Hiện tại Hoàng Nham Thành này đối với hắn mà nói đã là nơi thị phi, thật sự không nên ở lâu rồi.
Lúc này, cảnh ban đêm đã bắt đầu hàng lâm.
Thời gian dần qua, ánh chiều tà chậm rãi lặn về phía tây, hào quang ở giữa thiên địa cũng chỉ có vài tia, bầu trời đen kịt kia thật giống như một đầu quái thú cực lớn, một ngụm đem trọn đại địa cắn nuốt ở trong bụng.
Trong tộc địa của Hoàng Nham Thành Hoàng gia, ở một Thiên viện rộng rãi đẹp đẽ quý giá.
- Cái gì? Ngươi nói là Hoàng Quế bị người đánh thành trọng thương, hiện tại đã bất tỉnh nhân sự rồi hả?
Hoàng Động mặc một hoa bào đứng trong sân, nghe được thủ hạ hồi báo, hắn đột nhiên xoay người lại, trên mặt xuất hiện một sắc mặt giận dữ âm trầm.
Hoàng Động chính là nhi tử duy nhất của Hoàng Nham Thành thành chủ Hoàng Nham, mà lực khống chế của Hoàng gia bên trong Hoàng Nham Thành này so với Mộ gia ở Hoàng Hôn Thành thì lớn hơn nhiều lắm, thậm chí không có gia tộc nào có thể cùng gia tộc hắn tranh phong.
Có thể nói, Hoàng gia là thổ hoàng đế bên trong Hoàng Nham Thành này, mà Hoàng Động có thể nói là Thái tử.
Bởi vì cái gọi là đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân.
Hoàng Quế chính là người của Hoàng Nham Thành Thái tử hắn, hiện tại bị người ở trên địa bàn của hắn đánh thành trọng thương, chẳng khác gì là tát mặt Hoàng Động hắn một cái, cái này để cho hắn như thế nào không nổi giận.
- Vâng, nghe nói hắn là ở trên đường cự nham cùng người xảy ra tranh chấp, sau đó bị đối phương một quyền đánh thành trọng thương, toàn thân đều trở nên huyết nhục mơ hồ, hiện tại gần chết, thậm chí nói không ra lời.
Người nói kia chính là tâm phúc của Hoàng Động Hoàng Ngọc, lúc này đi thẳng vào vấn đề bẩm báo nói ra.
- Một quyền đánh Hoàng Quế thành trọng thương?
Nghe vậy, sắc mặt của Hoàng Động không khỏi lộ ra càng thêm âm trầm, hắn cũng không hỏi Hoàng Quế là bởi vì sao cùng người khác phát sinh tranh chấp, dù sao ở trong địa bàn nhà mình, người của hắn vốn có thể đi ngang, hắn chỉ mở lời hỏi:
- Người nọ là cảnh giới thực lực gì, biết là địa vị gì không?
- Thiếu chủ...
Hoàng Ngọc muốn nói lại thôi.
- Làm gì ấp a ấp úng như vậy, nói thẳng!
Hai mắt Hoàng Động ngưng tụ, nhìn xem Hoàng Ngọc quát.
- Thiếu chủ, kỳ thật ta cũng không biết thiệt giả, nhưng người ở hiện trường nói, người đánh Hoàng Quế kia gần kề chỉ là Nhị kiếp Bán Thần cảnh giới...
Hoàng Ngọc âm thầm thở ra một hơi nói, trên thực tế bắt đầu nghe được tin tức như vậy ngay cả hắn cũng không tin.
- Làm sao có thể? Một Nhị kiếp Bán Thần một quyền đánh Ngũ kiếp Bán Thần Hoàng Quế thành trọng thương?
Hoàng Động trố mắt nhìn, trong miệng lạnh lùng chất vấn.
- Vốn thuộc hạ cũng không tin, nhưng ta tìm nhiều người chứng kiến hỏi thăm, bọn họ đều trả lời như vậy. Chiến đấu phát sinh ở phụ cận luyện khí phòng của Dịch đại sư, mặt khác sở dĩ nghe nói Hoàng Quế sẽ cùng người nọ phát sinh tranh chấp, cũng là bởi vì người nọ ở chỗ Dịch đại sư luyện chế ra một bao tay chung cực Bán Thần khí, hắn muốn lấy dâng cho Thiếu chủ ngươi, đối phương không chịu, cho nên đã xảy ra đánh nhau.
Hoàng Ngọc lại tiếp tục nói.
- Bao tay Chung cực Bán Thần khí cấp bậc?
Hoàng Động nghe xong, hai con ngươi không khỏi có chút bắn ra vẻ nóng rực, rõ ràng đã bị vũ khí cấp bậc này đả động rồi, sau đó hắn nhìn về phía Hoàng Ngọc hỏi:
- Nguyên lai Hoàng Quế là vì ta bị thương, thù này ta càng phải giúp hắn đi báo! Hiện tại tìm được hành tung người nọ không?
- Còn không có.
Hoàng Ngọc trả lời nói ra.
PHỐC PHỐC PHỐC...
- Thiếu chủ...
Nhưng cũng vào lúc này, một bóng người ở bên ngoài sân nhỏ đi đến.
- Hoàng Hồng, có tin tức gì không.
Hoàng Động biết rõ đối phương phần lớn cũng là vì sự tình Hoàng Quế bị thương mà đến, liền trực tiếp mở lời hỏi.
- Thiếu chủ, ta tra được người đánh Hoàng Quế thành trọng thương kia rồi. Nguyên lai người này chúng ta đều gặp.
Nhân ảnh vội vàng tiến vào kia, sau khi trì hoãn thở ra một hơi liền mở lời nói ra. Người này cũng là tâm phúc của Hoàng Động như Hoàng Quế Hoàng Ngọc. Đã từng cùng Hoàng Động chung một chỗ bái kiến Tần Phàm.
- Chúng ta đều gặp?
Hoàng Động cùng Hoàng Ngọc đều càng thêm hiếu kỳ.
- Đúng vậy, hai ngày trước thời điểm chúng ta đi truy tìm sự kiện Man Thú tập thành, không phải chúng ta ở đó nhìn thấy một Nhị kiếp Bán Thần sao? Khi đó Thiếu chủ còn muốn mời chào hắn tiến vào Hoàng gia chúng ta, đả thương Hoàng Quế đúng là hắn!
Hoàng Hồng gật đầu trả lời nói ra.
- Là hắn!
Lông mày của Hoàng Động lại nhếch lên lần nữa, sắc mặt trở nên tái nhợt. Nghe Hoàng Hồng nói xong, hắn mới chợt nhớ tới một ít mánh mối ngày đó mới gặp gỡ Tần Phàm, sau đó lạnh lùng nói ra:
- Trách không được ngày đó tiểu súc sanh này có vẻ trấn định như thế. Ta nhìn đầu Man Thú thực lực tứ kiếp Bán Thần kia tám chín phần mười chính là hắn giết chết! Còn lừa gạt ta nghĩ mấy người bọn hắn nhặt được tiện nghi, hừ, ngay cả Hoàng Động ta cũng dám trêu chọc, ta sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Tiểu tử kia thật đúng chỉ là Nhị kiếp Bán Thần, không thể tưởng được sẽ có thực lực như vậy.
Hoàng Ngọc cũng là sắc mặt biến hóa, ngày đó hắn còn mắng qua Tần Phàm không biết trời cao đất rộng, hiện tại xem ra tựa hồ là tương đối châm chọc. Thực lực của hắn cũng không thể cao hơn Hoàng Quế bao nhiêu, nếu như đụng phải Tần Phàm chỉ sợ kết cục cũng như Hoàng Quế.
- Bây giờ hắn ở đâu, lập tức dẫn ta đi gặp hắn.
Sau đó lại nghe Hoàng Động âm trầm nói ra.
- Thiếu chủ, ta đã gọi hai người Hoàng Lực Hoàng Hoán đến cửa thành chờ tiểu tử kia rồi, tin tưởng hắn trốn không thoát đâu.
Hoàng Hồng trả lời nói ra.
- Hai người bọn họ khả năng ngăn không được, chúng ta nhanh đi qua.
Hoàng Động phất ống tay áo một cái nói ra.
- Hoàng Lực Hoàng Hoán đều là Ngũ kiếp Bán Thần, thậm chí thực lực của bọn hắn nếu so với Hoàng Quế còn mạnh hơn một ít, bọn hắn còn ngăn không được...
Hoàng Ngọc kinh hãi, hắn vốn cảm thấy hai Ngũ kiếp Bán Thần muốn ngăn một Nhị kiếp Bán Thần hẳn là nắm chắc đấy.
- Một quyền đánh Hoàng Quế thành trọng thương, dù thay đổi ta cũng chưa chắc có thể đơn giản làm được.
Kế tiếp Hoàng Động nói càng làm cho hai người Hoàng Ngọc trợn mắt há hốc mồm.
- Vậy có cần thông tri Hạ thúc hay không?
Sau khi Hoàng Hồng giật mình lại hỏi. Hạ thúc này đúng là một gã Lục kiếp Bán Thần cường giả của Hoàng gia, thực lực cường hãn.
- Thế thì không cần, một Lục kiếp Bán Thần ra tay đối phó một Nhị cấp Bán Thần, làm trò cười cho người trong nghề sao, hơn nữa có ta ở đây, hắn trốn không thoát đâu.
Hoàng Động lạnh lùng nói ra, sau đó thân hình trực tiếp phóng lên trời hướng về cửa thành bay đi.
Hắn đối với mình tự nhiên cũng có tự tin thật lớn.
...
Bên kia, ở cách cửa thành Hoàng Nham Thành không xa, ba đạo nhân ảnh lúc này đang ở giữa không trung, hình thành xu thế tam giác đối nghịch lấy.
Ngay vừa rồi, Tần Phàm mới vừa vặn thừa dịp ban đêm đi ra khỏi cửa thành, liền bị hai Ngũ kiếp Bán Thần trước mắt này chặn đường. Hơn nữa rất rõ ràng là lai giả bất thiện, hắn muốn thuận lợi rời đi chỉ sợ không dễ dàng như vậy.