Đế Bá

Chương 1047: Diễn kịch (2)

- Như vậy sao.

Lý Thất Dạ một bộ bị nói đến dao động, trong lúc nhất thời, thần thái có chút do dự, tựa hồ, lúc này, trong lòng Lý Thất Dạ đang giãy dụa.

Mà lúc này, bọn người Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão, Đề Thiên Cốc trưởng lão, Tinh Hải Dược Thánh tất cả mọi người không khỏi ngừng thở nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nếu như bây giờ Lý Thất Dạ thúc thủ chịu trói, chuyện này đối với bọn hắn mà nói không còn gì tốt hơn. Kể từ đó, không cần kinh động Thiên Tùng Sơn. Hơn nữa còn có thể bắt sống Lý Thất Dạ!

Không ít tân khách ở bên cạnh xem lúc này cũng ngừng thở nhìn Lý Thất Dạ, lúc này, cho dù là tân khách đứng ngoài quan sát, ý nghĩ, tâm tư của mỗi người cũng không giống nhau.

Có ít người không hy vọng Lý Thất Dạ ở thời điểm này thúc thủ chịu trói, nếu như hiện tại Lý Thất Dạ thúc thủ chịu trói, như vậy hắn liền thành vật trong bàn tay của bọn người Đề Thiên Cốc, người khác muốn chia nửa chén canh là chuyện không thể nào.

Cũng có một chút tân khách xuất phát từ hảo tâm, bọn hắn có thể nhìn thấu âm mưu của bọn người Tinh Hải Dược Thánh. Bọn hắn cũng muốn mở miệng nhắc nhở Lý Thất Dạ, tuyệt đối đừng nghe bọn người Tinh Hải Dược Thánh, tuyệt đối đừng trúng gian kế của bọn người Tinh Hải Dược Thánh.

Dù là những tân khách coi như xuất phát từ hảo tâm này, lúc này vẫn không có ai dám mở miệng nhắc nhở Lý Thất Dạ. Có câu nói rất hay, đoạn tài lộ người giống như giết cha đoạt vợ, vậy cũng là thù không đội trời chung!

Hỏng chuyện tốt của bọn người Đề Thiên Cốc, vậy tuyệt đối sẽ vì mình đưa tới tai hoạ ngập đầu, cho nên, không người nào nguyện ý mạo hiểm như vậy.

Tử Yên phu nhân đương nhiên sẽ không tin tưởng thiếu gia nàng sẽ bị hai ba câu nói của Tinh Hải Dược Thánh nói đến dao động, nàng không có lên tiếng. Đó là bởi vì thiếu gia nàng tự có tính toán, cho nên nàng không hỏng chuyện tốt của thiếu gia.

- Ta nghĩ kỹ rồi.

Lúc này, Lý Thất Dạ vỗ tay một cái vừa cười vừa nói.

Lý Thất Dạ lời này vừa ra, để bọn người Tinh Hải Dược Thánh không khỏi thở dài một hơi. Không nghĩ tới không động người nào liền để Lý Thất Dạ thúc thủ chịu trói, đối với bọn hắn mà nói, kết cục như vậy không còn gì tốt hơn.

- Có thể biết sai hối cải là một chuyện tốt.

Tinh Hải Dược Thánh cũng thở dài một hơi, lộ ra tiếu dung nói ra:

- Ngươi yên tâm, bằng vào danh dự của Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc ta, bằng vào uy danh đế thống tiên môn của chúng ta, nhất định có thể cho ngươi một cái công chứng thẩm phán.

- Không, ta cảm thấy các ngươi nghĩ lầm rồi.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:

- Ý tứ của ta là, nếu như ta là một đại phôi đản tội ác tày trời, nếu như ta là một hung nhân muôn lần chết khó chuộc tội, vậy tại sao ta phải sửa sai hướng thiện đây? Làm đại bại hoại tốt bao nhiêu, làm hung nhân nhiều thống khoái, muốn giết ai liền giết, muốn diệt ai liền diệt, đây là sự tình thống khoái cỡ nào a.

Lý Thất Dạ lời này vừa ra, lập tức để bọn người Tinh Hải Dược Thánh choáng váng, tiếp theo, bọn hắn lập tức trở nên vô cùng phẫn nộ, từng đôi mắt muốn phun ra lửa giận nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hận không thể đem Lý Thất Dạ chém thành muôn mảnh.

Lúc này, bọn người Tinh Hải Dược Thánh mới biết được, từ đầu tới đuôi Lý Thất Dạ đều là trêu đùa bọn hắn!

Gặp bọn người Tinh Hải Dược Thánh bị Lý Thất Dạ đùa bỡn một trận, tân khách minh bạch huyền cơ trong đó đều muốn cười, nhìn thấy bọn người Tinh Hải Dược Thánh ăn thiệt thòi, trong lòng bọn họ đều rất sung sướng, chỉ bất quá, bọn hắn không dám đắc tội Đề Thiên Cốc, cho nên đành phải đem tiếng cười giấu ở trong bụng.

- Với ta mà nói, các ngươi tính là cái gì.

Lúc này Lý Thất Dạ nhàn nhã nở nụ cười, nhìn lấy bọn người Tinh Hải Dược Thánh nói ra:

- Đối với Đằng Đan Vương chết, trong lòng ta ngay cả một cái rắm cũng không bằng. Là các ngươi hãm hại ta cũng tốt, là ta giết cũng được, cái này đối với ta mà nói đều không có phân biệt gì. Bởi vì, các ngươi cùng Đằng Đan Vương chết ở trên đất, ở trong lòng ta, các ngươi ngay cả cái rắm cũng không bằng. Chỉ bất quá, các ngươi muốn đem ta đẩy vào trong hố, ta chỉ là cùng các ngươi diễn kịch mà thôi. Còn tội danh sát hại Đằng Đan Vương, tùy cho các ngươi bam bố, đừng nói là các ngươi thay ta gán một cái tội danh sát hại Đằng Đan Vương, coi như các ngươi nói ta đồ diệt vạn tộc, giết người phóng hỏa, trộm đoạt lừa gạt, gian dâm phụ nữ . . . các loại tội danh, ta đều không quan tâm.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nở nụ cười, cười nói ra:

- Chỉ bất quá, các ngươi quá đem mình coi là chuyện đáng kể, thật sự cho rằng ta quan tâm. Trên thực tế, hiện tại các ngươi ở trong mắt ta đã là người chết. Hiện tại ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, các ngươi ngàn vạn lần không nên, cực kỳ không nên động nữ nhân bên cạnh ta, ai đụng đến nữ nhân bên cạnh ta, ta liền muốn để hắn chết không nơi táng thân!

- Tử Yên, ngươi cảm thấy cho bọn hắn chết kiểu gì tương đối tốt đâu? Đem bọn hắn xé thành vỡ nát, hay là đem bọn hắn đốt thành tro bụi, hoặc là đem bọn hắn giẫm thành thịt vụn.

Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với Tử Yên phu nhân.

Lý Thất Dạ vừa nói ra, lập tức để tất cả tân khách đứng ngoài quan sát choáng váng, nói lời như vậy, đơn giản liền là hướng bọn người Đề Thiên Cốc tuyên chiến, đây cũng quá khoa trương đi.

Mà bọn người Tinh Hải Dược Thánh thì bị tức đến run rẩy, lửa giận ngút trời, có xúc động muốn đem Lý Thất Dạ xé thành nát bấy!

- Tiểu súc sinh, bản tọa muốn đem ngươi nghiền xương thành tro, chém thành muôn mảnh!

Bị Lý Thất Dạ trêu đùa như thế, Đề Thiên Cốc trưởng lão sắc mặt tái nhợt, nói khó coi ra sao liền có bao nhiêu khó coi, lúc này, hắn một tiếng oanh minh, huyết khí như biển, khi hắn tiến lên trước một bước, lập tức khiến người ta cảm thấy tựa như là thiên địa sơ băng, khí thế đáng sợ trấn áp đến làm cho người có một loại cảm giác muốn băng liệt.

- Khó lường a, mặc dù Phó trưởng lão thiện ở luyện đan, nhưng mà, đạo hạnh cũng rất dọa người, đã là Vạn Thánh Hoàng, nếu hắn bước vào Chúng Sinh Thánh Hoàng, vượt qua thọ suy, ít cũng có thể sống thêm một vạn năm.

Nhìn thấy Đề Thiên Cốc trưởng lão ra tay, không ít tu sĩ ở bên cạnh xem trở nên động dung.

Nhân vật như Phó trưởng lão, tại Đề Thiên Cốc có không ít, hơn nữa, hắn cũng không phải nhân vật cường đại nhất bên trong trưởng lão của Đề Thiên Cốc, nhân vật như hắn đều đã là Vạn Thánh Hoàng, cái này đủ thấy nội tình của Đề Thiên Cốc.

Thời điểm Phó trưởng lão hướng Lý Thất Dạ bức tới, một tiếng hừ lạnh vang lên, Tử Yên phu nhân một bước bước vào, trong nháy mắt cắt vào trong đám người, một bước chắn ở trước Lý Thất Dạ.

- Phó trưởng lão, nếu muốn động võ, bản tọa cùng ngươi đi mấy chiêu.

Tử Yên phu nhân luôn luôn nói chuyện không mang theo khói lửa, lúc này cũng là sát phạt lạnh lùng, làm nhất quốc chi quân, làm một Đại Yêu Hoàng, mặc dù Tử Yên phu nhân là một người ôn nhu, nhưng mà, thời điểm cần phải, nàng cũng là quả quyết sát phạt!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất