Đan Thần

Chương 397: Ta không có nói


Hoàn toàn giống như phụ thân của mình, mỗi người đều có bí mật của mình, nếu như những bí mật này liên quan đến mình, nhất định Trình Cung sẽ nghĩ biện pháp biết rõ.

Nhưng một ít bí mật của người bên cạnh, nếu như không phải lúc trọng yếu nhất, Trình Cung cũng không muốn tận lực đi hiểu rõ.

Nhìn Trình Vũ Dương cùng Bạch Hạc bị mình dọa sợ tới mức thời điểm bay đi cũng không quên vẫy đuôi, Trình Cung cũng nhịn không được muốn cười. Sau đó thần niệm của Trình Cung trong nháy mắt triển khai, hôm nay thần niệm của hắn đã là Nhân Anh Kỳ tầng thứ năm, mà Trình Cung dùng phương pháp Luyện Thần Quyết khống chế thần niệm, so với Lục Địa Thần Tiên bình thường còn mạnh hơn nhiều lắm, giờ phút này Trình Cung có thần niệm của Nhân Anh Kỳ tầng thứ năm, nhưng cường hãn không kém Lục Địa Thần Tiên tầng thứ bảy, tầng thứ tám.

Trình Cung không cần liên lạc, trực tiếp tập trung đám người Bạch Khải Nguyên, vừa rồi tốc độ của Bạch Hạc cũng rất nhanh, đã sớm rời khỏi Tây Chu hành tỉnh, cho nên mặc dù chậm trễ lâu như vậy, đám người Bạch Khải Nguyên cũng không có rời đi quá xa, sau khi Trình Cung tập trung bọn họ liền dễ dàng đuổi theo.

Thời điểm chạy tới chỗ bọn họ, Trình Cung cũng cho Huyết Y Lão Tổ đi ra, hiện tại tuy lực lượng hắn tăng vọt, nhưng lại không có pháp bảo tiện tay, cho nên loại chuyện này vẫn là Huyết Y Lão Tổ làm.

- Ta biết, ta biết nhất định không có việc gì.

Thấy Trình Cung xuất hiện, toàn bộ mọi người dừng lại, Sắc Quỷ hưng phấn trước nhất nói.

- Khá tốt, khá tốt, lần này thật đúng là quá hiểm .

Bạch Khải Nguyên cũng thở dài một hơi, vừa rồi hắn cùng Trình Trảm trước sau đột phá Vạn Tượng Nhất Long, lực lượng biến thành Long lực, nhưng bọn hắn không có một chút tâm tình vui sướng, thậm chí không tâm tình nghĩ những thứ này, bởi vì trong nội tâm đều đang lo lắng cho an nguy của Trình Cung, cho tới giờ khắc này Trình Cung hiện thân, đám người Bạch Khải Nguyên mới thở dài một hơi.

- Đại thiếu, hết thảy vật tư đã cất kỹ toàn bộ.

Trình Trảm giao không gian giới chỉ cho Trình Cung.

- Lần này thu hoạch rất lớn, trở về rồi hãy nói, Sắc Quỷ, cho bọn hắn hành động, phỏng chừng giờ phút này Đoan Mộc Nhất Phong cùng rất nhiều người đều đang chờ xem náo nhiệt, Hoàng Đế thì đang xoa tay, chuẩn bị động thủ. Tuy chúng ta không ở Đế đô, nhưng cũng phải làm cho bọn hắn biết rõ, đánh cuộc cùng bản Đại Thiếu, bọn họ vĩnh viễn không thắng được. Cho dù hắn là Hoàng Đế, nếu như hắn dám một mực đánh cuộc cùng bản Đại Thiếu, bản Đại Thiếu sẽ làm cho hắn thua đến quần lót cũng không còn.

Trình Cung nhìn về phía mọi người gật gật đầu, tiện tay thu hồi không gian giới chỉ mà Trình Trảm giao tới, sau đó cho Huyết Y Lão Tổ thi triển thần thông, vận chuyển Huyết Y đưa mọi người bay về Đan thành.

- Rốt cục cũng có thể bắt đầu rồi, ha ha, lần này cho bọn chúng đẹp mắt.

Sắc Quỷ vừa nghe xong, mặt mày hớn hở bắt đầu hạ lệnh, trong khoảng thời gian ngắn, vài chục con Vân Cáp bay lên giữa thiên không. Những Vân Cáp này là tín hiệu thông tri Song Long thành, Tây Chu hành tỉnh cùng một ít thành thị phụ cận động thủ. Cùng một thời gian, Sắc Quỷ đã bóp nát một khối ngọc bài, đây cũng là lúc ấy Trình Cung chế tác giao cho Sắc Quỷ, trong đó mấy khối hắn đã sớm phát cho thủ hạ trước khi hành động cướp bóc năm tỉnh Tây Nam.

Như vậy, bọn họ có thể thông tri người chung quanh động thủ, kể từ đó, cơ hồ cả nước có thể hành động cùng một thời gian.

Hiện tại trăm năm Thú triều chưa có bộc phát, cấm chế của Song Long thành cũng không có khởi động, cho nên Lục Địa Thần Tiên vẫn có thể bằng vào thần thông bay qua Tây Long sơn mạch. Trình Cung cũng không có nói quá nhiều chuyện tình Chu Dật Phàm cùng mọi người, bởi vì lần này là Chu Dật Phàm nhằm vào hắn, trên đường đi hắn cũng cân nhắc vấn đề Chu Dật Phàm cùng phát triển tương lai của Đan thành.

Lúc Trình Vũ Dương gần đi có nói một câu, cũng không biết sẽ có bao nhiêu người tới, bây giờ trong thời gian ngắn muốn hấp dẫn người đi tới vẫn tương đối khó, chỉ có thể dựa vào những người hiện tại này chèo chống, sau đó làm ra vài chuyện nữa mới có thể hấp dẫn người tới càng đông.

Về phần Chu Dật Phàm, Trình Cung nghĩ đến trước nhất đúng là Thất Âm Cầm Cung sau lưng hắn, bởi vì Thất Âm Cầm Cung này không phải thế lực ở Nam Chiêm Bộ Châu, mà là thế lực lớn nhất ở phía đông Đông Thắng Thần Châu. Thất Âm Cầm Cung này rất cường đại, hiện tại đối với Nam Chiêm Bộ Châu mà nói, tuyệt đối là quái vật khổng lồ, mà nghe ý tứ của Chu Dật Phàm, hình như Địa Long Vương Lý Dật Phong cũng không tầm thường, còn có sư tôn của Vũ Thân Vương, còn có Bà La Đa Châu sau lưng hắn nữa. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Sau đó Trình Cung lại nghĩ tới trăm năm Thú triều, hết thảy hình như đều tập trung vào cùng một chỗ, có ý tứ, Nam Chiêm Bộ Châu này đã hóa thành bánh ngọt, lại có nhiều thế lực cường đại nhìn chằm chằm vào Nam Chiêm Bộ Châu như vậy.

Mặc dù mình không có thế lực cường đại, nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần có mình ở đây, không bao lâu nữa thế lực của mình sẽ trở thành thế lực cường đại. Đương nhiên, cái này còn cần phải có thời gian, ở trong quá trình này còn có rất nhiều thứ phải cẩn thận chú ý.

Nam Hoang tam vương, Man Ngưu Vương bị mình thu phục, Địa Long Vương cũng có bối cảnh, mà tình huống Mị Hồ Vương là kỳ lạ nhất, lại muốn dùng tiền đầu nhập vào Đoan Mộc Nhất Lâm. Cho dù ca ca hắn là Đoan Mộc Nhất Phong có chút tài hoa, sau lưng có Nam Cương thần giáo, vốn dĩ dùng tình huống Mị Hồ Vương, nàng muốn đầu nhập vào nhà nào, so với Lục Địa Thần Tiên bình thường cũng được hoan nghênh thập bội.

Không nói trước dưới tay nàng có lực lượng cường đại, chỉ là tiềm lực của nàng đã rất đáng sợ, cũng đủ để cho tất cả thế lực lớn tranh nhau mời chào. Nếu như nàng trực tiếp đầu nhập vào Hoàng Đế, đầu nhập vào Nam Cương thần giáo, cũng có thể làm cấp trên của Đoan Mộc Nhất Phong, trông coi Đoan Mộc Nhất Phong cũng không có vấn đề gì .

Trong nội tâm nghĩ vậy, Trình Cung nói ra cùng Sắc Quỷ, bảo hắn lưu ý tình huống Mị Hồ Vương một chút, thực tế lưu ý hướng đi gần đây của nàng, Mị Hồ Vương này khiến cho Trình Cung có một cảm giác xấu.

Nàng, tựa hồ có âm mưu gì đó.

. . .

Đoan Mộc Nhất Phong nhận được thánh chỉ, lập tức tìm một thủ hạ bảo hắn mang người, chạy tới Đan thành tuyên chỉ. Phái ai đi cũng không trọng yếu, quan trọng là phải tuyên đọc thánh chỉ này, về phần Trình Cung có trở về hay không cũng không trọng yếu, quan trọng là phải gán tội danh này cho hắn đã, hắn không trở về hoặc là náo lên đều tốt.

Nơi này chỉ là dây dẫn hỏa, chính thức bùng nổ chính là ở Đế đô, ở Bạo Hùng quân đoàn, Thiên Hồ quân đoàn.

Phủ tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, Đoan Mộc Nhất Lâm vừa mới khôi phục thương thế đang ngồi cùng Đoan Mộc Nhất Phong, vui vẻ nói chuyện này.

- Hảo, thật tốt quá, đây là báo ứng. Thời gian người Trình gia hắn ở Lam Vân đế quốc kiêu ngạo quá dài, lần này rốt cục đến phiên bọn họ xui xẻo. Chỉ là như vậy, cả Lam Vân đế quốc sẽ loạn lên, ca. . . Tổng đốc, ngươi nói có thể chia năm xẻ bảy hay không. Đáng tiếc Trình Cung đoạt những vật kia, năm tỉnh Tây Nam bị hắn đoạt mấy lần, hiện tại ngay cả vật tư, quân giới của đại quân cũng bị mất .

Đoan Mộc Nhất Lâm vô cùng giận dữ nói, sau đó nhớ tới Trình Cung đánh cướp những vật kia, hắn lại trông mà thèm.

Hắn chỉ đại khái nghe một vài chữ, cũng đã bị hù sợ, Trình Cung này cũng quá điên cuồng, trong vòng ba ngày đã cướp sạch các loại vật tư quân dụng, lương thực, ngân khố, kể cả thương đội của năm tỉnh Tây Nam, quả thực điên cuồng tới cực điểm. Huống chi, cùng ngày hắn giết nhiều người ở trong Song Long thành như vậy, quả thực là vô pháp vô thiên, càn rỡ tới cực điểm.

Nhưng mà không trông nom Trình Cung bị người giết chết ở Nam Hoang, hay là bị áp giải về Đế đô, đồ đạc của hắn đều không tới phiên Đoan Mộc Nhất Lâm hắn dùng, Đoan Mộc Nhất Lâm nhớ tới cũng cảm giác đau lòng.

- Loạn, trăm năm Thú triều sắp bộc phát, ngươi cho rằng thật có thể loạn lên được ư, đây là một ván cờ của cao tầng, rất nhanh sẽ xuất hiện kết quả. Về phần Lam Vân đế quốc có chia năm xẻ bảy hay không, vậy cũng không có quan hệ gì cùng chúng ta, chúng ta dựa vào là Vũ Thân Vương, sau lưng Vũ Thân Vương có Nam Cương thần giáo, có sư tôn của hắn ở hải ngoài, có Bà La Đa Châu ủng hộ, nhất định sẽ đại phóng dị sắc, nói không chừng sẽ bình định hết thảy thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu. Chúng ta cần phải làm là, bảo tồn tốt thực lực của mình, đến lúc đó cũng có thể phân một chén canh trong lần đại biến này, ở trước mặt Vũ Thân Vương cũng là người có giá trị, hữu dụng. Về phần vật tư ngươi lo lắng cái gì, Trình Cung hắn cướp đoạt nhiều ít, chúng ta đăng báo gấp đôi cho triều đình, hiện tại là lúc nào, nhất định bọn họ sẽ lập tức nghĩ biện pháp phân phối tới.

Ở trong mắt Đoan Mộc Nhất Phong, những chuyện này là việc nhỏ không đáng kể chút nào.

- Vậy. . . vậy đám người Đổng Hiền Minh thì làm sao bây giờ?

Đoan Mộc Nhất Lâm nhớ tới đám người Đổng Hiền Minh vì chuộc mạng cho mình mà lấy ra những số tiền kia, hơn nữa lúc trước hắn thu những thứ kia, hắn cũng có chút chột dạ.

- Hừ.

Đoan Mộc Nhất Phong hừ lạnh một tiếng:

- Cho bọn hắn một trăm lá gan cũng không dám đến đòi tiền, bọn họ hiểu được hiếu kính thì tính bọn họ thông minh, nếu không lần này bản Tổng đốc trực tiếp tẩy trừ cả Song Long thành, trong trăm năm Thú triều, chết nhiều người cũng là bình thường, thêm mấy gia tộc của bọn hắn cũng không sao cả. Đổng Hiền Minh này coi như hiểu chuyện, đã gởi thư cho ta, tỏ vẻ nguyện ý cống hiến vì ta.

Đoan Mộc Nhất Lâm vừa nghe cũng lập tức yên lòng, kỳ thật hắn sợ nhất không phải là đám người Đổng Hiền Minh, hắn chính thức sợ chính là Đoan Mộc Nhất Phong, hắn sợ Đoan Mộc Nhất Phong bởi vì chuyện này mà giận chó đánh mèo đến hắn, cho nên mới biểu hiện như vậy. Hiện tại Đoan Mộc Nhất Phong nói như vậy, hắn rốt cục cũng yên tâm lại, giờ phút này trong nội tâm tính toán, nên tìm về tổn thất như thế nào. Lần này chính là mất vốn gốc, tân tân khổ khổ kiếm tiền toàn bộ đều bị Trình Cung lấy đi, thậm chí ngay cả bảo khố trong nhà cũng bị chuyển không toàn bộ.

Tên hỗn đản Trình Cung này, làm việc quả thực quá tuyệt, đáng đời ngươi không may, hỗn đản không biết sống chết.

- Đổng Hiền Minh, không phải ta không giúp ngươi, nhưng ngươi phải biết rằng chuyện lần này liên quan trọng đại, không thể xảy ra một chút vấn đề. Đây chính là vấn đề cung cấp, mua sắm liên quan đến trên trăm vạn người, hơn nữa trăm năm Thú triều sắp xảy ra, vô số người lao vào Song Long thành, khoản mua bán này cũng không nhỏ a!

Thời điểm Đoan Mộc Nhất Phong nghĩ nên moi tiền như thế nào, đột nhiên một thanh âm vang lên bên tai bọn hắn. Đoan Mộc Nhất Phong mạnh mẽ nhìn về phía Đoan Mộc Nhất Lâm, vì thanh âm này hắn quá quen thuộc, đúng là thanh âm của đệ đệ mình, nhưng lại phát hiện Đoan Mộc Nhất Lâm bưng chén trà ngẩn người, cái gì cũng chưa nói, vẻ mặt mờ mịt ngẩng đầu lên.

- Ta. . . Ta không có nói?

Đoan Mộc Nhất Lâm cũng ngốc tại đó, nhưng mà lời này hắn có thể nhớ rõ, cái này không phải là những lời hôm trước mình nói sao, chẳng lẽ là ảo giác, bị tên Trình Cung kia đánh trọng thương còn không có khôi phục.

Thời điểm hắn còn mờ mịt kinh ngạc, chợt nghe bên ngoài có vô số thanh âm kinh hô, khiếp sợ, cả Song Long thành đã hoàn toàn sôi trào.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất