như thế tồn tại.

Diệp Âm Trúc. Ngươi...cái tên hỗn đản này, ngươi làm sao có thể làm như vậy? Ngươi làm sao có thể quấy rầy tộc nhân của chúng ta nghỉ ngơi, ta hận ngươi....

Trong lòng Ly Sát, hừng hực lửa giận không thể khống chế bùng lên, mạnh mẽ nhảy từ trên đài điều khiển vũ khí xuống, liền lao ra khỏi Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm tìm Diệp Âm Trúc tính sổ.

Đúng lúc này, một tia lạnh như băng tràn ngập hơi thở tử vong lặng yện xuất hiện tại trên cổ Ly Sát. Thanh âm áy náy của Tô Lạp vang lên bên tai Ly Sát, "Xin lỗi, Ly Sát tỷ tỷ.

Có lẽ Âm Trúc làm không đúng. Nhưng là, bất luận chàng làm cái gì. Muội cũng chỉ có thể đứng ở một bên chàng. Tất cả, cứ để sau khi trận chiến này kết thúc rồi hãy nói. Được không?"


Năng lượng Thần Chi Thán Tức trực tiếp tập trung ở thân thể Ly Sát, thần khí ngay cả Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân kia cũng cảm thấy sợ hãi. Hơn nữa thực lực bản thân Tô Lạp cũng không phải Ly Sát có khả năng chống đỡ.

Từ mặt ý nghĩa mà nói, Thần Chi Thán Tức tuyệt đối có thể thuộc về phạm trù siêu thần khí. Năng lực nguyền rủa mãnh liệt của nó, không đếm xỉa đến năng lực phòng ngự, là khắc tinh của bất cứ sinh vật nào.

Thân thể Ly Sát trở nên cứng ngắc, nang cho dù muốn liều mạng cũng vô pháp thực hiện. Bởi thân thể của nàng căn bản là di chuyển không được. Trong con ngươi tím xinh đẹp phảng phất như muốn phun ra lửa, mái tóc bạc không gió mà bay, " Diệp Âm Trúc, ta quyết không bỏ qua cho ngươi."

Áo Lợi Duy Lạp thấy hai vị mỹ nữ điều khiển bay và điều khiển vũ khí lại bất ngờ xung đột, vội vã tới giảng hòa, " đừng như vậy, Cầm Thành còn đang bị vây trong nguy hiểm. Để chúng ta giải quyết ngoại địch trước đã rồi hãy nói, được chứ?"

Tô Lạp thu hồi Thần Chi Thán Tức trở về, hướng Ly Sát áy náy cười, trở lại bàn điều khiển của mình, nàng cũng không lo lắng Ly Sát rời hàng không mẫu hạm đi, chỉ cần có nàng ở đây. Bằng vào tốc độ tuyệt đối, đối phó Ly Sát, loại năng lực nhục thể này vốn không phải thế mạnh của Ngân Long, Tô Lạp là có tuyệt đối nắm chắc.

Ly Sát cố nén phẫn nộ trong lòng trở về chỗ ngồi của mình. Nàng cũng không phải là tiểu nha đầu dễ dàng kích động như hồi đầu kia, đã trải qua nhiều chuyện như vậy. Ly Sát cũng đã thành thục rất nhiều. Ít nhất cũng đủ khống chế tâm tình chính mình.

Lúc này, nàng đem phẫn nộ trong lòng hoàn toàn phát tiết tại trên người Pháp Lam Quân Đoàn. Tại nàng không tiếc ma lực bản thân điều khiển, hỏa lực của Ma đạo pháo trên Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm chợt tăng lên một bậc,

điên cuồng hướng phía Pháp Lam Quân Đoàn phóng đãng năng lượng.

Bất Tử Ma Long quân đoàn gia nhập, nhất thời làm cả chiến cuộc xảy ra biến hóa. Dưới sự điều khiển của Diệp Âm Trúc, ngay khi chúng vừa tới trước mặt không quân Pháp Lam, phóng thích ra đơn thể ma pháp công kích.

Mặc dù, Cốt Long sở hữu ma pháp cũng không phải có thể đạt tới cấp bậc cấm chú. Nhưng màn hung mãnh này đổ xuống, còn là trước tiên giết chết hơn bảy trăm tên Ma điêu kỵ sĩ và Phi mã kỵ sĩ.

Cốt Long cũng không có cái loại cố kỵ của cự long bình thường. Chúng nó căn bổn không có thuộc về thần trí của mình, bằng vào thân thể mạnh mẽ, sau một vòng ma pháp, ngạnh hướng xông vào trong phe cánh Phi Mã cùng Ma Điêu kỵ sĩ.

Lúc đầu hai Không quân Pháp Lam kỵ sĩ đoàn phân tán trận hình giúp chúng có thể né tránh tốt hơn Ma đạo pháo công kích. Nhưng lúc này lại giúp cho Bất tử Ma Long quân đoàn có cơ hội đánh phá, chỉ thấy nơi Cốt Long đến, hai đại Không quân Pháp Lam kỵ sĩ đoàn quân số nhanh chóng suy giảm, trong nháy mắt số lượng tổn thất lên tới gần ngàn chiến sĩ.

Thân thể Cốt Long công kích cực kỳ hung hãn, căn bản không trốn tránh công kích của đối phương. Dám bằng vào thân thể cường hãn (Nguyên bản là "cường tráng", nhưng theo tôi toàn xương thì cường tráng kiểu gì nhỉ?) của mình đối kháng cùng cơ thể thịt bác của đối thủ. Chiến trường trên không nhất thời biến thành cục diện nghiêng về một bên.

Thân thể và khí lực của Cốt Long, phương thức chiến đấu của Bỉ Mông Cự Thú, Ma pháp chỉ là phụ trợ cho chúng.

Cho dù là Pháp Lam kỵ sĩ, nhiều nhất cũng chỉ có thể cắt đứt một chút xương trên người chúng. Mà cái giá bản thân phải trả chính là tánh mạng a!.

Trong lúc này, sự tình quái dị xuất hiện, cũng là lo lắng lúc đầu của Diệp Âm Trúc. Long tộc sẽ bởi vì sự xuất hiện của Cốt Long mà tâm tinh sinh ra biến hóa. Biến hóa thực sự xảy ra, nhưng lại hoàn toàn không như tưởng tượng của hắn.

Khi Cốt Long mới vừa xuất hiện, những cự long có mặt tâm tình cơ hồ toàn bộ cứng ngắc. Nhưng sau khi Bất Tử Ma Long quân đoàn từ bên người bọn chúng xẹt qua, trực tiếp nhằm phía địch nhân. Trong Long Mâu (mắt) của những cự long này bắt đầu nổi lên hỏa diễm mãnh liệt. Đó không phải là cừu hận, cũng không phải là oán độc, mà là một loại tôn kính tự đáy lòng cùng vui mừng lẫn sợ hãi.

Lúc trước trong chiến đấu, bởi vì đối phương có Ma Pháp sư phụ trợ, khiến Cầm Thành cự long kỵ sĩ đoàn, hoặc nói là Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm hộ vệ đoàn, hoàn toàn bị rơi xuống hạ phong. Hơn nữa trước đó đã bị Ma Pháp đả thương, chúng nó đã liên tục bị bại lui, Trong đó không ít cự long đã thụ thương.

Trong thời điểm vạn phần nguy cấp này, Cốt Long đột nhiên xuất hiện, đối với bọn họ mà nói, đây tuyệt đối là trong mưa tuyết được tặng than hồng. (Ngạn ngữ của Tàu thì phải, ý nói: nhận được sự trợ giúp đúng lúc thích hợp).

Với các cự long dù sao Diệp Âm Trúc hiểu rõ quá ít, bọn chúng căn bản là không nghĩ rằng những Cốt Long này bị Diệp Âm Trúc khống chế. Dù sao, tại lúc Diệp Âm Trúc đến, những Cốt Long này cũng không có xuất hiện. Mà bọn chúng vừa xuất hiện thì mục tiêu đầu tiên chính là địch nhân của các cự long.

Thân ở trong Cầm Đế hào, Áo Lợi Duy Lạp rõ ràng nắm chặt tâm tình các cự long lúc này, thông qua khoách âm pháp trận trong Cầm Đế hào, thanh âm hắn rất nhanh truyền ra ngoài.

" Đối mặt cường địch, khi chúng ta không thể chống đỡ. Tổ tiên Long tộc dùng lực lượng cường hãn nhất của họ phủ xuống nhân gian, bọn họ, bảo vệ tử tôn của mình. Các cường giả Long tộc, chẳng lẽ các ngươi còn muốn nhìn tổ tiên đến đây bảo vệ chính mình đơn độc chiến đấu sao?"

Đơn giản một câu nói, cũng đã đem ý nghĩa xuất hiện của Bất Tử Ma Long quân đoàn hoàn toàn thay đổi. Đơn giản đây chính là cơ trí. Đã đủ để khẳng định địa vị của Áo Lợi Duy Lạp tại Cầm Thành.

Thanh âm phẫn nộ đó đừng nói là những cự long bên ngoài, mà ngay cả đang ở bên trong Cầm Đế hào Ly Sát cũng có chút cho rằng Áo Lợi Duy Lạp nói là chính xác.

Mặc dù nàng biết Diệp Âm Trúc có được năng lực Vong linh ma pháp. Nhưng một người có thể đồng thời khống chế nhiều Long tộc như vậy sao? Sắc mặt không tự chủ hòa hoãn hơn, phẫn nộ trong lòng cũng giảm bớt rất nhiều.

Nhàn nhạt quang mang lóe ra. Năng lượng ba động khổng lồ không ngừng tăng lên. Các cự long từ sau khi gia nhập Cầm Thành, bọn họ lần đầu tiên chiến ý tăng lên tới cường độ như thế. Ma pháp quang từ trên người mỗi đầu cự long không ngừng thiêu đốt lên.

Thân thể Long tộc, có thể nói là một trong những sinh vật cường hãn nhất có mặt trên đại lục. Ít nhất trong nhận thức của chúng đúng là cường hãn nhất.

Thân thể cường hãn mà khổng lồ như vậy có được tiềm năng tự nhiên cũng là không quá lạ thường.

Trong lòng chiến ý hoàn toàn thiêu đốt, tín niệm làm chúng quên đi đau đớn của thân thể, hai trăm tiếng long ngâm đồng thời vang vọng giữa không trung. Mang theo các kỵ sĩ, mang theo phẫn nộ thiêu đốt cùng sự sùng kính tổ tiên, trên người các cự long bộc phát ra khí thế vô cùng mạnh mẽ. Thậm trí không hề hộ vệ cho Cầm Đế hào, đi theo sát sau lưng các Cốt Long hướng địch nhân vọt tới.

Thanh âm Áo Lợi Duy Lạp Diệp Âm Trúc đương nhiên cũng nghe được. Trên mặt toát ra một tia mỉm cười. Hắn biết, phiền phức đáng lẽ sẽ xuất hiện nay đã được giải quyết. Trận đánh hôm nay, thắng lợi rốt cục đã nghiêng về phía Cầm Thành rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Pháp Lam không quân còn sót lại không phải là đối thủ của Bất tử Ma Long quân đoàn. Trên người bọn họ Ma pháp phụ trợ gia tăng mặc dù hiệu quả rõ ràng, nhưng đối mặt Cốt Long loại sinh vật nhục bác mạnh mẽ này, căn bản là không cách nào đem lại hiệu quả. Càng huống chi Ma pháp của Cốt Long không yếu hơn một chút nào so với khi chúng còn sống. Đông đảo Cốt Long sinh ra ma lực ba động. Vô hình trung ngưng tụ thành một cái lưới lớn, đem Pháp Lam không quân bao phủ ở bên trong, làm cho Pháp Lam Ma pháp sư phía dưới không cách nào phóng thích ma pháp phụ trợ tới trên người đồng bọn.

Cuộc chiến trên không, trong khoảnh khắc biến thành cục diện nghiêng về một bên như vậy. Hơn ngàn Cốt Long thêm hai trăm cự long, dưới tình huống hoàn toàn phát huy chiến đấu lực, đã không phải các Pháp Lam kỵ sĩ này có khả năng ngăn cản.

Mặc dù mười mấy tên tử cấp cường giả đứng ở phía trước nhất.

Nhưng là đối mặt bọn hắn cũng chính bảy Cốt Long của bảy Long vương đời trước cầm đầu quân đoàn Cốt Long khổng lồ. Cả Pháp Lam không quân nhanh chóng rút lui. Số lượng tử vong thẳng tắp tăng lên, mắt thấy sắp không chống đỡ nổi nữa.

Sắc mặt Tư Long đã trở nên cực kỳ khó coi. Không trung biến hóa mặc dù còn không có ảnh hưởng đến trên mặt đất. Nhưng đúng là sĩ khí của song phương đã hoàn toàn đảo ngược. Hắn biết, chỉ cần Không quân rút lui, Cầm Thành không quân gia nhập trong chiến đấu trên mặt đất, bằng vào Long tộc quân đoàn mạnh mẽ kia, sợ rằng trận đánh hôm nay Pháp Lam quá khó để lấy lại ưu thế, càng không nói đến hủy diệt Cầm Thành.

Cầm Thành mà có được lực lượng cường đại như thế. Hay cho một tên Diệp Âm Trúc, hay cho Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn sư phụ, xem ra, ta vẫn còn xem thường các ngươi a!

Trong mắt Tư Long quang mang phun ra nuốt vào không ngừng, trong lòng hắn đã nảy sinh ý định rút lui, mặc dù hắn cũng biết có lẽ thực lực Diệp Âm Trúc lúc này sợ rằng còn không phải đối thủ của mình. Nhưng có được siêu thần khí, muốn đánh chết Diệp Âm Trúc ở nơi này tuyệt không dễ dàng.

Đang lúc Tư Long do dự, hai tiếng gọi vui sướng từ phía dưới vang lên. Quang mang màu vàng bạc hỗn hợp bay lên hướng đến Diệp Âm Trúc.

Trên mặt Diệp Âm Trúc toát ra một tia cười ấm áp. Cảm thụ sự thân cận mãnh liệt kia, hắn buông lỏng thân thể và tinh thần mình, song chưởng hướng hai bên mở ra. Quang mang vàng bạc đồng thời ngưng tụ, nhất thời, hai cánh thật lớn hiện ra sau lưng hắn, rõ ràng có thể thấy được ma pháp nguyên tố rất nhanh hướng thân thể hắn chạy tới.

Từ trên tình huống đó mà xem, Thiểm, Lôi có năng lực cùng Thần nguyên Ma pháp bào cực kỳ giống nhau. Chỉ bất quá Ma pháp bào là phải chính Ma pháp sư thông qua pháp lực dẫn đạo ma pháp nguyên tố trong không khí đến rồi hấp thu, thuộc về bị động hấp thu. Mà Thiểm, Lôi cũng bằng vào chính năng lực mình hấp thu chuyển hóa ma pháp nguyên tố trong không khí, rồi lại truyền cho Diệp Âm Trúc, hết thảy đó là chủ động hấp thu.

Diệp Âm Trúc thậm chí từng hoài nghi, Thiểm, Lôi cùng Thần nguyên Ma pháp bào này có liên lạc đặc thù gì đó, đáng tiếc, hắn tìm không được bất cứ chứng cớ gì có thể chứng minh.

Hai cái giống nhau lớn nhất, chính là vô nguyên tố tinh khiết kia, loại vô nguyên tố này theo một cách thức khác cùng nguyên lực của mình đem lại kết quả tốt cho vận chuyển năng lượng bản thân, đúng là sự bổ sung tốt nhất cho hắn.

Thiểm, Lôi cùng Thần nguyên Ma pháp bào hỗ trợ lẫn nhau, khi các nàng đi tới bên người Diệp Âm Trúc hóa thân làm cánh, cũng tương đương như Diệp Âm Trúc có được nhất kiện siêu thần khí có thể bổ sung năng lượng bản thân.

Thực lực bản thân không bằng Tư Long, nhưng là trên mặt trang bị, Khi nào Cầm Thành mới thấp hơn người khác đây?

Quang mang nhàn nhạt lóng lánh, năng lượng hơi thở từ trên người Diệp Âm Trúc phóng thích ra, siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm đã lượn lờ trước mặt. Khi hai tay bát chỉ lần nữa hạ xuống trên dây cầm, giai điệu nhất thời biến đổi lần nữa.

Cốt Long trong không trung đã không cần Diệp Âm Trúc điều khiển nữa. Bằng thực lực của hắn lúc đó, Vong linh ma pháp đã đạt tới mức thông thần. Mỗi một lần hạ mệnh lệnh cho vong linh sinh vật của mình, trừ khi thay đổi mệnh lệnh, nếu không, không cần duy trì liên tục sự khống chế.

Những Cốt Long này hoàn toàn bằng vào bản năng chiến đấu, cho đến khi Pháp Lam không quân hoàn toàn bị tiêu diệt mới thôi.

Ý định rút lui trong lòng Tư Long càng thêm rõ ràng. Thân thể hắn bắt đầu chậm rãi lui về phía sau. Nhưng trên người thả ra Ma pháp nguyên tố lại càng nồng nặc, hắn tự tin, chỉ cần chính mình muốn rời đi, ở chỗ này cũng không ai có thể ngăn cản.

Từng đạo quang mang ma pháp nồng nặc từ trong pháp trượng trên tay hắn phóng thích ra, đó cũng không phải tác dụng công kích, mà là thủ đoạn ra lệnh đặc thù của Pháp Lam.

Không trung, Pháp Lam không quân lập tức đình chỉ chống cự, Phi mã kỵ sĩ đoàn cùng Ma điêu kỵ sĩ đoàn các chiến sĩ còn sót lại đồng thời gia tốc, hướng phương xa bay đi.

Tại phía sau bọn họ, Bất Tử Ma Long quân đoàn cùng cự long kỵ sĩ đoàn dường như điên cuồng đuổi theo. Lúc này, số lượng của hai Pháp Lam không quân kỵ sĩ đoàn cũng chỉ còn lại trên dưới sáu ngàn.

Chiến đấu lực của bọn họ đã hoàn toàn không đủ để ngăn cản Cầm Thành cường đại.

Tiếng đàn nhu hòa nương theo mệnh lệnh của Tư Long đồng thời vang lên, vì truy kích quân địch không nên đuổi quá xa, càng huống chi vấn đề chính trên chiến trận còn chưa có giải quyết.

Bất Tử Ma Long quân đoàn lập tức chuyển đổi đối tượng công kích, tập thể trong không trung vẽ ra một đường vòng cung huyễn lệ. Dưới sự dẫn đầu của bảy Cốt Long Vương, bay thẳng xuống mặt đất, ngược với phương hướng Pháp Lam kỵ sĩ đoàn phóng đi.

Phải biết rằng, đi theo Pháp Lam kỵ sĩ đoàn, mỗi một gã kỵ sĩ cũng đều mang một gã Ma pháp sư trên lưng. Đây mới là điểm mấu chốt của đại quân Pháp Lam.

Cùng lúc đó, một đạo màu xanh đậm mạnh mẽ từ bên trong Núi Bố Luân đồng thời vọt ra. Bọn họ công kích lặng yên không một tiếng động. Nhưng là, trong nháy mắt cũng đã đạt tới tốc độ cực kỳ kinh khủng.

Đội ngũ màu xanh đậm này chỉ có ba trăm người tạo thành. Nhưng khi bọn hắn mới vừa xuất hiện trên chiến trường, nồng nặc hơi thở tử vong cùng máu tanh cũng đã tràn ngập ra, cho dù là cửu cấp ma thú cảm nhận được cỗ hơi thở này cũng thấy hơi run rẩy.

Cầm Thành một trong tam đại quân đoàn Tử thần Long Lang kỵ binh rốt cục ở thời khắc mấu chốt này xuất hiện.

Diệp Hồng Nhạn thủy chung trong ẩn nhẫn. Hắn đang chờ cơ hội, từ đơn thể năng lực tác chiến mà nói, Pháp Lam kỵ sĩ đoàn so với Tử thần Long Lang Kỵ Binh cũng không thua kém nhiều, bọn họ cũng có thất cấp ma thú làm tọa kỵ.

Nhưng là, trên năng lực thực chiến, bọn họ phải thua kém Tử Thần Long Lang Kỵ Binh nhiều nhiều lắm.

Tử Thần Long Lang kỵ binh, tất cả đều là từ trong tử địa mà đi ra. Trong các binh đoàn tại Cầm Thành, không có binh đoàn nào dám nói là giết người nhiều hơn so với bọn hắn.

Những thiết huyết chiến sĩ này có được sát ý cường đại cũng đã đủ trở thành vũ lực cường hãn nhất. Bọn họ từng thi triển qua Tài Quyết Thần Lực chính là minh chứng tốt nhất.

Tử Thần Long Lang Kỵ Binh vị trí công kích phi thường chuẩn xác, chính là khe hở giữa các quân đoàn Pháp Lam, cũng là ở phía trước Pháp Lam quân đoàn không có Ma Pháp sư cùng với vị trí quân đoàn trung ương có Ma pháp sư Pháp Lam.

Cơ hồ là phối hợp với Bất Tử Ma Long quân đoàn trên bầu trời, đem Pháp Lam kỵ sĩ đoàn hoàn toàn ngăn cách ra phía sau.

Tư Long ra lệnh không chỉ với không quân, đồng thời cũng với bộ binh. Đó là mệnh lệnh toàn diện rút lui.

Lúc này, Tư Long mang đến toàn bộ sáu quân đoàn trong mười hai Pháp Lam kỵ sĩ đoàn, thêm đó là ba nghìn tên lam cấp Ma Pháp Sư, tương đương với một phần ba chiến đấu lực của cả Pháp Lam.

Chiến đấu lực cường đại như vậy cũng không thể đem Cầm Thành phá hủy.

Thậm chí còn không đạt tới hiệu quả có tính chất đả kích.

Lúc này Tư Long nghĩ đến, chính là làm sao để tránh tổn thất. Một khi Pháp Lam đại quân tổn thất quá lớn, như vậy, sau này trở về hắn không cách nào hướng sáu vị tháp chủ khác giao phó. Khi huy binh trở lại, sẽ càng khó đem Cầm Thành hủy diệt.

Thực ra, khi Diệp Âm Trúc dẫn Bất tử Ma Long Quân Đoàn trở về, chứng kiến chỉ có duy nhất một mình ám tháp tháp chủ Tư Long đang chỉ huy tại giữa không trung, cũng không phải như hắn tưởng tượng phải có tới hai đến ba gã trong Pháp Lam thất tháp tháp chủ nên tâm hắn cũng liền bình tĩnh.

Chính mình đã từng đến Pháp Lam, hơn nữa hắn quá quen thuộc thực lực Cầm Thành. Nếu như lần này số lượng Pháp Lam tháp chủ tới vượt qua ba người, như vậy thì trận chiến này thắng bại còn rất khó nói.

Nhưng chỉ có một mình Tư Long, Diệp Âm Trúc nắm chắc tất thắng. Tư Long muốn lui lại, bây giờ đã không phải vấn đề hắn không buông tha cho Cầm Thành nữa, mà là Cầm Đế Diệp Âm Trúc không tha cho hắn.

Đối với Tư Long, Diệp Âm Trúc có thể nói là hận thấu xương.Nếu không phải có hắn, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn sư phụ làm sao chết? Nếu như không có hắn, Tô Làm làm sao phải từ cõi chết sống lại, thị giác cùng vị giác của mình làm sao mất đi? Hết thảy điều đó có thể nói đều là do cái tên ám tháp tháp chủ hèn hạ trước mắt này chủ mưu.

Pháp Lam đại quân rất nhanh hành động dưới mệnh lệnh của Tư Long, muốn rút lui về hướng lúc đến, nhưng Tử Thần Long Lang kỵ binh xuất hiện, làm hành động rút lui của bọn hắn hoàn toàn phá vỡ.

Bên kia, Tử tinh Quân đoàn cũng dồn lên đến phía cuối. Áp lực trong thời gian dài do các Ma thú cao cấp dưới sự chỉ huy của Long Sư Nặc Vân hướng địch quân phản kích.

Tử thần Long Lang Kỵ Binh, giống như một mũi đao nhọn đâm thẳng xuyên vào đội hình đối phương. Mặc dù bọn họ chỉ có ba trăm người, nhưng khi ba trăm người này đồng thời cùng hoạt động,cái loại khí thế thảm thiết này đúng là người Pháp Lam chưa bao giờ gặp qua.

Diệp Hồng Nhạn trường đao giơ lên, lực công kích trình độ lớn nhất của Tử Thần Long Lang kỵ binh phát huy ra. Nhàn nhạt quang mang màu đen bắt đầu xuất hiện tại chung quanh thân thể bọn họ. Lúc này đây, cũng không phải khuynh lực ra, mà là nội lực bản thân.

Tài Quyết Thần Lực phụ thể, sẽ sinh ra cái dạng hiệu quả gì, Tử Thần Long Lang Kỵ Binh rất nhanh cấp cho đáp án, đó chính là vô kiên bất tồi! (không lực phòng ngự nào có thể chống đối).

Bất cứ vũ khí nào, hoặc là ma thú cường đại nào, tại trước mặt Tài Quyết Thần Lực, phòng ngự lực của chúng đều cũng trở nên giống như tờ giấy bình thường bị dễ dàng xé rách. Cho dù là dũng mãnh voi ma mút trên người thạch hóa, cũng không pháp ngăn cản Tài Quyết Thần Lực ẩn chứa lưỡi dao sắc bén kia.

Khắp nơi người ngã ngựa đổ, mà theo tánh mạng của Pháp Lam Kỵ sĩ mất đi, các Tử Thần Long Lang kỵ binh chiến đấu lực lại càng cuồng bạo hơn trước, dòng chảy màu xanh thẫm chỉ trong mấy lần hô hấp, cũng đã hoàn toàn xông vào trong trận địa địch, khiến cho một trận đại loạn.

Bất tử Ma Long Quân Đoàn cũng đã đi tới trước cửa Cầm Thành, bắt đầu cuộc chiến cùng với không chiến lúc trước giống nhau. Vòng thứ nhất ma pháp trực tiếp hướng địch quân, mặc dù các Pháp Lam Ma Pháp sư ra sức phản kháng, làm hiệu quả của Ma pháp công kích này giảm thấp xuống không ít. Nhưng vẫn là có hơn năm trăm tên Pháp Lam kỵ sĩ vong mạng.

Tố chất của Pháp Lam Kỵ Sĩ quả thật khiến kẻ khác kinh ngạc, những kỵ sĩ này cho dù là chết, cũng dùng chính tính mạng của mình bảo vệ cho các Pháp Lam Ma pháp sư. Bọn họ dùng thân thể mình, thậm chí là thân thể ma thú tọa kỵ, chặn lại Ma pháp của các Cốt Long. Cấp cho các Ma Pháp Sư có không gian để tranh thủ giành sinh tồn.

Sau một khắc, Cốt Long đại quân đã xông vào trong Pháp Lam quân đoàn.

Các Pháp Lam Ma pháp sư được các kỵ sĩ nhanh chóng đưa xuống mặt đất. Bọn kỵ sĩ thiêu đốt chính mình tạo ra lực lượng cực mạnh nghênh đón các Cốt Long không có tánh mạng này, bọn họ dùng chính tánh mạng mình để trì hoãn đối thủ.

Thân thể, chiến ý cường đại rất khó ảnh hưởng đến cả chiến cuộc. Tình huống trước mắt này chính là như thế. Mặc dù các Pháp Lam kỵ sĩ có tinh thần thấy chết không sờn cấp cho các Ma Pháp sư cơ hội, nhưng các Ma pháp sư này tùy thời cũng gặp phải tai ương hủy diệt. Bọn họ ma pháp lực từ lâu đã tiêu hao hơn phân nửa, sau khi tiến vào Cầm Thành, lại không có pháp trận cầm cự, cả Pháp Lam đại quân bởi vì vậy mà suy giảm thật lơn chiến lực.

Dưới lực lượng không cân đối, các Pháp Lam kỵ sĩ liều mạng cùng Tử tinh quân đoàn phía trước cũng sắp không chống được.

Cách Lạp Tây Tư nổi giận gầm lên một tiếng. Liền phóng thích công kích áo nghĩa cực mạnh của mình, nhưng thanh âm của Tử lại vang lên bên tai hắn, làm hắn ngừng hành động lại.

Tử hướng Cách Lạp Tây Tư, Minh điểm gật đầu. Sau đó nói câu gì đó bên tai An Kỳ. Tam đại thần thú đồng thời bay lên không trung, thoát ly chiến trường mặt đất. Đem quyền khống chế Tử tinh Bỉ Mông quân đoàn trên mặt đất hoàn toàn giao cho ba vị Bạch Kim Bỉ Mông Vương cùng Long Sư Nặc Vân.

An Kỳ nhìn thân ảnh Tử bay lên không trung, trong mắt hiện lên một đạo quang mang phức tạp, sau đó bay nhanh lên, hướng phía ngoài Cầm Thành bay đi.

Tử đã nói với nàng rất đơn giản. Không nên hỏi tại sao, rời khỏi phạm vi Cầm Thành trước, giả bộ là đào tẩu. Khi trận đánh này kết thúc, nàng chính là thê tử của ta.

Lúc đầu khi Tử nhìn thấy An Kỳ, thần chí đã không giống lúc bình thường thanh tỉnh như vậy mà trong lòng tràn ngập lửa giận cùng giết chóc, hắn thầm nghĩ đem An Kỳ bảo vệ tại trong lồng ngực mình, không cho bất luận kẻ nào làm thương tổn.

Nhưng khi Diệp Âm Trúc trở về, cũng giống như Tư Long phát hiện ra bọn họ lúc trước, lập tức thấy được Tử cùng An Kỳ như vậy. Trước tiên, Diệp Âm Trúc truyền âm cho Tử, nói cho hắn để An Kỳ rời đi trước. Không nên để Tư Long nhìn ra An Kỳ cùng Tử có quan hệ.

Trải qua sự tình của Tô Lạp, Diệp Âm Trúc đã có đủ giáo huấn rồi. Hắn tuyệt không hy vọng Tử cũng sẽ giống như mình, mất đi sáu cảm giác, chỉ cần Tư Long không phát hiện An Kỳ phản bội. Như vậy sẽ không xuống tay với An Kỳ. Mà chính mình sẽ đem hắn giết chết ở chỗ này, còn sợ không lấy được hồn phách An Kỳ trở về sao?

Tam đại thần thú nhẹ nhàng bay lên, trong chớp mắt đã đi tới sau lưng Diệp Âm Trúc. Quang mang trên người tam đại thần thú cang lúc càng trở nên sáng ngời hơn. Năng lượng bản thân họ cũng bắt đầu thiêu đốt.

Chứng kiến tam đại thần thú xuất hiện, sắc mặt Tư Long nhất thời thay đổi, thanh âm trầm thấp ngâm xướng chú ngữ không ngừng phát ra. Hắn mãnh liệt phun ra một ngụm máu tươi, tay phải điểm nhanh tại mi tâm của mình. Ngay sau đó, linh hồn lực mênh mông chợt phóng thích ra. Đưa hắn cùng ngụm máu tươi vừa phun ra ngoài bao phủ ở bên trong, ngưng tụ thành một cái huyết bóng quỷ dị.

Thanh âm ngâm xướng trầm thấp mờ ảo không ngừng từ trong miệng Tư Long vang lên. Một cái vòng tròn xanh đen trống rỗng đường kính vượt qua ba mươi thước xuất hiện dưới chân hắn,tỏa ra quang trạch âm sâm.

Đối với quang mang xanh đen này, Diệp Âm Trúc lại quá quen thuộc. Lúc đầu, tại Lam Địch Á Tư, Tư Long cũng đã sử dụng qua năng lượng như vậy.

Nhưng là, Diệp Âm Trúc cũng không có kinh hoảng. Hừ lạnh một tiếng, "Tư Long, ta có thể đánh bại ngươi một lần, thì có thể đánh bại ngươi lần thứ hai. Tứ đại thần thú, hợp thể!"

Tư Long tựa hồ đã không còn nghe được thanh âm của Diệp Âm Trúc nữa, ánh mắt hắn trong thiêu đốt bởi ngọn lửa màu trắng nhũ đã biến thành màu đỏ của máu. Trên làn da trắng nõn xuất hiện nhiều ma vân màu đen tím, mỗi một cái ma vân đều lóe ra quang thải quỷ dị.

Dưới chân, vòng tròn lớn màu xanh đen đường kính tới ba mươi thước kia phun mạnh ra, trong khoảnh khắc quang mang màu đen tím xông lên đem thân thể Tư Long hoàn toàn cắn nuốt.

Chứng kiến tứ đại thần thú xuất hiện, Tư Long cũng ý thức được, hôm nay mình muốn toàn thân trở về tuyệt không dễ dàng. Diệp Âm Trúc thực lực cũng đã đột phá Bạch Cảnh, không dưới mình. Muốn đào tẩu vậy phải có được năng lực càng mạnh.

Cho nên, hắn không tiếc hao phí tánh mạng cùng linh hồn bổn nguyên của mình, lấy máu cùng linh hồn bản thân làm tế lễ,một lần nữa thi triển ra Ma pháp kinh khủng kia.

Một tiếng tràn ngập thống khổ từ trong miệng Tư Long phát ra, thân thể hắn ở trong cột sáng màu tím sậm trôi hiện dần lên, đồng thời cũng phát sinh kịch liệt biến hóa.

Hồn châu thoát ly khỏi pháp trượng màu đen, từ ngực bay vào trong cơ thể hắn. Thân thể Tư Long kịch liệt run rẩy dần lên, lúc bình thường thân cao hai thước nay bắt đầu gia tăng, chỉ trong chốc lát đã tăng trưởng đến độ cao mười thước. Một đôi cánh thật lớn màu đen mọc ra sau lưng. Nương theo tiếng kêu của xương, cánh màu đen chậm rãi triển khai, cho đến lúc đạt tới phạm vi bờ của cột sáng màu đen sậm kia. Đôi cánh lớn đủ để đem thân thể Tư Long hoàn toàn bao phủ.

Trên người Tư Long quần áo sớm đã hoàn toàn vỡ nát, lân giáp màu đen sậm chân hắn bắt đầu hiện lên. Dần đưa thân thể hắn hoàn bao ở bên trong.

Đó là một loại áo giáp chưa có người nào từng nhìn thấy. Ngoại trừ mỗi một bộ vị bảo vệ trên đầu ra, khuôn mặt hắn dần dần trở nên hư ảo hơn. Một đôi sừng tráng kiện uốn lượn mọc ra từ đỉnh đầu, trung tâm thiêu đốt một đoàn lửa màu đen.

Song chưởng chậm rãi mở ra. Hai tay của hắn tự sinh ra hai lưỡi dao sắc bén dài đến hai thước, giống như móng tay cùng ngón tay liên tiếp thành một thể. Hồn châu lúc trước vào trong cơ thể chậm rãi xuất hiện tại giữa ngực. Bên trong hồn châu thiêu đốt một đoàn hỏa diễm màu nhũ trắng, giống như là trung tâm của cả người.

Đồng thời khi Tư Long biến hóa, trên người Diệp Âm Trúc cũng xuất hiện biến hóa mỹ lệ, Chiến Tranh Cự Thú Cách Lạp Tây Tư cùng Sơn Lĩnh Cự Nhân Minh phân biệt từ hai bên sườn Diệp Âm Trúc hướng về. Giữa không trung, trên người bọn họ năng lượng thiêu đốt rất nhanh phát sinh biến hóa, nhan sắc năng lượng lúc đầu hoàn toàn biến mất. Nương theo một tiếng rống trầm thấp, mang theo một tia sáng huyễn lệ màu bạc trong nháy mắt dũng mãnh nhập vao trong cơ thể Diệp Âm Trúc.

Diệp Âm Trúc toàn thân kịch liệt run rẩy một chút. Song chưởng không chịu khống chế hướng hai bên thân thể mở ra, hai chân mở rộng ngang vai, đầu ngước lên, mái tóc dài màu đen không gió mà tung bay sau lưng. Thiểm, Lôi hình thành hai cánh phiêu đãng ở sau lưng, quang mang càng trở nên rõ ràng.

Một vòng quang thải màu lam bạc từ trên người Diệp Âm Trúc bộc phát ra, hình thành một vòng sáng màu lam đường kính năm thước. Ngay sau đó, quầng sáng lam bạc bắt đầu phân đoạn, hình thành thật thể hoàn thiện.

Đúng là áo giáp màu lam bạc huyễn lệ, chúng chia làm nhiều bộ phận tạo thành, quanh quẩn tại bên người Diệp Âm Trúc, mỗi một kiện đều phóng thích quang thải huyễn lệ dị thường.

Đầu tiên giáp ngực gắn vào trên ngưc Diệp Âm Trúc, phát ra âm thanh leng keng trầm thấp, sau đó là giáp vai, giáp lưng, hộ uyển, thắt lưng, váy chiến, giáp chân, giáp bắp chân và giày.

Mỗi một khối giáp đều phảng phất như là vì bản thân hắn mà kết hợp hoàn mỹ như vậy.

Đến khi vị trí cuối cùng là chiếc mũ đội lên đầu Diệp Âm Trúc, một đoàn quang thải chói sáng màu lam bạc trong nháy mắt phóng thích,phảng phất như ngưng tụ thiên địa lực.Thêm vào đó là một tầng lôi điện lưu chuyển,chính giữa có một viên bảo thạch hình lăng màu lam ngưng tụ ở đó, bên trong ẩn chứa quang mang màu lam tím.

Đây chính là thứ mà lần trước Diệp Âm Trúc khi mặc áp giáp này cũng không có. Là bởi vì năng lực hắn đã đạt tới Bạch cảnh. Mới chính thức có thể sử dụng áo giáp này, năng lực của áo giáp mới hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn.

Chỉ có hình tròn lõm rỗng trước ngực là khuyết thiếu,nếu không sẽ làm cho bộ áo giáp này hoàn mỹ không chút tỳ vết nào.

Phảng phất cảm nhận được hơi thở của sư phụ. Trong đôi mắt màu đen của Diệp Âm Trúc nhu hòa hơn vài phần cùng tưởng nhớ. Nhưng rất nhanh, thần sắc Diệp Âm Trúc lại trở nên sắc bén dần lên. "Sư phụ, người ở thiên đường (Nguyên văn là " cõi âm", nhưng mình dịch là Thiên Đường mong mọi người ủng hộ) hãy chờ xem. Hôm nay, là lúc con báo thù cho người."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất