Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1194: Nhất quyền tất sát (2)



Tiếp theo trong nháy mắt, trực tiếp xuất hiện ở trước cái miệng khổng lồ của Man Thú, sau đó quả đấm của hắn mang theo một cỗ khí lực cuồng bạo khủng bố, đem Nguyên Giới chi lực trong cơ thể hắn mãnh liệt hấp thu qua, không ngừng ngưng tụ, sau đó một cổ khí kình cường đại hung hăng nhét vào trong cổ họng đầu Man Thú này.
- Kỳ Lân gào thét!
Rống...
Một tiếng chấn động cực lớn ở trong hư không đột nhiên vang lên, người nghe được chỉ cảm thấy màng nhĩ của mình đang lay động kịch liệt, tựa hồ muốn phá vỡ, thanh âm kia như nối thẳng sâu trong linh hồn!
Oanh!
Mà thời điểm nam tử họ Lão cùng họ Ngư còn ở trong chấn động chưa kịp phản ứng, bọn hắn liền phát hiện đầu lâu của con Man Thú cực lớn kia đã bị một cỗ lực lượng đáng sợ nổ không thành hình dáng. Thân thể té trên mặt đất run rẩy lấy, huyết nhục không ngừng vẩy ra, tràng diện lộ ra vô cùng khủng bố.
Một quyền!
Gần kề chỉ là một quyền, một đầu Man Thú thực lực tứ kiếp Bán Thần liền không có sinh cơ! Nếu thay đổi một quyền này rơi vào trên người bất luận ai trong hai người bọn họ, chỉ sợ kết quả sẽ càng thêm thê thảm.
- Hai vị không có sao chứ?
Thu hồi nắm đấm, Tần Phàm nhìn thoáng qua Man Thú trên mặt đất, sau đó hướng hai người ở sau lưng đang trợn mắt há hốc mồm hỏi. Trên mặt đất, trên người loại Man Thú này ngay cả yêu tinh hạch cũng không có, cũng không đáng giá, hắn ý định lưu cho hai người kia là được rồi.
Lúc này đây ra tay, hắn chủ yếu là lần nữa nghiệm chứng thực lực của mình thoáng một phát. Hắn cảm giác được một chiêu Kỳ Lân gào thét này uy lực so với ban đầu ở thời điểm lấy Lãnh Nhiệt Cực Tinh lộ ra càng lớn, hơn nữa nếu như ở dưới trạng thái Kỳ Lân ma thân, uy lực này sẽ càng tăng cường không ít.
- Không có... Sự tình gì, đa tạ vị tiểu huynh đệ này xuất thủ cứu giúp.
Nghe được Tần Phàm hỏi, lúc này nam tử họ Lão kia mới phản ứng trở về, vội vàng mở miệng nói.
- Ha ha, lần trước các ngươi nói cho ta biết Lãnh Nhiệt Cực Tinh, đối với bằng hữu của ta mà nói đích thật là có trọng dụng, lúc này đây coi như là ta đa tạ hai vị.

Tần Phàm mỉm cười nói, Lãnh Nhiệt Cực Tinh kia ngay cả Kỷ Huyên Nhi cũng nói là vạn niên nhất ngộ, có thể thấy được trân quý như thế nào.
- Kỳ thật lần trước ngươi đã trả thù lao cho chúng ta rồi, lúc này đây đích thật là hai người chúng ta thiếu nợ ngươi một cái nhân tình.
Nam tử họ Lão kia chắp tay, sau đó còn nói thêm:
- Tại hạ họ Lão tên Ngư, vị sinh tử huynh đệ này của ta họ Ngư tên Lão, xin hỏi tính danh tiểu huynh đệ?
- Lão Ngư, Ngư Lão, ha ha, hai vị không hổ là Sinh Tử huynh đệ, danh tự thật là gắn bó. Tại hạ Tần Phàm, bái kiến hai vị.
Nghe được tên của hai người, Tần Phàm không khỏi cười nói.
- Tần Phàm? Ngươi chính là Tần Phàm đạt được Bạch Hổ Châu, hơn nữa dùng nhất kiếp Bán Thần chi lực đả bại thủ lĩnh tuổi trẻ của tam đại gia tộc Hoàng Hôn Thành cùng Bạch Mông Thành?
Nghe được danh tự của Tần Phàm, Ngư Lão kia lần nữa lộ ra thần sắc kinh ngạc và thoải mái.
- Bất quá là tin đồn bên ngoài mà thôi.
Tần Phàm lắc đầu nói ra, hắn ở đâu có đả bại Tam đại thủ lĩnh tuổi trẻ gì, bất quá là nương theo khí lực cường hãn ở trên tay ba người tránh được một kiếp mà thôi. Nếu như muốn một lần giết chết ba người kia, cho dù là hiện tại hắn vẫn có được độ khó nhất định.
- Nguyên lai là Tần huynh.
Lão Ngư kia thì khách khí hỏi:
- Không biết lúc này đây Tần huynh có phải là muốn tiến về Hoàng Nham Thành hay không?
- Đúng vậy, nghe nói Hoàng Nham Thành này là một tòa Đại Thành so với Hoàng Hôn Thành cùng Bạch Mông Thành còn muốn phồn hoa hơn, cho nên lúc này đây ta muốn đi xem một chút, thuận tiện mua sắm một ít vật phẩm.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó lại hỏi:
- Không biết tại sao hai vị lại xuất hiện ở trong rừng sâu núi thẳm này, hơn nữa còn chọc đầu Man Thú kia đuổi giết chứ?
- Bởi vì gần đây ta xung kích tứ kiếp Bán Thần chi cảnh, cho nên lúc này kỳ thật chúng ta là muốn vào tìm kiếm một ít Linh Dược phụ trợ.
Lão Ngư kia bất đắc dĩ lắc đầu nói ra.
- Kỳ thật hai người chúng ta đều là mạo hiểm giả bốn biển là nhà, hai huynh đệ chúng ta sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm, hung hiểm gì đều gặp được qua, hơn nữa từ trước đến nay luôn an toàn, chỉ là không thể tưởng được lúc này đây sẽ xui xẻo như vậy, ở địa phương gần Hoàng Nham Thành lại gặp một đầu Man Thú.
Nam tử Ngư Lão thì là nói ra.
- Đúng rồi, hai vị đã lang thang bốn phía, ta nghĩ có lẽ sẽ biết không ít thông tin về Mạc Lợi Đảo này. Gần đây nghe nói muốn cử hành Mạc Lợi Đảo Thần Đảo thiên tài chiến tuyển bạt rồi, không biết hai vị có biết một ít sự tình tương quan hay không?
Tần Phàm lại hỏi.
- Chẳng lẽ Tần huynh muốn tham gia tuyển bạt lần này?
Lão Ngư kia không khỏi kinh ngạc lần nữa, hắn biết rõ trình độ hung hiểm của thiên tài chiến này.
- Hoàn toàn chính xác là muốn thử một lần.
Tần Phàm nói ra.
- Dùng thực lực của Tần huynh ngươi, đích thật là có cơ hội lấy được một danh ngạch của Mạc Lợi Đảo, chỉ là trong đó vạn phần hung hiểm, Tần huynh cũng phải cực kỳ cẩn thận mới được.
Lão Ngư kia lại nghĩ nghĩ nói ra:

- Mà về một ít thiên tài cường giả của Mạc Lợi Đảo, chúng ta ngược lại cũng nghe nói một ít. Cách gần đây có một người tên là Hoàng Động, chính là nhi tử của Hoàng Nham Thành thành chủ, năm này gần hai mươi sáu tuổi, nhưng thực lực đã tiếp cận lục kiếp Bán Thần, có thể nói là...
- Đợi một chút, người nọ không phải là Hoàng Động sao, hắn như thế nào hướng bên này bay tới?
Mà hắn còn chưa dứt lời, Ngư Lão ở một bên bỗng nhiên chỉ vào chân trời xa xa mở miệng nói.
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên, có mấy đạo nhân ảnh đang hướng về bên này bay tới.
Tần Phàm phóng mắt nhìn đi, ở bầu trời xa xa kia, quả nhiên là có mấy đạo nhân ảnh đang bay tới.
Đi đầu là một nam tử trẻ tuổi mặc áo choàng màu vàng nhạt, khí thế trên người hắn bất phàm, dù cho lúc này còn cách xa nhau vài dặm, nhưng Tần Phàm vẫn cảm giác được ẩn ẩn có uy thế nhàn nhạt truyền đến, như gió lạnh núi cốc quất vào người.
Mà ở sau lưng nam tử trẻ tuổi này, còn có vài tên cường giả, thực lực cảnh giới của bọn hắn nhìn như cùng nam tử trẻ tuổi này không sai biệt nhiều, nhưng mà cho người một loại cảm giác căn bản không thể cùng hắn tranh phong.
- Phía trước là Hoàng Nham Thành thành chủ chi tử Hoàng Động?
Tần Phàm nhìn lên bóng người trên trời không bạo lướt mà đến, trong miệng hướng hai người Lão Ngư thấp giọng hỏi.
- Đúng vậy, chính là hắn, trẻ tuổi như vậy, thực lực đạt tới loại trình độ này, võ đạo cực hạn của hắn đoán chừng ít nhất có thể đạt tới Thất Kiếp Bán Thần trở lên.
Ngư Lão áo xám kia cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong miệng có chút ít hâm mộ trả lời nói ra.
Hai mắt của Tần Phàm có chút co rụt lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất