Tầng thứ tư, trời đất vẫn là một mảnh đỏ thẫm, nhưng đỏ khác với tầng thứ ba. Tầng thứ ba là máu nhuộm đỏ, còn tầng thứ tư là ánh lửa chiếu!
Cả bầu trời như đang đốt cháy, sóng nhiệt gió nóng tràn đầy trời đất khi Tô Minh bước vào tầng thứ tư.
Trên mặt đất, biển lửa thiêu đốt, trong biển lửa có một ngọn núi. Núi cao ngất, có thể thấy nó vẫn bị lửa bao bọc, trên ngọn núi có cuồn cuộn khói bốc lên.
Đó là một ngọn núi lửa!
Núi thành vòng tròn, ở mép núi ngồi một người, đó là một người đàn ông trung niên, diện mạo cực kỳ tuấn tú. Gã ngồi đó, dường như không hề thấy nóng. Tóc gã là màu đỏ, một mảnh đỏ rực, đồ cũnglà màu đỏ, như có lửa đốt cháy.
Giây phút Tô Minh bước vào tầng thứ tư thì người này ngẩng đầu lên, ở trán tồn tại một ấn ký ngọn lửa. Khóe miệng nhếch nụ cười, nhưng nụ cười trông rất tà dị. Khoảnh khắc gã thấy Tô Minh thì mắt bốc cháy, trông như con ngươi đang rực lửa.
"Đã lâu không gặp." Thanh âm khàn khàn phát ra từ đôi môi, vang vọng bốn phía, biển lửa trong trời đất cùng rống gầm, đốt cháy càng kịch liệt.
Tô Minh đứng giữa không trung nhìn người đàn ông áo đỏ, biểu tình bình tĩnh.
"Đúng là đã lâu không gặp, Hòa Phong."
Khi Tô Minh thốt ra hai chữ Hòa Phong, người đàn ông áo đỏ ngửa đầu cười to, tiếng cười vênh váo, điên cuồng.
Gã, là Hòa Phong!!!
Gã là đối thủ thứ nhất tại Hàm Sơn thành của Tô Minh, hai người dây dưa mãi đến khi Hòa Phong trở thành nô, mãi đến khi đại chiến Vu Man chạy trốn, giờ qua hai mươi năm, trong Thiên Môn, hai người lần nữa gặp mặt!
"Hòa Phong, đã rất lâu ta không nghe có ai gọi ta là Hòa Phong." Nụ cười của Hòa Phong càng tà, gã nhìn Tô Minh, cười cười chậm rãi đứng dậy, đứng trên núi lửa, vung tay áo.
"Bây giờ ta là Thiên Môn Hữu Sứ, là khống chế sinh tử của vô số người...Hỏa Man Hầu!" Khi Hòa Phong thốt lời thì tay áo phải phất lên, lập tức sau lưng núi lửa bùng nổ, thật nhiều dung nham bỗng bắn ra, khói đen cuồn cuộn quét bốn phía khiến trời đất càng nóng cháy.
Trong bùng nổ, Tô Minh thấy trong dung nham có một ít xương đen, có giả có trẻ, đang nhanh chóng vỡ vụn.
"Bổn sứ vì nghênh đón ngươi, đem tầng thứ tư hóa thành biển lửa, đem bộ lạc nơi này chuẩn bị lấy lực lượng toàn tộc giúp ngươi giết hết, khiến thân thể chúng thành tế phẩm ngọn lửa. Bởi vì chỉ có trời đất như vậy mới xứng thân phận Hỏa Man Hầu của ta, mới xứng làm chiến trường giữa ta và ngươi!" Hòa Phong nói, tiến lên.
"Ta, mới là Hỏa Man!!!" Khi gã nói câu này thì tay phải ấn pháp quyết chỉ xuống đất.
Lập tức dưới đất biển lửa ngập trời dâng lên, cuốn động. Tất cả ngọn lửa ập hướng Tô Minh. Và khi gã chỉ xuống đất rồi lại chỉ lên trời, phút chốc bầu trời thiêu đốt, theo biển dưới đất rống gầm mà động, cũng cuốn lấy Tô Minh.
Tô Minh biểu tình không thay đổi, vẫn bình tĩnh. Hắn lạnh lùng nhìn Hòa Phong vênh váo, lắc đầu.
"Ngươi không xứng làm đối thủ của ta." Tô Minh nâng lên tay phải.
Khoảnh khắc lửa trời đất từ bốn phương tám hướng ập đến, tay phải chộp đằng trước. Cú chộp này lập tức biển lửa bốn phía mạnh run lên, cùng cuốn động lao hướng bàn tay Tô Minh. Biển lửa sau lưng hắn nhấn chìm người hắn rồi lướt qua, từ xa nhìn trông hình ảnh hơi kinh người. Chỉ thấy vô tận biển lửa như bị Tô Minh khống chế, ngưng tụ hướng tay phải của hắn. Giống như bây giờ Tô Minh là vua trong hỏa, những biển lửa ngưng tụ trên lòng bàn tay hắn, hình thành một hỏa cầu to lớn. Hỏa cầu ầm ĩ đốt cháy, bị tay phải Tô Minh nâng lên, hắn lạnh lùng nhìn Hòa Phong.
Hòa Phong biểu tình dữ tợn, mắt lóe tia sáng kỳ dị, khóe môi nhếch lên.
Khi gã cười nhạt thì thấy hỏa cầu Tô Minh khống chế bỗng hiện ra một khuôn mặt người, khuôn mặt đó là Hòa Phong. Gã há to mồm, hỏa cầu như tách thành hai, táp hướng Tô Minh.
Đó là biểu hiện ý chí ẩn trong hỏa. Tô Minh ngẩng đầu nhìn Hòa Phong há to mồm táp hướng mình, nhìn thể hỏa cầu toàn thân đốt cháy.
"Dung nhập ý chí vào trong lửa, không tệ, mấy năm gần đây ngươi rất nghiêm túc, tuy nhiên..." Tô Minh bình tĩnh nói, khi hỏa cầu táp tới thì tay phải mạnh bóp. Bóp một cái hỏa cầu to lớn cách Tô Minh chưa đến nửa mét mạnh rung động, trong phút chốc nổ tung trước mặt Tô Minh. Theo tiếng nổ, thật nhiều biển lửa bắn tung, không có chút đốm lửa đụng vào Tô Minh. Hắn đứng trong hỏa cầu tan vỡ, nhìn Hòa Phong, lắc đầu.
"...vẫn không được."
Hòa Phong con ngươi co rút, gầm gừ nhảy người lên, ở giữa không trung, quần áo sau lưng xé rách, có hai cánh đen lộ ra. Cánh vỗ đập, ngọn lửa tràn ngập, đôi tay ấn pháp quyết, biểu tình nhìn Tô Minh lộ hung ác, ấn pháp quyết mạnh đẩy tới trước.
"Vẫn không được ư? Hỏa dực!!!" Gã gầm lên đẩy, cắn đầu lưỡi phun búng máu. Máu phun ra đốt cháy, ngưng tụ hóa thành một con Nguyệt Dực!
Nhưng Nguyệt Dực tràn ngập lửa, đôi mắt hung ác rít, thân thể nó do máu Hòa Phong tổ thành, sinh ra trong lửa, bây giờ xuất hiện thì thét gào. Xung quanh nó lập tức xuất hiện nhiều đồng loại, chớp mắt ở trước mặt Hòa Phong, Nguyệt Dực hỏa diễm đã gần trăm con.
Hòa Phong chỉ Tô Minh, những Nguyệt Dực lửa rít gào lao hướng hắn.
Hòa Phong nhếch môi cười, gã tự tin đã thoát khỏi Tô Minh khống chế, hoàn toàn trở thành Hỏa Man. Hai mươi năm này từng giây từng phút gã trông chờ có một ngày lại gặp Tô Minh, gã phải để hắn biết rằng, Hòa Phong gã mới là trong cõi đời này, Hỏa Man duy nhất!
Dù Hỏa Man này là đến từ Tô Minh, nhưng Hòa Phong tự tin mình mới là ưu tú nhất!
Có thể ở trong lửa dung nhập ý chí, có thể đem Nguyệt Dực trung thành với Tô Minh biến thành lửa, tất cả đều chứng minh nguồn gốc tự tin của Hòa Phong. Gã tin tưởng mình chắc chắn có thể giết Tô Minh, kết thúc ân oán năm đó!
Gần trăm Nguyệt Dực lửa lao hướng Tô Minh, Hòa Phong cũng tiến bước, lửa ngoài người bốc lên lượn lờ quanh gã, hình thành một Nguyệt Dực lửa cỡ trăm mét bao trùm người Hòa Phong, khiến gã hóa thân thành dực!
Đối với Hòa Phong làm các loại biến hóa Hỏa Man thuật, Tô Minh vẫn giữ bình tĩnh. Hắn chậm rãi nâng lên tay phải, cúi đầu nhìn chỉ tay trong lòng bàn tay mình.
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL"Không hiểu cái gì mới là Hỏa Man chân chính, không hiểu tại sao Hỏa Man sinh ra, ngươi rốt cuộc...vẫn không được." Tay phải Tô Minh siết lại, lúc mở ra trong tay xuất hiện ba hạt châu.
Khoảnh khắc ba hạt châu xuất hiện, gần trăm Nguyệt Dực lửa tới gần bỗng run bần bật, cùng nổ tung hóa thành vô số ngọn lửa lao hướng tay phải Tô Minh.
Nguyệt Dực lửa biến đổi khiến Hòa Phong ngây ra, giây phút ngơ ngẩn gã hoảng sợ phát hiện Nguyệt Dực trăm mét do thân thể mình biến thành kịch liệt không ổn định. Gã chưa kịp phản ứng thì Nguyệt Dực nổ tung lại biến thành lửa, lao hướng ba hạt châu trong bàn tay Tô Minh.
Lực lượng Hòa Phong khi thấy ba hạt châu trong tay Tô Minh thì tinh thần chấn động, hồn phi phách tán, cảm giác này hiện ra, gã kinh hoàng phát hiện mình như mất đi liên kết với trời đất này!
Như là bị trời đất này bài xích, tựa như lửa vốn rất quen thuộc bỗng có ngày biến xa lạ.
Tất cả điều này đều bởi vì trong tay Tô Minh xuất hiện ba hạt châu!
Lửa trời đất ầm ầm lao hướng ba hạt châu trong tay Tô Minh, phút chốc khi tất cả lửa đều bị ba hạt châu hấp thu, trong trời đất không còn biển lửa nữa. Ngay cả núi giờ rung rinh tắt ngấm, không toát ra chút tia lửa.
"Cái gì là lửa, ta tại sao có được, vì sao phải nắm giữ lửa, những vấn đề này ngươi còn không hiểu mà dám ở trước mặt ta tự xưng Hỏa Man?" Tô Minh siết tay, cất đi ba hạt châu, lạnh lùng nhìn Hòa Phong.
Từ đầu đến cuối Tô Minh không hề ra tay, mặc kệ Hòa Phong thi triển các loại thần thông như nhìn trò hề. Dưới ánh mắt của hjawns, mặt Hòa Phong tái nhợt, mắt lộ điên cuồng.
"Không thể nào, ta mới là Hỏa Man, ta mới là Hỏa Man chân chính!" Gã gầm rống nhaóng người lên, định tiếp tục thi triển thần thông thì thấy Tô Minh lắc đầu.
"Ngươi không phải Hỏa Man, ta cũng không phải, vì trong mệnh của ta...không thiếu lửa!" Tô Minh tiến lên một bước, tay phải giơ lên vung trước mặt.
Vung một cái, lập tức trước mắt Hòa Phong dấy lên cuồng phong, hóa thành gió lốc đụng chạm vào gã thì nổ tung, hình thành tiếng nổ điếc tai, khiến gã hộc máu, lảo đảo lùi mấy bước. Gã bị lửa bài xích, giờ không cảm nhận được một chút dấu vết của lửa nữa.
"Ta là Tô Minh, ta đem sinh mệnh mọi thứ phụng hiến cho lửa trời đất, thế gian này ta là người thành tín với lửa nhất, ta mới là...Hỏa Man chân chính!!!" Hòa Phong hộc máu, biểu tình dữ tợn, mặc kệ vết thương trên người, ngửa đầu gào thét.
Gã gầm lên, không còn nhiều lý trí, trong đầu chí có ý chí hừng hực không cam lòng!
Gã vẫn cho rằng mình là Hỏa Man chân chính, hai mươi năm nay làm bạn với lửa, đây là căn bản gã đứng trên mọi người, có được địa vị bây giờ. Nhưng hiện tại, ở trước mặt Tô Minh, gã bị tước đoạt quyèn sử dụng lửa, điều này khiến gã không thể chấp nhận, làm gã điên cuồng!
Gã gào thét, trên người bỗng sinh ra một đốm lửa trong thế giới không hề có lửa!