Vừa nhìn thấy lão giả tử kim trường bào đi tới, mọi người vây xem vào lúc này nhao nhao mà thối lui, uy năng của Võ Tôn cường giả không phải người bình thường có thể chịu đựng được.
Bất quá, sau một khắc, Tần Phàm không có chút do dự nào, lần nữa nâng chân phải của mình lên, sau đó một cước đạp vào lồng ngực của Diêm Tân Thành. Hôm nay khí lực lực lượng của Tần Phàm cường hãn như thế nào, chỉ là một cước chi lực, trực tiếp khiến cho Diêm Tân Thành đang trọng thương đo đời nhà ma/
- Diêm Tân Thành đã chết!
- Phong Thiên Hà là Võ Tôn cường giả, tiểu tử này lại ở trước mặt hắn sát nhân!
- Người này thật sự không sợ chết rồi! Cho dù hắn cường đại đến mấy cũng có thể so với cường giả Võ Tôn sao!
- Giết thủ vệ đó là tội lớn, coi như là Mặc gia muốn bảo vệ, Phong gia tuyệt đối sẽ không đơn giản bỏ qua đấy.
Thấy Tần Phàm biết rõ Phong Thiên Hà đến còn đối với Diêm Tân Thành hạ sát thủ, mọi người vây xem không khỏi kinh ngạc vô cùng, tiếp theo là lại lần nữa nhao nhao lui về phía sau, sợ một hồi giao chiến của cường giả Võ Tôn Phong Thiên Hà xuất thủ làm bị thương và người vô tội.
- Ngươi!!!
Phong Thiên Hà trông thấy Tần Phàm lại thật sự dám tại trước mặt của mình sát nhân, hắn không khỏi lập tức giận tím mặt, đây tuyệt đối là khiêu chiến tôn nghiêm Võ Tôn hắn và cả vị thành chủ phủ.
- Ha ha, tiếp theo a.
Tần Phàm căn bổn không muốn nhiều lời, vào lúc này hai mắt bỗng nhiên ngưng tụ, dưới chân trực tiếp hất thi thể Diêm Tân Thành lên rồi đá một cước hướng Phong Thiên Hà.
Bành!!! Nguồn
Một tay Phong Thiên Hà t iếp lấy thi thể của Diêm Tân Thành, nhưng tiếp theo trong nháy mắt, sắc mặt của hắn hắn liền biến đổi. Lực lượng nóng rực trên thi thể truyền đến để cho hắn không thể không lập tức buông lỏng tay ra, sau đó hắn liền chứng kiến thi thể kia đã biến thành một mảnh cháy đen, không nhận rõ nhân dạng.
Sắc mặt Phong Thiên Hà thoáng chốc khó coi vô cùng, sau đó liền ngoan độc nhìn về phía Tần Phàm, rồi sau đó nhìn về phía xa, trên mặt lộ ra vẻ nghiền ngẫm.
Vào lúc này, Phong Thiên Hà hận không thể lập tức xuất thủ đem người trước mắt đánh chết! Nhưng trong đầu hắn nhanh chóng lo lắng cân nhắc, tối chung hắn nhớ tới Phong Thiên Hùng dặn dò phân phó, đem mọi chuyện hạ xuống.
- Thu thập thi thể trở về, việc này nửa tháng sau chúng ta sẽ cùng Mặc gia hảo hảo thanh toán.
Một lát sau sắc mặt của Phong Thiên Hà tái nhợt, hắn trầm giọng nói, tiếp theo lại quay người rời đi!
Phong Thiên Hà đối mặt với sự khiêu khích của thanh sam nam tử, vậy mà không có ra tay!
Phong Thiên Hà tận mắt nhìn thấy đội hộ vệ Phong gia bị giết chết cũng chỉ nói vớt câu thể diện rồi rút lui!
Phong gia mặt đối với kẻ tát thẳng vào mặt gây xung đột này, không ngờ là lựa chọn phòng thủ mà không chiến!
Trong khoảng thời gian ngắn, người vây xem cũng không khỏi giật mình! Bọn hắn đều ngơ ngác và tỏ vẻ không thể nào tin nổi.
Tất cả đều lui rất xa, vốn đã làm tốt chuẩn bị một hồi đại chiến sẽ phát sinh tại nơi này. Vốn tất cả mọi người nghĩ đến, rất nhanh thanh sam nam tử liều lĩnh kia sẽ phải hộc máu đương trường.
Nhưng hiện giờ, nam tử vẫn bình yên vô sự đứng nguyên tại chỗ, Phong Thiên Hà cũng rút lui!
- Điều này sao có thể... Tận mắt nhìn thấy đội trưởng hộ vệ Diêm Tân Thành bị giết, còn có mười mấy hộ vệ trọng thương, Phong Thiên Hà vẫn có thể ẩn nhẫn như thế? Cứ tiếp tục như vậy, Phong gia còn có uy vọng sao?
Qua hồi lâu, mới có người bắt đầu nghị luận.
- Không có uy vọng? Vậy bây giờ ngươi có dám đi khiêu khích Phong Thiên Hà một chút không?
Có một người cũng hài hước nói.
- Vậy tại sao đối mặt với lại lùi bước?
Có người nhất thời nhìn không rõ.
- Điều này còn phải hỏi sao? Một loại khả năng là Phong Thiên Hà cùng Phong gia sợ nam tử thanh niên này, một loại khả năng là sợ Mặc gia, bất quá ta tin tưởng hẳn là vế sau. Phỏng chừng gần đây Mặc gia mời được một cao nhân nào đó, có lẽ chính là bậc tiền bối của nam tử thanh niên này, cho nên Phong Thiên Hà mới không dám động đến hắn.
Có người phỏng đoán nói.
- Ta nghĩ hẳn là như vậy! Chỉ à không biết người này đến tột cùng là ai, đi vào Hắc Hỏa Thành từ khi nào.
Rất nhanh phỏng đoán của người nọ vừa rồi chiếm được rất nhiều người ủng hộ, mọi người đối với thân phận của phàm càng thêm tò mò hơn.
- Tốt lắm, chư vị, vở kịch hay đã xong, mọi người có thể tán đi.
Nhìn Phong Thiên Hà thối lui, Tần Phàm vỗ vỗ tay nói, hiện tại hắn rốt cục đã khẳng định Phong Thiên Hùng hiện giờ đích thật kiêng kị đối với chính mình, thậm chí căn bản không dám cùng hắn xung đột chính diện!
Bất quá hắn tuy rằng có được năng lực đánh chết Phong Thiên Hà, nhưng hắn đồng dạng không đi làm thế. Bởi vì hắn biết Phong Thiên Hùng cũng có điểm mấu chốt, Diêm Tân Thành loại tép riu chết thì chết, hắn cũng sẽ không đau lòng, nếu giết chết Phong Thiên Hà Võ Tôn cấp trưởng lão Phong gia thì rất có thể hoàn toàn chọc giận Phong Thiên Hùng, đến lúc đó cục diện rất có thể lưỡng bại câu thương.
Tần Phàm đương nhiên không muốn nhìn thấy tình hình này.
Tần Phàm đoán, bởi vì hắn đột nhiên xuất hiện, Phong Thiên Hùng giờ phút này tất nhiên là sẽ cố gắng củng cố cảnh giới bát cấp Võ Tôn của chính mình, nửa tháng sau có thể chiếm thế thượng phong trong cuộc chiến thành chủ. Bất quá hắn kỳ cũng có tâm tư giống như Phong Thiên Hùng, nếu là hiện tại so đấu, hắn cũng không có phần thắng lớn, cho nên hắn cũng tranh thủ thời gian vì chính mình.
Phong Thiên Hùng lùi bước chính hợp với ý hắn, hắn không cần phải đem đối phương bức tới tình cảnh liều mạng với mình.
Trong thời gian nửa tháng, Tần Phàm cũng tiếp tục tiến một bước hoàn thiện cùng tăng lên uy lực của Thủy Hỏa Tương Dung Vạn Ngưu Trùng Chàng, hơn nữa có cảm ngộ của ma chủng trợ giúp, có lẽ hắn còn có cơ hội bước thêm tầng mới Tinh Chấn Cửu Thiên. Hắn hiện tại có tu vi nhị cấp Võ Tôn, nắm trong tay nguyên khí phạm vi hai trăm hơn năm mươi thước, nếu có thể tăng lên tới cảnh giới tam cấp Võ Tôn, hắn có thể nắm trong tay nguyên khí nguyên khí mở rộng đến ba trăm thước!
Dùng cường độ nguyên khí nắm trong tay, phạm vi nguyên khí ba trăm thước cùng Võ tôn nắm trong tay tám trăm thước cũng không sai biệt nhiều, cứ như vậy hắn sẽ chiếm phần thắng nhiều hơn.
- Đi thôi, chúng ta tiến phòng đấu giá nhìn xem.
Thấy mọi người chung quanh thối lui như thủy triều rời đi, hắn dịu dàng nói với Cổ Thanh Tuyết.
Lúc này, Cổ Thanh Tuyết tựa hồ cũng mới vừa vặn kịp phản ứng với biểu hiện biến thái của Tần Phàm, nàng hơi giật mình một chút rồi đi ở phía trước dẫn đường. Hiện tại, trong lòng nàng đã thoải mái không ít, bởi vì nàng đã hoàn toàn tin phục đối với thực lực của Tần Phàm.
- Không hổ là người tạo nên kỳ tích.
Đáy lòng Cổ Thanh Tuyết khẽ thở dài, bây giờ nàng mới chân chính thấy được hy vọng Cổ gia trọng chấn Hắc Hỏa Thành.
Xuyên qua đám người ở ngã tư đường, Tần Phàm cùng Cổ Thanh Tuyết liền trực tiếp tiến nhập giao dịch tràng, nhìn diễn viên chính dần đi xa, mọi người vây xem lúc này mới sôi nổi nghị luận rồi tan cuộc.