Đan Vũ Càn Khôn

Chương 389: Hẳn là đao (1)

Hai cổ kình khí này lần nữa ở trên không trung chạm vào nhau bạo tạc nổ tung, mà Tần Phàm không chờ dư uy của bạo tạc nổ tung này tán đi, hắn ỷ vào thể phách cường hãn, trực tiếp xuyên qua trong đó, thẳng tắp phóng về phía Mộ Dung Hàn.

- Dương Nhiên, chúng ta đi giết Tần Li!

Mà vào lúc này, Hướng Vũ sau khi ăn vào luyện dược, thương thế có chỗ chuyển biến tốt, đột nhiên la lớn, sau đó liền cùng Dương Nhiên bỏ qua Tần Phàm, hướng về Tần Li công tới, ý định mượn cái này để phân tán chú ý của Tần Phàm.

- Muốn chết!

Tần Phàm biết rõ thực lực của Tần Li cũng không thua kém gì mình, thấy hai người này muốn đi công kích Tần Li, hắn cũng không để ý tới, chỉ là thân hình không ngừng, một quyền trực tiếp đánh tới lồng ngực của Mộ Dung Hàn.

Vào lúc này Mộ Dung Hàn cũng không khỏi kinh hãi, bản năng muốn dùng Trường Cung bạch ngọc trong tay đi ngăn cản, nhưng khoảng cách gần như vậy, uy lực một quyền này của Tần Phàm cũng không phải chuyện đùa, trực tiếp đánh gãy Trường Cung bạch ngọc kia của hắn, hơn nữa dư thế chưa giảm, ngay sau đó vẫn là rơi vào trên lồng ngực Mộ Dung Hàn.

- Ngươi. . .

Mộ Dung Hàn mở to hai mắt, sau đó đôi mắt chậm rãi trở nên ảm đạm, lúc này đây Hướng Vũ nhờ vả hắn đối phó một nhân vật mới chỉ vừa tiến nhập Chân Vũ Thánh địa ba tháng, vốn cho là sẽ rất đơn giản, nhưng hắn không thể ngờ được sẽ tiễn đưa mất tánh mạng của mình.

Ở điểm cuối của sinh mệnh, hắn bắt đầu âm thầm hối hận, đáng tiếc Luyện dược sư lợi hại nhất, cũng không cách nào luyện chế ra thuốc hối hận.

- Người vì tiền mà chết, điểu tham thực mà vong, Mộ Dung Hàn, đây là ngươi tự tìm.

Tần Phàm nhàn nhạt nói, nắm đấm mà hắn khắc ở trên lồng ngực Mộ Dung Hàn, kình khí bộc phát toàn lực, thoáng cái liền diệt tuyệt tất cả sinh cơ của hắn.

Ầm ầm.

Nhìn thân thể của Mộ Dung Hàn chậm rãi ngã xuống, mà vào lúc này, Tần Phàm chợt nghe xa xa truyền đến một tiếng vang thật lớn, sau đó hắn chứng kiến toàn bộ bầu trời tựa hồ bị cái gì đó dẫn dắt bắt đầu chuyển động, mây trôi quay cuồng, lộ ra kỳ dị mà đồ sộ.

Mà sau đó hắn còn cảm giác được đại địa bắt đầu kịch liệt chấn động lên, thậm chí để cho cả người hắn thiếu chút nữa không cách nào đứng vững.

- Chẳng lẽ là vũ khí Viễn Cổ kia xuất thế?

Sắc mặt Tần Phàm hơi đổi, có chút khiếp sợ trước thanh thế cực lớn bất thình lình kia.

Lúc này trên bầu trời, tầng mây quay cuồng dần dần chuyển sang màu sắc hỏa hồng một mảng lớn, tựa hồ là có vô tận Thiên Hỏa cháy trên không trung, như là có người dùng thiên làm nồi, chiên xào phong vân.

- Vũ khí Viễn Cổ này còn không có xuất thế liền có dị tượng lớn như vậy, xem ra uy lực của nó nhất định là cực kỳ nghịch thiên!

Tần Phàm nhìn xem địa phương thiên tượng biến thành, hai mắt cũng dần dần trở nên lửa đốt sáng nóng lên. Hắn từng nghe Cổ Mặc đề cập qua, vũ khí càng là lợi hại, thời điểm chế tạo thành công sẽ thấy hiện tượng thiên văn địa biến càng lớn!

Thanh thế kinh thiên động địa như vậy, Tần Phàm có thể ngẫm ra, vũ khí này sẽ lợi hại tới trình độ nào!

Trọng yếu hơn là, vào lúc này Tần Phàm vậy mà ẩn ẩn cảm nhận được vũ khí này tựa hồ cùng mình có một tia liên hệ, để cho lòng của hắn vào lúc này gia tốc chuyển động.

- Vũ khí Viễn Cổ này có nhiều khả năng là đao! Một thanh thần đao siêu cấp! Ta nhất định phải đạt được!

Bởi vì Tần Phàm hắn được Đao Vương truyền thừa, đối với đao đạo cũng có được lý giải nhất định, hơn nữa thời đại Đao Vương có lẽ chính là thời Viễn cổ!

Đao Vương chính là Vạn đao chi Vương! Nghe nói khi đó tu luyện giả đao đạo, mười phần tám chín phần là học theo Đao Vương!

Cho nên Tần Phàm mới có thể cảm ứng được vũ khí Viễn Cổ này ẩn ẩn hướng hắn truyền đến khí tức cùng liên hệ quen thuộc.

Thấy vũ khí Viễn Cổ kia sắp xuất thế, Tần Phàm không chần chờ nữa, ở phương xa kia thu hồi tầm mắt của mình, sau đó nhanh chóng xoay người, thu lấy trữ vật giới chỉ trên người Mộ Dung Hàn đã đoạn tuyệt sinh cơ ngã xuống đất kia, sau đó lại lấy lệnh bài đồng thau ghi chép điểm cống hiến bên hông của hắn luôn.

Vì lệnh bài ghi chép điểm cống hiến dùng tài liệu đặc thù, không thể bỏ vào trong trữ vật giới chỉ, cho nên người bình thường đều là để ở trong ngực hoặc là đeo bên hông, mà muốn trao đổi điểm cống hiến, thì dùng hai lệnh bài giao đụng, lấy niệm lực chuyển di số điểm muốn chuyển là được.

Tần Phàm tùy ý nhìn thoáng qua ở phía trên, chỉ nhìn thấy thượng diện chiếu ra con số 8725.

- Mộ Dung Hàn này thậm chí có hơn tám nghìn điểm cống hiến.

Tần Phàm hơi có chút ngoài ý muốn, phát hiện người này so với mình còn giàu có nhiều hơn, hơn tám nghìn điểm cống hiến này cũng đầy đủ đổi đến một bản vũ kỹ Địa giai trung cấp.

Bất quá nghĩ tới Mộ Dung Hàn này đã tiến vào Chân Vũ thánh địa nhiều năm, hơn nữa còn là một cao thủ sở trường cung tiễn, muốn săn giết yêu thú nếu so với những người khác thì dễ dàng hơn rất nhiều.

Ngay sau đó Tần Phàm nhìn lại bên Tần Li kia, quả nhiên không ngoài sở liệu, Hướng Vũ cùng Dương Nhiên đều bị dẫn vào trong mộng cảnh mà Tần Li bố trí.

Tần Li chỉ là bình tĩnh đứng tại nguyên chỗ, hư hư thật thật, nhưng hai người này công kích đều không thể đánh trúng nàng, cũng chỉ là đánh tới hư không cách Tần Li một đoạn ngắn.

Hai người này đánh tới hư không, còn cho là mình đánh trúng vào Tần Li, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, lại phát hiện nàng xuất hiện ở địa phương khác, trên mặt không khỏi biểu lộ phong phú, lộ ra có chút buồn cười.

Mà Tần Li thấy Tần Phàm đã chiến đấu xong, liền không hề lãng phí thời gian, dưới chân nàng nhẹ nhẹ trên mặt đất một chút, xanh nhạt sắc ưu nhã, tư thái phiêu dật mà di động, cực kỳ nhanh hướng về Hướng Vũ cùng Dương Nhiên phân biệt đánh ra một chưởng.

Mà một chưởng nhìn như hời hợt kia, một hư ảnh Thải Điệp bay múa, để cho hai người Hướng Vũ cùng Dương Nhiên thống khổ vạn phần mà che ngực, tựa hồ là bị thụ tổn thương rất nặng.

Bất quá cùng lúc đó, Hướng Vũ cùng Dương Nhiên cũng đều đánh thức, khi bọn hắn chứng kiến Mộ Dung Hàn ngã trên mặt đất không có sinh khí, rõ ràng đã biến thành một cỗ thi thể, sắc mặt không khỏi đại biến.

- Mộ Dung sư huynh chết rồi! Tần Phàm ngươi giết chết Mộ Dung sư huynh!

Hướng Vũ cùng Dương Nhiên đều hoảng sợ kêu lên.

- Đúng vậy, rất nhanh sẽ đến phiên các ngươi.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt nói, sau đó dưới chân đạp mạnh, thân hình cao tốc bắn về hai người này, trông thấy vũ khí Viễn Cổ đã sắp xuất thế, không muốn lại cùng hai người này lãng phí nhiều thời gian.

- Tần Phàm, ngươi buông tha ta, ngày sau ngươi muốn luyện dược gì, ta đều có thể luyện chế cho ngươi! Ta năm nay mới hai mươi lăm tuổi đã là linh hoàn cấp Luyện dược sư rồi!

- Tiềm lực của ta vô hạn, ngày sau ta nhất định có thể trở thành Luyện Đan Sư! Ngươi biết không? Ta có thể trở thành Luyện Đan Sư! Ngày sau ta có thể luyện chế linh đan! Ngươi cần linh đan gì ta đều có thể miễn phí luyện chế cho ngươi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất