Đại Đạo Độc Hành

Chương 213-1: Cao sơn thiên trì âm dương đãng! (1)

Ba người hoàn thành nhiệm vụ cứu viện, xoay người rời khỏi, Vương Ngũ ở phía sau bọn họ nói: “Đa tạ sư bá đến cứu viện! Cung tiễn sư bá!”

Mọi người cũng nói theo như thế.

Chờ Hổ Thiện chân nhân biến mất, Vương Ngũ thở một hơi dài, nói: “Đi thôi, chúng ta đi về, trở lại Đại Danh phủ, mọi người mau thu thập hành lý, lập tức rời khỏi chốn thị phi này!”

A Tửu nói: “Ta đã nói, Lạc Ly là thiên tuyệt họa tinh, các ngươi xem, đi tới nơi nào nơi đó gặp chuyện không may, trước đó hoàn hảo, người này vừa tới đã khiến một tả đạo biến mất!”

Lạc Ly thở dài một tiếng, nói: “A Tửu sư huynh, xin đừng nói!”

A Tửu cười ha ha, nói: “Đi thôi, đi thôi, ngươi đã làm rồi mà còn sợ người khác nói nữa, chúng ta mau nhanh chan chạy trốn về thôi!”

Nói xong, mọi ngượi ngự kiếm bay lên, Vương Ngũ nhìn qua, nói: “Lạc Ly cùng Lục Chu đều có chim đại bàng, thả ra ngoài đi, ài, ta mệt quá không muốn ngự kiếm đi đường nữa!”

Tất cả mọi người đều như thế, thân thể đều mệt nhọc, không muốn ngự kiếm phi hành, Lạc Ly cùng Lục Chu nhìn nhau, hai người cùng nhau thả ra lễ vật mà Thiên Đô đưa cho bọn họ.

Hai con chim đại bằng nháy mắt xuất hiện, chỉ thấy hai con chim đại bàng này, một con màu vàng, một con toàn thân lôi điện.

Hai con chim đại bàng thu cánh lại, hai chân chồm hỗm, thân hình lớn khoảng mười trượng, hai mắt vàng ánh như nhật nguyệt híp nửa, đầu hơi nghiêng nghiêng. Tuy chỉ ngồi chồm hỗm lẳng lặng ở kia thế nhưng một cỗ ngạo khí bễ nghễ thiên địa ùa tới.

Hô hấp thôn nhật nguyệt, thổ nạp chấn càn khôn.

Đây là chim đại bàng nuốt mây, che trời, cánh chấn chín vạn dặm, cái thế vô cùng.

Thế nhưng của Lục Chu là kim sí đại bằng, Lạc Ly là lôi bằng, có một chút khác biệt nhỏ!

Nhìn hai con chim bằng này, Vương Ngũ chỉ một ngón tay, mọi người leo lên kim sí đại bàng của Lục Chu, Lạc Ly thu hồi lôi bằng, sau đó con chim đại bằng đập cánh bay trở về Đại Danh phủ.

Đến Đại Danh phủ, Vương Ngũ gọi Ninh Thiên Tuyết, Phạm Vô Kiếp đến, không dừng lại nữa mà leo lên đại bằng bay ngay về phía đông!

Mệt mỏi chỉ là lấy cớ, Vương Ngũ A Tửu muốn giữ lại khí lực, ứng đối khi có chuyện xảy ra.

Bay được ngàn dặm, Kim Sí Đại Bằng mệt mỏi vô cùng, Lục Chu thu hồi lại. Lạc Ly thả Lôi Bằng ra, mọi người leo lên Lôi Bằng, tiếp tục chạy đi, Lôi Bằng bay không được nữa thì hai bên lại đổi chỗ, cứ thế ngày đêm không nghỉ, sau ba ngày ba đêm, cuối cùng phía trước xuất hiện một mảng sơn mạch, Vương Ngũ thở một hơi dài, lúc này mọi người mới dừng lại.

Vương Ngũ phóng Hỗn Nguyên Ngoại Viện ra, mọi người vào ở, ở đây nghỉ một đêm.

Tuy không ai nói nhưng mọi người biết lí do Vương Ngũ chạy như thế là muốn chạy khỏi chỗ thị phi Đại Danh phủ, bất kể ra sao, một tả đạo biến mất, chuyện này nói đến cũng không nhỏ!

Ngay lúc nghỉ ngơi, A Tửu lặng lẽ rời khỏi, đến ngày hôm sau hắn mới trở lại, nhìn mọi người nói:

“Tốt lắm, không có chuyện gì cả, tin tức siêu độ Lục Lục Hồ Lô đã truyền đến nơi này, không sao cả, mọi người cứ đi bình thường thôi!”

Ngày hôm sau, mọi người tiếp tục đi tới, thế nhưng không cưỡi chim đại bàng nữa mà tiếp tục tổ trận ngự kiếm bay đi. Đàn núi này tên là đàn sơn Hoành Xa, dưới sự dẫn dắt của Vương Ngũ, mọi người đi vào sơn mạch mênh mông này!

Tiến vào trong đại sơn, càng đi thì thế núi càng hiểm trở, hung cầm mãnh thú bắt đầu xuất hiện từ từ, dọc đường đi này lại do đám người Lục Chu ra tay, giết chết tất cả yêu ma quỷ quái chặn đường.

Hình như trong sự kiện Thiên Lãng môn, đám người Lục Chu đã bị kích thích, lúc này chiến đấu rất liều mạng, mấy người bọn họ nhanh chóng trưởng thành. Thật ra những yêu ma quỷ quái đó cũng không mạnh, Lạc Ly không có tư cách ra tay, chỉ có thể nhìn, thế nhưng hắn cũng không ở không mà bắt đầu tu luyện.

Trước là luyện khí, sau mới luyện pháp.

Hỗn Nguyên Chùy, Tu La Trảm, Ngũ Hành Thuẫn, sau đó bắt đầu tu luyện Vô Vọng Thiên Tuệ Kiếm, Hỗn Nguyên Tiểu Ngũ Hành Chân Tự Tại Luyện Khí Quyết, Thái Hư Thiên Diễn Thái Thượng Cảm Ứng Thái Vi Động Chân Kinh, chờ buổi tối mọi người nghỉ ngơi thì tu luyện Sinh Tử Khô Vinh Kiếp.

Xong xuôi, Lạc Ly bắt đầu kiểm kê thu hoạch của trận chiến lần này. Đầu tiên là trước khi lão tổ Thiên Lãng môn xuất hiện, Lãng Thiên Quyển đưa cho Lạc Ly lễ vật chừng một vạn linh thạch. Có số linh thạch này, tài sản Lạc Ly lại đạt tới bốn vạn linh thạch!

Sau đó là thu hoạch bốn thiện đức, tới khi này Lạc Ly đã có sáu thiện đức, bảy thiện công. Cuối cùng là mười hai thẻ tre ngọc, Lạc Ly nhìn qua, trong đó ghi chép toàn bộ bí pháp của Thiên Lãng môn, từ Luyện Khí kì tới cảnh giới Phản Hư, gần như toàn bộ bí pháp đều nằm trong thẻ tre ngọc này.

Ngoại trừ thu hoạch ở Thiên Lãng môn, Lạc Ly còn được một pháp bảo nhất giai Nam Hiên Bắc Nhạc Trúc từ Thất Trúc sư huynh.

Pháp bảo này, Lạc Ly thoải mái luyện hóa, sau khi luyện hóa bảo này, Lạc Ly khi dùng Long Viêm Hỗn Nguyên Chùy kiếm ý thì có thể dung nhập bảo vật này vào trong đó, uy lực của Hỗn Nguyên Chùy tăng chừng ba thành.

Cuối cùng chính là Lôi Bằng mà Thiên Đô sư huynh tặng cho Lạc Ly, Lôi Bằng này thuộc loại sinh linh triệu hồi, bình thường dùng phương thức hình xăm bám vào tay trái Lạc Ly. Mỗi ngày có thể triệu hồi tối đa ba canh giờ, có thể dùng nó làm tọa kỵ, ngự sử phi hành hoặc cũng có thể cho nó tham giá chiến đấu, Lôi Bằng này có thể thả ra vô tận lôi điện, rất không tệ.

Lôi Bằng cũng bị Lạc Ly nhanh chóng luyện hóa xong, hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Lạc Ly, thế nhưng mỗi ngày cần đút Lôi Bằng ăn ba viên linh thạch, duy trì nó tồn tại.

Nếu triệu hồi tham gia chiến đấu hoặc làm tọa kỵ thì phải bổ sung linh thạch nhằm cung cấp động lực linh khí, nếu Lạc Ly có Chúng Sinh Lâm của riêng mình thì có thể thả nó vào trong đó, không cần tiêu hao linh thạch.

Sau khi luyện hóa Lôi Bằng, Lạc Ly duỗi tay cầm một viên linh thạch thượng phẩm, dù sao cũng là Thiên Lãng môn tặng không, đút trực tiếp cho Lôi Bằng, trong vòng hai năm dù chiến đấu mỗi ngày thì Lôi Bằng cũng không có chuyện.

Ngoại ra còn có di vật mà phụ thân Mạc Tú Lan để lại cho Mạc Tú Lan, trước đó Mạc Tú Lan vứt tùy ý, Lạc Ly nhận lấy rồi thu vào!

Di vật này là một viên cầu vô dụng không có chỗ nào kì dị, thế nhưng Lạc Ly vẫn cảm thấy không đúng, đặt nó chung chỗ với mười hai thảo nhân thảo mã, tấm bia đá bể nát cùng tấm áo da thú nọ.

Ngày thứ năm tiến vào đàn sơn Hoành Xa, Lạc Ly rốt cuộc cũng cô đọng ra mầm móng chân pháp của Ngũ Hành Thuẫn.

Việc này không dựa vào Tiểu Vô Tướng Chân Giải cường hóa mà hoàn toàn dựa vào sự cố gắng của chính mình, tu luyện từng chút một cô đọng ra

Động nhẹ một cái, chân khí hộ tráo nhất thời hóa thành hộ thuẫn do ngũ hành quang hoa kết hợp lại thành, hộ thuẫn ngũ quang hợp nhất trái lại không có một tia hào quang, xoay xung quanh Lạc Ly, không hề bắt mắt!

Lạc Ly khẽ gật đầu, bắt đầu thí nghiệm diệu dụng của Ngũ Hành Thuẫn này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất