Giờ phút này trái tim ba người như liên kết cùng một chỗ.
Ông...
Nhưng cũng đúng lúc này thân hình hai người đồng thời chấn động, cỗ khí tức kia lại đột nhiên biến mất! Vô luận hai người làm sao cảm ứng nhưng thủy chung không thể cảm ứng ra được phương hướng cùng vị trí của Tần Li.
- Đây là có chuyện gì?
Tần Phàm nhất thời gấp gáp, muốn lập tức bay đi tìm kiếm.
- Đừng nóng vội, khí tức của tỷ tỷ đã biến mất, hiện tại chúng ta muốn tìm cũng không thể tìm thấy. Hơn nữa muội có một loại trực giác, lần này trong cuộc chiến thiên tài có lẽ chúng ta có thể gặp được tỷ tỷ!
Nhưng Kỷ Huyên Nhi đã nắm tay hắn, nhỏ giọng truyền âm nói.
- Nơi này không chỉ có hải thú uy hiếp, hơn nữa nơi này không phải như Mạc Lợi thần đảo, nếu như gặp phải người dự thi của thần đảo khác, một lời không hợp tùy thời có thể giết người. Nếu tùy tiện xông loạn bổn đảo chủ không dám cam đoan người còn sống sót cho tới lúc bắt đầu cuộc chiến thiên tài hay không!
Mạc Lợi đảo chủ tựa hồ phát hiện ra vẻ dị thường của Tần Phàm, thản nhiên liếc mắt nhìn hắn hờ hững nói.
- Ta đã biết!
Nghe vậy Tần Phàm hít sâu vài lần, cuối cùng mới dần dần bình tĩnh lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn ra phương xa, tựa hồ mơ hồ nhìn thấy được một lúm đồng tiền động lòng người. Hắn biết hắn nhất định tìm được người trong lòng mình, sau đó sẽ không tiếp tục bị mất đi.
- Cách mười hải lý đang có một đầu mãnh thú thực lực lục kiếp bán thần đi tới gần, năm người các ngươi chút nữa ai đi giết nó đi!
Một lát sau, lại nghe Mạc Lợi đảo chủ tùy ý mở miệng nói.
Tần Phàm cảm ứng một chút, liền phát hiện đích thật có một cỗ ba động cường đại đang tiếp cận địa phương họ đang đứng. Nhưng bởi vì năng lượng thủy hệ ảnh hưởng, thế nhưng hắn tạm thời không thể làm được như Mạc Lợi đảo chủ phân biệt ra được thực lực cụ thủ của đầu mãnh thú.
Bốn người khác rõ ràng không có được lực cảm ứng như Tần Phàm cùng Mạc Lợi đảo chủ, nhưng thẳng tới khi đầu mãnh thú kia tới gần chừng bảy hải lý, Lăng Cầm là người thứ hai phát hiện, tiếp theo là Mộ Thanh Thanh cùng Mạc Thiên Dương, cuối cùng mới là Kỷ Huyên Nhi.
- Đầu mãnh thú này để ta tới thử xem đi!
Khi nhìn thấy mãnh thú đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, lúc này Mạc Thiên Dương mới mỉm cười mở miệng nói.
Nghe lời này mọi người cũng không dị nghị.
Trên thực tế Tần Phàm cũng chưa từng phát hiện được Mạc Thiên Dương chân chính ra tay. Hắn cũng muốn biết thực lực của lục kiếp bán thần đến từ đảo chủ thế gia có thể đạt tới trình độ nào. Dù sao trong cuộc thi vòng loại lần trước chỉ khảo nghiệm tố chất của người dự thi, thậm chí còn bao hàm một ít thành phần vận khí, hiện tại chém giết mãnh thú mới thật sự bày ra chân tài thực học.
- Ta đi!
Chờ khi đầu mãnh thú chỉ còn cách mọi người chừng ngàn trượng, trên mặt Mạc Thiên Dương lộ ra nụ cười tự tin, dưới chân hư không một bước, cả người phóng nhanh về phía trước.
Lúc này thân thể hắn bị một luồng hồng sắc nhiệt quang bao quanh, thoạt nhìn giống như đưa thân vào một vầng thái dương đỏ rực, có vẻ kỳ dị hơn nữa tốc độ lại cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xẹt qua khoảng cách thật lớn.
Hống...
Đầu mãnh thú thật lớn kia là một đầu Hải Hổ, toàn thân màu xanh đen, bốn vó sắc bén, đồng thời phần đuôi lại giống như đuôi cá, mà trong miệng máu lại có răng nanh sắc bén, thoạt nhìn thật giống như răng cưa, có vẻ thập phần khủng bố.
Thấy Mạc Thiên Dương chủ động tới gần, Hải Hổ phát ra tiếng rít gào thật lớn, phảng phất như khiến mặt biển đều chấn động, nhất thời sóng biển kinh thiên bổ nhào.
Ngay lúc sóng lớn thổi quét phía chân trời, phảng phất như muốn che khuất cả thiên không, đầu Hải Hổ nhân cơ hội kia giẫm mạnh bốn vó lên trên đầu sóng, thân thể hung hăng hướng Mạc Thiên Dương đánh tới.
Ở trong nước tốc độ của Hải Hổ cực nhanh, hơn nữa nhìn vào thật giống như hoàn toàn hòa cùng một thể với nước biển, từng luồng sóng biển hung mãnh mang theo năng lượng của nó bắt đầu khởi động, như đao phong lại như hồng thủy thổi quét lên giữa không trung.
Tốc độ cùng thế công đáng sợ ngay cả Tần Phàm cũng không nhịn được thầm giật mình, hắn nhìn ra được đầu hải thú lục kiếp quả nhiên là mạnh mẽ hơn mãnh thú trên lục địa không ít.
- Ha ha, lục giai hải thú Hải Hổ đúng là lợi hại, nhưng đáng tiếc gặp phải Mạc Thiên Dương ta, hôm nay lấy ngươi làm khởi đầu tốt đẹp đi!
Nhìn Hải Hổ hung mãnh đánh tới, Mạc Thiên Dương không chút sợ hãi, chỉ nghe hắn cười sang sảng, sau đó vung tay về hướng sóng biển.
Vừa vung tay, mang theo một cỗ khí lưu nóng rực, thật giống như một khối lửa than đốt cháy rừng rực bị bỏ vào trong mặt nước.
- Tư tư...
Thanh âm chói tai vang lên, sau đó liền nhìn thấy mặt biển nổi lên sương khói hôi hổi, sóng biển đã bị bàn tay nóng rực của Mạc Thiên Dương làm bốc hơi hơn phân nửa, mà thân ảnh của Hải Hổ đã bị bộc lộ ra.
- Hống hống hống...
Hải Hổ cảm nhận được cỗ khí lưu nóng rực, tức giận liên tục rít gào, sau đó lại khởi lên vài cỗ sóng biển cực lớn, giống như có mấy đầu mãnh thú cùng há mồm táp tới Mạc Thiên Dương, mà thân thể hắn lại giống như bị một cỗ gió xoáy xoắn qua bên người.
- Nếm của ta một quyền thử xem!
Mạc Thiên Dương chỉ cười nhạt một tiếng, tiếp tục tiếp tục bức về phía trước, nắm tay hung hăng oanh kích lên trên đầu Hải Hổ.
Bồng!
Kình lực thật lớn bùng nổ, thật giống như có vầng mặt trời rơi xuống, Hải Hổ nhất thời đau đớn kêu to, sau đó điên cuồng hất văng thân thể Mạc Thiên Dương.
- Vậy còn chưa chết?
Ở phía xa nhìn thấy cảnh này hai mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ lại. Hắn có thể cảm nhận được uy lực một quyền của Mạc Thiên Dương thật không kém, tuy rằng không sử dụng bán thần vũ kỹ cường đại nhưng một kích của lục kiếp bán thần vẫn không thể giết được Hải Hổ, thật sự thấy được nó lợi hại ra sao.
Bị trúng một kích của Mạc Thiên Dương, Hải Hổ lập tức tuôn máu, máu loãng cuồn cuộn không ngừng tràn ra như suối phun, đem cả tảng lớn hải vực nhuộm đỏ, nhưng trong miệng mãnh thú vẫn liên tục rít gào, tựa hồ sinh mệnh lực thập phần ương ngạnh.
Thấy vậy ngay cả bản thân Mạc Thiên Dương cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Hắn là lục kiếp bán thần, biết rõ nguyên giới lực của mình thâm hậu bao nhiêu, hơn nữa bởi hắn chuyên tu là kim hỏa nguyên giới chí cương chí liệt, đối với thủy hệ mãnh thú có được lực sát thương càng mạnh, nhưng vẫn chưa thể giết chết được Hải Hổ, điều này thật sự làm cho hắn có chút không tưởng tượng nổi.
- Chỉ có thể dùng bán thần vũ kỹ!
Đối mặt với Hải Hổ lại xông tới lần nữa, hắn lui ra phía sau một bước, tiếp theo trực tiếp oanh thẳng một quyền về phía trước.
- Liệt Dương Thần Quyền!
Quyền xuất, nguyên giới lực cuồn cuộn trong cơ thể mãnh liệt trào ra, thật giống như vầng mặt trời rơi xuống nhân gian, nhất thời nhiệt độ mặt biển như sôi trào lên, thậm chí như đang bốc hơi hôi hổi.
Ngay sau đó một vầng liệt dương màu đỏ thật nhanh rút lại chỉ như một quả bóng rổ, lại hung hăng đập lên trên trán Hải Hổ.