- Phụ thân, chính vì tiềm lực của tiểu súc sinh quá mạnh mẽ nên chúng ta càng không thể buông tha cho hắn! Phải biết rằng lần này con đi giết hắn, tuy rằng không giết được hắn nhưng nghe nói tiểu súc sinh kia rất mang thù, hắn nhất định sẽ tìm Phong gia chúng ta hỏi tội! Chẳng lẽ phụ thân chết một đứa cháu, bây giờ còn phải giao luôn đứa con ra sao?
Phong Vô Cực thống khổ nói.
Phong Thái Thương trầm mặc.
- Con nói cho cha nghe một chút, vì sao một lục cấp võ thánh như con còn rơi vào cục diện bị kỳ tích chi tử đánh cho bỏ chạy?
Hắn hít sâu một hơi, lúc này trầm giọng hỏi.
- Dạ, phụ thân!
Phong Vô Cực cúi đầu, cắn chặt răng. Tuy rằng hắn không muốn thừa nhận nhưng vẫn phải chấp nhận hiện tại cho dù hắn có đem hết toàn lực cũng không phải là đối thủ của Tần Phàm.
- Tuy tiểu súc sinh kia chỉ mới đột phá võ thánh không bao lâu, nhưng không biết tại sao có được lực phòng ngự thập phần biến thái, hơn nữa hắn còn có một chiêu thiên giai vũ kỹ vô cùng lợi hại, không ngờ có thể gợi ra tinh thần lực của ngôi sao trên bầu trời!
- Dẫn động tinh thần lực của tinh không? Nghe đồn kỳ tích chi tử đích thật từng lấy được một quyển thiên giai vũ kỹ trong hội đấu giá, hình như gọi là Chu Thiên Tinh La Quyền, nhưng không phải nói vũ kỹ kia chỉ là tàn quyển sao? Có thể phát huy được uy lực không cao hơn địa giai, làm sao có thể làm cho nhất cấp võ thánh đánh bại được một lục cấp võ thánh?
Nghe vậy Phong Thái Thương nhướng mày nghi hoặc.
- Tuy rằng thật có chút khó tin, nhưng tiểu súc sinh kia còn trẻ tuổi đã đột phá tới võ thánh cảnh giới, cũng đã biết thiên phú võ đạo quả thật không người có thể so sánh, có lẽ đã đem thiên gia vũ kỹ chữa trị hoàn chỉnh cũng nói không chừng.
Phong Vô Cực thống khổ nói, hắn vô cùng oán hận Tần Phàm, nhưng lại không thể không bội phục thiên phú võ đạo của Tần Phàm.
- Chữa trị tàn quyển sao?
Hai mắt Phong Thái Thương không khỏi ngưng tụ, hắn đã tiến vào võ thánh cảnh giới vài chục năm, biết rõ sáng tạo cùng chữa trị một quyển thiên giai vũ kỹ khó khăn bao nhiêu, cho dù là võ thánh như hắn cũng không thể làm được, huống chi chỉ là một thanh niên hai mươi tuổi mới đột phá tới võ thánh!
- Phải, hơn nữa con cảm thấy được lúc tiểu súc sinh thi triển vũ kỹ tinh lực cuồn cuộn không dứt, uy lực ít nhất phải vượt ngoài thiên giai trung cấp, còn lợi hại hơn cả vũ kỹ tốt nhất của Phong gia chúng ta!
Phong Vô Cực cay độc nói:
- Chỉ cần phụ thân ra tay, như vậy chẳng những giúp được con cùng cháu trai báo thù, hơn nữa Phong gia chúng ta còn lấy được một quyển thiên giai trung cấp vũ kỹ!
Lúc này thần sắc Phong Thái Thương ngưng trọng, trong khoảnh khắc chợt trầm mặc, tiếp theo đi qua lại trong phòng, tựa hồ đang tự hỏi. Hắn là nhất gia chi chủ, một quyết định đều quan hệ tới vận mệnh toàn gia tộc.
- Phụ thân, lần này Tần Phàm quay về Đại Kiền quốc, nhất định sẽ đi qua Đại Chấn quốc chúng ta, mà Đại Chấn quốc là khu vực của chúng ta, chẳng lẽ muốn giết một người còn không dễ dàng sao?
Phong Vô Cực thấy Phong Thái Thương do dự, lúc này lại kích động nói.
- Vô Cực, con đã bị cừu hận lấn át lý trí!
Phong Thái Thương nghiêm túc giáo huấn:
- Con cũng biết lần này Bạch Ngân Thành sắp cử hành đại hội luyện đan, bao nhiêu cường giả tụ tập tới đây, Phong gia chúng ta vừa động con cho rằng chúng ta dễ dàng giấu diếm được người khác sao?
- Phụ thân, vậy cha quyết định lần này không ra tay sao? Vậy cha đem con trục xuất gia tộc đi, tóm lại con nhất định phải giết chết tiểu súc sinh Tần Phàm kia!
Trong lòng Phong Vô Cực đầy cừu hận, thấy Phong Thái Thương vẫn cự tuyệt, hắn thậm chí có chút oán hận cha của mình.
- Hồ nháo! Phong Vô Cực, con cũng đã là lục cấp võ thánh, nhìn bộ dáng của con còn ra thể thống gì! Chẳng thể trách con không cách nào tiếp xúc tới cảnh giới thất cấp, tâm tính như vậy, có thể đột phá mới là kỳ quái!
Trên mặt Phong Thái Thương hiện lên vẻ tức giận, hướng Phong Vô Cực quát lạnh một tiếng.
Lần này đến phiên Phong Vô Cực trầm mặc không nói gì.
- Ai, Vô Cực, con phải hiểu được nỗi khó xử của vi phụ! Cha là tộc trưởng Phong gia, nếu cha ra tay, sẽ đại biểu cho Phong gia muốn đối lập với kỳ tích chi tử, một khi không giết được hắn, như vậy Phong gia sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục!
Phong Thái Thương thở dài một hơi nói, phảng phất như già nua đi thật nhiều.
Chỉ là nhất cấp võ thánh đã đối phó được lục cấp võ thánh, như vậy ngày sau phát triển sẽ kinh khủng tới cỡ nào!
Trong lòng Phong Thái Thương tràn đầy kiêng kỵ đối với Tần Phàm, cho dù cháu của hắn chết trong tay người kia, hắn hoàn toàn không dám ôm theo lòng báo thù người nọ!
- Cũng được, mặc dù cha không thể trực tiếp ra tay, nhưng lần này cha sẽ nghĩ biện pháp. Ngày gần đây Cừu Bách Hải tới tìm cha cầu đan, người này chỉ là một tán tu, vô gia vô tộc, là thất cấp võ thánh. Có lẽ hắn dám đi giết Tần Phàm cũng nói không chừng, cha sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn, xúi giục hắn đi giết Tần Phàm, trong khoảng thời gian này con ở yên trong gia tộc, không cần đi ra ngoài!
Một lát sau Phong Thái Thương lại trầm giọng nói.
Phong Thái Thương ngoại trừ là một thất cấp võ thánh, còn là luyện đan sư nổi danh trên đại lục! Làm một luyện đan sư nổi danh, thường xuyên vẫn có chút cường giả tới cửa cầu đan, cho nên địa vị của Phong gia trong Đại Chấn quốc luôn cực cao.
- Cảm ơn phụ thân!
Nghe vậy hai mắt Phong Vô Cực không khỏi sáng ngời, đã khôi phục lại một ít thần thái. Hắn từng nghe nói qua về Cừu Bách Hải, là một nhân vật hung tàn, là một tán tu nhưng lại có thể tu luyện tới thất cấp võ thánh, điều này ở trên Vũ Thiên đại lục mà nói thật sự là một truyền kỳ.
...
Ngày này, mặt trời chiều ngã về phía tây.
Bình nguyên mênh mông, dưới ánh nắng chiều một chiếc xe ngựa long huyết đẹp đẽ quý giá đang bôn ba tới.
Bình nguyên dần dần đến cuối.
- Công tử, đã sắp đi tới phạm vi của Đại Chấn quốc.
Lái xe ngựa vẫn là thiếu niên Hồng Vũ, thương thế của hắn đã lành lại, thậm chí võ đạo cảnh giới được Tần Phàm trợ giúp còn tiến bộ, xem như là nhân họa đắc phúc.
Xe ngựa là do Tần Phàm mượn được từ Hồng gia phân hội, bên Hồng gia đã báo tin xuống dưới các phân hội khác, một lần nữa tìm một xe ngựa cũng không phải việc khó.
- Được, lần này ta muốn tới Bạch Ngân Thành, đi theo phương hướng này là được.
Lúc này Tần Phàm ngồi trong xe, vừa không ngừng biến hóa thủ quyết huyền diệu trên tay vừa tùy ý trả lời.
Trong lòng hắn âm thầm tính toán, từ sau khi gặp được Phong Vô Cực tập kích, hiện tại đã trôi qua bảy tám ngày thời gian, hắn đã đi qua vài thành thị, hoàn toàn rời khỏi Đại Ly quốc, đã sắp tiến vào trong cảnh nội Đại Chấn quốc.
Trong mấy ngày này, Tần Phàm không ngừng tu luyện cùng cảm ngộ kim hệ nguyên khí, tới lúc này đã ngày càng có thêm cảm giác.
Nghe Hồng Vũ nói đã sắp đi vào cảnh nội Đại Chấn quốc, hắn cũng có thêm vài phần lưu tâm, hắn biết gia tộc của Phong Bạch Vũ cùng Phong Vô Cực ở Đại Chấn quốc là nhất phẩm chân võ thế gia. Hiện tại đi ngang qua khu vực của cừu nhân, hắn không thể không cẩn thận vài phần.