Trên Đằng bảng cùng với chi nhánh phụ cận các loại trên thân cây miêu tả các tin tức khác. Còn trên đằng diệp hầu như điều nói về nghị luận và cái nhìn của đảo dân trên Chư Tinh Quần Đảo về trận chiến kinh điển này.
Lời đồn đại trên Phong Ngữ đằng, khiến mọi người chấn động. Vô số thư sinh, hoặc là biểu tình phấn chấn, hoặc là mặt lung ưu sầu. Mấy kẻ vui mừng mấy kẻ ưu sầu, đều bị chiến tích bưu hãn này kinh sợ.
Trong lúc này, bỗng nhiên xuất hiện thân ảnh xinh đẹp của Trữ Y Y. Nàng chỉ lớn hơn Sở Vân một tuổi, sau khi Tinh Thánh Đại Xạ Lễ trở thành học sinh năm ba, vẫn ở lại trong thư viện.
Vốn coi Thư gia đảo chỉ là thứ nhảm nhí, nhưng thật không ngờ, tin tức hoàn toàn trái ngược.
Nàng tự nhiên không cam lòng, vừa nghĩ tới Sở Vân, oán hận cừu thị nổi lên:
- Vô ích thôi, Sở Vân! Điều này cũng là hồi quang phản chiếu mà thôi, con mồi trước khi chết đều giãy dụa kịch liệt. Chỉ cần đại quân liên hợp lại, bẻ gãy nghiền nát, ngươi cho là ngươi còn có cơ hội sao?
- Thật không ngờ tên tiểu tử Sở Vân này thích ứng với chiến trường nhanh như vậy. Còn biểu hiện kinh diễm đến như vậy. Thực sự đúng là hậu sinh khả úy a.
Trong tiểu viện đỉnh núi, Phong Bá Nhạc nhấp miệng cười ha hả.
Bạch Mi Đan Sư đang ngồi trước mặt hắn nói:
- Sau trận chiến như vậy, quân liên minh chấn động mãnh liệt. Có thể sản sinh kiêng kỵ cường liệt, do đó giải tán minh ước, thu tay đối với Thư gia hay không?
Phong Bá Nhạc chậm rãi lắc đầu:
- Sẽ không. Vệ gia, Phương gia tổn thương nặng cũng chỉ là suy yếu một phần lực lượng của liên quân. Vẫn chưa đạt được tới mức bức tán minh ước. Thậm chí còn phản tác dụng, kích phát liên minh tăng binh. Chỉ là, Thư gia đảo dứt khoát buông tha Vệ gia đảo, thậm chí bắt tù tộc nhân Vệ gia làm tù binh cũng đều đã thả về, đây chính là một bước kỳ diệu a...
Hoa gia đảo, cây anh đào tung bay trong gió.
Đỉnh Thiên Thủ Cách chủ thành.
Trên bàn trà thấp bé có bày hai ly trà xanh. Hoa Anh đang ngồi ngay ngắn bên cạnh bàn trà, anh khí bừng bừng không kiềm chế được.
Mà ở bên cạnh chính là phụ thân của hắn, đảo chủ Hoa gia đảo.
Tóc mai hắn đã bạc, khuôn mặt ôn hòa, toàn thân tỏa ra ý vị của một nam nhân thành thục. Có thể thấy được khi còn trẻ, hắn cũng phong lưu tài tử giống như Hoa Anh.
- Quân tình tại Song Tử Hạp, con biết rồi sao? Tại Thiên Ca Thư Viện, nghe nói mấy lần con thua trên tay của Sở Vân. Hãy nói cho ta biết về nhìn nhận của con.
Hắn ngồi ngay ngắn, dùng nhãn thần ôn hòa nhìn về phía con trai độc nhất của mình.
- Dạ.
Hoa Anh trang nghiêm nói.
- Thoạt nhìn Sở Vân, đao pháp cuộn trào mãnh liệt, tình tình cương trực dũng cảm. Trên thực tế, rất trầm ổn, ánh mắt tinh tế, trong lòng ẩn chứa mưu kế, phúc có lương mưu. Càng đáng sợ hơn chính là, tính tình hắn cứng cỏi, tinh thần kiên trì không giảm, chém giết quyết đoán, nhân từ với kẻ khác nghiêm khắc với chính mình. Nhân vật như vậy, quyết không thể xem thường! Nếu như trưởng thành chín chắn, ngày sau e là không chỉ leo lên Dị Sĩ bảng, thậm chí lên Kỳ Nhân bảng! Nhân lúc có cơ hội tốt, hắn chưa đủ lông đủ cán, chém chết hắn mới là lựa chọn tốt nhất.
- Ha ha... Tốt, tốt.
Hoa gia đảo chủ cười vang nói.
- Ta muốn cảm tạ Sở Vân. Con bị bại trận cũng tốt, bây giờ đã trút sạch tính khí cuồng dã trẻ tuổi, rốt cục có thể thấy rõ sự thực, bình tĩnh phân tích. Khụ khụ khụ...
Đột nhiên Hoa gia đảo chủ ho khan kịch liệt, khóe miệng chảy máu.
- Phụ thân!
- Kiếp nạn của ta đã tới. Chỉ là trước khi chết, có thể thấy được con trưởng thành lòng ta cũng được an ủi. Ta dự định, tăng thêm một hạm đội nữa cho con thống lĩnh, cần phải lỗ lực hết sức diệt trừ Thư gia đảo. Sở Vân còn ít tuổi mà đã biểu hiện như vậy, khiến ta lại cảm thấy Sở Bá Vương hiện ra trước mắt. Người này không trừ bỏ, sau này tất sẽ là họa lớn của Hoa gia đảo ta. Chỉ là, nếu như hành động lần này thất bại liền phải giao hảo cùng Thư gia. Chớ nên đối địch cùng bọn chọ. Khụ khụ khụ...
- Phụ thân, không ngờ người đánh giá Sở Vân cao như vậy.
Hoa Anh nắm chặt song quyền, tuy rằng hai lần thảm bại trước Sở Vân, nhưng trong xương cốt của hắn vẫn có chút không phục.
- Điều đáng sợ nhất của Sở Vân, không phải là võ trí hay tâm tính của hắn mà chính là sự trưởng thành của hắn. Hắn trưởng thành quá nhanh! Giống như Sở Bá Vương năm xưa, phong vân hội hợp, phi long cửu thiên. Hồi tưởng lại một chút thông tin, ngày hắn ăn nhờ ở đậu trên Thư gia đảo, mười ba năm khốn đốn, bình thường không thể chợp mắt. Thế nhưng kỳ ngộ cơ duyên, trong ngày lễ thành niên đại tỏa phong mang. Sau đó nhập học Thiên Ca Thư Viện, gắng sức học tập. Hiện tại tập kích Vệ gia đảo, chém chết Phương gia tam tử làm lên đại sự. Bất quá hắn mới chỉ mười bốn tuổi mà thôi.
Bộ dạng Hoa Anh đầy vẻ kinh hãi, được phụ thân nhắc nhở, lúc này hắn mới ý thức được điểm đáng sợ nhất của Sở Vân.
Thực lực của Sở Vân cùng với tính tình trầm ổn. Chung quy lại làm người ta quên đi tuổi của hắn.
Mười bốn tuổi!
Còn quá trẻ, con số khiến người ta phải khiếp sợ.
Hoa Anh hồi tưởng lại chính mình khi mười bốn tuổi, dạt dào tư tưởng tranh đấu, luôn nghĩ tới mỹ nhân. So với Sở Vân, không khỏi khiến hắn cảm thấy xấu hổ.
Truyện Tiên HiệpTinh lịch tháng 7 năm 753, mười bốn thế lực bao gồm có Thiết, Phương, Vệ, Hoa... Kết thành liên minh, cưỡng bức Thư gia đảo. Thiếu đảo chủ Thư gia đảo Sở Vân xuất sắc hơn người, phản công ngược trở lại tập kích bất ngờ Vệ gia đảo, chém chết Phương gia tam tử.
Chấn động khắp quần đảo.
Liên quân phẫn nộ, Phương gia, Hoa gia tăng cường hạm đội, các gia đảo khác vẫn còn đang đóng quân ở ngoài xa liền cấp tốc hướng về Thư gia đảo. Trong lúc này, nhất thời Thư gia đảo đối mặt với hiểm cảnh, tình thế vô cùng nguy hiểm.
Trông thấy liên quân hợp binh một chỗ, bức tiến hướng tới Thư gia đảo. Thư Thiên Hào viết chiếu lệnh phong Sở Vân làm đại tướng, Kim Bích Hàm và Vũ Đại Đầu làm phó tướng đóng quân tại Thiết Lung Đảo tiến hành chống đỡ.
Lại mật lệnh Nhan Khuyết thống lĩnh bảo thuyền Ưng Tường Hào cùng mấy chục chiến hạm và hơn một ngàn quân sĩ tạo thành một hạm đội đánh chặn. Quấn lấy địch quân phía sau, ý đồ ngăn cản tiếp viện của đối phương.
Còn chính mình trấn thủ Thư gia chủ đảo, ngày đêm khổ huấn, tận lực đề thăng tu vi Thương Lam Hải Long. Thao luyện tinh binh chuông đồng, muốn trong một thời gian ngắn nhất tạo ra một đội quân.
Thiết Lung Đảo chính là đảo cấp trấn, chính là tiền phương của của Thư gia chủ đảo, cách chủ đảo mấy trăm hải lý. Trên đảo có núi cao, dễ thủ khó công. Nơi đây chính là hiểm quan nổi tiếng tại Chư Tinh Quần Đảo.