Đấu Y

Chương 536: Danh dương Chu Võ (3)

Lúc này trong mắt Linh Dược Lão Tổ tại hình tượng thanh niên cũng hiện lên vẻ hối hận, bây giờ hắn mới phát hiện ra người thanh niên mặc tử bào chính là người có thân thể hấp thu mọi độc nguyên mà chính mình tìm kiếm suốt đời.

Trong lúc phân thân Linh Dược Lão Tổ không thể hoàn toàn chống lại, một thanh tử kim thương mang theo tử hỏa kim điện đánh mạnh vào thộ thể thuẫn mà Linh Dược Lão Tổ phát ra, ầm một tiengs, thuẫn mở người văng.

Linh Dược Lão Tổ nặng nề đánh mạnh vào ngọn núi phía sau, toàn bộ đỉnh ngọn núi trong nháy mắt biến thành bột phấn.

Phụt!

Linh Dược Lão Tổ phun ra một ngụm máu tươi, đã bị nội thương, nhanh chóng lấy ra mấy viên đan được nuốt xuống, lập tức huyền phù trong không trung điều tức khôi phục.

Bốn đại tu sư còn lại tuy không đến mức bị thương nặng như Linh Dược Lão Tổ, thế nhưng có vẻ vô cùng chật vật, không hề có biện pháp gì dưới thế tấn công vô cùng mãnh liệt của tử kim thương, chỉ có thể đau khổ chống đỡ.

Một màn này làm cho đám nữ tu Thanh Phong Môn mở lớn cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt đẹp trợn tròn, phảng phất giống như nhìn thấy một chuyện gì đó không thể nào tưởng tượng nổi.

Hơn mười nữ tu hiện tại đã hoàn toàn đình trệ tư duy, thế phản công của người thanh niên mặc tử bào phát ra, giống như một nắm tay to lớn nặng nề đấm thẳng vào mặt những nữ tư mở miệng châm chọc khiêu khích.

Năm đại tu sư hợp lực tấn công dĩ nhiên không thể giết chết được tu luyện giả địa vương giai trung kỳ, hơn nữa vẻ ngoài của người này vẫn còn trẻ tới như vậy.

Trong lúc đám nữ tu Thanh Phong Môn đang rơi vào tình trạng ngốc trệ ngẩn ngơ, tử hỏa kim điện từ bảy mươi hai thanh tử kim thương sau vụ va chạm tỏa ra xung quanh ập tới.

Hơn mười vị nữ tu căn bản không kịp né tránh, đều bị lan tới, nhất thời vẻ mặt ngốc trệ chuyển biến thành vẻ thống khổ đau đớn, khóe miệng tràn ra vết máu.

Phụt phụt…

Mấy nữ tu tu vi hơi yếu một chút không thể khống chế được, mạnh mẽ phun ra máu tươi.

Bốn đại tu sư dưới sự kinh hãi, đều lấy ra hết mười thế võ điên cuồng công kích, sắc mặt ngưng trọng, bắt đầu thi triển tuyệt kỹ.

Hơn trăm chiếc cự châm kịch liệt xoay tròn bên cạnh Thái Tương Chân Nhân, ba mươi sáu Minh Hỏa Khô Lâu điên cuồng gào thét phóng đi, Thường Bạch Sơn mở rộng song chưởng, khí nguyên trên người bành trướng cực độ, chân khí hộ thể hình thành nên vòng kim cương tráo. Toàn bộ phật châu trên tay Kim Sa Hòa Thượng tản ra, xoay tròn xung quanh thân thể, áo cà sa trên người hóa thành một chiếc kim thuẫn thật lớn che chắn trước người.

Bốn đại tu sư đồng thời thi triển tuyệt kỹ, loại tình cảnh này quả thực vô cùng hiếm thấy, đám nữ tu Thanh Phong Môn tuy rằng đã bị thương, thế nhưng dưới tình cảnh kỳ dị như vậy cũng đã hoàn toàn quên mất đau đớn.

Ẩn giấu sau những tuyệt kỹ hoa lệ này là lực sát thương vô cùng kinh khủng, phá nút lật biển không phải nói chơi.

Biểu tình Lâm Khiếu Đường ngưng tụ, Vu Vương Kỳ xuất hiện, trực tiếp dùng nguyên thức truyền tới tay Triển Thanh Nhu, mạnh mẽ lấy tay đẩy nàng ra xa, truyền âm nói:

- Cầm lấy nó tự bảo vệ mình, tránh xa một chút!

Triển Thanh Nhu căn bản không có thời gian cãi lại, thân hình đã bay ngược lại hơn trăm trượng, nhìn Vu Vương Kỳ trong tay, tâm thần không khỏi thấy ấm áp. Khi còn ở Tiềm Long Viện làm nhiệm vụ với Bạch Du, Tiêu Mục, từ trước tới nay hai người chỉ quan tâm tới mình, căn bản không để ý tới an nguy người khác.

Khí nguyên trên người Lâm Khiếu Đường giống như biển cả mênh mông dũng mãnh tỏa ra, khổng lồ tới mức không thể tưởng tượng, tam đại nguyên linh trong cơ thể đều phóng ra tia sáng kỳ dị.

Cự kiếm phía sau cũng nắm trong tay, truyền hỏa diễm màu tím và điện hồ màu vàng vào thân kiếm, lập tức phát ra ánh sáng chói lòa, điện hồ kịch liệt nổ lách tách va chạm với không khí. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com

Hơn trăm chiếc cự châm của Thái Tương Chân Nhân chưa kịp phóng ra phân nửa đã bị bảy mươi hai thanh tử kim thương tụ lại một lần nữa chống lại, cự châm và tử kim thương va chạm kịch liệt với nhau trong không trung.

Ba mươi sáu Minh Hỏa Khô Lâu do Khô Minh Thượng Nhân phóng ra từ các phương khác nhau ập tới, tốc độ cực nhanh.

Lâm Khiếu Đường khẽ động nguyên niệm, hỗn thiên kiếm và một tử kim thương đơn độc đồng thời bắn ra ngoài.

Khô Minh Thượng Nhân nhìn thấy đối phương dĩ nhiên sử dụng hai kiện pháp bảo đơn độc đối phó với bảo bối chính mình tiêu tốn hơn ba trăm năm ngưng nguyện thành hình, không khỏi nở nụ cười âm lãnh.

Hỗn Thiên Kiếm và Tử Kim Thương va chạm với Minh Hỏa Khô Lâu, lập tức phát ra tiếng rung động có vẻ cực kỳ hưng phấn. Thân Hỗn Thiên Kiếm phát ra hỗn độn lực, tỏa ánh sáng kỳ dị, chỉ chém một kiếm đã chia đôi một Minh Hỏa Khô Lâu làm hai, Tử Kim Thương thì biến thành to lớn trong nháy mắt, cây Tử Kim Thương này do Lâm Khiếu Đường đặc biệt thêm vào càn khôn thạch tinh tạo thành chủ thương, có thể thoải mái phóng to thu nhỏ, lớn nhất dài tới mười trượng, đường kính một trượng rưỡi, uy lực không càn phải bàn cãi.

Tử Kim Thương sau khi biến thành khổ lồ gặp phải Minh Hỏa Khô Lâu liền đập vỡ tan tành.

Nụ cười âm trầm trên mặt Khô Minh Thượng Nhân còn chưa kịp kết thúc thì đã đọng lại, đôi mắt già nua tràn đầy vẻ kinh khủng, trong lòng đau xót không thôi, mỗi một Minh Hỏa Khô Lâu cần số lượng tài nguyên và tinh lực phi thường khổng lồ, mỗi một tổn thất nhỏ nhất đều là đả kích nặng nề.

Cùng lúc đó, Thường Bạch Sơn giống như một viên đạn pháo nhằm thẳng về phía thanh niên mặc tử bào, trong miệng phát ra âm thanh kỳ quái, mỗi một tiếng phát ra đều ẩn chứa công kích bằng âm ba vô cùng cường đại.

Thân ảnh Lâm Khiếu Đường chợt lóe, lao lên chặn đánh, cự kiếm trong tay sử dụng tới xuất thần nhập hóa, chân khí hộ thể càng hình thành nên viên thuẫn màu tìm bao bọc toàn bộ thân thể.

Mỗi một lần Lâm Khiếu Đường sử dụng cự kiếm để cận chiến, Kỳ Áo đều kêu khổ liên tục, hắn không giống như khí linh mà chỉ sống nhờ, linh thể già nua giống như thực thể bị đập lên đập xuống, hồn lực liên tục giảm đi.

Ầm ầm ầm…

Trong hư không thỉnh thoảng truyền tới tiếng chấn động vang vọng, một hơi thở dốc có chít ít hơn mười tiếng, người có tu vi yếu chỉ nghe giống như một tiếng mà thôi.

Mỗi một tiếng phát ra đều đại biểu cho việc Lâm Khiếu Đường và Thường Bạch Sơn va chạm với nhau một lần.

Kim Sa Hòa Thượng phóng phật châu ra, lập tức huyễn hóa thành những con mắt phật cùng bắn về phía Lâm Khiếu Đường. Tuy rằng Lâm Khiếu Đường vẫn dây dưa với Thường Bạch Sơn cùng một chỗ, thế nhưng tốc độ của hai người không thể nào tưởng tượng nổi, trong khung trung để lại vô số tàn ảnh.

Lâm Khiếu Đường chỉ dùng một tay cầm cự kiếm chiến đấu với Thường Bạch Sơn, tay kia thủy chung để sau người, lòng bàn tay dần dần ngưng tụ quang cầu kim điện, phân ra một tia thần niệm chờ đợi hòa thượng gầy gò kia xuất thủ.

Lâm Khiếu Đường đánh ra một kích liền tìm thấy khe hở, cánh tay đẩy ra, quang cầu kim điện màu tím giống như đạn pháo, ẩn chứa hồ quang màu vàng mãnh liệt phá không bay đi.

Quang cầu màu tím chạm vào phật châu liền bạo tạc, tử hỏa chói mắt cuồn cuộn khuếch tán, trong đó càng ẩn chứa hồ quang màu vàng cường liệt.

Hòa thượng gày gò khinh miệt cười, thầm nghĩ phật châu của mình chính là vật chí dương, trong đó càng ẩn chứa phật lực vô cùng cường đại, vô luận là âm hỏa hay dương hỏa đều không có bất cứ tác dụng gì, phật lực có thể hóa giải mọi thứ biến thành hư vô.

Tách tách tách…

Ba tiếng phát ra, tử hỏa bao trùm bốn mươi tám viên phật châu trong nháy mắt, ba viên phật châu liền không chịu đựng nổi vỡ vụn.

Ý cười khinh miệt trên mặt hòa thượng gầy gò trong nháy mắt chuyển thành kinh hãi, lập tức hít sâu một hơi, sắc mặt biến thành vô cùng ngưng trọng.

Cách đó nghìn dặm, trong không trung, Vân Du Tiên Tử và Trữ Tân phi hành cực nhanh, hai người đã bay như vậy nửa canh giờ, cách mục tiêu đã không còn xa nữa.

Là người thừa kế Thiên Du Phường duy nhất, Trữ Vân không thể tự lựa chọn bầu bạn song tu cho chính mình một cách đơn giản, hy vọng tìm được một người có thể cùng chịu áp lực trong tương lai với chính mình.

Bởi vậy, khi Trữ Tân gặp được người nào đó nổi bật liền lưu ý vài phần, điều này hầu như đã trở thành một bộ phận của nàng.

Nhưng mà ba trăm năm trôi qua, cho tới bây giờ Trữ Tân vẫn chưa dừng xem xét tìm kiếm người thực sự có tiêu chuẩn phù hợp với chính mình, tuy rằng phụ thân mẫu thân đã chọn cho nàng vài người không tồi, thế nhưng đều có bối cảnh cường đại và ưu thế bản thân, đáng tiếc những người này luôn luôn có khuyết điểm nổi bật nào đó, trong lòng nàng nhiều ít có chút bài xích, huống hồ thời gian ba trăm năm, hình tượng không rõ ràng trong cảm nhận của Trữ Tân, ngày hôm nay đột nhiên càng lúc càng rõ ràng.

Theo sứ mệnh của phụ mẫu, Trữ Tân tự nhiên không thể chống lại, thế nhưng nếu sư thực sự có người phù hợp với các tiêu chuẩn, mà đối tượng đó cũng là người mình thích, vậy tự nhiên là chuyện tốt nhất rồi.

Người mặc tử bào xuất hiện hầu như làm cho Trữ Tân vốn sắp buông tha một lần nữa nhìn thấy hy vọng. Vô cùng thần bí lại có thực lực cường đại, quan trọng hơn nữa chính là phụ mẫu đối với người này cũng có hứng thú thật lớn.

Nếu như lần đầu tiên gặp phải người này chỉ là hiếu kỳ và thần bí, như vậy lần thứ hai gặp mặt trong lòng Trữ Tân mơ hồ sinh ra một tia sùng bái không hiểu lý do. Đặc biệt trong nháy mắt khi người thanh niên đó cởi mũ trùm đầu ra quay về phía nàng và mẫu thân mỉm cười như có tựa không, tâm tình của Trữ Tân như hoàn toàn dừng lại tại giờ khắc đó, cái loại cảm giác này thực sự vô cùng kỳ diệu.

Trữ Tân vốn tưởng tằng người này đội mũ trùm đầu là vì dung mạo tương đối xấu xí, thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt thực sự, trong lòng càng nhiều sung sướng hơn, tất cả đều phù hợp với tiêu chuẩn của người trong lòng chính mình.

- Mẫu thân, phụ thân nói thanh niên mặc tử bào kia có tu vi địa vương giai hậu kỳ, có thực vậy chăng?

Trữ Tân hiếu kỳ hỏi.

- Thần thông dò xét của phụ thân con mạnh hơn ta mẫu thân mấy lần, tự nhiên không nhìn lầm rồi.

- Vậy chẳng phải người này song tu với nữ nhi sẽ hoàn toàn phát huy Thiên Du Thần Công tới cực hạn hay sao!

Trữ Tân ước mơ nói.

- Hiện tại chưa thể nói chắc được, cần phải quan sát thêm chút nữa, nếu như người này thực sự có phệ độc dương hồn, vô luận áp dụng thủ đoạn nào đi nữa ta và phụ thân con đều phải lưu lại người này.

Trong mắt Vân Du Tiên Tử chợt lóe tinh quang kỳ lạ. Bộ dáng của nàng hiện tại chính là một mẫu thân hoàn toàn có thể làm mọi chuyện vì nữ nhi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất