Quang mang màu vàng chính là một đoạn mình tròn thân dài tám thước, toàn thân được bao phủ bởi lân phiến màu vàng, hai bên nhô ra bốn cánh, chính là Kim linh xà vương đã hoàn toàn thành thục, được liệt vào hàng yêu thú cấp mười bốn.
Mà mặc lục ảnh tử là một thứ giống như chân linh dài tầm mười tấc nhưng là hình thái thực thể, trên người bao quanh một lớp lông ngắn mềm màu xanh lấp lánh, đây là Na La Ma Thể, một loại ma vật cấp mười bốn, có bốn cái tay dài, giống quỷ linh, yêu thú, là tồn tại khác với nhân tu.
Mọi người nhìn thấy hai đại linh ma chi vật đỉnh cấp nhất thời đều hít một ngụm lương khí. Kim Vương Linh Xà thể thành thục và Na La Ma Thể thể hoàn chỉnh đều có thể dễ dàng đối phó được với tu luyện giả địa vương giai trung kỳ.
Hai mắt gã đại hán trợn trừng, không khỏi lộ ra một tia khiếp đảm. Nếu như không phải vị Lưu sư huynh xuất thủ tương trợ, chỉ sợ là chính mình đã mất mạng dưới miệng rắn kia, loại yêu thú mười cấp bốn đỉnh kia, chính mình không có khả năng đối phó.
Hai đại linh thú ma thể lập tức đối chiến cùng một chỗ quấn lấy nhau mà căn xé, cả hai đều lợi dụng tất cả khả năng và thủ đoạn công kích như muốn trong nháy mắt diệt sát đối phương.
Nhưng cả hai bên cũng không phải là kẻ lương thiện, những thủ đoạn bình thường tự nhiên không có tác dụng gì tới đối phương. Kim Vương Linh Xà nhiều lần cắn trúng đối phương, nhưng dường như mỗi lần đều như đụng phải một tấm cao su, nên răng và nọc độc hiển nhiên không có tác dụng gì.
Bốn tay và cái miệng của Na La Ma Thể cũng không hề nhàn rỗi, thế nhưng khi đánh vào thân linh xà cơ bản là không có tác dụng gì bởi lớp lân phiến kia vốn nhẵn mịn lại cứng rắn vô cùng, lực phòng ngự không cần bàn cãi.
Ánh mắt người thanh niên biến đổi, trong miệng không biết niệm cái gì, Kim Vương Linh Xà nhất thời trở nên hưng phấn, toàn thân thật dài bỗng nhiên kịch liệt giãy dụa, một lúc sau thân thể dường như to ra.
Lão giả họ Lưu cũng không cam lòng chịu thất thế, cũng thi triển thần thông kích hoạt thêm ma nguyên làm cho Na La Ma Thể cường đại, chỉ một chốc lát một thân ma thể lực lưỡng đã thành hình.
Nguồn: http://truyen360.comLinh xà đã dài hơn ba trượng và Na La Ma Thể với thân thể cao hơn một trượng, bốn cánh tay vô cùng lực lưỡng, uy lực của cả hai so với lúc chưa biến hành hiển nhiên không thể so sánh, mỗi một lần va chạm đều bộc phát ra sóng khí cường đại kinh người, làm cho mấy tu luyện giả khác đứng bên cạnh đều phải tránh né sóng khí lan rộng.
Lão giả họ Lưu không nghĩ tới vừa mới đến đã phải lấy ra tấm vương bài, chiến lực đối phương phải nói là vô cùng kinh khủng, tên Chung vương trước đó hiển nhiên không chỉ biết nói khoác vì vậy nguyên khí toàn thân lập tức bành trướng.
Quanh thân Lão giả họ Lưu xuất hiện một vòng bảo hộ tản ra ánh sáng màu xanh nhạt, trên mặt vòng bảo hộ còn lưu chuyển quang mang, vòng bảo hộ vừa hình thành, lão giả họ Lưu giống như mũi tên bắn ra ngoài.
Ánh mắt người thanh niên ngưng trọng vội la lên:
- Các ngươi mau tránh ra!
Năm tên Vu sư phía sau kinh hãi, lập tức hướng bốn phía bay đi.
Người thanh niên giơ tay lên, một huyết thuẫn màu đỏ tươi xuất hiện trước người. Phanh một tiếng vang dội, lão giả họ Lưu hóa thành quang mang màu xanh đã trực tiếp đánh vào mặt thuẫn.
Hai bên bình thủ, huyết thuẫn do người thanh niên ngưng tụ ra bị phá nát, mà Lão giả họ Lưu cũng bị bắn ngược lại hơn trăm trượng.
- Khâu Đại Vu!
Tiểu Ma Thiên Thiên vừa mới tránh ra bỗng nhiên cả kinh nói.
Mọi người lúc này mới phát hiện năm tên Vu sư trong đó có một người bị phá một lỗ máu lớn giữa ngực, vị này chính là vị Vu sư linh hồn giai hậu kỳ không biết tự lúc nào đã mất mạng.
Lão giả họ Lưu cách đó hơn trăm trượng đã cầm trong tay một chân linh cỡ mười bẩy mười tám tấc. Ai cũng không thấy rõ hắn xuất thủ như thế nào, tất cả mọi người đều cho rằng mục tiêu của hắn chính là người thanh niên kia.
Vị Vu sư bị giết chính là người Lâm Khiếu Đường đã gặp qua trước đó cùng Tiểu Ma Thiên Thiên, Thôn Quỷ Lão Ma tại dược viên, lúc này lại bị võ giả ma tu địa vương giai hậu kỳ miễu sát.
Sắc mặt bốn gã Vu sư còn lại đều lộ vẻ kinh hoàng, trái lại trên mặt bốn gã nguyên lão Quỷ Võ Điện lại hoàn toàn lộ vẻ đắc ý. Đại nguyên lão của bọn họ chính là một trong thập đại cao thủ Đại Hạ, tự nhiên đám Thảo nguyên liên minh kia sao có thể là đối thủ được chứ.
Ánh mắt người thanh niên ngập tràn lửa giận, lấy thân mình làm trung tâm, một đoàn sương màu màu trắng nhàn nhạt tản mát ra, khiến thân ảnh trở nên hư vô mờ ảo, trong tay lại lấy ra một tiểu đỉnh màu xanh to bằng ba nắm tay.
- Chung thiên vương đỉnh!
Một lão giả mặt dài trong bốn vị nguyên lão Quỷ Võ Điện cả kinh nói.
Lão giả họ Lưu luyện Thiên cương quyết đã tới đệ bát trọng, đem thực linh vừa mới thu được xử lý rồi lại một lần nữa vọt lên.
Không đợi Lão giả họ Lưu tới gần người, toàn thân người thanh niên phủ đầy sương mù màu trắng liền hóa thành năm đầu vụ long (rồng sương mù) tiến lên nghênh tiếp, trong hư không thỉnh thoảng truyền đến những tiếng vang rung trời.
Năm đầu vụ long nhìn như mờ ảo, nhưng lực lượng lại mạnh mẽ vô cùng, vừa công kích mãnh liệt tới Lão giả họ Lưu, vừa vờn quanh vòng bảo hộ, nỗ lực tìm cách tiếp xúc trực tiếp tới thân thể đối phương.
Thấy một chiêu không thành, người thanh niên tụ song chỉ lại rồi điểm trên thiên linh cái, quang mang màu xanh nhất thời bùng phát, cái đỉnh lập tức như mở ra, từ đó thoát ra lưỡng đạo quang mang mầu xanh biếc.
Một đám lôi vương phong (ong) cỡ hai ba thốn bay lên trên trời, chiếc châm phía sau dài hơn một tấc.
Tư tư… hai tiếng, vòng bảo hộ quanh người Lão giả họ Lưu đã bị đâm thủng, bất quá Lôi vương phong cũng chỉ đâm vào được hai châm, còn lại tất cả đều bắn vào hư không.
- Yêu phong thật là lợi hại, lại có thể xuyên phá vòng bảo hộ bát trọng của bản tọa.
Sắc mặt Lão giả họ Lưu hơi kinh hãi thầm nghĩ. Đúng lúc này, hai đoạn phong châm xuyên qua vòng bảo hộ bỗng nhiên thoát ra hai cây châm nhỏ bắn về phía lão giả.
Cự ly không đến hai thước mà tốc độ lại nhanh đến như vậy, sắc mặt Lão giả họ Lưu vô cùng ngưng trọng.
Người thanh niên lộ ra nụ cười mỉm, một khi bị phong châm đâm trúng, Thiên lôi chi độc vốn được ẩn hàm trong đó sẽ xâm nhập vào cơ thể trong nháy mắt, cho dù là địa vương giai hậu kỳ đại tu sư cũng chống đỡ không nổi, sức chiến đấu lập tức mất đi phần lớn.
Đương. Một tiếng vang giòn, hai chiếc phong châm lại đâm vào vật cứng nào đó chứ không phải cơ thể Lão giả họ Lưu. Lúc này mới nhìn thấy, bên ngoài thân Lão giả họ Lưu nửa tấc còn có một tầng cương tráo mắt thường khó có thể thấy, đây chính là Thiên cương quyết đệ cửu trọng đang vận chuyển.
Lão giả họ Lưu âm trầm cười lạnh, trong tay đã cầm trường đao màu xanh, Thiên cương chi nhận. Võ tu thông thường không giống với Đạo tu thường mang theo rất nhiều pháp bảo, võ tu chỉ duy nhất mang theo bản mạng lợi khí. Tuy chỉ là đơn giản một vật nhưng đều là loại cao cấp nhất, mà với địa vương giai hậu kỳ đại tu sư tự nhiên là cao cấp của cao cấp, lợi hại khó lường.
Thiên cương chi nhận vừa ra, không gian bốn phía như mơ hồ rung động, đây chính là do trên thanh trường đao phát tán ra ma khí và chướng khí vô cùng bá đạo.
Trong hư không quang mang màu xanh tỏa sáng, mà năm đầu vụ long tại hư không cũng bốc lên không ngừng, vụ long này cũng là do kịch độc ngưng tụ tạo thành.
Trong lúc nhất thời đao khí và sương độc tràn ngập khắp nơi, trong vòng phương viên hơn mười trượng đều bị xâm hại, trên mặt đất mỗi cây cối gặp phải sương độc lập tức hóa thành một vũng nước đen, đến ngay cả mặt đất cũng hóa thành một bãi nước đen trông ghê người. Đại tu sư chiến đấu đúng là kinh khủng, tất cả sinh vật cũng như địa hình theo đó chịu cảnh tai ương, hơn nữa phạm vi lại vô cùng rộng lớn.
Quan sát trận chiến có hơn mười người, sắc mặt tất cả mọi người đều lộ vẻ ngưng trọng, cho dù bản thân vốn là bàng quan nhưng cũng là không dám phớt lờ, sợ là một khi bị đao khí hay sương độc lạc đến đều có thể gây ra thương tích vô cùng nghiêm trọng nên không hề có ý đùa bỡn. Lúc này hơn mười vị tu luyện giả đều đã rời xa chiến trường hơn ngàn trượng, manh như Thái âm Thiên Quân và Kỳ Áo cũng phải đứng xa xa nhìn lại.
Hai vị đại tu sư giao đấu hiển nhiên chưa phân ra thắng bại. Bốn Vu sư còn lại rốt cục cũng bắt đầu tiến hành công kích, bốn vị nguyên lão Quỹ Võ Điện kiên trì nghênh chiến.
Song phương rốt cuộc cũng không thể tránh khỏi việc giao chiến. Vu sư có chiêu số cổ quái, tu vi cao thâm, nếu luận về lực lượng bản thân thì bốn vị nguyên lão Quỷ Võ Điện căn bản không phải là đối thủ, bất quá nơi đây dù sao cũng là phạm vi Quỷ Võ Điện, các loại kết giới cấm trận cùng với một ít yêu thú thủ hộ đều có thể trợ chiến, trong lúc nhất thời Vu sư không thể giành thượng phong, cuộc chiến liền rơi vào thế giằng co.
Kỳ Áo nhìn trong hư không phát các loại ánh sáng mờ ảo do pháp bảo và yêu thú, trên mặt hiện lên một vẻ trào phúng lẫn tiếu ý, hướng sang Duy Lạp đang cật lực chống đỡ những luồng khí nguyên do cuộc chiến lan đến nói vài câu, hai người thuận thế liền muốn rời đi.
Một đoàn mây đen không biết tự khi nào xuất hiện phía sau Kỳ Áo cùng Duy Lạp, mây đen dần dần tan đi hiện ra một thân hình, giọng như lo lắng nói:
- Các hạ cứ rời đi như vậy chẳng phải là không hợp lý lắm sao?
Kỳ Áo như chẳng thèm quan tâm, chỉ nhìn lướt qua Thái âm Thiên Quân nói:
- Lão Tử phải đi, ngươi có ý kiến gì à?
Thái âm Thiên Quân không nghĩ tới đối phương dĩ nhiên lại cường ngạnh như vậy, đối mặt với chính mình dù là một điểm cố kỵ cũng không có, tựa hồ căn bản không đem chính mình để vào mắt. Thế nhưng nguyên tản mát ra trên người đối phương khí rõ ràng chỉ là địa vương giai trung kỳ, đã vài lần dò xét nhưng kết quả vẫn như vậy, dường như không hề có chút ngụy trang nào.
Thái âm Thiên Quân mặc dù có chút cố kỵ nhưng rốt cuộc vẫn là đại tu sư địa vương giai hậu kỳ, tự nhiên sẽ không chỉ bởi biểu hiện bên ngoài của đối phương dọa sợ hãi, sắc mặt cũng theo đó dần lạnh xuống nói:
- Bản thiên quân mặc dù không biết các hạ vì sao đột nhiên buông tha Thiên công bí tịch thật vất vả mới có được. Nhưng theo trực giác bản thiên quân mơ hồ cảm giác được các hạ đã động chạm tay chân một chút gì đó lên bản Thiên công bí tịch kia, có chăng là các hạ đã biết được một bí mật nào đó từ bản Thiên công bí tịch này, hiện bây giờ mà nói, nó hẳn là không có nhiều tác dụng gì nữa đúng không?
Ánh mắt Kỳ Áo hơi nheo lại, không nghĩ tới cái tên vẻ mặt âm trầm kia cư nhiên lại có thể suy nghĩ sâu như vậy, mấy lão bất tử này quả nhiên là khó chơi.
- Ngươi muốn như thế nào?
Kỳ Áo hờ hững hỏi.
- Không thế nào cả, chỉ cần các hạ nói ra bí mật cho bản thiên quân biết, muốn đi xin mời tự nhiên, bản thiên quân tuyệt nhiên sẽ không ngăn cản.
Thái âm Thiên Quân cười nói.
- Chỉ bằng vào ngươi cũng có thể ngăn cản ta?
Kỳ Áo bỗng nhiên như kinh ngạc nhìn Thái âm Thiên Quân nói.
Bị coi thường như vậy, trên mặt Thái âm Thiên Quân liền hiện ra vẻ tức giận, đang muốn âm trầm nói ra điều gì đó thì một đạo quang mang màu tím đã hướng thẳng mặt đánh tới, đành vội nuốt lại không nói.
Vội vàng tạo một chiếc thuẫn màu đen chống đỡ. Ầm… thuẫn nát người văng đi. Thái âm Thiên Quân bị chấn văng đi năm trượng mới có thể dừng lại thân hình, trong lòng nhất thời kinh hãi vô cùng, tu vi người này so với khi nhìn qua thật là khác nhau một trời một vực.
Thái âm Thiên Quân không dám coi thường, lập tức xuất ra hai kiện pháp bảo. Một kiện chính là quỷ bảo Quỷ vương kỳ, một kiện còn lại chính là do âm nguyên dày đặc đã kinh qua vạn năm ngưng tụ mới có thể thành hình, chính là Huyết âm toản đã được luyện chế thành Thái âm phi kiếm. Hai đại pháp bảo này đều là pháp bảo đỉnh cấp của Thái âm Thiên Quân, bởi vậy mới được ưu ái đặt tên kêu như vậy.
- Có chút ý tứ!
Kỳ Áo nhìn thấy hai đại quỷ bảo được lấy ra, trên mặt cũng hiện lên một tia khó khăn.
Quỷ vương kỳ tản mát ra hắc khí mờ ảo quỷ dị, một khi bị nó tiếp xúc, hồn phách lập tức như có cảm giác bị kinh động, một loại thiêu đốt linh hồn và thống khổ cũng đột nhiên xuất hiện theo. Không chỉ có vậy, bất luận cỗ pháp bảo nào nếu như bị nhiễm phải cỗ hắc khí này lập tức sẽ mất đi linh tính, trở thành một phàm vật không hơn không kém.
Kỳ Áo phóng ra nguyên khí chống lại hắc khí, trong tay cũng cầm một thanh cự kiếm kiểu dáng phương Tây chiến đấu với thanh Thái âm phi kiếm kia.
Đã ngăn chặn lại đối phương, Thái âm Thiên Quân âm thầm cười, phía sau lưng hơi thấp xuống, một đạo hắc ảnh từ trong thân thể bay ra ngoài, chính là năm con Thị hồn đoạt tâm ma.
Trên mặt Kỳ Áo cũng hiện lên một tia ngoài dự liệu, khí nguyên trên người bỗng nhiên mãnh liệt cuồn cuộn tăng lên, tự nhiên tương đương với địa vương giai hậu kỳ, quang mang màu tím trên người tản mát ra lập tức thôn phệ hắc khí phát ra từ Quỷ vương kỳ, cự kiếm trong tay cũng xuất ra một đoàn hỏa diễm màu tím mạnh mẽ đánh văng Thái âm phi kiếm.
"Quả nhiên là đang ẩn tàng thực lực."
Thái âm Thiên Quân thầm nghĩ trong lòng, đối với việc hai đại bảo vật của chính mình liên tục bị đối phương đẩy lùi cũng không hoàn toàn để ý.
Duy Lạp huyền phù đã ra ngoài khoảng trăm trượng, hai đại cao thủ trong lúc đối chiến cũng là lúc nguy hiểm nhất, vạn nhất liên lụy đến chính mình tự nhiên có muốn đỡ cũng không thể được.
Lâm Khiếu Đường ngầm dưới mặt đất thông qua Tham thị thú tự nhiên nhìn thấy hết tất cả sự việc diễn ra. Loại chiến đấu cấp bậc này quá kinh khủng, thật xứng với câu nói "kinh thiên động địa".
Ngay lúc Lâm Khiếu Đường chuẩn bị rút Tham thị thú về rồi thừa dịp đang loạn chạy trốn, bỗng nhiên nguyên niệm chợt lóe, liên hệ với Tham thị thú bị chặt đứt, hiển nhiên là tiểu tử kia tựa hồ đã gặp phải điều bất trắc.
Cũng may Lâm Khiếu Đường phóng ra không phải chỉ là một con, tại một số nơi khác còn có mấy con quan sát, Duy Lạp đột nhiên gặp phải tập kích, Kỳ Áo cũng đúng lúc xuất thủ ngăn trở kịp bảo hộ tính mạng cho nàng.
Đánh lén Duy Lạp cũng không phải là Thái âm Thiên Quân mà là một vị thiểu nữ thanh tú mặc trường bào đỏ sậm đột nhiên xuất hiện, chính là Tiểu Ma Thiên Thiên.
Lâm Khiếu Đường đối với nữ tử này vẫn rất kiêng kỵ, tuy rằng chỉ có hai lần gặp qua, nhưng lưu lại ấn tượng vô cùng sâu sắc. Hắn luôn luôn cảm giác được nữ tử này có chút nhìn không thấu, cho dù nàng chỉ có tu vi linh hồn giai hậu kỳ.
Vị nguyên lão Quỷ Võ Điện trước đó quyết chiến cùng Tiểu Ma Thiên Thiên hiện đã biến mất không biết tung tích, sợ là đã bị ma nữ này tiêu diệt.
Kỳ Áo vừa thấy nữ tử này xuất hiện, trên mặt cũng không khỏi hiện lên tia giật mình.
Tiểu Ma Thiên Thiên lạnh lùng nhìn Kỳ Áo nói:
- Rốt cuộc cũng tìm được người rồi, lúc trước bản Vu còn chưa chắc chắn lắm, nhưng hiện tại kẻ cắp ngươi còn không mau đem Tà thần Vu trượng giao ra đây.
Thái âm Thiên Quân cũng không biết hai người này có ân oán gì sâu xa, nhưng chính mình có thêm một sự giúp đỡ là tự nhiên không xấu, lão liền khống chế năm con Thị hồn đoạt tâm ma cẩn thận đặt ngay ở bên cạnh, tùy thời có thể xuất thủ.
Vài thập niên trước Kỳ Áo đã đi qua Thảo nguyên liên minh, cũng trộm đi trấn phái chi bảo của một trong tam đại Vu phái là Tà thần vu trượng rồi mai danh ẩn tích.
Trong lòng Kỳ Áo biết có nhiều lời cũng vô ích, tử diễm trên người bốc cao, hóa thành lưu quang đầu tiên nhắm về phía Tiểu Ma Thiên Thiên làm cho nàng cực kỳ kinh hãi, vội vàng lấy ra ba con rối chống đỡ, thế nhưng trong nháy mắt bị xuyên thấu, một đạo lưu quang xuyên qua khoảng không lao đến.
Chỉ trong nháy mắt tử quang bổ tới, phát ra những hoa lửa rồi…phanh… một tiếng vang lên mạnh mẽ, Tiểu Ma Thiên Thiên bay ngược lại phía sau hơn mười trượng, thân thể bị đập mạnh vào vách núi.
Không nghĩ tới chỉ một chiêu đã bị đối phương đánh cho đến nội thương, sắc mặt Tiểu Ma Thiên Thiên băng lãnh như sương, chậm rãi từ trong vách núi đá bay ra.
Kỳ Áo muốn lập tức miễu sát ma nữ Vu sư kia, nhưng đáng tiếc dưới một kích vừa rồi, Thái âm Thiên Quân đã nắm đúng thời cơ ra tay tương trợ cắt đứt thế tấn công, hắc khí và Thái âm phi kiếm đồng thời kéo tới làm Kỳ Áo phải buông tay không truy kích tiếp.
Lâm Khiếu Đường đang ẩn nấp ngầm dưới đất nhìn thấy cảnh này cũng kinh tâm động phách, chiến lực của mấy lão già này quả nhiên là kinh khủng đến cực điểm, phương viên hơn trăm dặm đều bị tổn hại nghiêm trọng, chỉ sợ là mấy trăm năm tới đây nơi này ngay cả một ngọn cỏ cũng không thể xuất hiện, biến thành một vùng tử địa.
Lâm Khiếu Đường không tính là tinh thông thổ độn thuật, chỉ có thể thong thả di động hướng một phương hướng, ý muốn nhanh chóng thoát rời khỏi trung tâm của cuộc chiến, tìm một chỗ bí mật rồi lao ra khỏi mặt đất, đến lúc đó mới có thể phi độn.
Lâm Khiếu Đường mới di chuyển được một đoạn, trên mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một cỗ khí nguyên bạo phát mạnh mẽ vô cùng, so với địa vương giai hậu kỳ còn muốn kinh khủng hơn. Khí nguyên dưới nền đất càng điên cuồng lan nhanh. Lâm Khiếu Đường kinh dị vội vã ngưng tụ nguyên niệm mới có thể lại liên hệ được với đám Tham thị thú trên mặt đất.
Trong hư không, hai tròng mắt Tiểu Ma Thiên Thiên biến đổi vô cùng, tất cả lòng trắng lẫn con ngươi đều biến thành màu vàng, trên đỉnh đầu nhô ra hai đoạn sừng ngắn, toàn thân như ẩn như hiện được bao phủ bởi lớp lân phiến mỏng.
Thần sắc Kỳ Áo như có chút kinh khủng, điên cuồng công kích Tiểu Ma Thiên Thiên đang biến thân. Loại vẻ mặt này có thể xuất hiện trên người Kỳ Áo làm cho Lâm Khiếu Đường có chút không ngờ.
Mà tất cả những chuyện phát sinh sau đó làm cho Lâm Khiếu Đường có chút không thể tin đó là sự thật.