Lý Thất Dạ thu giỏ trúc, rơi vào phía trên cổ chiến trường, thu hồi Thiên Mệnh Tinh Thể, nhìn lấy Diệp Khuynh Thành thần thái âm tình bất định, chậm rãi nói ra:
- Ngươi biết vì cái gì ta không bắt ngươi sao? Đó là ta cho ngươi một cơ hội, ngươi đã thả ra lời muốn khiêu chiến ta, vậy thì tốt, ta liền cho ngươi một cơ hội!
Diệp Khuynh Thành chung quy là một thiên tài, hắn hít thở một cái thật sâu, trầm giọng nói ra:
- Tốt, ta đánh với ngươi một trận, ngươi có dám tay không tấc sắt đánh với ta một trận hay không!
Diệp Khuynh Thành ở thời điểm này minh bạch, so binh khí, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, cho nên, hắn ký thác vào cùng Lý Thất Dạ tay không tấc sắt chiến một trận!
- Tay không tấc sắt đánh một trận?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, chậm rãi nói ra:
- Vì cái gì một mực có người cho rằng có thể cùng ta tay không tấc sắt chiến một trận nhỉ? Tốt, ngươi đã có lòng tin như vậy, vậy ta liền thành toàn ngươi!
Lúc này, tất cả mọi người không khỏi ngừng thở nhìn lấy trận chiến sắp bộc phát, Diệp Khuynh Thành danh xưng đệ nhất nhân, nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ làm hung nhân đã xa xa che lại danh tiếng của hắn, trong nội tâm mọi người đều rõ ràng, nếu có binh khí mà nói, Thiên Diệt của Lý Thất Dạ vừa ra, liền có thể diệt Diệp Khuynh Thành.
Hiện tại tay không tấc sắt chiến một trận, điều này cũng làm cho không ít người cảm thấy rất đáng xem, Diệp Khuynh Thành đã từng quét ngang thế hệ tuổi trẻ, hơn nữa nhiều khi hắn cũng là tay không tấc sắt, hắn am hiểu tay không chém giết là mọi người đều biết, hiện tại tất cả mọi người muốn nhìn một chút, Diệp Khuynh Thành tay không tấc sắt có thể trấn sát Lý Thất Dạ hay không.
Trong mọi người, chỉ có Tiễn Vô Song khinh thường nở nụ cười gằn, chỉ có nàng mới hiểu, vĩnh viễn đừng cùng Lý Thất Dạ tay không tấc sắt đánh cược một lần!
Ông…
Lúc này, quanh thân Diệp Khuynh Thành trồi lên từng cái dị tượng, từng Đại Hiền cổ lão xuất hiện, trong đó có Thần Hoàng, Cổ yêu,… ở bên trong dị tượng, có cửu nhật trầm thiên, có Chân Long tiềm uyên, có vạn vực tề phóng. . .
Vào lúc này, Diệp Khuynh Thành không chút nào giữ lại, thọ luân hiển hiện, tất cả thọ huyết dâng trào, hơn nữa, tại thời khắc này, Diệp Khuynh Thành đang thiêu đốt thọ huyết.
Oanh… trong chớp mắt này, toàn thân Diệp Khuynh Thành bạo phát Thần Vương chi uy, tựa hồ tại giờ khắc này hắn leo lên vị trí Thần Vương!
- Đủ đáng sợ, vô số lực lượng Tiên Hiền gia trì, thiêu đốt thọ huyết, vậy mà để hắn phát huy uy lực Thần Vương!
Rất nhiều người nhìn thấy Diệp Khuynh Thành như vậy, sắc mặt đều đại biến.
Diệp Khuynh Thành là tuyệt thế cổ kim, bị nhiều đời Đại Hiền Thần Vương của Thạch Phong quốc gia trì, thậm chí ngay cả Thạch Phong Tiên Đế cũng từng vì hắn gia trì qua, hơn nữa, hắn còn trải qua một đời lại một đời con dân của Thạch Phong quốc huyết khí uẩn dưỡng, cái này khiến hắn có được điều kiện tuyệt thế vô song, không người có thể so sánh!
Đối với tu sĩ mà nói, thiêu đốt thọ huyết là tối kỵ, nhưng mà, hiện tại Diệp Khuynh Thành không để ý tới những thứ này, trong mắt hắn, Lý Thất Dạ là kình địch đáng sợ nhất trong cuộc đời hắn, nếu như hắn không bắt được cơ hội này, chỉ sợ vĩnh viễn không có cơ hội!
Oanh…
Ở thời điểm này, Diệp Khuynh Thành xuất thủ, một chưởng thẳng đến Lý Thất Dạ, chưởng vừa ra, đại đạo hạo nhiên, từng đầu đại đạo hiển hiện, vạn đạo tùy hành, bên trong một chưởng, tựa như là Tiên Đế xuất hành, một chưởng này không chỉ có hình thức ban đầu của Tiên Đế, còn có thần uy của Chư Thánh hộ đạo!
- Chư Hiền Hộ Đế Chưởng!
Diệp Khuynh Thành miệng phun chân ngôn, chân ngôn điên cuồng gia trì, để một chưởng này của hắn uy lực phát huy đến cực hạn, thiên địa run rẩy, bát phương tùy hành!
Dưới một chưởng này, đừng nói là Thánh Hoàng, coi như là Đại Hiền cũng không nhất định có thể chịu đựng được, đặc biệt là đại đạo chi lực vô cùng vô tận dâng trào lên, tựa hồ một chưởng này là vô cùng vô tận, có thể oanh sát đến thiên hoang địa lão.
Đây là đạo của Diệp Khuynh Thành, hắn sáng tạo ra một chưởng mạnh nhất, hắn từng nói, sau khi hắn trở thành Tiên Đế, chưởng này nhất định có thể quét ngang Cửu Giới!
- Đã thành thiên đạo…
Nhìn thấy chưởng này, coi như là thiên tài thế hệ trước như Long Hổ Quân Vương cũng không khỏi động dung, Diệp Khuynh Thành đã đi ra thiên đạo của mình, thiên phú như vậy đích thật là khiến người vô cùng rung động.
Thời điểm một chưởng vô địch của Diệp Khuynh Thành trấn sát mà đến, Lý Thất Dạ vẩy mí mắt một cái, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, mười ba mệnh cung phóng lên tận trời, Lý Thất Dạ đạp không mà lên, đánh ra một quyền.
Một quyền ra, vô chiêu vô thức, mười ba mệnh cung sáng chói, sinh mệnh chi chu chìm nổi, thương thiên phía trên, Cửu U phía dưới, bên trong vạn thế, hết thảy đều dưới một quyền này, vạn đạo pháp tắc, trong nháy mắt bị phong ấn, chư thiên thập phương, trong nháy mắt bị trấn áp.
Dưới một quyền, coi như là thương thiên cũng run rẩy, một quyền vô địch, vạn cổ đều hãi nhiên!
Một quyền ra, không biết bao nhiêu người trong nháy mắt bị trấn áp, giữa thạch hỏa điện quang này, vô số người cảm giác được đạo pháp của mình gào thét không ngừng, đại đạo của mình trong nháy mắt mất đi lực lượng, giật mình ở giữa, tất cả mọi người cảm thấy một tồn tại vạn cổ vô địch trấn áp ở trong lòng mình!
- Trấn Phong Thương Thiên Quyền!
Lại một lần nữa nhìn thấy quyền này, sắc mặt Tiễn Vô Song y nguyên trắng bệch, không khỏi thì thào nói. Một quyền này, chỉ cần gặp một lần, bất luận là ai, đều trọn đời khó quên, vạn cổ đệ nhất quyền, cũng không quá là như thế!
Dưới một quyền, bao nhiêu người bị trấn áp, quản chi là Thiên Tùng Thụ Tổ, cũng hãi nhiên thất sắc, một quyền này, so với Trấn Đế thuật của hắn còn muốn đáng sợ!
Phanh một tiếng, dưới một quyền này, Chư Hiền Hộ Đế Chưởng của Diệp Khuynh Thành trong nháy mắt vỡ nát, đông đảo dị tượng hủy diệt. Chư thiên đại đạo nháy mắt vỡ nát.
Dưới một quyền, huyết nhục bay tung tóe. Diệp Khuynh Thành ngay cả kêu thảm cũng kêu không ra, "Phanh" một tiếng, cuối cùng máu tươi nhuộm hồng cả cổ chiến trường, thân thể còn sót lại của Diệp Khuynh Thành bị đụng vào phía trên chiến trường cổ!
Trấn Phong Thương Thiên Quyền, không chỉ là một quyền hủy Chư Thánh dị tượng của Diệp Khuynh Thành, không chỉ là phá Chư Hiền Hộ Đế Chưởng của Diệp Khuynh Thành, càng là một quyền đánh nát nhục thân của Diệp Khuynh Thành!
Dưới một quyền, thân thể của Diệp Khuynh Thành phá thành mảnh nhỏ. Huyết nhục tung tóe bay, thân thể vỡ vụn đụng vào trên mặt đất, nhuộm hồng cả cổ chiến trường.
Bất quá, dưới một quyền này, Diệp Khuynh Thành cũng chưa chết đi, chân mệnh của hắn ở trong máu thịt hiển hiện, bất quá, chân mệnh của hắn đã ảm đạm vô quang, hắn là bị thương cực nặng!
- Vạn cổ đệ nhất quyền!
Nhìn thấy Trấn Phong Thương Thiên Quyền, Long Hổ Quân Vương cũng hãi nhiên thất sắc, thì thào nói.
- Không có khả năng…
Nhìn thấy trên đầu Lý Thất Dạ chìm nổi mười ba mệnh cung, quản chi là Mai Ngạo Nam vô cùng tự tin cũng đăng đăng đăng liền lùi lại ba bước, không dám tin vào hai mắt của mình.