Chân Tiên

Chương 364: Đối chiến Thánh Hoàng


Cổ Thần và Mông Tiên Âm nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chấn động, người to lớn hơn hai nghìn trượng này dĩ nhiên là thủ lĩnh cao nhất nhân tộc, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu.

- Trách không được…

Cổ Thần bừng tỉnh đại ngộ, vì sao Ngô Tinh không nói cho hắn đại địch là ai, nói cho hắn biết cũng vô ích, ngược lại có chút khó xử, nguyên lai đại địch của Ngô Tinh dĩ nhiên chính là Thánh Hoàng Cơ Nghiêu!

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, một trong hai đại siêu cấp cường giả Độ Hư cảnh nhân tộc, là thủ lĩnh toàn bộ nhân tộc, tồn tại cao nhất, cũng chỉ có Thánh Hoàng mới có thể khiến Ngô Tinh coi như đại địch!

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chính là siêu cấp cường giả hai nghìn năm trước đã bước vào Độ Hư cảnh, thống lĩnh nhân tộc hơn một nghìn năm, tu vi cao cường, tự nhiên kém hơn so với chư tử thượng cổ, nhưng đại thế to lớn, tương đương với tộc tổ.

Ngô Tinh chỉ kém một bước là có thể thành tựu đại năng chư tử đại tiên, cùng với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu là kình địch!

Thánh Hoàng là thủ lĩnh cao nhất nhân tộc, cửu cửu chí tôn, Cổ Thần và Mông Tiên Âm là tu sĩ nhân tộc, biết được thân phận của Thánh Hoàng, hai người đồng thời khom người ôm quyền, cùng lên tiếng nói:

- Ra mắt Thánh Hoàng!

Cổ Thần tại kiếp trước gặp qua cường giả Độ Hư cảnh nhân tộc cũng chỉ có một mình một người Cơ Thần Không. Đồng thời cũng không chính thức đứng trước mặt, Cơ Thần Không không lộ ra bao nhiêu uy áp, đối với Độ Hư cảnh, đây hoàn toàn là cảnh giới mà Cổ Thần mong muốn nhưng chưa hề chạm tới.

Thánh Hoàng nhân tộc càng chỉ nghe được trong truyền thuyết, ngay cả Cổ Thần có hai kiếp làm người, nhìn thấy Thánh Hoàng cao nhất nhân tộc, trong lòng vẫn rung động không ngớt.

Ngô Tinh nói đúng, Cổ Thần biết đại địch của hắn là Thánh Hoàng quả nhiên có chút khó xử, theo lý thuyết Thánh Hoàng là người đứng đầu nhân tộc, Cổ Thần thân là tu sĩ nhân tộc, hẳn là phải nghe theo Thánh Hoàng điều khiển, mà Cổ Thần và địch nhân của Thánh Hoàng xưng huynh gọi đệ, thân là tu sĩ nhân tộc sao không cảm thấy xấu hổ?

Chỉ là, Ngô Tinh đã dạy hắn Nghịch Mệnh Hóa Long quyết, để hắn từ một người bình thường tư chất tiên căn hạ phẩm cực kém biến thành đại thiên tài tiên căn siêu phẩm, đối với Cổ Thần có đại ân, vô luận như thế nào đi nữa Cổ Thần cũng không có khả năng nghe theo lời Thánh Hoàng tới đối phó Ngô Tinh.

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đối với yêu tộc cực kỳ không thiện cảm, đại chiến tam tộc nghìn năm trước chính là Cơ Nghiêu tại vị trí Thánh Hoàng, thời điểm nhân tộc cường thịnh nhất, tu sĩ Độ Hư cảnh giống như tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh hiện nay, số lượng đông đảo, nhân tộc có hi vọng rất lớn hồi phục tới cảnh tượng tu chân giới thời kỳ thượng cổ.

Nếu quả thực như vậy, công tích của Cơ Nghiêu sẽ vượt qua lịch đại Thánh Hoàng, trở thành muôn đời đệ nhất Thánh Hoàng sau thượng cổ.

Kết quả đại chiến tam tộc xảy ra khiến thực lực nhân tộc tổn hao rất nhiều, tu sĩ Độ Hư cảnh hầu như vấn lạc tám chín phần, cho dù không vẫn lạc thì bản thân bị trọng thương, thọ nguyên tổn hao nhiều, không lâu sau bỏ mình hoặc bế quan chữa thương, ẩn nấp một đoạn thời gian dài, một lần là nghìn năm, thế nhân đều cho rằng đã chết!

Đường đường là tu chân giới nhân tộc, cường giả Độ Hư cảnh chỉ thỉnh thoảng mới xuất hiện, hầu như chỉ còn lại Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và trụ trì Thiên Thiền Tông Độ Thiện đại sư, tu chân giới một mảnh điêu linh, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đã có thể tung hoành thiên hạ.

Kể từ đó, Cư Nghiêu còn nói gì là công tích? Tu chân giới có dấu hiệu như vậy, hắn coi như cái gì là muôn đời đời đệ nhất Thánh Hoàng, muôn đời đệ bét Thánh Hoàng còn không sai biệt lắm.

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đối với hai tộc vu, yêu tự nhiên cực kỳ oán hận.

- Hai người các ngươi, nhanh chóng phân rõ khoảng cách với yêu nghiệt, hai kẻ này đều là yêu nghiệt long tộc, hai người các ngươi chém giết mười yêu nghiệt long tộc cùng giai để chứng minh phân rõ giới hạn với hai yêu nghiệt này! Chuyện các ngươi đi lại với yêu nghiệt coi như xóa bỏ! Bằng không, kẻ nào qua lại với yêu nghiệt long tộc, coi như phản đồ nhân tộc, xử tử!

Thanh âm của Thánh Hoàng cơ Nghiêu từ chân trời truyền tới, tựa hồ hắn chính là trời, hắn nói chính là thiên đạo, thế nhân phải làm theo.

Người dám không làm, giết không tha! Tuy rằng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không nói rõ, thế nhưng bất luận người nào nghe hắn nói, trong lòng đều sản sinh loại cảm giác này.

- Thánh Hoàng nói quá lời! Trong lòng ta chỉ có phân biệt bằng hữu và địch nhân, không phân biệt chủng tộc và trận doanh! Bọn họ là bằng hữu của ta, mặc kệ là chủng tộc gì, trận doanh gì đều là bằng hữu của ta!

Thanh âm của Cổ Thần không kiêu ngạo không siểm nịnh vang lên.

Nếu như thực sự nói địch ta, nghìn năm trước Hư Thiên Tông và Băng Thần Tông xảy ra đại chiến chính là vì Băng Thần Tông nghe theo ý của Thánh Đình, Thái Hư Cung là nơi phát nguyên của Hư Thiên Tông, lại bị Thánh Đình tiêu diệt, Thánh Đình cùng với Hư Thiên Tông là địch chứ không phải bạn.

Cổ Thần đối với Thánh Hoàng bảo trì tôn kính là bởi vì Thánh Hoàng là người đứng đầu nhân tộc, Cổ Thần thân là nhân tộc, theo lý nên tôn trọng, nhưng nếu như Thánh Hoàng ép buộc hắn làm chuyện không muốn làm, Cổ Thần sẽ không theo!

Tranh đấu nghìn năm trước, Cổ Thần không muốn phân biệt ai đúng ai sai, nếu như Thái Hư Cung chưa bị Thánh Đình tiêu diệt, Cổ Thần cũng không nhận được truyền thừa đạo thống của Thái Hư Cung, phương diện này có liên quan tới rất nhiều nhân quả!

Vì vậy mặc kệ là vu tộc, yêu tộc cũng được… Hay Thánh Đình, Băng Thần Tông cũng được, tranh đấu nghìn năm trước cùng với Cổ Thần không có quan hệ, Cổ Thần quan tâm chỉ có người bên cạnh chính mình ngày hôm nay là bằng hữu của hắn hay là địch nhân, mặc kệ Thánh Đình cũng được, Băng Thần Tông cũng được, hoặc là vu tộc, yêu tộc cũng được, đều là băng hữu.

Ngược lại, nếu như đã là địch nhân, mặc kệ là nhân tộc hay đồng tông, hoặc là Đế Đình Thánh Đình, đều là địch nhân.

- Tiểu tử, ngươi thực to gan!

Thanh âm của Thánh Hoàng bình tĩnh vang lên, mang theo đạo đạo uy nghiêm đè xuống.

Trong sát na, Cổ Thần cảm giác một ngọn núi nghìn trượng ép trên đỉnh đầu, khiến hắn phải ngã xuống đất, trọn đời không được xoay người/

Uy áp vô hình này quá mức cường đại, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu căn bản không hề động đậy, chỉ dựa vào một ý niệm trong đầu cũng đủ sức đè nát Cổ Thần dưới mặt đất. Trong sát na hai chân của Cổ Thần bị ấn xuống dưới lòng đất, chỉ lộ đầu gối.

Thế nhưng Cổ Thần vẫn đứng thẳng thân thể, cho dù toàn bộ thân thể bị đè ép xuống dưới lòng đất cũng không thể khiến Cổ Thần phải khúm núm.

- Cơ Nghiêu, đường đường là Thánh Hoàng nhân tộc lại khi dễ tiểu bối hậu sinh, thực không biết xấu hổ!

Ngô Tinh há miệng ra, một tiếng lại một tiếng vô cùng rõ ràng.

Mỗi một chữ đều mang theo một cỗ khí lưu ngưng kết một chỗ, hóa thành một đoạn văn tự thật lớn, đánh thẳng lên bầu trời, mỗi một chữ không hề dừng biến khổng lồ, cuối cùng che trời che đất, nhất thời Cổ Thần cảm giác áp lực biến mất, cả người nhẹ nhõm.

- Ngươi thế nào?

Mông Tiên Âm giúp Cổ Thần từ dưới lòng đất bước ra, trong thanh âm có chút quan tâm.

Cổ Thần thở ra một hơi thật dài, tuy rằng chỉ bị đè ép trong nháy mắt, thế nhưng đầu đầy mồ hôi, tựa hồ như nhiều hơn một giây sẽ khiến hắn phải phân thân toái cốt… Bất quá hiện tại áp lực vừa đi, sinh mệnh tinh nguyên từ trong mệnh tuyền ồ ồ chảy ra, rất nhanh thân thể khôi phục lại bình thường.

Cổ Thần lắc đầu nói:

- Thực là pháp lực khủng khiếp! Đây là lực lượng của cường giả Độ Hư cảnh sao? Bất quá da thịt ta dày, còn chịu được!

Uy áp của Cơ Nghiêu bị Ngô Tinh phá hủy, thanh âm lần thứ hai vang lên, đã mang theo một tia tức giận:

- Yêu nghiệt, ngươi dám giết Thiên Nguyên đế quân, nếu không đánh ngươi thần hình câu diệt, chẳng phải khi nhân tộc chúng ta không người? Nhận lấy cái chết!

Đang khi nói chuyện, cánh tay thật lớn của Thánh Hoàng giơ lên, chém mạnh xuống. Con mắt Cổ Thần không nhìn thấy cánh tay hắn chém như thế nào, nhưng một vết vứt không gian rộng tới trăm trượng trong nháy mắt sản sinh trước mặt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, kéo thẳng tới bốn người Cổ Thần, dài tới mấy nghìn trượng, vết nứt không gian đen kịt, một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại từ trong đó phát ra, tựa hồ phải thôn phệ toàn bô thiên địa vào trong.

Tiện tay chém một cái đã khiến không gian sụp đổ, công kích như vậy phất tay có thể sơn băng địa liệt, thành trì hủy diệt.

Ngô Tinh vung tay lên, một quang tráo nghìn trượng xuất hiện trong nháy mắt, vết nứt không gian va chạm bên ngoài quang tráo lập tức bị chặn lại không thể tiến thêm một chút. Ngô Tinh cười nhạo nói:

- Đó là chính hắn muốn chết, trách ta làm gì? Cơ Nghiêu, chỉ bằng một cái nguyên thần của ngươi cũng có thể đả thương ta sao? Ngươi đuổi theo ta hơn hai tháng còn chưa chán?

Tất cả chuyện này đều phát sinh trong lúc điện quang đá lửa, Thánh Hoàng còn đang nói chuyện, vết nứt không gian đã sản sinh, đợi Thánh Hoàng nói xong, Ngô Tinh phóng ra quang tráo pháp lực, chớp mắt đã ngăn cản vết nứt không gian bên ngoài quang tráo.

Cổ Thần chỉ cảm thấy cánh tay căng thẳng, hai tay Mông Tiên Âm nắm tay Cổ Thần đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Thiên Nguyên đế quân chính là Mông Thiên Nguyên đế quân Đại Mông, phụ thân của Mông Tiên Âm!

Bên ngoài đồn đãi nói Thiên Nguyên đế quân bị thương bởi tay băng long tộc Bắc Hải, sau đó thương thế quá nặng mà chết, nghe Thánh Hoàng nói tựa hồ Thiên Nguyên đế quân chết trong tay Ngô Tinh!

Thiên Nguyên đế quân là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, là tồn tại vô địch dưới Độ Hư cảnh, nếu không phải cường giả Độ Hư cảnh làm sao có thể khiến hắn trọng thương tới chết?

Băng long nhất tộc tại Bắc Hải tuy rằng rất cường đại, thế nhưng chưa từng nghe nói qua có cường giả Độ Hư cảnh. Bắc Long Vương tại cuộc chiến tam tộc nghìn năm trước đã vẫn lạc, theo như lý thuyết băng long nhất tộc Bắc Hải không có người nào đủ sức đánh trọng thương Thiên Nguyên đế quân!

Thánh Hoàng nói Thiên Nguyên đế quân chết trong tay Ngô Tinh, không nói Mông Tiên Âm, ngay cả Long Vô Hối cũng tin bảy phần.

Bất quá Cổ Thần lại không tin, kiếp trước Mông Thiên Nguyên cũng chết vào thời điểm này, nhưng Ngô Tinh còn chưa từ trong di chỉ địa cung đi ra, nói rõ cho dù không có Ngô Tinh, Mông Thiên Nguyên cũng vẫn chết.

Thế nhưng, Mông Tiên Âm lạnh toát hai tay, nhãn thần thê lương nhìn Ngô Tinh, đã coi Ngô Tinh là hung thủ giết phụ thân nàng.

- Ngô Tinh đại ca, nói thật cho ta biết… Đừng ăn nói lung tung, Thiên Nguyên đế quân có phải chết trong tay đại ca?

Cổ Thần hỏi, nếu không nói rõ ràng, sợ rằng cả đời này Mông Tiên Âm sẽ coi Ngô Tinh là người giết phụ thân mình.

Ngô Tinh quay đầu lại, đón ánh mắt Cổ Thần nửa ngày, nói:

- Không phải!

- Yêu nghiệt, còn dám chống chế, yêu nghiệt dám làm không dám nhận ngươi nhận lấy cái chết!

Thanh âm của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu vang lên, song chưởng to lớn hơn hai đầu cự long khẽ nhấc, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hai cự thành lớn vạn trượng, che trời che đất.

Không, đây không phải là một cự thành, mà là một cự ấn! Cự ấn vuông bắn bốn phương, so với Côn Ngô Ấn có bộ đáng rất giống nhau, nhưng so với Côn Ngô Ấn còn lớn hơn trăm lần, nghìn lần.

Cự ấn phương viên vạn trượng đè xuống, thành trì cỡ lớn phương viên hai mươi dặm cũng bị áp thành tro tàn!

Ngô Tinh cả giận nói:

- Một đế quân mà thôi, ta giết thì giết, lão tử giận dữ lập tức giết chết toàn bộ tứ đại đế quân, một người cũng không để lại, Cơ Nghiêu, ngươi có thể làm khó dễ ta?

- Ngô lão ca cẩn thận!

Ngô Tinh cường ngạnh nói, thanh âm của Long Vô Hối cả kinh kêu lên nói:

- Đây là tiên bảo vô thượng Thánh Đình --- Hoàng Thiên Tỳ, nghìn năm trước tiên bảo này đã giết chết không biết bao nhiêu cường giả Độ Hư cảnh tộc ta!

- Tiên bảo vô thượng Hoàng Thiên Tỳ?

Thanh âm Ngô Tinh không nhanh không chậm, nói:

- Chỉ Thánh Đình hắn có tiên bảo vô thượng sao? Xem chí bảo long tộc ta --- Tổ Long Ấn!

Đang khi nói chuyện, Ngô Tinh vung tay lên, cũng là một ấn tỳ vuông vắn bốn cạnh bay ra, ấn kỳ màu vàng óng ánh, trên mặt có khắc ngũ trảo kim long.

Tổ Long Ấn trong nháy mắt biến thành lớn, kích cỡ giống như Hoàng Thiên Tỳ.

Oanh…, hai kiện tiên bảo vô thượng oanh kích một chỗ, trong vòng phương viên nghìn trượng, gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc, hai tiên bảo tạo thành cương khí pháp lực tản đi bốn phương tám hương, chốc lát đã lan tới nghìn dặm, phương viên trong vòng mười dặm, tất cả đều bị phá hủy, vài ngọn núi đứng mũi chịu sào triệt để bị tước thành bằng phẳng.

Nếu Cổ Thần và Mông Tiên Âm không phải đang ở trong cương tráo pháp lực của Ngô Tính, chỉ dựa vào sóng xung kích tàn dư của hai kiện tiên bảo vô thượng chỉ sợ khiến hai người lập tức hôi phi yên diệt.

Cường giả Độ Hư cảnh phất tay liền có thể di sơn đảo hải, đoạn sông ngăn bước, các loại pháp tắc lĩnh ngộ đều dung hợp trong công kích, Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu càng là siêu cấp cường giả trong Độ Hư cảnh, là tồn tại chỉ kém chư tử đại tiên thượng cổ một bậc, đánh chết cao thủ Mệnh Tuyền cảnh dễ như trở bàn tay, đơn giản như bổ rau thái dưa!

Hoàng Thiên Tỳ và Tổ Long Ấn lần đầu tiên giao phong, ai cũng không thể làm gì được nhau, lực lượng ngang băng, cùng có tiên bảo vô thượng, kỳ phùng địch thủ.

- Tổ long Tổ Long Ấn hiện thân!

Ngô Tinh hét lớn một tiếng, ngũ trảo kim long khắc trên Tổ Long Ấn đột nhiên tỏa quang mang, tựa hồ như sống lại, một đầu tổ long mở mắt, khẽ uốn lượn, từ trong Tổ Long Ấn bay ra.

Ngũ trảo kim long này quấn quanh Tổ Long Ấn, Tổ Long Ấn hóa thành kích cỡ vạn trượng, ngũ trảo kim long dài chừng mấy vạn trượng, một tòa thành lớn phương viên hai mươi dặm dùng ngũ trảo kim long này cũng có thể đầu đuôi tương liên, vây thành một vòng.

Ngũ trảo kim long ngửa mặt lên trời kêu lên, long ngâm hóa thành tám đạo âm phù, nhắm thẳng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu oanh kích, đồng thời ngũ trảo kim long xoay chuyển, quấn vào Hoàng Thiên Tỳ.

Ô! Cô! Bá! Ma! Kiện! Tư! Tiệp! Mạn!

Tám đạo âm phù vang vọng thiên địa, chấn nhiếp tinh thần, cho dù Cổ Thần và Mông Tiên Âm ở trong quang tráo pháp lực của Ngô Tinh bị tám âm này lọt vào tay vẫn như trước chấn màng tai hai người đau nhức, trái tim đập gia tốc, tựa hồ muốn từ trong cơ thể thoát ra ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ngũ trảo kim long dài mấy vạn trượng trên bầu trời càng khiến hai người cảm thấy chấn động, một ngũ trảo kim long dài tới mấy vạn trượng, chỉ bằng vào long thân cũng đũ xé rách bất cứ cao thủ Mệnh Tuyền cảnh nào, coi như là cường giả Độ Hư cảnh trước mặt kim long cường đại vẫn phải run rẩy sợ hãi.

Long Vô Hối nhìn ngũ trảo kim long mấy vạn trượng, vẻ mặt hướng tới, thần thái cung kính, lẩm bẩm nói:

- Tổ long thái cổ... Tổ tiên thái cổ long tộc chúng ta. Một tổ long đã cường đại như vậy, thời kỳ thái cổ long tộc chúng ta rốt cuộc cường đại tới cấp độ nào? Ngũ trảo kim long mấy vạn trượng quấn quanh Hoàng Thiên Tỳ, Thiên Long Bát Âm oanh kích và phía Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, tổ long hiện thân, lấy một địch hai.

Thiên Long Bát Âm tuy chỉ là tám đạo âm phù, thế nhưng trong đó lại ẩn chứa tám đạo pháp tắc thiên địa không giống nhau, uy lực vô cùng.

Bất quá Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đối mặt với Thiên Long Bát Âm cũng không vội không chậm, nói:

- Thiên Long Bát Âm? Yêu nghiệt chi âm, nghe Hạo Nghiên Chính Khí ca của thánh địa nho môn chúng ta: thiên địa hữu chính khí, tạp nhiên phú lưu hình, hạ tắc vi hà nhạc. Thượng tắc vi nhật tinh; vu nhân viết hạo nhiên, phái hồ tắc thương minh; thánh đình chính khí xuất, thiên địa quỷ thần kinh!

Theo Thánh Hoàng Cơ Nghiêu một chữ lại một chữ niệm ra, một loại âm điệu kỳ diệu đột nhiên sản sinh trong thiên địa, bầu trời, đại địa, nhật nguyệt, giang hà, trên trời dưới đất, mỗi một địa phương nhỏ nhất đều phát ra thanh âm, tương hỗ với Hạo Thiên Chính Khí ca.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất