- Chư vị, tại hạ Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm của Man Ngưu thành, thấy mọi người một đường chém giết cùng yêu thú chắc hẳn rất mệt mỏi, chỉ cần đến Man Ngưu thành, chư vị cứ yên tâm nghỉ ngơi một chút, ta sẽ cho người Lang Vương phủ bày tiệc rượu chiêu đãi chư vị, rất hân hạnh được đón tiếp chư vị. Nếu như còn cần cái gì khác, bất luận là đan dược hay là cái khác, chư vị có thể tùy thời nói với ta.
Bạch Kiếm càng nghĩ càng hưng phấn, càng nghĩ càng sốt ruột, trực tiếp nhìn về phía đám người Bàn Tử ôm quyền chắp tay, có vẻ rất có khí độ, có phong phạm nói.
Hoàn toàn là một bộ chiêu hiền đãi sĩ, cầu hiền như khát.
Giờ phút này Túy Miêu đã sớm tìm được một phế tích, dựa vào cây cột mơ mơ màng màng uống rượu, Mãnh Hổ thì đứng ở một bên. Đại thúc đang trao đổi cùng Trình Lập, Trình Trảm. Mà cái thành viên Huyết Chiến khác, đều là mắt xem mũi, mũi hướng tâm, lại đều đứng ở nơi đó tu luyện, Bạch Kiếm nhìn về phía bọn họ nói chuyện, lại không có một người nào nhúc nhích, không có một người liếc hắn một cái.
Đám người kia đang làm gì, cố ý làm cho mình khó cầu, hay là đang làm gì đó. Bạch Kiếm khẽ chau mày, trong nháy mắt trên mặt lại đầy tiếu dung.
- Chư vị yên tâm, ta không có ác ý, chỉ là muốn kết giao bằng hữu cùng chư vị, nếu như chư vị cho rằng không tiện, vậy chúng ta chờ Thú triều qua đi nói sau.
Bạch Kiếm nói rất nhẹ nhàng, mẹ nó, hiện tại nơi này là Man Ngưu thành, các ngươi trốn đến nơi đây, nơi này là địa bàn của ta. Bản công tử cầu hiền như khát, nhưng nãy giờ cho các ngươi mặt mũi, các ngươi lại không nể tình.
Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm là đang nhìn Trình Trảm nói, bởi vì vừa rồi Trình Trảm cùng Trình Lập tùy tiện biểu hiện thực lực ra ngoài, đã cho thấy so với mọi người cường hãn hơn rất nhiều. Hơn nữa Trình Trảm lớn tuổi một ít, cho nên hắn trực tiếp nhìn về phía Trình Trảm nói.
- Tìm hắn nói chuyện.
Trình Trảm đang trò chuyện nên lợi dụng yêu thú huấn luyện quân đội như thế nào cùng đại thúc, Trình Lập, bị Bạch Kiếm nói vô cùng phiền, trực tiếp chỉ Bàn Tử.
Bàn Tử đang chống nạnh, ân, trên thực tế hắn cũng tìm không thấy eo, coi như là hai tay đặt trên bụng đắc ý nhìn xa xa, sướng a, lần này thuyết phục đám người Túy Miêu, đại thúc, Mãnh Hổ, mà ngay cả đại tẩu cũng hỗ trợ, xem lần này đại thiếu còn thắng mình thế nào.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.com- Hắn?
Bạch Kiếm cũng thật bất ngờ, bởi vì hắn không nhìn ra tên Bàn Tử này có khí chất đầu lĩnh, ngược lại là tất cả mọi người đối với biểu hiện của hắn đều có chút khinh bỉ, hơn nữa tư thế của hắn cũng quá kém, dùng hai tay đặt ở trên bụng, chẳng lẽ hắn sợ người khác không biết dáng người hắn là hình tròn sao? Luận khí chất không có, những người này biểu hiện lại càng không như, luận lực lượng càng không đúng. Nhưng Trình Trảm lại chỉ hắn, Bạch Kiếm chỉ có thể đi tới, ôm quyền chắp tay lần nữa.
- Không biết vị huynh đài này xưng hô như thế nào, tại hạ Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm......
- Ân... a, a, ta biết rõ ngươi muốn nói gì, vừa rồi ngươi nói có thể yêu cầu đan dược, ý của ngươi không phải là muốn mời chào chúng ta chứ?
Ân, Bạch Kiếm sững sờ, không nghĩ tới Bàn Tử trực tiếp như thế, nhưng mà lời đã nói đến đây, hắn chỉ có thể cười gật đầu nói:
- Dù sao Nam Hoang cũng là nơi vô chủ, ta cùng phụ vương chuẩn bị......
- Chuyện vòng vo không cần nói, nói chỗ tốt các ngươi có thể bỏ ra đi. chúng ta vừa vặn cần đan dược, ngươi có thể cho nhiều ít, nếu như ngươi cho đủ mà nói, ta sẽ cân nhắc suy xét.
Bàn Tử khoát tay chặn lại, trực tiếp cắt đứt lời Bạch Kiếm nói, sau đó trực tiếp nhìn về phía Bạch Kiếm khẽ vươn tay.
Cái này... thật sự có chút quá trực tiếp, cho tới bây giờ Bạch Kiếm còn chưa có gặp qua. Quan trọng nhất là, bởi vì vừa rồi đám Bàn Tử đi tới quá phong cách, quá kiêu ngạo, mặc dù giờ phút này bên ngoài chiến đấu điên cuồng, trong Man Ngưu thành vẫn có rất nhiều người đang chú ý bọn họ, Bạch Kiếm cũng cảm giác rất xấu hổ. Nhưng nhìn Bàn Tử này, trực tiếp nói chuyện này trước mặt mọi người, lại không thèm quan tâm.
Bạch Kiếm cũng cảm giác rất không thích ứng, trong lòng tự nhủ người này có tâm hay không a, da mặt ngươi không nên dày như vậy a, ngươi có một chút rụt rè, tự tôn hay không a!
- Cái này yên tâm, không bằng chúng ta đến Lang Vương phủ nói......
Bạch Kiếm chịu không được đang ở trước mặt nhiều người mời chào người như mua bán người vậy, đây không phải là mời chào người, đây căn bản là mua bán a.
- Rốt cuộc ngươi có thành tâm hay không a, mới vừa rồi còn một bộ chiêu hiền đãi sĩ, cầu hiền như khát, hiện tại xin ngươi cấp chút đan dược, ngươi lại quanh co không muốn, ngươi có ý tứ gì? Được hay không được thì nói thẳng, chúng ta không thích lời ngon tiếng ngọt, một hồi có đại lão bản nào nguyện ý cho chúng ta thứ tốt, chúng ta sẽ bán mạng cho hắn.
Bàn Tử một bộ khinh bỉ, ánh mắt xem thường nhìn Bạch Kiếm, ý tứ này là, không có tiền thì đừng ra vẻ ngưu bức.
- Khái... khái......
Đại thúc vốn đang nói chuyện, nhưng hắn vẫn chú ý đến bên này, đức hạnh của Bàn Tử bọn họ hiểu rõ nhất, lúc này thấy Bạch Kiếm bị lời của Bàn Tử nói mà đỏ mặt, vô cùng xấu hổ. Hắn cố nén cười, cuối cùng đến mức ho khan liên tiếp.
Trình Lập, Trình Trảm cũng đều cố nén cười!
Người chung quanh cũng rất bất ngờ, không có nghĩ đến Bàn Tử này xấu xa như vậy... như vậy..., kháo, lời này cho dù là ai cũng chịu không được a.
Nhất là bộ dáng kia của hắn, ngay cả người bàng quan cũng có xúc động muốn đánh hắn.
Nhưng không thể không nói, bộ dáng kia của hắn, thật đúng là thành công kích thích không ít người có ý nghĩ khác, tên Bạch Kiếm này chỉ động mồm mép không bày ra hành động. Những người này vừa rồi cho thấy thực lực siêu cường, hơn nữa rõ ràng cho thấy là một đoàn đội, muốn mời chào một đám người như vậy, không bỏ ra chỗ tốt, chỉ dùng mồm mép sao có thể mời được. Nhất là thời khắc nguy hiểm này, mặc dù bộ dáng tên Bàn Tử này có chút tiện, nhưng hắn cần đan dược cũng không sai, dù sao tất cả mọi người là Liệp yêu giả, ở Nam Hoang chiến đấu tùy thời có khả năng chết đi, không có khả năng nghe ngươi nói mấy câu liền theo ngươi.
Hai lần, đây đã là lần thứ hai bị người làm tức giận đến không được, lại không có biện pháp phát tác. Qua nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ hắn chưa có khó chịu như thế, nhưng một thời gian ngắn gần đây lại liên tiếp gặp được hai lần, hơn nữa đều không có biện pháp phát tác.
- Cái này có gì khó, vốn là nghĩ đến Lang Vương phủ sẽ đưa một lần cho các vị, hiện tại phải cần mà nói, vậy thì cầm lấy đi.
Đan dược, hiện tại ta có rất nhiều đan dược, đập chóng mặt các ngươi. Trong tâm Bạch Kiếm oán hận nghĩ, có ý muốn kinh sợ những người khác, trực tiếp lấy ra chừng hơn một ngàn viên đan dược. Trong đó tám phần là đan dược Nhân cấp siêu phẩm, gần hai trăm khỏa đan dược Địa cấp hạ phẩm, mà ở trong tay hắn còn có hơn mười viên đan dược Địa cấp trung phẩm.
Những đan dược này hắn không có để vào không gian giới chỉ cho Bàn Tử, mà là lấy ra khỏi không gian giới chỉ, sau đó dùng lực lượng làm cho những đan dược này lơ lửng trên bầu trời, xuất hiện ở giữa mình cùng Bàn Tử. Hắn là cố ý cho tất cả mọi người nhìn xem, cũng là cho Bàn Tử nhìn xem.
Bởi vì biểu lộ vừa rồi của Bàn Tử, làm cho hắn rất tức giận, mẹ nó, cho ngươi nhìn xem bản công tử có thể lấy ra đan hay không, cho ngươi biết rõ cái gì gọi là khí phách.
- Đây chỉ là cho chư vị sử dụng hiện tại, từ nay về sau coi như là đan dược Địa cấp thượng phẩm, thậm chí siêu phẩm, cũng không là vấn đề.
Giờ phút này đầu Bạch Kiếm có chút ngẩng cao, vừa rồi bị đè nén, buồn bực đều ra hết, Bàn Tử chết bầm, bản công tử dùng những đan dược này đánh vào mặt của ngươi, cũng để người khác nhìn xem. Nếu lúc trước hắn còn không dám như thế, nhưng sau khi chiếm được những đan dược kia của Đan Thần Phủ, những đan dược này không đáng kể chút nào .
- Sớm như vậy chẳng phải được sao.
Bàn Tử nói, không chút khách khí khoát tay, thu toàn bộ những đan dược này vào không gian giới chỉ, thậm chí ngay cả những đan dược trong tay hắn cũng lấy luôn, giống như là đang hốt đậu vậy.
Bạch Kiếm nhìn thấy cũng đau lòng, trong lòng tự nhủ, mẹ nó, đây chính là đan dược Địa cấp trung phẩm, ngươi coi là đậu phộng sao.
- Ức…
Thời điểm hắn vừa nghĩ, trong tay Bàn Tử lại lưu lại hai viên đan dược Địa cấp trung phẩm, trực tiếp ném vào trong miệng.
Hắn... hắn thật sự coi đây là đậu phộng, mẹ nó. Bạch Kiếm thực có một xúc động muốn động thủ đánh người, cái tên Bàn Tử này cũng quá ti tiện, hắn lại dám dùng đan dược của mình như vậy. Nhưng mà hắn cũng không ngu ngốc, vừa rồi hắn cũng một mực lưu ý phản ứng của đám người kia, ở hắn xem ra, cái tên Bàn Tử này chỉ là người bị đẩy ra, chính thức khống chế đội người này khẳng định là ở trong mấy người kia. Hắn lấy ra đan dược, cũng là muốn xem phản ứng của bọn hắn, nhưng mà không nghĩ tới, những người này lại không có một chút phản ứng.
Thậm chí ngay cả khi tên Bàn Tử này ăn hai viên đan dược Địa cấp, bọn họ cũng không có phản ứng. Đây chính là đan dược Địa cấp trung phẩm a, chẳng lẽ đám người kia cho rằng đây là giả ?
- Đã suy nghĩ kỹ, không có hứng thú chơi với ngươi, ngươi đi tìm người khác a.
Bàn Tử ăn xong hai viên đan dược Địa cấp trung phẩm này, trực tiếp nhìn về phía Bạch Kiếm đang muốn nói chuyện khoát tay áo.
Trong nháy mắt này, Bạch Kiếm thiếu chút nữa phun ra một búng máu, Bàn Tử chết bầm này đang nói cái gì vậy? Đã suy nghĩ kỹ, không có hứng thú chơi với ta, tìm người khác?
Móa, hắn con mẹ nó cầm hơn một ngàn viên đan dược của ta, bây giờ nói không có hứng thú chơi với ta.
Đừng nói Bạch Kiếm, mà ngay cả những người trong Man Ngưu thành đang chú ý nơi này, giờ phút này cũng triệt để trợn tròn mắt, cho tới bây giờ bọn họ còn chưa thấy qua người ti tiện như Bàn Tử.
Bàn Tử này quả thực quá điên cuồng, đây không phải là đùa người sao?
Nhưng nói trở lại cũng không sai, vừa rồi Bàn Tử này chỉ là nói cân nhắc suy xét, bây giờ đã suy nghĩ kỹ, người ta không đồng ý ngươi làm gì được chứ.
Lời nói là nói như vậy, nhưng nơi này là Man Ngưu thành, là địa bàn của Lang Vương, cái này có thể sẽ rất náo nhiệt.
Hiện tại bên ngoài nguy cơ tứ phía, yêu thú vây thành, nếu bọn họ lại nội đấu, Man Ngưu thành này thật có thể xong rồi.
Hiện tại người chú ý Man Ngưu thành cũng không ít, bọn họ đều trợn tròn mắt, không nghĩ tới đời này có thể gặp được loại chuyện này, Bàn Tử này cũng quá ác a. Nhưng nói đi thì nói lại, ngươi cũng tìm không ra vấn đề.
Nhưng Tiểu Lang Vương là nhân vật nào, đang ở trước mặt nhiều người như vậy bị Bàn Tử đùa giỡn, lửa giận trong lòng hắn đã sắp phun trào. Điên cuồng vận chuyển pháp lực, cơ bắp trên mặt không khống chế được nhảy lên.
Sỉ nhục, này là đại sỉ nhục, Bàn Tử đáng giận này, mình lại bị hắn đùa bỡn, còn ở trước mặt rất nhiều người.
- Rất vui vẻ sao, ngươi cũng dám trêu chọc bản công tử, đây là các ngươi đang muốn chết... oanh...
Lực lượng của Bạch Kiếm điên cuồng bành trướng, ở phía sau thân thể của hắn xuất hiện một hư ảnh Yêu Lang cực lớn, đây là công pháp Lang Vương mà từ nhỏ hắn tu luyện, cộng thêm ngưng tụ máu huyết, nội đan của hơn mười con Yêu Lang cấp Yêu tướng mới cô đọng ra. Tuy không truyền thừa được đến cấp Yêu Vương, nhưng lực lượng người không có biện pháp so với, mạnh hơn rất nhiều so với cùng cấp bình thường.
Mà giờ khắc này, một ít thủ hạ tâm phúc của hắn trong Man Ngưu thành, cũng đều xông tới.