- Không có nghe sao? Tiểu tử này trái với thành quy Hắc Hỏa Thành chúng ta, dám công kích hộ vệ của Hắc Hỏa Thành, tội danh này có thể giết chết tại chỗ.
Thấy thủ hạ của mình không làm theo mệnh lệnh, Diêm Tân Thành rống lớn một lần nữa.
Bởi vì nơi đây vừa vặn cách chợ giao dịch của Mặc gia không xa, lưu lượng qua lại rất đông, một rống của Diêm Tân Thành lập tức hấp dẫn không ít người chú ý, cũng bắt đầu có thật nhiều người tò mò chậm rãi vây lại xem.
- Đây không phải là Diêm Tân Thành sao? Người này tại Hắc Hỏa Thành làm mưa làm gió đã quen, không ngờ có người dám động tới hắn?
Mọi người nhìn Diêm Tân Thành đang trọng thương ngồi bệt trên đất, sau đó từng đạo ánh mắt kinh ngạc vô cùng chuyển sang Tần Phàm, tất cả mọi người biết rõ Diêm Tân Thành mặc dù ngang ngược trong Hắc Hỏa Thành đã quen, nhưng thực lực không kém, hơn nữa có Phong gia làm chỗ dựa và thủ vệ đội trưởng, tại Hắc Hỏa Thành cơ bản không có người nào dám đắc tội hắn.
Đám người cũng rất muốn nhìn một chút đến tột cùng là người nào lại dám can đảm đánh Diêm Tân Thành thành bộ dạng này?
Xem xét một hồi, đám người phát hiện đánh Diêm Tân Thành ngã xuống đất dĩ nhiên là một nam tử thanh niên thoạt nhìn mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, hơn nữa khuôn mặt xa lạ thì càng thêm kinh ngạc.
- Ồ? Nàng kia đứng ở bên cạnh người này tựa hồ là nữ hội trưởng của Mặc Thị Thương Hội?
- Đúng, nàng kia hoàn toàn chính xác là Mặc Thanh Tuyết, mỹ nhân như vậy, ta liếc mắt có thể nhớ kỹ! Bất quá lần này chẳng lẽ là thế lực của hai người Phong gia cùng Mặc gia giao phong?
- Ha ha, cái này có trò hay để nhìn, không thể tưởng được Mặc gia cũng dám trực tiếp đối mặt với Phong gia có thực lực cường đại hơn nhiều.
- Bất quá Mặc gia có mạnh cũng chỉ là hai người, đội hộ vệ kia có mười mấy người, hơn nữa từng người đều có thực lực Linh Vũ Sư trở lên, xem ra tình huống của hai người không quá lạc quan ah.
- Hắc hắc, hoặc là một đoạn anh hùng cứu mỹ nhân thì sao?
Lập tức từng đạo thanh âm xì xào bàn tán, mọi người hăng say thảo luận.
- Có nghe hay không, mau giết chết người này.
Trông thấy người tới ngày càng nhiều, hơn nữa tại đây cũng cách chợ giao dịch của Mặc gia không xa, Diêm Tân Thành sợ người của Mặc gia rất nhanh sẽ rất nhanh sẽ chạy đến, hắn vội vàng quát lên lần nữa.
- Vâng, đội trưởng!
Thời điểm lúc này những hộ vệ kia rốt cục cũng có phản ứng, mặc dù là có chút khiếp sợ thực lực của Tần Phàm, nhưng ỷ vào bên mình người đông thế mạnh, vẻ mặt của chúng hung hăng vây tới Tần Phàm.
- Tiểu Phàm, chỉ cần kéo dài một hồi thời gian, người của Cổ gia chúng ta rất nhanh sẽ chạy tới.
Cổ Thanh Tuyết nhìn mười hộ vệ trước mắt thực lực không kém đi qua, nàng lên tiếng nói với Tần Phàm.
- Không cần, mấy tên lâu la này ta không thể đối phó được thì làm sao chống lại Phong Thiên Hùng? Thanh Tuyết tỷ tỷ, ngươi lui ra phía sau xem cuộc vui là đủ.
Tần Phàm mỉm cười nói. Lúc này đây hắn sẽ động thủ, một mặt là chướng mắt Diêm Tân Thành, mặt khác là hắn muốn thăm dò phản ứng của Phong Thiên Hùng một chút. Nếu như hắn không có đoán sai, Phong Thiên Hùng lúc này nhất định là chuẩn bị bế quan củng cố cảnh giới bát cấp Võ Tôn của mình tất nhiên sẽ không ra.
Đương nhiên, ngoài ra hắn cũng có một chút ý tứ chứng minh thực lực của mình với Cổ gia.
- Vậy Tiểu Phàm cẩn thận một chút.
Nghe vậy Cổ Thanh Tuyết gật đầu nói, bất quá kỳ thật nàng cũng không quá lo lắng Tần Phàm, vừa rồi với tốc độ đánh bay Diêm Tân Thành, nàng đã biết rõ thiếu niên này thực sự không phải là chỉ có cái danh hão, hơn nữa nàng cũng muốn nhìn một chút thực lực của Tần Phàm đến tột cùng có thể tới trình độ nào.
- Tiểu tử, ngươi đúng là rất to gan, dám đối nghịch cùng người của Phong gia chúng ta. Xem ra phải hảo hảo cho ngươi biết rõ quy củ của Hắc Hỏa Thành!
Rất nhanh, mười tên thủ hạ của Diêm Tân Thành thi triển võ kỹ công kích của từng người.
- Những hộ vệ này bình thường hoành hành tại Hắc Hỏa Thành, nguyên một đám thực lực không kém, hơn nữa đều có kinh nghiệm phong phú. Mười mấy người này cho dù là bát cấp Linh Vũ Sư đều chưa hẳn dám đánh nhau cùng bọn họ, xem ra tiểu tử này gặp xui xẻo rồi.
Trông thấy từng đạo khí tức cường hãn đánh tới Tần Phàm, người vây xem tựa hồ cũng tưởng tượng đến Tần Phàm sắp hộc máu tại chỗ.
Thình thịch bành!
Nhưng mà sau một khắc, mọi người không khỏi đều kinh ngạc trợn mắt lên. Chỉ nghe thấy một hồi âm thanh trầm đục truyền đến, tiếp theo là từng tiếng kêu đau đớn, sau cùng là một đạo thân ảnh thanh sắc di động ở giữa sân. Thân ảnh này lướt qua, những hộ vệ không hề có lực chống cự, giống như đống cát bay ngược ra ngoài, hơn nữa nguyên một đám trùng trùng điệp điệp nện trên mặt đất.
Sau khi kết thúc thanh âm, mọi người trông thấy trong tràng vẫn là thanh y nam tử, mười thủ vệ Hắc Hỏa Thành có kết cục như Diêm Tân Thành! Nguyên một đám khuôn mặt xuất hiện thống khổ đến cực điểm, miệng đầy máu tươi chạy ra, căn bản không một ai có thể đứng thẳng.
Về phần công kích vừa rồi của mười mấy người này bị thanh y nam tử né một cách dễ dàng, thậm chí ngay cả y phục trên người nam tử này cũng còn bảo trì hoàn hảo, chớ nói chi là bị thương!
- Tiểu hỗn đản dám đánh hộ vệ đội của chúng ta bị thương, ngươi nhất định phải chết! Phủ thành chủ của chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua ngươi! Lúc này ngay cả Mặc gia khẳng định cũng không giữ được ngươi!
Diêm Tân Thành vốn cho là mười Linh Vũ Sư đã đầy đủ đối phó Tần Phàm rồi, nhưng không thể tưởng được chỉ vừa đối mặt đã khiến cho thủ hạ của chính mình nguyên một đám ngã xuống! Trong lòng của hắn vừa sợ vừa giận, nhưng vẫn không quên ngoan thoại uy hiếp đối phương, ý định là mượn danh tiếng của Phong gia tới dọa đối phương.
- Thật sao?
Vào lúc này khóe miệng của Tần Phàm nhếch lên, thân ảnh khẽ động, chỉ trong thời gian một cái nháy mắt hắn đã lướt qua khoảng cách vài chục trượng, sau đó một cước đạp trên lồng ngực của Diêm Tân Thành.
- Tiểu hỗn đản ngươi nhất định phải chết!
Diêm Tân Thành lập tức đau đến gầm rú.
- Thật sự là ngu ngốc!
Phàm lắc đầu, đối với chỉ số thông minh bằng không của người này mà ngao ngán, không thể tưởng được hắn đến lúc này lại vẫn dám kêu gào, đây chẳng qua là tự tìm đường chết. Tiếp theo, Tần Phàm liền giơ chân lên, ý định trực tiếp lấy mạng tên này.
- Dừng tay!
Nhưng cũng theo đó lúc, một thanh âm uy nghiêm bỗng nhiên ở phía xa truyền đến.
- Đã đến rồi sao?
Tần Phàm tựa hồ là sớm có đoán trước được, hắn ngẩng đầu lên nhìn lão giả uy vũ mặc tử kim trường bào cùng mười cường giả thực lực không kém đi tới. Trong mắt hắn Diêm Tân Thành chỉ là con tôm nhỏ mà thôi, thậm chí hắn căn bản hoàn toàn không có sử dụng lực lượng cường giả Võ Tôn, hắn chính thức muốn thử là phản ứng của Phong Thiên Hùng cùng phủ thành chủ.
- Ồ? Đây hình như là Phong Thiên Hà cấp trưởng lão Phong gia, chính là Võ Tôn cường giả, tại Phong gia cùng cả cái Hắc Hỏa Thành đều rất có địa vị, không thể tưởng được kinh động đến cả hắn.