Bạch khí nhàn nhạt từ trong miệng và mũi phun ra, thân thể khẽ run lên, ý thức của Diệp Âm Trúc từ từ trở về Đại Não, tinh thần cũng dần dần trở nên tỉnh táo.
- Đây là cảm giác Linh hồn ngủ say sao? Dường như rất là thoải mái
Đây là phản ứng đầu tiên của Diệp Âm Trúc.
Chung quanh rất ấm áp, như mình được bao trong một cái lò có nhiệt độ thích hợp. Ngoại trừ thoải mái, hắn không có cảm giác gì khác. Trong miệng có một vị ngọt nhàn nhạt, mang theo mùi thơm ngát, rất trơn ướt. Cái cảm giác dễ chịu từ đầu đến chân khiến người ta mê say. Nhất là khi cảm giác này càng lúc càng rõ ràng, càng khiến cho người ta quên đi tất cả.
Đây là Thế giới Linh hồn sao? Diệp Âm Trúc từ từ mở mắt ra, Thế giới Linh hồn có cảm giác ấm áp thế này sao.
Ý thức của hắn cảm thấy có điểm không đúng, vô ý thức mở hai mắt ra. Hắn kinh ngạc phát hiện, mình nhìn thấy mặc dù trước mặt là sương mù, nhưng hắn vẫn nhìn thấy. Ta cảm thấy ngọt, nhưng là Vị giác của ta không phải đã sớm mất đi rồi sao?
Sương mù này là cái gì. Mắt của ta không sao chứ? Không, không đúng, dường như đây là hơi nước, nước bị bốc hơi thành hơi nước.
- Đây là đâu? Ta đang ở đâu?
Gần như trong nháy mắt, Diệp Âm Trúc vô ý thức phát ra câu hỏi. Đương nhiên, đây vốn nên là một câu tự hỏi tự đáp, nhưng lại có người trả lời vấn đề này của hắn.
- ngươi vốn ở đâu, thì bây giờ vẫn còn ở đó
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng, mượt mà mà dễ nghe, nhưng lại có cảm giác như ở cách xa hàng ngàn dặm.
Hơi nước trước mặt đột nhiên tan đi, Diệp Âm Trúc nhìn thấy một cảnh làm cho hắn khiếp sợ.
Ở ngay trước mặt hắn ba thước, có một người đang ngồi, mà thân thể của hắn đang chìm trong nước.
Nước có màu đỏ nhạt, nhưng rất trong suốt. Mùi thơm nhàn nhạt đúng là từ nước mà có. Nhưng mà vị ngọt ngào trong miệng mình, chính là hơi nước hít vào trong cơ thể.
Mà ở trong làn nước màu đỏ nhạt đó, người kia đang ngồi ở trước mặt ba thước, đang lặng lẽ nhìn mình.
Lạnh như băng mà bình tĩnh, không có một tia Tâm tình dao động. Cảm giác này rất quen thuộc, người trước mặt này có một mái tóc đen dài, xõa trong nước. Da thịt trắng nõn mềm mại, bọt nước do hơi nước hình thành từng giọt một rơi trên người. Đôi mắt màu đen mặc dù lạnh như băng, nhưng sự lôi cuốn trong đó không thể nào bị che dấu. Sống mũi cao vút, đường cong gương mặt nhu hòa, đôi môi đỏ sẫm.
Đây là một Mỹ nữ, vẻ lạnh lùng của nàng không giống như Ly Sát. Bởi vì vẻ lạnh lùng của nàng không phải là lạnh lùng với mọi việc, mà là một cảm giác hờ hững. Dung nhan tuyệt mỹ của nàng, trong đầu Diệp Âm Trúc đúng là phải ít ra là cùng cấp bậc với Tô Lạp, Hương Loan, còn hơn Hải Dương nửa phần. Nhưng bởi vì vẻ lạnh nhạt của nàng, khiến cho nàng có một khí chất đặc biệt hoàn toàn khác với những Nữ nhân mà Diệp Âm Trúc biết.
Nàng rất đẹp, nhưng Diệp Âm Trúc lại có thể khẳng định, mình tuyệt đối không biết nàng ta. Nữ nhân này nhìn qua chỉ mới hai mươi tuổi tại sao lại xuất hiện trước mặt mình. Mà khí chất đặc biệt đó của nàng sao mình lại có cảm giác rất quen thuộc, nhưng lại khiến hắn có đôi chút hoảng loạn?
Quan trọng nhất chính là, Nữ nhân tóc đen, mắt đen này lại không có một chút quần áo nào. Mặc dù hai người đang ngâm mình trong làn nước màu đỏ nhạt, nhưng lại rất trong suốt, căn bản không thể nào che dấu được nửa vòng tròn cao vút trên ngực. Dáng người kiêu ngạo của nàng thậm chí còn bốc lửa hơn cả Ngân Long Công chúa Ly Sát vài phần. Bộ ngực thật lớn cùng với vòng eo mảnh khảnh gần như không có tỷ lệ hợp lý, nhưng xuất hiện trên người nàng lại khiến người ta có cảm giác cực kỳ hài hòa.
Thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy đôi chân thon dài dưới nước. Diệp Âm Trúc có thể khẳng định, Nữ nhân này tuyệt đối không thấp hơn mình.
- Nhìn đủ chưa?
Nữ nhân tóc đen không hề che dấu dáng người đầy kiêu hãnh của mình. Hai tay lặng lẽ để hai bên người, hoàn toàn hiện ra thân thể mình trước mặt Diệp Âm Trúc.
- Chưa đủ
Diệp Âm Trúc gần như là vô ý thức trả lời. Yêu thích cái đẹp mỗi người đều có. Huồng chi hắn đã mất đi thị giác một thời gian rất lâu. Một lần nữa có thể nhìn thấy mọi vật, đầu tiên lại nhìn thấy một thân hình hoàn mỹ như vậy, cảm giác này rất khó hình dung. Nếu như cần dùng từ ngữ để hình dung, thì đó chính là hạnh phúc. Ở điểm này, Diệp Âm Trúc có cảm giác không khác gì người bình thường mù mắt lại có thể nhìn thấy ánh mặt trời.
- A, không phải, xin lỗi
Diệp Âm Trúc vừa nói ra hai chữ này liền ý thức được mình thất lễ, vội vã cúi đầu. Tuy nhiên, điều này khiến cho hắn nhìn thấy bản thân mình. Hắn phát hiện, mình không khác gì Nữ nhân tóc đen, bởi vì trên người mình cũng không hề có quần áo.
Gần như là vô ý thức, Diệp Âm Trúc vội vã dùng hai tay che dấu bộ phận quan trọng nhất của mình, lúc này hắn đã không còn cảm thấy nghi ngờ gì hết, hoặc là trên mặt chỉ còn vẻ xấu hổ.
- không cần dấu. Mỗi một chỗ trên người ngươi, ta đều đã xem qua. Ngươi cũng nhìn ta rồi, chúng ta hòa nhau
Giọng nói của thiếu nữ tóc đen vẫn rất bình tĩnh, lạnh như băng không có chút tình cảm nào.
Diệp Âm Trúc từ lúc tỉnh lại đến lúc xấu hổ cũng không quá lâu. Diệp Âm Trúc đột nhiên tỉnh ngộ, bởi vì hắn có một cảm giác, khi không dùng mắt quan sát đối phương, Thiên Nhân Hợp Nhất nói cho hắn biết cảm giác quen thuộc là từ đâu mà đến.
- ngươi, ngươi là Trung niên nhân kia?
Diệp Âm Trúc ngẩng đầu lên, hai đạo tinh quang chợt phát ra từ trong mắt, nhìn chằm chằm vào thiếu nữ trước mặt.
Đúng thế, bình tĩnh như vậy, lạnh như băng, không hề có cảm giác tâm tình ba động, đúng là Trung niên nhân mà mình đã đánh chết.
Thiếu nữ tóc đen không trả lời, nhưng ánh mắt của nàng nói cho Diệp Âm Trúc biết, hắn không đoán sai.
Vẻ địch ý hiện ra trong chốc lạt, Diệp Âm Trúc dần trở lại bình tĩnh, hơi giễu cợt nói:
- Nói như vậy, chúng ta đang ở trên Địa Ngục phải không? Nơi là là Địa Ngục Huyết Trì sao? Không ngờ rằng, đãi ngộ không tệ chút nào
- Ai nói cho ngươi nơi này là Địa Ngục?
Trong mắt Thiếu nữ tóc đen hiện lên một tia buồn cười, nhưng trong nháy mắt đã biến mất. Diệp Âm Trúc cũng không phát hiện được.
Diệp Âm Trúc sửng sốt:
- không phải Địa Ngục? Vậy nước ở đây sao lại đỏ như vậy?
Thiếu nữ tóc đen lạnh nhạt nói:
- Hẳn là có người đã nói cho ngươi, có một loại nước suối, là Huyết Dịch
Rung động mãnh liệt xuất hiện trong đầu Diệp Âm Trúc. Hắn vốn là người thông minh, chỉ là do vừa tỉnh lại nên hơi thất thần mà thôi. Giờ nghe Thiếu nữ tóc đen nhắc nhở, hắn lập tức nhớ ra lời Thần Long Vương nói với hắn.
- chẳng lẽ, chẳng lẽ đây là Sinh mệnh chi tuyền (dòng suối sinh mệnh) sao?
Lúc mới nhìn thấy Sinh mệnh chi tuyền, bởi vì hơi nước dầy nên mắt không thể nhìn kỹ mọi vật, hắn tự nhiên không biết Sinh Mệnh Thủy Tuyền là cái gì. Nhưng ngay lúc này thật sự nhìn thấy, hắn lập tức nghĩ đến lời Thần Long Vương nói với hắn, Sinh Mệnh Chi thủy thực ra là Máu của Thần Long lúc trước chết đi.
Cảm giác sùng kính xuất hiện trong lòng. Phản ứng sinh lý do nhìn thấy Nữ nhân trước mặt trần truồng cũng dần dần biến mất, cả người hắn đã trở nên tỉnh táo lại.
- Tại sao chúng ta sao đều không chết?
Diệp Âm Trúc hỏi.
- ngươi rất muốn chết sao?
Thiếu nữ tóc đen hỏi ngược lại.
- ngươi là khảo nghiệm của ta, ngươi là ai? Tại sao ngươi ở ngay bên cạnh Sinh Mệnh Thủy Tuyền? Sao ngươi lại biết sự tồn tại của Thần Long Vương?
Diệp Âm Trúc hỏi liền mấy câu. Nguồn truyện:
Truyện FULL- Ta chính là người khảo nghiệm ngươi. Từ lúc Sinh Mệnh Thủy Tuyền xuất hiện, ta vẫn ở đây với nó. Ngươi có thể coi ta là người bảo vệ nó. Nếu từ lúc nó xuất hiện, ta đã ở cùng với nó, ngươi có còn kỳ lạ là sao ta biết Thần Long Vương không?
Thiếu nữ tóc đen lần lượt trả lời từng vấn đề của Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc chợt hiểu ra:
- Nói như vậy, ngươi là người bảo vệ Sinh Mệnh Thủy Tuyền?
Thiếu nữ tóc đen lạnh nhạt nói:
- ngươi có thể hiểu như vậy
Diệp Âm Trúc cười khổ:
- như vậy, ta xem như đã thông qua khảo nghiệm của ngươi chứ?
Thiếu nữ tóc đen nói:
- Nếu như ngươi không thông qua khảo nghiệm, ngươi cho rằng ngươi có thể ở đây sao?
Diệp Âm Trúc kỳ quái nói:
- Nhưng mà, ta rất lạ. Tại sao ngươi không chết, còn có thể đem ta vào trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền. Mặc dù lúc đó thân thể của ta đã sắp hỏng mất, nhưng ta vẫn nhớ rất kỹ, ta đã dùng Nặc Khắc Hi Kiếm cắm vào không hề sai vị trí, khẳng định đã đâm thủng tim của ngươi, nhất định phải chết chứ?
Thiếu nữ tóc đen hơi nghiêng đầu, nhìn Diệp Âm Trúc, trong mắt hiện lên vẻ kỳ lạ:
- ngươi muốn biết sao?
Diệp Âm Trúc gật đầu.
- Tốt lắm, đưa một ngón tay ngươi ra cho ta
Thiếu nữ tóc đen nói.
Diệp Âm Trúc theo lời giơ một tay lên.
Thiếu nữ tóc đen lặng lẽ đi về phía trước, Sinh Mệnh Thủy Tuyền không thể nào làm giảm tốc độ của nàng, tay trái của nàng nắm lấy tay phải Diệp Âm Trúc đang vươn ra, sau đó…
Đồng tử Diệp Âm Trúc lớn lên. Phản ứng sinh lý vừa bình tĩnh vừa không lâu lại xuất hiện. Bởi vì, tay phải hắn vươn ra đã đặt trên ngực phải to tròn, đầy đắn mà một tay không thể nào nắm hết của Thiếu nữ tóc đen.
- Thế nào?
Thiếu nữ tóc đen lạnh nhạt hỏi.
Giờ phút này, Diệp Âm Trúc dường như nhìn thấy trên đầu Thiếu nữ tóc đen có thêm vài đạo hắc tuyến, trong giọng nói của nàng đã có thêm chút tình cảm. đó dường như là tâm trạng phẫn nộ, ngượng ngùng vậy:
- Ta hỏi ngươi, ngươi tìm được đáp án chưa?
- A?
Diệp Âm Trúc lúc này mới có phản ứng. hắn rõ ràng phát hiện, chấn động rất nhỏ thông qua
"Bộ ngực" rất co dãn đang truyền vào tay mình, nhịn không được thất thanh nói:
- Trái tim của ngươi ở bên phải?
Thiếu nữ tóc đen đẩy tay Diệp Âm Trúc ra, trở lại vị trí lúc trước của mình.
- Cho nên, ta không chết. ngươi cũng không thông qua được khảo nghiệm
Thiếu nữ tóc đen lạnh nhạt nói.
- Nói như vậy, ngươi vốn không định để cho ta thông qua khảo nghiệm sao?
Diệp Âm Trúc tức giận nói. Thời khắc cuối cùng khi hắn giao thủ với Thiếu nữ tóc đen, hắn đã đoán ra một vấn đề. Khảo nghiệm nho nhỏ lại biến thành nguy cơ tử vong. Xem ra, vấn đề này xuất hiện trên người Thiếu nữ tóc đen.
- Ngươi sai rồi. Không muốn cho ngươi thông qua Khảo nghiệm là lão gia hỏa cho ngươi đến đây.
Thiếu nữ tóc đen lạnh nhạt nói.
- Lão gia hỏa để ta đến nơi này? nàng nói là Thần Long Vương sao?
Diệp Âm Trúc lập tức càng thêm tức giận:
- Không cho ngươi vũ nhục Tổ tiên của ta.
Thiếu nữ tóc đen vẫn rất bình tĩnh:
- Nếu như hắn là Tổ tiên của ngươi, như vậy, ta cũng vậy
- Ngươi nói cái gì?
Thiếu nữ tóc đen một lần nữa làm cho Diệp Âm Trúc chấn động:
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ ngươi…
Giơ tay lên, Kim quang nhàn nhạt hiện lên trên cánh tay Thiếu nữ tóc đen. Ngay sau đó, Kim quang dần dần ngưng tụ thành hình, một mảnh Lân phiến hiện ra. Lân phiến Kim Sắc này Diệp Âm Trúc đã khắc sâu trong lòng, mặc dù khi đó hắn thông qua Thiên Nhân Hợp Nhất để nhìn, nhưng hắn vẫn nhớ rất kỹ. không sai, đây là Lân phiến của Thần Long, Lân phiến của Thần Long – Tổ Tiên Đông Long.
- Ngươi là Thần Long?
Bốn chữ này Diệp Âm Trúc nói ra rất khó khăn.
Thiếu nữ tóc đen trả lời rất đơn giản:
- Một Thần Long còn sống cuối cùng. Nếu như hắn là Tổ Tiên của ngươi, vậy ta cũng thế
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
- Xem ra ta thua không hề oan uổng. Dù sao, người khảo nghiệm ta chính là Tổ Tiên của ta, là Thần Long
Thiếu nữ tóc đen lắc đầu:
- kKhông, ngươi không bại, ngươi thắng. Nếu như trái tim ta cũng giống như Thần Long bình thường ở bên trái. Ta đã chết. Tâm tình dao động và khinh thường ở trên chiến trường làm cho ta thua. Ngươi dựa vào thực lực của mình thông qua Khảo nghiệm lần này. Đó không phải là khảo nghiệm của Lão gia hỏa dành cho ngươi, mà là của ta dành cho ngươi
- ngươi khảo nghiệm ta? Vì sao? Hơn nữa, cho dù ngươi cũng là Thần Long, cũng không thể không tôn kính Thần Long Vương
- Có thể nói cho ngươi biết, ngươi tự nhiên sẽ biết. Còn về việc không tôn kính Lão gia hỏa kia, ngươi không có quyền thắc mắc ta
Diệp Âm Trúc mạnh mẽ đứng từ Thủy tuyền dậy:
- Ta biết thực lực của ta không bằng ngươi. Nhưng cho dù ngươi là Thần Long cũng không thể vũ nhục Người
- ngươi dựa vào cái gì mà nói ta?
Thiếu nữ tóc đen vẫn ngồi im tại chỗ.
Diệp Âm Trúc kiêu hãnh nói:
- Chỉ dựa vào ta là truyền nhân của Long, dựa vào ta là Hậu đại của Thần Long Vương
Thiếu nữ tóc đen cười, như nghe được một chuyện buồn cười nhất trên đời. Đây là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc thấy nàng cười. không thể phủ nhận, nàng cười rất đẹp, khiến người khác không thể hô hấp được. Đáng tiếc, nàng cười lại đầy vẻ khinh thường, còn có vẻ bi thương.
- ngươi là hậu đại của Thần Long Vương? Ta đây là cái gì? Ta hỏi ngươi, nếu như ngươi là một Nữ hài nhi. Khi nàng còn chưa sinh ra, Phụ thân của nàng đã quyết định cho nàng cô độc vạn năm, bảo vệ thứ mà vốn không thuộc về trách nhiệm của nàng, để nàng sống cô độc. ngươi cho rằng, Nữ hài này phải tôn trọng Phụ thân như vậy sao?
Tâm trạng Thiếu nữ tóc đen đã trở nên rất kích động, mặc dù nàng không đứng lên, nhưng nửa thân trên đã hoàn toàn lộ ra trên mặt nước.
Diệp Âm Trúc ngẩn người, ngây ngốc nhìn Thiếu nữ tóc đen, không nói nên lời.
Kích động chỉ duy trì trong giây lát, Thiếu nữ tóc đen rất nhanh lấy lại bình tĩnh:
- Ngồi xuống
Diệp Âm Trúc như là nghe được mệnh lệnh, lập tức ngồi vào trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền, khó khăn nói:
- ngươi là Nữ nhi của Thần Long Vương?
Thiếu nữ tóc đen lạnh lùng nói:
- Ta chưa bao giờ thừa nhận. Bây giờ không, sau này cũng không. Bây giờ, ngươi hãy nghe ta nói. Hắn cho ngươi đến đây, vốn là không muốn cho ngươi thông qua Khảo nghiệm của ta. Đây căn bản không phải là khảo nghiệm. Ngươi biết cái gì gọi là Phá rồi sau đó lập không? Muốn trở thành người kế thừa chân chính của Thần Long, đầu tiên ngươi phải có được Huyết mạch của Thần Long. Mà Sinh Mệnh Thủy Tuyền chính là để tạo lại thân thể cho ngươi, làm mới Huyết mạch. Cho nên, ta sẽ công kích ngươi, hoàn toàn phá vỡ thân thể ngươi lúc trước, mới có thể để cho Sinh Mệnh Thủy Tuyền trong quá trình chữa trị cho ngươi mà hoàn toàn dung nhập vào trong Huyết mạch của ngươi. Một vạn năm, hắn lựa chọn ngươi
Thì ra đây là sự khổ tâm của Thần Long Vương. Tia bất mãn cuối cùng trong lòng Diệp Âm Trúc đã lặng lẽ biến mất.
Trong mắt Thiếu nữ tóc đen có vẻ thêm một vài thứ:
- Có lẽ, đây là quyết định chính xác nhất trong vạn năm nay của hắn
- Bởi vì ta thông qua khảo nghiệm của ngươi sao?
Diệp Âm Trúc không nhịn được nói.
Thiếu nữ tóc đen lạnh nhạt nói:
- Bởi vì ngươi có sự kiêu hãnh của Thần Long, có quyết tâm bất khuất đến cùng. Thực ra, ta chưa bao giờ hy vọng vào kế hoạch của hắn. Đại lục này sớm đã không thuộc về Đông Long chúng ta. Nhưng từ trên người ngươi, ta lại thấy được bản chất của Chiến sĩ Đông Long lúc trước, hoặc có thể nói là bản chất của Thần Long. Mặc dù ngươi còn chưa đủ mạnh
Diệp Âm Trúc sững sờ một lát, lời khen ngợi này do Nữ nhi của Thần Long Vương lạnh lùng nói ra, rất khó làm cho hắn có cảm giác tự hào. Nàng như đang nói một chuyện rất bình thường.
- Ta bây giờ đã có thể đi được rồi chứ? Ta cảm giác thân thể của mình hẳn là đã khôi phục hoàn toàn, thậm chí còn tốt hơn cả trước kia. Còn có rất nhiều việc chờ ta đi làm
Đã hiểu rõ chân tướng mọi việc, mình rốt cuộc ở đây bao lâu, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không biết. Hắn thầm nghĩ mau chóng trở lại Cầm Thành, trở lại Pháp Lam.
- Chưa được, không có sự cho phép của ta, ngươi không thể rời khỏi đây
Thiếu nữ tóc đen lạnh lùng nhìn Diệp Âm Trúc. Một khí tức sắc bén lập tức phát ra, nước không động, nhưng áp lực mạnh mẽ khiến cho toàn thân Diệp Âm Trúc chợt cứng nhắc. Mà đúng lúc này, một cỗ Nguyên lực mênh mông từ trong cơ thể hắn phát ra. Năng lượng khổng lồ trong nháy mắt chuyển động rất nhanh xung quanh thân thể Diệp Âm Trúc. Dòng nước xung quanh tự động hội tụ thành một dòng xoáy ngăn cản trước mặt hắn.
Nguyên lực, đó là Nguyên lực. Chỉ là Nguyên lực này ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không nhận ra. Bởi vì Nguyên lực mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần. Cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất trong nháy mắt hóa thành một thể với Nguyên lực, mọi thứ xung quanh trở nên trong suốt.
- Trước hết cảm nhận biến hóa của mình. Nếu ngay cả tình huống của mình còn chưa hiểu rõ, ngươi còn muốn rời khỏi đây sao?
Áp lực của Thiếu nữ tóc đen chợt biến mất, dòng xoáy trước mặt Diệp Âm Trúc cũng lặng lẽ kìm nén lại.
Diệp Âm Trúc biết, mình quả thật hơi khẩn trương, theo lời nàng ta khoanh chân ngồi xuống trong Thủy Tuyền, lặng lẽ lắng nghe tiếng tim đập, tâm thần thu lại, tiến vào trong cơ thể mình.
Tất cả dường như đã khác, bộ xương bị vỡ nát đã dài ra, nột tạng đều đã về đến vị trí cũ. Lúc trước khi đột phát đến Thứ Thần Cấp, Diệp Âm Trúc từng nhìn thấu mọi thứ trong cơ thể mình trở nên trong suốt, tất cả Khí quan, bộ xương, Kinh mạch đều trở nên rõ ràng, mà bây giờ vẻ trong suốt lúc trước đã biến mất.
Bộ xương vẫn có mầu trắng, máu chảy trong Kinh mạch đỏ tươi, tất cả trở nên giống hệt như người bình thường.
Nhưng mà, thật sự giống như vậy sao? Không, khi Tinh thần lực tiến vào trong cơ thể mình, hắn chỉ biết mọi thứ đã hoàn toàn khác.
Trong cơ thể tràn ngập Sinh mệnh lực, Sinh mệnh lực khổng lồ có cảm giác như muốn nổ tung. Nguyên lực sung mãn đến mức kinh khủng, khí tức Sinh Mệnh khiến người ta sợ hãi. Cho dù là trên người Cự Long, hắn cũng chưa từng thấy Sinh mệnh lực khổng lồ đến như vậy.
Lấy Sinh Mệnh Thủy Tuyền làm Huyết dịch, đây là Sinh Mệnh Chi Thủy ban cho mình. Nguyên lực theo dòng máu lưu thông, được Sinh mệnh lực khổng lồ làm mát, năng lượng căn bản nhất gần như mỗi một khắc đều tăng lên. Không cần phải ra sức tu luyện, tốc độ tăng trưởng của nó còn lớn hơn trước kia mấy lần, hiệu quả hơn lúc tu luyện ở Pháp Lam rất nhiều.
Nguyên lực lúc này đã không phải Nguyên lực ban đầu. Lúc đến đây giao thủ với Thiếu nữ tóc đen, Nguyên lực của Diệp Âm Trúc đạt đến trình độ Thứ Thần Cấp nhị giai. Nhưng hắn bây giờ, Nguyên lực đã tăng lên hai bậc, đạt đến Thứ Thần Cấp tứ giai. Phải biết rằng, sau khi tiến vào cảnh giới Thứ Thần Cấp, dù là Diệp Âm Trúc thông qua Ma Vũ Cực Bích đạt đến Thứ Thần Cấp, muốn tăng lên một giai, cũng phải tu luyện rất lâu. Nhưng chỉ ngủ một giấc trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền, thực lực của mình đã tăng lên hai bậc, cảm giác vui mừng lẫn sợ hãi này rất khó có thể dùng từ ngữ mà hình dung.
Vui mừng lẫn sợ hãi không chỉ có như vậy, không chỉ có năng lực tăng lên, đồng thời còn có Tinh thần lực của hắn. Ở trung tâm Tinh thần chi hải, hai viên Hồn Châu lặng lẽ nằm ở đó. Hồn Châu thuộc về Diệp Âm Trúc thể tích tăng lên ít nhất hai lần, đã gần bằng một nửa Hồn Châu của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn.
- thực lực bản thân tăng lên, là do Sinh Mệnh Thủy Tuyền ban cho ngươi. Sinh mệnh lực là nguồn suối của mọi lực lượng. Có nó làm dịu, có thể khiến ngươi trở nên càng cường đại. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi đã không phải một Nhân loại thuần túy. Bởi vì Sinh mệnh lực trong cơ thể ngươi chính là Huyết dịch của Thần Long. Tinh thần lực tiến bộ không phải do Huyết mạch Thần Long ban cho ngươi, đó là sự tiến bộ của chính ngươi. Đột phá trong lúc chiến đấu, sự kiên cường khiến cho Tinh thần lực của ngươi đạt đến một trình độ khác hẳn, cao hơn thân thể ngươi
Giọng nói của Thiếu nữ tóc đen vang lên Tinh thần chi hải của Diệp Âm Trúc. Mặc dù vẫn lạnh như băng, nhưng trong lòng Diệp Âm Trúc bây giờ chỉ có vui mừng và sợ hãi.
Trận chiến ấy, được Thiếu nữ tóc đen nhắc nhở không ngừng quanh quẩn trong đầu Diệp Âm Trúc. Cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, Thất Huyền Cầm Tâm hoàn mỹ, mặc dù cuối cùng mình vẫn thua. Nhưng mà, một khắc đó không thể nghi ngờ đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời. Ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không thể khẳng định, nếu quay lại một trận chiến như vậy, mình còn có thể đạt đến trình độ như vậy hay không.
Từ từ mở mắt ra, lúc này đây, ánh mắt Diệp Âm Trúc không còn bắn ra tinh quang, quang hoa thu liễm, ánh mắt trong suốt đã chôn dấu mọi thứ.
- Ta nên gọi ngươi như thế nào?
Diệp Âm Trúc nói với Thiếu nữ tóc đen.
Thiếu nữ tóc đen ngẩn người. Diệp Âm Trúc mặc dù không phải sinh vật đầu tiên nàng tiếp xúc. Nhưng đúng là sinh vật còn sống đầu tiên nàng gặp. Trước kia, hễ là người gặp phải Sinh Mệnh Thủy Tuyền, đều đã chết đi. Nàng không cho phép bất luận kẻ nào được khinh thường Huyết dịch Thần Long. Ngoại trừ Nam nhân trước mặt này ra, nàng cũng chưa bao giờ trao đổi với sinh vật nào khác. Cho dù là Phụ thân Thần Long Vương của nàng, cũng chỉ là liên hệ qua Linh hồn.
- Ta không có tên
Vẻ mặt Thiếu nữ tóc đen trở nên ảm đạm đôi chút.
Cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất của Diệp Âm Trúc lúc này đã không thấp hơn nàng, tự nhiên có thể cảm nhận biến hóa rất nhỏ của nàng.
- ngươi là Nữ nhi của Thần Long Vương, ta gọi ngươi là Tiểu Long Nữ có được không?
- Tiểu Long Nữ?
Thiếu nữ tóc đen đứng lên, cúi đầu nhìn bộ ngực to tròn trên ngực mình:
- Ta có chỗ nào nhỏ không?
- Ách, cái này, chẳng lẽ muốn gọi ngươi là Đại Long Nữ?
Diệp Âm Trúc khẽ nuốt nước miếng, cố nén không cho mình nhìn vào dáng người hoàn mỹ và bốc lửa của nàng ta.
- Hình như Tiểu Long Nữ dễ nghe một chút. Tùy ngươi vậy, đi ra với ta
Vừa nói, Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy ra khỏi Sinh Mệnh Thủy Tuyền.
Diệp Âm Trúc cũng vội vàng đứng lên, đi theo nàng ra bên ngoài.
Giá rét không đáng là gì với bọn họ. Nhưng khi Diệp Âm Trúc đi theo Diệp Âm Trúc ra khỏi Thủy tuyền, không khỏi run lên.
Tiểu Long Nữ đang đi trước mặt hắn, từ vị trí của hắn, vừa lúc có thể thấy rõ ràng được bộ ngực đầy đặn, cùng với kiều đồn và đôi chân thon dài mượt mà của nàng.
Đúng như Diệp Âm Trúc đã phán đoán lúc trước, Tiểu Long Nữ gần như cao bằng hắn. Nhưng dáng người thon dài không có chút nào không cân đối cả, tỉ lệ hoàn mỹ, da thịt trắng như tuyết, cho dù là ở trong vùng đất Băng tuyết này cũng không hề thua kém chút nào.
- Cái này, Tiểu Long Nữ, nàng có thể mặc quần áo được không?
Diệp Âm Trúc nhìn thấy Thần Nguyên Ma pháp bào nằm trên mặt đất cạnh Thủy tuyền, vội vàng nhặt lên che lấy người mình.
- Nhân loại đều dối trá như vậy sao?
Tiểu Long Nữ xoay người lại, thân thể hoàn mỹ của nàng hoàn toàn hiện ra trước mặt hắn:
- Ta rõ ràng cảm nhận được ngươi rất muốn nhìn thấy thân thể của ta. Tại sao lại muốn ta mặc quần áo?
Diệp Âm Trúc rất lúng túng. Đúng thế, với cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất của Tiểu Long Nữ rất dễ dàng cảm nhận được biến hóa của mình. Nàng chưa bao giờ rời khỏi Sinh Mệnh Thủy Tuyền, đạo lý thế gian quả thật nàng không hiểu rõ.
- Ta chỉ cảm giác được, nếu như nàng mặc quần áo, sẽ càng xinh đẹp hơn. Những sự vật hoàn mỹ che dấu đi một chút có lẽ sẽ có cảm giác thần bí
Ngay cả Diệp Âm Trúc cũng cảm thấy lời giải thích của mình rất ngượng ép. Nhưng lúc này hắn căn bản không nghĩ ra được cách giải thích nào tốt hơn. Dù sao, thân thể của Tiểu Long Nữ có lực hấp dẫn quá lớn.
Tiểu Long Nữ cười nhạt:
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng, ai cũng có thể nhìn thấy thân thể của ta sao?
Diệp Âm Trúc sững sờ một chút, tuy nhiên không đợi cho hắn phản ứng, Tiểu Long Nữ đã giơ tay lên.
Gần như là phản xạ không điều kiện, thân thể Diệp Âm Trúc lập tức ngã về phía sau, một đạo Kim quang cũng đúng vào lúc này xẹt qua trên ngực hắn.
- Lại tới?
không dám chậm trễ, Diệp Âm Trúc lập tức khống chế thân thể mình phiêu phù, quang mang lóe lên. Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. mặc dù thực lực của hắn đã tăng lên hai bậc, nhưng hắn biết, lúc trước mình ở trạng thái đỉnh điểm mà Tiểu Long Nữ vẫn đánh bại mình, thì Tiểu Long Nữ không chỉ hơn mình có hai bậc mà thôi.
Công kích theo hắn nghĩ không trở lại, Tiểu Long Nữ vẫn đứng ở đó, bàn tay giơ lên đã hạ xuống. Mà trên người nàng đã xuất hiện một bộ quần áo, chiếc quần dài màu trắng như tuyết, bao phủ hoàn toàn thân thể hoàn mỹ và bốc lửa của nàng ở bên trong. Mặc dù bộ ngực vẫn như muốn bung ra, nhưng tốt hơn trước rất nhiều.
Tóc đen, quần trắng, cùng với vẻ mặt bình tĩnh của nàng, khiến cho lực hấp dẫn của nàng không phải vì thân thể được che đi mà giảm bớt.
Kim quang nhàn nhạt từ từ trở nên nồng nặc, quang mang mãnh liệt thiêu đốt trên thân thể nàng:
- Nhìn rõ rồi chứ, dùng trái tim của ngươi để cảm nhận
Vừa nói, hai tay Tiểu Long Nữ mở rộng ra, thân thể mềm mại xoay tròn một vòng trong Băng tuyết, Kim quang xung quanh thân thể nàng cũng xoay tròn theo nàng.
Càng lúc càng mãnh liệt, một dòng xoáy Kim sắc hình tròn xuất hiện trên đỉnh đầu nàng.
Không có lực công kích, đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Âm Trúc. Ngay sau đó, chính là Hỗn độn, hắn không cảm giác được năng lượng ẩn chứa trong Kim quang khổng lồ đến mức nào. Nhưng Giờ phút này, nó dường như đã trở thành lực lượng của Thiên địa, như tất cả mọi thứ trong Thiên địa trong nháy mắt đã bị nó thu lấy không còn.
- Vô Cực
Hai chữ từ trong miệng Tiểu Long Nữ phun ra.
Thân thể mềm mại lại chuyển động, màu sắc Kim quang chợt có biến hóa, một nửa đậm lên, một nửa nhạt đi, đồng thời ngưng tụ lại, giống như hai con cá đang thiêu đốt, ánh mắt đều đang nhìn vào mỗi một bộ phận trên người đối phương.
Hỗn độn lúc trước biến thành có quy luật, trong năng lượng kỳ dị này, dường như bao hàm chân lý của Thiên địa, bao hàm mọi thứ trong Thiên địa.
- vô cực sinh thái cực。
Tiểu Long Nữ đối diện với Diệp Âm Trúc, để mặc cho Thái Cực đồ xoay tròn trên đầu mình. Lúc này Diệp Âm Trúc rõ ràng cảm nhận được năng lượng khổng lồ trong Thái Cực đồ đang tăng lên với một tốc độ kinh khủng. Nó hấp thu không chỉ là một loại Nguyên tố, mà là Thiên Địa Chi lực.
Lúc này Diệp Âm Trúc mới hiểu rõ, Tiểu Long Nữ lúc giao thủ với mình đã nương tay. Nếu như lúc đó nàng dùng đến thủ đoạn này, mình căn bản không thể nào ngăn cản được. Thử hỏi, lực lượng của ngươi có mạnh đến đâu, sao có thể chống lại Thiên địa chứ?
- thái cực sinh lưỡng nghi
Hai tay giơ lên, Âm Dương Ngư (anh em chắc nhìn thấy 2 cái xóay âm dương này nhiều rồi nhỉ) khổng lồ chợt phân ra, nhạt và đậm, hai loại Kim quang đồng thời xuất hiện trên hai tay Tiểu Long Nữ.
Diệp Âm Trúc cảm nhận được, đây là hai loại năng lượng trái ngược nhau khiến người ta muốn chết.
- Thiên địa vốn Vô cực. Vô cực sinh Thái Cực, Thái Cực sinh Lưỡng nghi, mới có Âm Dương. Nam nhân là Dương, Nữ nhân là Âm. Trong thiên địa, tất cả mọi thứ đều ẩn chứa trong đó. Cái gì là Quang Minh và Hắc Ám. Thủy và Hỏa, Thổ và Phong, đều bao hàm trong đó, ngươi hiểu rõ rồi chứ?
Diệp Âm Trúc lắc đầu, rồi lại gật đầu:
- Ta hiểu, nhưng lại không hiểu
Một nụ cười xuất hiện trên mặt Tiểu Long Nữ:
- Rất tốt. ngươi cần phải có thời gian. Ngươi không cần học quá nhiều Vũ Kỹ Đông Long. Cái ngươi cần nắm giữ, chính là phương pháp của Thần Long, cũng là căn bản nhất của Đông Long
Diệp Âm Trúc từ từ cúi đầu với Tiểu Long Nữ. Vẻ mặt hắn trở nên rất nghiêm nghị. Mặc dù cả quá trình vừa rồi rất ngắn ngủi và đơn giản, nhưng Tiểu Long Nữ lại mở ra một cánh cửa khác cho hắn, cánh cửa đi thông tới Thần Giới, đây mới là tinh túy của Đông Long Thất Truyền.
Tiểu Long Nữ nhận một lễ này của hắn:
- Nhớ lấy, ta không phải Sư phụ của ngươi, bây giờ không phải, sau này cũng không
- Được
Diệp Âm Trúc đồng ý, từ từ đi đến bên cạnh Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ nói:
- phương pháp tu luyện của mỗi người đều không giống nhau. Không cần phải cố gắng bắt chước và học tập, tự khai phá tiềm lực của bản thân mới có thể đạt đến cấp bậc càng cao hơn. Huyết mạch Thần Long sẽ vĩnh viễn chỉ dẫn cho ngươi đi tới
- Lĩnh giáo
Diệp Âm Trúc khắc sâu lời nói của Tiểu Long Nữ.
- Được rồi. Điều có thể dạy cho ngươi, ta đã dạy. Bây giờ chúng ta có thể đi
Vừa nói, Tiểu Long Nữ xoay người đi về phía Nam. Không thèm nhìn Sinh Mệnh Thủy Tuyền ở cách đó không xa một lần.
Nàng đi không có vẻ gì là nhanh, nhưng chỉ bước một bước đã ở ngoài ngàn thước. tình huống này đã từng xuất hiện khi Diệp Âm Trúc giao thủ với nàng lần trước.
Mặc dù Diệp Âm Trúc cũng có thể tiến hành Thuấn di chuyển dời vị trí. Nhưng hắn tuyệt đối không dễ dàng như Tiểu Long Nữ. Hơn nữa, Thuấn di của hắn chỉ có thể ở trong vòng ba trăm thước mới có thể đạt được hiệu quả như vậy. Mà Tiểu Long Nữ chỉ là tùy tiện bước đi đã có thể lướt qua khoảng cách ngàn thước, đây là chênh lệch rất rõ ràng.
- Chờ một chút
Diệp Âm Trúc vội tăng tốc, người lóe lên mấy cái để đuổi theo. Nguyên lực của hắn đã tiến hóa đến Thứ Thần Cấp tứ giai, tốc độ tăng lên không chỉ gấp đôi, vậy mà phải toàn lực mới có thể miễn cưỡng theo kịp Tiểu Long Nữ.
- nàng muốn đi đâu? Cứ thế này mà đi, vậy Sinh Mệnh Thủy Tuyền thì làm sao bây giờ?
Diệp Âm Trúc giật mình hỏi.
Tiểu Long Nữ liếc nhìn hắn:
- Tự nhiên là đi đến nơi ngươi muốn. Còn về phần Sinh Mệnh Thủy Tuyền, một khắc khi ngươi tỉnh lại, nó đã không còn tồn tại nữa. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, sau khi ngươi tỉnh lại, bên trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền đã không còn khí tức Sinh Mệnh khổng lồ sao?
Diệp Âm Trúc ngẩn người một chút, quả nhiên, bây giờ nhớ lại, sau khi mình tỉnh lại, quả thật không còn cảm nhận được khí tức Sinh Mệnh khổng lồ bên trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền. Nhìn lại thân thể của mình, hắn lập tức hiểu ra.
- lực lượng của Huyết dịch Thần Long bên trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền đã bị ta hấp thu?
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy áp lực trên vai mình chợt tăng lên. Trên người hắn đã không chỉ có sứ mệnh mà Thần Long Vương giao cho, mà còn có cừu hận của Thần Long tộc.