- Ta có thể nói được không? Mọi người ở tại chỗ làm gì. Truyền thừa của Cổ Thánh ở ngay trước mắt. Nếu các vị không vội, Phong Đế ta đi trước một bước.
Phong Đế khoanh tay cười lạnh. Tính tình hắn cao ngạo, không có hứng thú đối với những tranh cãi như vậy.
Thật ra trong mọi người có người nào không quan tâm tới truyền thừa của Cổ Thánh?
Nhưng truyền thừa của Cổ Thánh có thể dễ dàng nhận được sao? Chắc chắn truyền thừa phải có khảo nghiệm. Hải Nhãn Thâm Uyên tuyệt đối là một hiểm cảnh, mạo muội đi vào, chính là mạo hiểm tính mạng của chính mình.
Phong Đế có thể chủ động nhảy ra giữa ý nguyện của một vài người.
- Nếu Phong Đế ngươi muốn đi trước một bước, ta đây yên lặng chờ xem phong thái oai hùng của Phong Đế ngươi.
Lúc này, có một cường giả Đế cấp nói một câu.
- Hừ!
Phong Đế phất tay áo rời đi, hắn làm sao không biết ý tưởng của những người này.
Nhưng chính hắn cũng có dự tính của riêng mình.
- Chậm đã.
Ngay lúc này, Sở Vân lại ngăn cản Phong Đế.
- Phong Đế từ từ hãy đi. Ta muốn mua yêu tinh Hỗn Độn của ngươi. Ta nguyện ý dùng một viên Đệ Nhị Linh Quang Tử Đan, đổi lấy một tấn yêu tinh Hỗn Độn.
Những người khác nghe Sở Vân báo cái giá này xong, thiếu chút nữa thì phun ra một búng máu.
Mình cực cực khổ khổ giết chết yêu vật Hỗn Độn, hao phí lớn như vậy mới có được những yêu tinh Hỗn Độn. Cái giá ngay cả chẳng khác gì cho không. Điều này bảo
người khác làm sao chấp nhận nổi!
Thái độ của Sở Vân lại rất kiên quyết:
- Giá không thể cao hơn được đâu. Tuy rằng ta có thể tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn, nhưng thuộc tính của hỗn loạn, vẫn làm nhiễu loạn trật tự lưới pháp tắc. Ta chỉ là muốn bớt đi một ít phiền phức, để tránh mình khỏi phải động thủ diệt trừ yêu vật Hỗn Độn thôi. Mọi người muốn bán thì bán, không bán cũng được.
Sở Vân kiên cường một cách khác thường. Người khác không cần tới những yêu tinh Hỗn Độn này. Chỉ có mình cố ý thu mua. Đây coi như là lũng đoạn mậu dịch, lập tức đã đẩy giá thu mua xuống đến mức thấp nhất.
Trong lòng mọi người thầm mắng Sở Vân vô sỉ, vừa thương lượng, giao dịch với Sở Vân, bán yêu tinh Hỗn Độn của mình. Dù sao đối với bọn họ mà nói, những yêu tinh Hỗn Độn, chỉ có thể cho là rác rưởi ném vào trong Hỗn Độn Hải. Tuy rằng Sở Vân đã ra giá rất thấp, nhưng số lượng rất yêu tinh Hỗn Độn sau khi bán ra cũng coi như
"có" thu hoạch, còn tốt hơn so với
"không có".
- Hừ, nhàm chán!
Phong Đế cũng không thèm liếc mắt nhìn Sở Vân một cái, không đề cập tới giao dịch yêu tinh Hỗn Độn, cứ như vậy hóa thành một đạo Lưu Tinh màu xanh, bay vào Hải Nhãn Thâm Uyên.
Ngược lại, ở trước mặt mọi người, Long Đế ném tất cả yêu tinh Hỗn Độn vừa thu hoạch được vào Hỗn Độn Hải. Nhưng một khi những yêu tinh Hỗn Độn tiến vào Hỗn Độn Hải, lập tức đã bị Hải Lưu Hỗn Độn hòa tan.
Tất nhiên Dạ Đế, Tần Đế càng không giao dịch với Sở Vân.
Tuy nhiên trừ những người này, phần lớn các Đại Đế, Hoàng giả khác đều lựa chọn giao dịch với Sở Vân.
Trong lúc nhất thời, Sở Vân thu vào một lượng lớn yêu tinh Hỗn Độn. Đệ Nhị Linh Quang Tử Đan trong tay hắn vốn không nhiều lắm, nhanh chóng bị tiêu xài không còn chút nào.
- Trước tạm thời thiếu nợ vậy.
Hắn đành phải nói như vậy.
- Cái gì?
Cường giả Đế Hoàng cấp khác há hốc mồm. Linh Đế có thể thốt ra những lời này sao?
- Linh Đế ta là người có danh dự. Đương nhiên sẽ không giống như vài người.
Sở Vân vỗ ngực, thể hiện rất có trách nhiệm, đồng thời lại không quên móc mỉa Dạ Đế một chút.
- Hơn nữa, các ngươi sợ cái gì? Không phải là một ít yêu tinh Hỗn Độn thôi sao?
Một ít yêu tinh Hỗn Độn?
Rõ ràng có thể xếp thành hơn mười ngọn núi?
Người này sao có thể trợn mắt nói dối như vậy?
Tuy nhiên, mọi người lại không thể không thừa nhận Sở Vân nói rất có đạo lý. Chỉ là yêu tinh Hỗn Độn thôi. Đối với mình chỉ có thể là rác rưởi vứt đi. Số lượng rác rưởi nhiều, cũng chỉ là rác rưởi. Khó lắm mới có được người thu mua. Tuy rằng giá cả lại thấp một chút, nhưng mình nhìn cũng thấy chướng mắt... Suy nghĩ như vậy, mọi người lại cảm thấy, mặc dù Sở Vân quỵt nợ, mình cũng không có tổn thất gì.
Vì thế mọi người đều gật đầu, khiến cuộc giao dịch rất không thích hợp này được tiến hành thành công.
- Ha ha, tốt tốt tốt. Về sau, mọi người có yêu tinh Hỗn Độn, đều bán cho ta cũng được. Ta thành tâm thu mua.
Sở Vân cười toe toét.
Trong cuộc giao dịch này, hắn đâu chỉ kiếm lợi lớn, quả thực đây là cướp bóc.
Hắn cố ý ép giá xuống mức thấp nhất, còn nói đến di chứng vô cùng nghiêm trọng, thật ra làm sao có di chứng gì. Ngược lại, yêu tinh Hỗn Độn so với yêu tinh có tu vi ngang bằng, ẩn chứa nguồn sinh lực càng thêm phong phú, là nguồn suối bổ sung thế giới lực tốt nhất.
Hắn biết lần này mình mạo hiểm như vậy, là hành động đúng.
Sau này mình nhất định phải dùng thế giới tiên nang để chống địch, hơn nữa không thể thiếu việc thăm dò trong Hỗn Độn Hải. Tất nhiên việc chiến đấu với yêu vật Hỗn Độn là không thể tránh được.
Nếu thường xuyên qua lại nơi đây, chuyện thế giới tiên nang của mình có thể tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn nhất định sẽ bị người có tâm phát giác. Đến lúc đó sẽ khiến những kẻ khác càng thêm chú ý, ngược lại không bằng sớm tạo ra mâu thuẫn này.
Hắn mang năng lực này quy tội cho Thần thông bản mạng của mình, có thể nói là nhất tiễn song điêu.
Không chỉ có có thể giải thích nguồn gốc của năng lực này, càng có thể che dấu Thần thông bản mạng của mình. Ở phương diện nào đó, Thần thông bản mạng của hắn còn biến thái hơn cả Hóa Đạo. Không thể dễ dàng thi triển, càng không thể để lộ chút lời đồn đại nào ra ngoài.
Một khi để lộ ra ngoài, sẽ là đại họa sát thân.
Dạ Đế để lộ thần uy của Hóa Đạo, hơn nữa còn khiến mọi người kiêng kỵ. Nhưng nếu Sở Vân lộ ra Nhân Đạo Vô Lượng, vậy sẽ làm những Cường giả Đế Hoàng Cấp ở đây đều cảm thấy bị uy hiếp mãnh liệt. Chắc chắn sẽ cùng tấn công, bao vây tiễu trừ Sở Vân.
Hiện nay, trên người Sở Vân có ba bí mật lớn. Một là Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, hai là Nhân Đạo Vô Lượng, còn có một điều nữa chính là trận nhãn hoàn mỹ có thể tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn.
Giá trị của ba bí mật này thật sự khó có thể đánh giá hết. Bất kỳ bí mật nào bị lộ ra đều khiến cường giả Đế Hoàng bao vây tấn công hắn.
Sở Vân khéo léo lợi dụng cơ hội này, bày ra mê trận và sương khói. Sau này cho dù có người thấy được được chút dấu vết, cũng sẽ bị mê trận sương khói quấy nhiễu, sẽ không dễ dàng miệt mài theo đuổi tìm hiểu ba bí mật lớn này.
Nhờ vậy, an toàn của Sở Vân sẽ được nâng cao hơn rất nhiều.
Ngoài ra, sau này thu mua yêu tinh Hỗn Độn lâu dài, sẽ khiến thế giới tiên nang của hắn phát triển, có tác dụng thúc đẩy đến mức không gì sánh nổi.
Chỉ cần là cường giả Đế Hoàng cấp, đều phải thăm dò Hỗn Độn Hải. Trong quá trình thăm dò, có ai không gặp phải yêu vật Hỗn Độn? Có vài tình huống, các Đế Hoàng không thể không lựa chọn chiến đấu. Bọn họ lại dùng không được những yêu tinh Hỗn Độn này, bán cho Sở Vân, còn có thể nhận được chút ít. Còn hơn không thu hoạch. Cớ sao lại không làm chứ?
Theo phương diện nào đó mà nói, Sở Vân đã thành ông chủ trong phần lớn cường giả Đế Hoàng ở Cửu Châu. Hắn lợi dụng buôn bán đơn giản này, khiến những người này vội tới bán mạng cho hắn.
Đương nhiên, những người khác cũng không ngu ngốc.
Nhìn bộ dáng Sở Vân cười ha hả, ai cũng biết Sở Vân đã kiếm được không ít. Bằng không, sao Sở Vân lại thu mua những yêu tinh Hỗn Độn này?
Chỉ là bọn hắn cũng không rõ lắm, đến tột cùng trong việc mua bán này Sở Vân có thể kiếm được bao nhiêu. Bọn họ chỉ có thể suy đoán lung tung. Nhưng cho dù là những phán đoán lạc quan nhất, bất quá cũng chỉ tới một phần mười.
Trong đó lợi nhuận lớn đến mức khủng khiếp, cho dù cường giả Đế Hoàng cấp cũng không thể tưởng tượng được.
Điều này đã vượt qua giới hạn tưởng tượng của bọn họ.
- Tuy nhiên, ai kêu Thần thông bản mạng của Linh Đế có thể tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn chứ?
Trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.
Đúng lúc này, Phong Đế bay vụt trở về, bộ dạng có chút chật vật.
Phía sau hắn chỉ là một con yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn, nhưng sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Tiên Thiên Thần Ma!
Đột phá gông cùm xiềng xích nghìn vạn năm, yêu vật Tiên Thiên hỗn độn đạt tới tu vi ức năm, gọi chung là Tiên Thiên thần ma.
Yêu vật Tiên Thiên hỗn độn nghìn vạn năm cũng đã rất khó đối phó rồi, Tiên Thiên thần ma tu vi ức năm chính là sự thăng hoa về chất, thực lực tương đương với một vị Chuẩn Đế.
Bình thường, nếu ngay cả cường giả Đế Cấp gặp trong Hỗn Độn hải cũng thường chọn rút lui.
Bởi vì, nếu đi chém giết một đầu Tiên Thiên thần ma sẽ không có bất kỳ thu hoạch gì, mà ngược lại còn chịu tổn thất thảm trọng. Được không bù nổi mất, Đại Đế và Hoàng giả chắc chắn sẽ không làm.
Sở Vân cẩn thận nhìn lại, Tiên Thiên thần ma quả thật có khí thế bất đồng cùng yêu vật hỗn độn. Bọn chúng và đầu Tiên Thiên thần ma đều có cùng hình dạng loài người. Thân thể to lớn, lớp da như một bộ khôi giáp đen nhánh bao phủ lấy cơ thể, hai cánh tay lực lưỡng, tứ chi lóe ra những cái móng với hàn quang sắc bén.
Nó hùng hổ đuổi giết Phong Đế, nhưng khi thấy mười vị cường giả Đế Hoàng, thì trên mặt liền hiện lên thần sắc kinh hãi, sau đó nhanh như chớp phóng thẳng vào sâu trong Hải Nhãn Thâm Uyên.
Mỗi đầu Tiên Thiên thần ma đều có trí tuệ rất cao, không giống Yêu vật Tiên Thiên hỗn độn chỉ có ý thức hỗn loạn.
Con ngươi Sở Vân co rút lại, chỉ với trí không đó đã khiến cho mức độ nguy hiểm của Tiên Thiên thần ma tăng lên một tầm cao mới. Hơn nữa, khí tức mà nó phát ra vô cùng mạnh mẽ. Sở Vân thầm đoán, nếu như mình chiến với một đầu Tiên Thiên thần ma, cho dù có thắng thì e thế giới tiên nang cũng bị hỏng mất.
Thấy Tiên Thiên thần ma chạy trốn, mọi người cũng không đuổi giết. Dù sao nó cũng ở bên trong Hải Nhãn Thâm Uyên, nếu muốn đả khai thông đạo, xâm nhập vào trung tâm thì sớm muộn cũng phải đối phó với nó.
Thay vì như vậy, chẳng thà nghe tin tức từ Phong Đế còn hơn.
- Hải Nhãn Thâm Uyên có sáu trăm sáu mươi sáu tầng, mỗi tầng đều chứa rất nhiều Tiên Thiên thần ma. Khó có thể tin, đây quả thực là đại bản doanh của chúng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com
Lời của Phong Đế giống như một viên cự thạch ném thẳng vào tâm tình của mọi người.
- Bên trong Hỗn Độn Hải Nhãn hoặc Hỗn Độn Thâm Uyên thường sẽ tụ tập những bộ lạc Tiên Thiên thần ma. Đó là những vùng đất truyền thừa Cổ Thánh, cho nên Hỗn Độn Hải Nhãn và Hỗn Độn Thâm Uyên tập trung rất nhiều Tiên Thiên thần ma sinh sống cũng không có gì lạ lắm.
Một vị Hoàng giả chậm rãi nói.
- Chẳng qua là số lượng này rất nhiều, đoán chừng không dưới vạn đầu đâu.
- Không sao cả! Cứ dọn dẹp từng tầng một, thế nào chả có một ngày xuống được trung tâm.
Những đầu Tiên Thiên thần ma này có một tập tính cổ quái, đó là sự phân cấp các tầng rất rõ ràng, chúng sẽ không trợ giúp nhau. Vì thế chúng ta chỉ phải chiến đấu ở một tầng mà thôi.
Nếu là số ít Đại Đế hoặc Hoàng giả đụng phải Hải Nhãn Thâm Uyên như vậy, e rằng cũng phải nhượng bộ lui binh. Nhưng hôm nay tình huống bất đồng, tại Cửu Châu cơ hồ đã tập trung toàn bộ cường giả Đế Hoàng, bởi người nhiều lực lớn cho nên hoàn toàn có thể tiếp tục thăm dò.
Song chuyện nào có đơn giản như vậy.
Mọi người hùng hổ tiến vào Hải Nhãn Thâm Uyên, kết quả lại chật vật quay về.
- Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng đã kết bạn mà đi, nhưng mà một khi tiến vào Hải Nhãn Thâm Uyên thì lại chỉ có một mình một người.
- Hải Nhãn Thâm Uyên thật không đơn giản, tựa hồ bị người động đậy tay chân. Mặc dù chúng ta cùng nhau tiến vào, nhưng cuối cùng lại bị tách ra, không thể phát huy ưu thế về nhân số được của chúng ta.
Mọi người cùng nhau mưu tính, đem tình hình vừa xuất hiện trao đổi với nhau và kinh hãi phát hiện, Hải Nhãn Thâm Uyên vô cùng thần bí.
Mọi người một khi tiến vào trong đều bị truyền tống, trở thành một mình một người, chỉ có thể chiến đấu một mình.
Sở Vân thở ra một ngụm trọc khí, thầm nhủ may mắn chính mình nói không sai, sau khi truyền tống vào Hải Nhãn Thâm Uyên, bên cạnh không có một đầu Tiên Thiên thần ma nào.
Còn những người khác thì xui xẻo, sau khi truyền tống liền bị cả đám Tiên Thiên thần ma vây công. Mất sức chính trâu hai hổ, vắt chân lên cổ mà chạy mới thoát được, tuy chưa bị tổn thất thảm trọng, nhưng chịu thiệt thòi nhỏ cũng không ít.
- Trừ Cổ Thánh ra thì còn ai có năng lực động tay động chân tại Hải Nhãn Thâm Uyên này?
Thư Hoàng cau mày tự hỏi.
- Nói cách khác, khi Cổ Thánh thiết lập vùng đất truyền thừa này là muốn chúng ta tự lực cánh sinh vượt qua sao? Thật không thể nào tin nổi? Cho dù là Hoàng Cấp, muốn một mình xông qua sáu trăm sáu mươi sáu tầng cũng không làm được.
Viêm Hoàng gian nan nói.
Nhân Hoàng khổ tư, trầm giọng nói:
- Có thể làm được một bước này, chỉ có Thánh nhân. Chẳng lẽ nói truyền thừa mà Cổ Thánh lưu lại chỉ dành cho Thánh cấp?
Mọi người nghe vậy, thần tình trên mặt cũng không khỏi trầm trọng.
Nếu là thật sự như Nhân Hoàng đã nói, như vậy bất kể là Đế Cấp hay là Hoàng Cấp cường giả, đều chỉ có khả năng nhìn chín đại Thánh nhân chia nhau
"miếng bánh" di tàng Cổ Thánh mà không thể làm được gì.