Phi Vân Tôn Giả nói:
- Lần dược sư đại hội này, có thể nói là thiên tài tụ tập, tuyệt đối là một lần thịnh hội khó gặp. Mặc dù thiên tài phần đông, ngoại trừ tứ đại thiên tài dược sư ra, chỉ sợ không ai vào pháp nhãn của công tử.
- Nói tiếng người, đừng đi vòng vèo, ta kiên nhẫn rất có hạn.
Lý Thất Dạ vẩy mí mắt một chút, lãnh đạm nói.
Phi Vân Tôn Giả cũng không tức giận, nói ra:
- Lần dược sư đại hội này, kình địch của Lý công tử chính là Tào Quốc Dược cùng Bạch Phát Dược Thần bên trong tứ đại thiên tài dược sư, truyền thuyết, hai người bọn họ đã là Truyền Kỳ dược sư, dược đạo vô cùng tinh xảo. . .
- . . . chủ nhân của chúng ta đối với dược đạo của Lý công tử cũng là lòng tin mười phần, chỉ bất quá Tào Quốc Dược cùng Bạch Phát Dược Thần đều xuất thân từ Dược Đế truyền thừa, có ưu thế may mắn, chủ nhân của chúng ta nguyện trợ giúp công tử một chút sức lực, để công tử ở lần dược sư đại hội này độc chiếm vị trí đầu.
Phi Vân Tôn Giả từ từ nói, hắn có thể nói là mười phần có lực, mê hoặc nhân tâm.
- Há, Diệp Khuynh Thành muốn giúp ta thế nào?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra.
Phi Vân Tôn Giả nói ra:
- Lý công tử dược đạo vô song, trên dược đạo, chủ nhân của chúng ta liền không có gì có thể giúp được . Bất quá, chủ nhân của ta có một lô thần do Dược Đế lưu lại, tôn lô thần này là một vị Dược Đế mang theo cả đời, lô thần này cực kỳ ôn hòa, cực dễ dàng vào tay. Chủ nhân của chúng ta không phải dược sư, cũng không chí ở dược đạo, cho nên, nếu công tử cần, chủ nhân của chúng ta nguyện mượn hoa hiến Phật, đem lô này đưa cho công tử.
- Có câu nói rất hay, bảo kiếm tặng anh hùng, hồng phấn tặng giai nhân. Dược Đế lô thần cực phẩm như thế, cũng chỉ có Lý công tử mới có tư cách có được.
Phi Vân Tôn Giả từ từ nói ra, không nóng không vội, nói đến để cho người ta tim đập thình thịch.
- Há, không biết chủ nhân các ngươi có điều kiện như thế nào?
Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung, chậm rãi nói.
Phi Vân Tôn Giả lắc đầu nói:
- Lý công tử đã hiểu lầm, dạng thiên tài tuấn kiệt như Lý công tử, bàn điều kiện, vậy liền quá tục. Chủ nhân của chúng ta chỉ là muốn cùng Lý công tử kết giao bằng hữu, nếu Lý công tử cho hãnh diện, xin Lý công tử đến Thạch Phong quốc tạm cư, chủ nhân của chúng ta nhất định sẽ thịnh tình tiếp đón Lý công tử.
Nếu có dược sư nghe được lời như vậy, nhất định sẽ cuồng hỉ không thôi. Tại Thạch Dược giới mà nói, không biết có bao nhiêu thế hệ trẻ tuổi hy vọng có thể giao kết lên Diệp Khuynh Thành.
Diệp Khuynh Thành, vang danh thiên hạ, có thể cùng Diệp Khuynh Thành kết giao bằng hữu, đối với rất nhiều thế hệ trẻ tuổi mà nói, đó là một loại vinh quang vô thượng.
Mà đối với một vị dược sư mà nói, một Dược Đế lô thần, đó là biểu tượng bực nào, vô giới chi bảo, vô thượng bảo vật trân quý nhất nhất trong lòng. Không biết bao nhiêu dược sư cuối cùng cả đời cũng không có khả năng đến một Dược Đế lô thần.
Hiện tại, Diệp Khuynh Thành vậy mà đưa một Dược Đế lô thần cho Lý Thất Dạ, cùng Lý Thất Dạ kết giao bằng hữu, đây đối với bất kỳ một dược sư nào mà nói, là chuyện cầu cũng không được!
Lý Thất Dạ nhìn qua Phi Vân Tôn Giả, nở nụ cười, sau đó nói:
- Kết giao bằng hữu, con người của ta cũng rất tình nguyện cùng người khác kết giao bằng hữu. Nhưng mà, kết giao bằng hữu, không phải để cho người khác đến nói chuyện. Muốn cùng ta kết giao bằng hữu, để Diệp Khuynh Thành tự mình đến. Còn lô thần, ta không hứng thú. Chỉ cần ta xuất thủ, dược sư đại hội, ta tất cầm đệ nhất!
- Lý công tử có lòng tin như thế, thật sự là đáng mừng. . .
Phi Vân Tôn Giả vội nói.
Lý Thất Dạ lắc nhẹ tay, đánh gãy Phi Vân Tôn Giả, lãnh đạm nói:
- Mời trở về đi, ta mệt mỏi.
Phi Vân Tôn Giả cũng là người biết tiến thối, hắn vậy mà cũng không tức giận, mỉm cười nói ra:
- Lý công tử mệt mỏi, xin nghỉ ngơi thật nhiều, ngày khác lại đến bái kiến.
Đưa tiễn Phi Vân Tôn Giả, Tử Yên phu nhân ôn nhu hỏi:
- Công tử cảm giác Phi Vân Tôn Giả chuyến này đến là ý gì?
- Chồn chúc tết cho gà, không có ý tốt.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng nói.
Tử Yên phu nhân nói:
- Diệp Khuynh Thành là cố ý lôi kéo công tử, hắn danh tiếng cầu hiền, tại Thạch Dược giới cũng bị người thịnh truyền, tọa hạ của hắn có không ít cao nhân đến từ thiên hạ bát phương.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Tử Yên a, nếu như ta là hắn, nếu có tâm vấn đỉnh Tiên Đế, cũng nhất định sẽ phí hết tâm tư lôi kéo một vị dược sư khó lường.
- Ngươi thử nghĩ một chút.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nếu như ngươi muốn thành Tiên Đế, đại đạo khó khăn bực nào, nếu có đông đảo đại nhân vật hộ đạo, vậy liền không còn gì tốt hơn, đặc biệt là những lão già cổ lão mà sắp chết kia, càng có thể vì hắn bình định chướng ngại thông hướng Tiên Đế đại đạo.
- Cho nên, Diệp Khuynh Thành cần dược sư.
Tử Yên phu nhân cũng không ngu ngốc, một chút liền rõ ràng.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Không sai, nếu là một vị dược sư khó lường, có thể luyện ra thọ dược không tệ, cái này có thể hấp dẫn bao nhiêu lão gia hỏa đến vì ngươi xuất lực? Nếu là một vị dược sư khó lường không có bối cảnh cùng chỗ dựa cường đại, sau khi đầu nhập vào Diệp Khuynh Thành, một ngày nào đó, sẽ bị hắn ép khô, nói không chừng, dược đạo của ngươi, cũng sẽ có một ngày biến thành tài sản của hắn.
- Giai đoạn trước đầu tư, đích thật là đáng giá.
Tử Yên phu nhân cũng không khỏi thì thào nói.
Bên trong một tòa thần các tại Dược thành, Bạch Phát Dược Thần độc cứ thượng thủ, lúc này, thi thể của Quỷ Thủ Thánh Y đã bị mang đến, bày ở trước sảnh.
Bạch Phát Dược Thần ngồi trên ghế dựa, khí thế khinh người, tựa như Thần Vương một phương, đứng ngạo nghễ Cửu Giới, đặc biệt là hắn một bộ áo trắng khoác trên vai, tóc đen như ngọc, càng lộ ra hắn hạc giữa bầy gà.
Khí thế ngạo nghễ như Bạch Phát Dược Thần, đây tuyệt đối không phải giả vờ, mà là hắn có tự tin tuyệt đối!
Thi thể của Quỷ Thủ Thánh Y bày ở trước sảnh, Bạch Phát Dược Thần từ trên ghế đi tới, quan sát một phen, sau đó nhìn đệ tử đối diện trầm giọng nói:
- Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
- Hồi bẩm sư huynh, đây đều là tiểu tử nhân tộc gọi Lý Thất Dạ kia gây ra.
Người đệ tử này vội nói:
- Lý Thất Dạ là cố ý đặt bẫy cho Quỷ Thủ sư huynh, để Quỷ Thủ sư huynh chết thảm ở dưới độc vật.
Nói xong, vị đệ tử này thêm mắm thêm muối đem chuyện xảy ra ở Quan Trí Vương phủ nói một lần, đương nhiên, vị đệ tử này đem Quỷ Thủ Thánh Y chết quy tội cho Lý Thất Dạ, nói Lý Thất Dạ cổ lừa gạt Quỷ Thủ Thánh Y như thế nào, dẫn dụ Quỷ Thủ Thánh Y phân tâm như thế nào, quấy nhiễu Quỷ Thủ Thánh Y như thế nào. . . Cuối cùng, để Quỷ Thủ Thánh Y chết thảm dưới độc vật.