Vân Ca Thành rất lớn, nhưng tốc độ truyền bá tin tức lại không bị một chút ảnh hưởng, sự tình trên Hoa Thuyền Phố, Trình Cung đánh chết Trương Càn rất nhanh truyền khắp Vân Ca Thành.
Hoàng cung, Bách Hoa Viên
- BA~...
Bình hoa cổ của tiền triều bị ném thành phấn vụn trên mặt đất, hai thị nữ vừa mới tới báo tin cẩn thận quỳ gối ở phía dưới.
- Không ngờ hắn không có việc gì, còn có thể giết người. Gia hỏa đáng giận, sớm biết như vậy trực tiếp đánh chết hắn, vốn cho rằng đánh hắn một trận ít nhất làm cho hắn nằm trên giường một năm nửa năm, về sau cũng không dám trêu chọc Bổn công chúa nữa, không nghĩ đến gia hỏa này không có việc gì...
Giờ phút này Tử Yên công chúa đã không có nhu nhược như ở trước mặt hoàng hậu, hoàng thượng, mà giống như biến thành một nữ nhân đanh đá chua ngoa.
Đánh nát mấy bình hoa, nàng vẫn chưa hả giận, còn dùng chân giẫm lên những mảnh vỡ, thời điểm nàng giẫm những mãnh vỡ kia, trên chân có một tầng hào quang màu tím chớp động, ẩn ẩn đã có xu thế phóng ra ngoài. Năm nay mười lăm tuổi, đã có thể nhìn ra sau này sẽ là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, chỉ là lúc này hai đấm nắm chặt, trên nắm tay nhỏ nhắn cũng tản ra nguyên khí màu tím, động tác tức giận phối hợp biểu lộ trên mặt lộ ra rất là điêu ngoa.
- Công chúa không cần phải vì cái này tức giận, tin tưởng trải qua chuyện lần này về sau, quần là áo lượt phá gia chi tử kia sẽ không dám nhắc lại chuyện đó, cho dù hắn muốn bệ hạ cũng không có thể đồng ý.
Thị nữ quỳ gối phía dưới hiển nhiên rất hiểu rõ công chúa, tìm cơ hội cẩn thận nói.
- Các ngươi biết cái gì, Trình gia kia công cao chấn chủ, ngay cả lúc trước sau khi sự tình đại nghịch bất đạo này truyền đi ra, phụ hoàng cũng không có hạ lệnh giết gia hỏa kia. Hơn nữa không ngờ vừa rồi phụ thân hắn Trình Vũ Phi chạy đến hoàng cung đại náo một phen, phế ba thị vệ trước kia đánh con hắn, sáu người bị trọng thương. Tuy cuối cùng phụ hoàng cho người đuổi hắn ra khỏi hoàng cung, mệnh lệnh hắn lập tức trở về nơi đóng quân, cái này đã nói rõ phụ hoàng không có ý định xử lý chuyện này, nếu như người Trình gia bất mãn...
Tử Yên công chúa giẫm mấy bình hoa nát như phấn, mình thì tức giận ngồi ở bên giường. Nếu không phải là không muốn bạo lộ lực lượng của mình, mình đã tự mình động thủ.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyen360.comTừ khi vô tình nghe được phụ hoàng cùng mẫu hậu muốn gả mình cho Trình Cung, nàng vẫn nghĩ biện pháp, rốt cục nàng đã tìm được một cơ hội, lại không nghĩ rằng sự tình nghiêm trọng như vậy cũng bị Trình Cung kia tránh được một kiếp.
- Hừ, Bổn công chúa cũng không tin, còn không đối phó được một cái quần là áo lượt phá gia chi tử như ngươi. Ép Bổn công chúa, Bổn công chúa tự mình động thủ phế ngươi.
Cái miệng nhỏ nhắn của Tử Yên công chúa bĩu môi, vẻ mặt điêu ngoa, nắm chặt hai đấm, nguyên khí màu tím chớp động, đã nhanh ngưng tụ trên bàn tay, đây đã là Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong.
Về phần trong tin tức mới nhất, Trình Cung đá chết Trương Càn, Tử Yên công chúa căn bản không có đi để ý, nàng xem ra là giết chết một người không dám phản kháng mà thôi, thì lực lượng như thế nào căn bản không quan trọng.
...
Trong phủ Thái Phó, Chu Văn Quân thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn cẩn thận đứng ngoài cửa Cầm viên, trong này bố trí trận pháp, hắn chỉ có thể đứng xa xa nhìn người đánh đàn trong Cầm viên, cũng không dám quấy rầy.
Tuy đồng dạng đều là đời thứ ba của Chu gia, niên kỷ của hắn so với người bên trong còn lớn hơn mấy tuổi, hôm nay còn ở kinh thành lấy được một chức quan lục phẩm nhàn tản, nhưng không có biện pháp so sánh với người đang khảy đàn kia. Lúc này, tuy không nghe được thanh âm, nhưng lại thấy triền núi bên trong đột nhiên bị từng đợt hào quang đánh trúng, nhao nhao nổ tung. Vốn khí trời nắng ráo sáng sủa, ở trong Cầm viên lại Phong Vân đại tác, mà Chu Dật Phàm thì đang ngồi ở Điếu Ngư Đài.
Quanh thân đều có nguyên khí màu trắng bao vây, tiện tay búng ra trong lúc đó, thân thể quần áo phiêu dật. Vốn là mặt như quan ngọc, mục như lãng tinh, mũi như huyền quan, anh tuấn tiêu sái, giờ phút này càng lộ ra suất khí khôn cùng. Chu Văn Quân thấy cũng xuất thần, trong nội tâm thầm than, trách không được trong Vân Ca Thành có vô số tiểu thư khuê các vì biểu đệ này mà si tình không thôi, bất luận là hình dạng hay là tài văn chương, đứng đầu Tứ đại tài tử Vân Ca Thành cũng không phải hư danh, trong khoảng thời gian này biểu đệ chuyên tâm tu luyện, Trình Lam kia còn vọng tưởng siêu việt biểu đệ, thật sự là không biết trời cao đất rộng.
- Có phải Trình gia lại xảy ra chuyện gì rồi hay không?
Lúc này trong Cầm viên đã khôi phục bình tĩnh, chẳng biết lúc nào Chu Dật Phàm đã đi ra, nhất cử nhất động trong lúc đó đều mang theo khí chất ưu nhã cao quý, chỉ nhìn thoáng qua Chu Văn Quân, hắn cũng có thể đoán được chuyện gì xảy ra.
Chu Văn Quân khom người thi lễ, nói chuyện vừa mới xảy ra một lần, cuối cùng không quên bổ sung nói:
- Lần này Trình Lam kia rất mất mặt, nguyên bản Trình Cung bị hắn đè nặng, vậy mà trước mặt mọi người đánh chết thủ hạ của hắn, lại nói hắn á khẩu không trả lời được. Người như vậy, còn muốn tranh đoạt đứng đầu Tứ đại tài tử cùng ngươi, người không biết tự lượng sức mình.
- A...
Chu Dật Phàm ngồi xuống, hạ nhân liền bưng trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm, nghe Chu Văn Quân nói xong chỉ cười nhạt một tiếng nói:
- Những cái kia bất quá là hư danh, tiểu hài tử biễu diễn, ta ngược lại là hi vọng Trình Lam có thể một lòng phấn đấu, đến lúc đó để cho hắn đứng đầu Tứ đại tài tử thì như thế nào. Ngược lại là Trình Cung kia có chút ý tứ, lần này bị nha đầu Tử Yên kia hãm hại một trận, chẳng lẽ đã thông suốt rồi. Ngươi cho người lưu ý thoáng một phát, dùng tính cách của Tử Yên công chúa, lúc này chỉ sợ sẽ không chấm dứt như vậy. Đúng rồi, Trình gia bên kia phản ứng như thế nào?
Chu Văn Quân không nghĩ tới sự tình mình cho rằng rất đáng được hưng phấn, thì Chu Dật Phàm lại lơ đễnh, nghe Chu Dật Phàm hỏi, Chu Văn Quân vội vàng nói:
- Căn cứ tình báo trong cung của chúng ta, Trình Vũ Phi uống say chạy tới nội cung giương oai, đánh trọng thương mấy người dám đả thương Trình Cung, nghe nói có mấy cái đã phế đi, bệ hạ cho người đuổi Trình Vũ Phi ra khỏi cung, còn lệnh hắn lập tức trở về nơi đóng quân.
Chu Dật phàm nghe xong cũng không cảm giác ngoài ý muốn, khóe miệng nổi lên dáng tươi cười:
- Trò hay rốt cục sắp mở màn rồi, ngày tốt lành của Trình gia cũng sắp chấm dứt, ta còn muốn đi luyện Cầm, một hồi gia gia trở về ngươi tới báo cho ta biết một tiếng, ta có chuyện quan trọng muốn trao đổi cùng gia gia, còn nữa, tập trung lực lượng gia tộc nhìn chằm chằm Trình gia.
- Vâng.
Tuy Chu Văn Quân nghe không hiểu, nhưng mà hôm nay Chu Dật Phàm chính là quản sự chính thức của Chu gia, là gia chủ đương đại chính thức của Chu gia.
...
Sự tình Trình Cung giết chết Trương Càn rất nhanh truyền khắp Vân Ca Thành, đối với đại nhân vật mà nói đây là một việc nhỏ không có ý nghĩa, cho dù có người chú ý cũng là bởi vì mấy ngày trước Trình Cung cưỡng gian công chúa, mọi người còn đang chờ phản ứng của hoàng thất cùng Trình gia.
Trình gia tự nhiên cũng biết rõ tin tức này, giờ phút này ở băng động phía sau Trình gia, Trình Tiếu Thiên đang đứng cách cửa băng động mười mét, lão La thì vài thập niên như một ngày, như thường lệ đi theo bên cạnh Trình Tiếu Thiên.
- Sau khi tên tiểu tử thúi này tỉnh lại thì không yên tĩnh, cũng may Trình Lam hiểu chuyện, nếu không huynh đệ bọn hắn gây loạn bên ngoài, kia thật có thể để cho người khác chế giễu.
- Lão gia bảo ta điều tra ai tản sự tình trong nhà ra ngoài, trong đó có Trương Càn này. Tuy hắn không phải gian tế, nhưng nịnh nọt không từ thủ đoạn, cũng chính bởi vì có nhân tài như vậy mới ảnh hưởng cảm tình của Đại thiếu gia cùng Nhị thiếu gia. Chỉ là không nghĩ tới, Đại thiếu đã xử lý hắn trước chúng ta một bước.
- Nếu là hắn có thể nghĩ vậy thì tốt rồi, chỉ là mèo mù vớ cá rán.
Trình Tiếu Thiên nghe lão La nói Trình Cung giết chết Trương Càn, cũng không có nói thêm cái gì, chỉ đơn giản nói một câu, sau đó nhìn về phía băng động:
- Anh Hùng từ nhỏ chịu không ít khổ, băng động này quanh năm rét thấu xương, lại có Hàn Băng Trận che chở, ngươi cho người chú hắn một chút, nếu dựa theo tiểu tử thúi kia nói mà xử lý, coi như là Hoán Cốt kỳ ở trong này bảy ngày, mỗi ngày uống một chén súp cũng bị đông lạnh chết.
Sự tình Trình Cung đả bại La Anh Hùng, sau đó lão La cùng Trình Tiếu Thiên cũng đã biết rõ, lão La rất rõ ràng, tuy lão gia tử không nói gì nhưng mà trong nội tâm rất cao hứng. Mấu chốt là thủ pháp Trình Cung xử lý sự tình, làm cho lão gia tử bất ngờ, mà ngay cả lão La cũng không nghĩ tới Anh Hùng bị đả bại, còn có thể xử phạt như thế.
- Anh Hùng tuổi trẻ khí thịnh, đối với chuyện năm đó kiến thức nửa vời, không hiểu thấu triệt, chịu chút ít giáo huấn cùng trừng phạt là chuyện nên làm. Hơn nữa ta cảm giác, từ khi đại thiếu đã trải qua sự tình lần này đã biến đổi rất nhiều, cử động lần này của đại thiếu giống như có thâm ý, không giống trừng phạt đơn giản như vậy, hơn nữa nói như thế nào đại thiếu cũng là chủ tử.
Trình Tiếu Thiên khoát tay áo:
- Ngươi đừng dát vàng lên mặt hắn, cũng không biết hắn là bị kích thích nên lực lượng đột nhiên tăng lên, hay là lúc trước không có hiển lộ ra, nhưng chút lực lượng này ở trong trẻ tuổi một đời cũng không coi vào đâu. Về phần nói làm việc, căn bản chính là loạn thất bát tao. Đứa nhỏ Anh Hùng này không tệ, là viên mãnh tướng, ngàn vạn lần đừng để cho tiểu tử thúi kia hồ đồ làm bị thương hắn. Như vậy đi, ngươi cho người lấy hai hạt Hộ Tâm Đan, nếu như Anh Hùng hôn mê thì cho hắn phục dụng, như vậy cũng có thể để cho hắn vững chắc lực lượng Thoát Thai kỳ tầng thứ chín thoáng một phát, về sau tiến vào Hoán Cốt kỳ cũng có trụ cột.
Hộ Tâm Đan, lão La nghe xong thân là khẽ run lên, Hộ Tâm Đan là đan dược Nhân cấp trung phẩm. Có thể bảo hộ tâm mạch, tăng lên lực lượng thân thể, nếu như có thể phục dụng hai hạt Hộ Tâm Đan, cộng thêm ngoại lực kích thích, thêm nửa năm nữa nhất định La Anh Hùng có thể nhẹ nhõm tiến vào Hoán Cốt kỳ. Âm thầm giúp đỡ hắn phục dụng hai hạt Hộ Tâm Đan, ở trong băng động chắc chắn sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào rồi.
...
Tầng bốn Tứ Quý Tiên Tửu Lâu, bất luận đồ ăn gì ở chỗ này đều có cung ứng, thậm chí một ít gì đó ở các nơi trong cả nước mới có, chỉ cần ngươi ra tiền thì ở đây cũng có thể cung ứng. Lầu một lầu hai đều là đại sảnh trang nhã, nói là đại sảnh nhưng đều dùng vách che chắn, ngăn cách, không gian cực lớn, Tứ Quý Tiên Tửu Lâu chiếm diện tích tương đương với một phủ đệ của quan tam phẩm. Có thể tới nơi này không phải phú thì quý, ba tầng cùng tầng bốn đã không phải là người bình thường có thể đi tới.
- Tử Yên công chúa đã đến, lại mời mọi người đi qua cùng một chỗ uống rượu ngâm thơ, đi mau.
- Cái gì, Tử Yên công chúa, không phải nàng vừa bị Trình đại thiếu cưỡng gian sao, sao còn ló mặt ra ngoài.
- Ngươi ngậm miệng lại đi, không muốn sống nữa sao, ngươi cho rằng ngươi là Trình đại thiếu sao, ngươi cho rằng cha ngươi dám đi đánh thị vệ cung đình tàn phế sao, gia gia của ngươi ngay cả Hoàng Thượng cũng không dám gây sao.
- Các ngươi không hiểu, trong này học vấn sâu lắm, mặc kệ việc này là thật hay giả, tóm lại khẳng định Trình gia không lấy được Tử Yên công chúa rồi, như vậy chúng ta có thể có cơ hội.
- Huynh đài nói rất đúng, coi như là Trình đại thiếu đã dùng qua cũng không sao cả, chỉ cần có thể cưới được công chúa, chỗ tốt của chúng ta sẽ rất nhiều, hơn nữa Tử Yên công chúa làm cho người ta nhìn mà động tâm, mau đi đi, những người khác đã đi rồi.
...
Trong Tứ Quý Tiên Tứ Lâu không ít người đi ra, nguyên nhân là người của quán rượu thông tri, công chúa cùng bằng hữu đang uống cao hứng, nói cầm kỳ thư họa, ngâm thi tác đối, thông tri những người có hứng thú có thể đi qua tham dự, dù sao mấy tháng nữa là thời điểm khoa cử, cũng coi như mọi người trao đổi tăng tiến học tập thoáng một phát. Nghe nói công chúa cho mời, trong đám trẻ tuổi có vài người không dám đi, cũng có một ít có tâm tư khác, nhưng hơn nữa là không muốn đắc tội công chúa.
Đây là một gian coi như là hơn mười người đồng thời tiến đến cũng sẽ không lộ ra chen chúc. Trong phòng có nước trong lưu động, mấy con chim quý được huấn luyện nhảy nhót trên cành cây, lại không tùy ý bay đi hoặc là ảnh hưởng người.
- Hôm nay Bổn công chúa cao hứng, đây là ba viên đan dược Nhân cấp trung phẩm, có thể cố bản bồi nguyên, tăng cường công lực. Các ngươi sắp tham gia kỳ thi cuối năm, hôm nay trước Top 3, Bổn công chúa sẽ ban thưởng ba viên Cố Nguyên Đan Nhân cấp trung phẩm cho hắn, chúc bọn hắn ở kỳ thi cuối năm có thể lấy được thành tích tốt.
Tử Yên công chúa ăn mặc y phục màu tím, cao ngạo nhìn về phía dưới nói xong. Người có thể ở chỗ này đều là công tử, thiếu gia các đại gia tộc, là một ít nhân vật trẻ tuổi một đời trong Vân Ca Thành, Tử Yên công chúa là để cho bọn hắn biết rõ, người thắng lợi sẽ được Tử Yên công chúa nàng để ý.
Trong nội tâm nàng cũng rất vui vẻ, từ khi vô tình nghe được phụ hoàng có ý gả nàng cho Trình Cung, nàng vẫn nghĩ biện pháp, rốt cục, rốt cục nàng đã tìm được cơ hội.
Tình huống lúc đó khẳng định không thể gạt được các đại gia tộc, ngay từ đầu khẳng định suy đoán gì đều có, nhưng chỉ cần mình thật vui vẻ lộ diện, chỉ cần không phải kẻ đần cũng biết là Trình Cung bị mình đùa nghịch rồi, hừ, chỉ bằng hắn cũng muốn lấy Bổn công chúa.
- Khởi bẩm công chúa...
Lúc này, người phụ trách Tứ Quý Tiên Tứ Lâu Tiếu Khánh Phong đi lên, vốn Tiếu Khánh Phong ăn nói khéo léo, lúc này muốn nói lại thôi, bộ dạng rất là khó xử.
- Một đại nam nhân, nói cũng tốn sức như vậy, nói.
Thấy bộ dạng Tiếu Khánh Phong như vậy, Tử Yên công chúa không vui, quả thực là ảnh hưởng tâm tình của Bổn công chúa.
Tiếu Khánh Phong nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán thoáng một phát, nhỏ giọng nói:
- Công chúa bảo gọi tất cả người trong tửu lâu tới, nhưng... nhưng... có một bàn chỉ sợ bất tiện, bởi vì đó là chỗ đại thiếu Tống gia cùng lão đại của hắn uống rượu.
Tiếu Khánh Phong gấp đến độ đổ mồ hôi, vị trí hắn đặc thù làm cho hắn cũng mơ hồ biết rõ một ít sự tình, chỉ sợ chọc giận vị công chúa ngang ngược này, nên không dám nhắc tới hai chữ Trình Cung.
Tử Yên công chúa vốn là chau mày, lập tức hừ một tiếng:
- Gọi bọn hắn tới cho Bổn công chúa, Bổn công chúa muốn nhìn những sĩ tử sắp tham gia kỳ thi cuối năm có bản lãnh gì một chút, để cho bọn hắn luận bàn cùng mọi người thoáng một phát, nói cho bọn hắn biết, nếu như bọn hắn có thể thắng, Bổn công chúa có thể ban thưởng cho bọn hắn gấp mười lần.
Lại có thể đi ra, còn dám ra đây, tuy phụ hoàng bởi vì chuyện này mà không nhắc lại hôn sự, nhưng nhớ tới người kia nhìn mình mê đắm, lại ăn nói hạ lưu, tâm tình của Tử Yên công chúa không còn sót lại chút gì. Hôm nay có nhiều người như vậy, xem Bổn công chúa nhục nhã ngươi như thế nào.
- Tống thiếu, Trình đại thiếu, hai vị chớ một chút.
Tiếu Khánh Phong đáp ứng một tiếng, vừa mới mở cửa đi ra ngoài, không đợi đóng cửa lại, chỉ thấy Trình Cung cùng Tống Phúc uống đến mơ mơ màng màng đi xuống phía dưới, hắn vội vàng xông lên cười ngăn đón bọn hắn.
- Lăn... Ai bảo ngươi chặn đường, chó ngoan không cản đường, cản đường... ngươi cũng không phải là chó ngoan...
Tống Phúc không ngừng giơ chân lên, muốn học Trình Cung đạp bay người này, nhưng mỗi lần đều đạp không trúng.
Trình Cung hơi đỡ một ít, coi như thanh tỉnh nhưng mà cũng không vui nói:
- Muốn gì?
- Đại... Đại thiếu, là như vậy, Tử Yên công chúa lệnh tiểu nhân gọi hai vị đại thiếu đi qua, công chúa nói...
Tiếu Khánh Phong đổ mồ hôi, nụ cười trên mặt cũng trở nên cứng ngắc.
- Không rảnh, ta cùng huynh đệ của ta muốn đi thanh lâu uống hoa tửu, sao có thời giờ để ý tới nàng, bảo nàng trở về chờ đi, đợi ngày nào đó ta rảnh sẽ đi tìm.
Trình Cung không để Tiếu Khánh Phong nói xong, đã cùng Tống Phúc đi xuống dưới.
- Đúng...
Tống Phúc nghe xong liên tục gật đầu:
- Chỗ đó có Thủy Linh cô nương, tinh thông mọi thứ, công chúa không được, công chúa là cái gì ah.
Yên tĩnh, yên tĩnh giống như chết, hai chân Tiếu Khánh Phong run rẩy, hắn cũng không dám đi lên hồi báo, vạn nhất công chúa nổi giận trực tiếp chụp chết mình, đó thật sự là chết oan chết uổng.
Trong phòng cũng yên tĩnh giống như chết, nguyên lai đám tài tử đang lấy lòng công chúa, vây quanh công chúa cũng không có âm thanh rồi.
Vừa rồi Tiếu Khánh Phong đi ra ngoài không có đóng cửa, bọn hắn cũng nghe được hết. Công chúa cho mời không rảnh, vì cái gì, đi thanh lâu uống hoa tửu, đây cũng quá làm càn. Cái này cũng chưa tính, quan trọng nhất là lời nói phía sau kia, quả thực, quả thực giống như là cùng lão bà của mình, hôm nay đại gia ở bên ngoài bề bộn nhiều việc, đừng đến phiền ta, về nhà tắm rửa sạch sẽ đợi đại gia, đại gia có thời gian sẽ đi sủng hạnh ngươi.
Tử Yên công chúa cũng ngây dại, hơn nửa ngày cũng không có phục hồi tinh thần, toàn thân tức giận đến phát run. Nàng cảm giác ngực mình rất nóng, trong miệng thậm chí có hương vị huyết tinh, đó là cảm giác bị tức muốn thổ huyết, đáng giận, gia hỏa đáng giận, ta không để yên cho ngươi.
Tự nhiên Trình Cung cùng Tống Phúc không có đi thanh lâu, bởi vì hiện tại thanh lâu trong Vân Ca Thành không ai dám để cho Tống đại thiếu đi vào, hai người bọn họ chỉ là tìm tiểu điếm nào đó lại uống một hồi. Nguyên lai là Sắc Quỷ cố ý đến hoa thuyền gây chuyện, là muốn cho thủ hạ của mình xông lên đánh ngươi chết ta sống cùng đối phương, sau đó hắn sẽ chuồn đi, chỉ là Trình Cung vừa vặn xuất hiện, đã phá hủy kế sách của hắn.
Một người không uống rượu, hai người không bài bạc, Trình Cung uống tới không có tí sức lực nào, hơi ăn chút gì liền chạy về nhà.
Mới vừa vào viện, mũi Trình Cung hơi động một chút, bởi vì hắn đã ngửi thấy rất nhiều loại dược liệu, vốn là gian phòng bạo tạc nổ tung cũng bị thanh lý, bố trí lò lô một lần nữa. Chỉ là lúc này qua lại làm việc đa số đều là nam, tuy Trình đại thiếu không có thật sự cưỡng gian thị nữ, nhưng mà những thị nữ kia cũng không dám tới nơi này, trong sân chỉ có một thân ảnh gầy yếu đang bận rộn, đúng là tiểu Tuyết.
- Đại... Thiếu gia...
Tiểu Tuyết đang vội vàng đột nhiên nhìn thấy Trình Cung, thân thể không tự chủ được co rụt lại phía sau, sau đó bề bộn vấn an. Trong lòng có chút khẩn trương, lại có chút ít kích động, một màn Trình Cung nhào lên kia nàng còn nhớ tinh tường.
- Về sau những lễ tiết không có tác dụng này miễn đi, hiện tại ta ghi một đơn thuốc, ngươi nhanh nấu một chén dược thang, đoán chừng hiện tại tiểu tử kia cũng đông thành băng rồi.
Trình Cung nói xong, bước nhanh đi đến một bên, tiện tay cầm lấy bút ghi vài câu.
Tiểu Tuyết nghe xong sắc mặt không khỏi khẽ biến, có chút co quắp cầm lấy góc áo của mình:
- Đại thiếu, ngươi hãy tìm người khác a, ta... ta...
Bình thường trước khi học tập luyện dược, đầu tiên học tập cũng không phải tri thức dược lý. Luyện dược sư trước nhất phải học là nắm giữ quạt gió, châm lửa. Quạt gió là khống chế hỏa diễm bình thường, mà châm lửa là học sử dụng Xích Viêm Chân Hỏa siêu việt hỏa diễm bình thường, quá trình này Luyện dược sư bình thường cần vài năm thậm chí vài chục năm, mới có thể làm cho tinh thần lực cùng nguyên khí kết hợp, đạt tới tình trạng khống chế cường độ hỏa diễm.
Nhưng Ẩn Phong thân thể trời sinh có thể ảnh hưởng hỏa diễm, nếu như đã đến trình độ nhất định, tâm ý khẽ động có thể khống chế cường độ biến hóa của hỏa diễm. Vốn là Luyện dược sư ít nhất cần tu luyện vài chục năm mới có thể hoàn thành quạt gió, châm lửa, đối với nàng mà nói lại đơn giản như ăn cơm uống nước. Cho dù đạt tới Hoán Cốt kỳ kết hợp vài chục năm tôi luyện tinh thần lực mới có thể khống chế cường độ hỏa diễm đạt tới Xích Viêm Chân Hỏa, mà nàng chỉ cần ở bên cạnh hỏa diễm nhẹ nhàng kích động cây quạt, Ẩn Phong thân thể đặc thù có thể làm cho hỏa diễm từ hỏa diễm bình thường đạt tới trình độ Xích Viêm Chân Hỏa, cái này là chỗ tốt của Ẩn Phong thân thể.
Tiểu Tuyết bây giờ còn chưa có thể khống chế sử dụng thân thể đặc biệt của nàng, cái này cũng không phải sốt ruột, bởi vì chỉ cần nàng một mực nấu thuốc, đủ để cho cường độ hỏa diễm bình thường tăng gấp hai trở lên, đạt tới Xích Viêm Chân Hỏa. Về sau lại chậm rãi dạy nàng, để cho nàng dần dần khai quật tiềm lực bản thân. Về phần Nguyên Âm thân thể, cái kia tuy mạnh nhưng hơi phiền toái, tạm thời không dùng được.
- Trước kia không có liên quan tới ngươi, hiện tại ta viết xong cho ngươi những dược liệu, thời gian cụ thể, cùng với hỏa hầu. Chỉ cần ngươi đối chiếu làm là không có vấn đề, nhớ kỹ, hết thảy dựa theo bên trên đi làm là không có vấn đề, về sau mỗi ngày nấu cho hắn một chén, ta muốn luyện công, truyền lệnh không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy.
Nói xong, Trình Cung ném phương thuốc mình vừa mới ghi cho tiểu Tuyết, hắn thì quay người tiến vào trong phòng.